Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại nói về Lục Tiểu Phụng, khi cùng Thượng Quan Phi Yến đến chổ Hoắc Hưu biết được của cải bị dọn đi, hắn lại cùng Hoa Mãn Lâu rời khỏi Diêm phủ.

“ Chúng ta là đi tìm Đại Trí Đại Thông à” Khinh thân bám theo Lục Tiểu Phụng, Hoa Mãn Lâu phát hiện là hắn từng đến chổ liền hỏi.

“ Vừa vặn ta lại có vài chuyện muốn hỏi hắn à” Lục Tiểu Phụng sờ sờ miệng, có điều hai hàng ria mép đã bị ai đó cạo cũng để cho hắn phát hiện được, rất nhanh đem tay xuống.

Đại Trí Đại Thông trên giang hồ là hai người, nghe nói biết trên đời này bất luận cái gì sự tình, chỉ cần có tiền bỏ ra bọn họ sẽ giải đáp.

Nhưng Đại Trí Đại Thông hành tung mơ hồ không rõ, trừ bỏ một người ngoại, không có người biết bọn họ hành tung.

Người này chính là Quy tôn tử cũng là Lục Tiểu Phụng bằng hữu một cái trong.

Hắn rất thú vị cũng là một cái rất đặc biệc, khi có tiền chính là đại gia ra tay cực kỳ hung hăn, không đến ba ngày liền sẽ biến thành con rùa một dạng rụt cổ, thời điểm không có tiền liền đem chính mình đè ở nơi đó, chờ người khác tới chuộc.

Vị này Quy tôn tử đại gia từ nhỏ liền ăn nhậu chơi gái cờ bạc, chưa làm qua một kiện đứng đắn sự, nhưng muốn tìm được Đại Trí Đại Thông, phải trước đem hắn chuộc tới.

Vừa vặn Lục Tiểu Phụng trước khi đến chổ Diêm Thiết San từng đến tìm Quy tôn tử hỏi thăm việc Kim Bằng vương triều, từng chuộc Quy tôn tử ra và được y dẫn đến chổ bí mật của Đại Trí Đại Thông.

Lục Tiểu Phụng men theo lối cũ mà đến một hang núi âm u, bên trong rất tối, cửa hang động rất nhỏ, nếu muốn vào trong đó thì chỉ có thể bò vào.

“ Đại Trí Đại Thông có trong đó không?” Lục Tiểu Phụng thử dò hỏi, hắn cũng không rõ bọn họ còn ở nơi này không?

“Lục Tiểu Phụng, tên này làm sao lại đến nữa rồi” tại hang động trong một cái nhỏ gầy người đang đả tọa mở mắt ra, hắn không cần ra ngoài nhưng dựa vào thanh âm liền biết được hắn là ai.

Trong hang động này không có ai trừ hắn cả, nếu Lục Tiểu Phụng mà thấy được kẻ này thì sẽ giật mình, bởi y chính là Quy tôn tử đại gia, kẻ hắn từng chuộc về từ kỹ viện không lâu trước kia.

Đại Trí Đại Thông chẳng qua là Quy tôn tử đại gia một cái thân phận khác, hắn hỗn lăn lộn cả hai khiến nhiều kẻ trong giang hồ không phân được thật hư.

Lại giá thành cũng tầm trung, nhiều kẻ cho dù biết được y thân phận cũng không đối y ra tay, bởi một cái có thể cung cấp cho bọn họ tình báo, giá tiền cũng không lớn, một cái tốt công cụ thì việc gì phải tiêu trừ đây chứ.

Mà hắn có thể biết nhiều thông tin trên giang hồ như vậy. Bởi hắn là Bách Hiểu Đường môn phái, sư bá của Bách Hiểu Đường đường chủ hiện giờ.

Mà Bách Hiểu Đường là cái tổ chức chuyên thu thập tình báo khắp giang hồ trung nguyên và bán thông tin cho các thế lực lớn nhỏ. Thành ra Đại Trí Đại Thông biết rất nhiều tân mật của võ lâm.

Chỉ là người biết được hắn thân phận chân thật cơ hồ chỉ đếm trên đầu ngón tay.

“ Quy củ cũ” Quy tôn tử biến đổi thanh âm nói, hắn lẽ ra có bạc của Lục Tiểu Phụng đã đến chổ thanh lâu dạo chơi, bất quá Lục Tiểu Phụng khoảng cách chuộc hắn chỉ mới vài ngày, hắn còn cần hấp thụ tình báo gần nhất trên giang hồ mới được, thành ra không có như trước đến chổ phong nguyệt ăn chơi.

Một vấn đề năm đồng tiền vàng, và chỉ có mỗi Quy tôn tử được phép đi vào, những kẻ khác ở bên ngoài hỏi, đây là quy cũ của Đại Trí Đại Thông đặt xuống.

Lập tức, Lục Tiểu Phụng liền đem trong người năm đồng tiền vàng bắn vào trong.

Quy tôn tử bên trong liền đem thu lấy, hỏi : “ có thể bắt đầu”

Lục Tiểu Phụng nói : “Đạo Thánh, ta muốn biết về hắn”

Cái thứ nhất vấn đề chính là Thiên Trạch, hiển nhiên Lục Tiểu Phụng thua bại bởi Đạo Thánh cùng thấy được y dời đi tài bảo, làm sao không hứng thú được chứ?

Lần này sơn quật trung trầm mặc, qua hồi lâu, nói: “ không biết”

Lời này ra khiến cho Lục Tiểu Phụng cùng Hoa Mãn Lâu cũng bất ngờ lên, không nghĩ đến cả Đại Trí Đại Thông cũng không biết đến y.

Mà câu trả lời này cũng đem năm đồng tiền vàng của Lục Tiểu Phụng thu, phải biết dân thường một đồng cũng đủ sinh sống mấy năm an ổn đây.

Lục Tiểu Phụng không hỏi nữa bởi hắn hết tiền rồi.

Hoa Mãn Lâu hiểu ý, hắn trên người không thiếu tiền, ống tay áo trong bay ra tiền vàng vào trong, hỏi : “ trên đời có loại võ công nào có thể ngưng khí thành thật hay không?”

Quy tôn tử đáp : “ Luyện Khí Kiếm Quyết, Đạo Thánh sở ra kiếm pháp vô tiền khoáng hậu, cổ kim không thấy”

Lục Tiểu Phụng nghe xong cười, sờ sờ miệng nói : “ quả thật là cổ kim không thấy, y còn đem tài bảo quỷ thần dời đi, ta muốn hỏi y làm thế nào?”

Quy tôn tử không đáp, bởi không có tiền.

Hoa Mãn Lâu lại ném vào năm đồng tiền vàng, hắn cũng muốn biết.

“ Không biết” Quy tôn tử thu tiền cho ra đáp án.

Ngắn gọn, đáp án này trả lời cũng như không.

Bất quá Lục Tiểu Phụng và Hoa Mãn Lâu cũng không để ý đến vấn đề này.

Cùng thời gian, cách xa vạn dặm, một con thuyền trôi trên sông Hoàng Hà.

Bồ câu trong đêm đáp xuống thuyền, trên thuyền đã có năm con như thế.

Trên thuyền có ba nam ba nữ đang ngồi.

Cơ Băng Nhạn cầm một mảnh vải xem nội dung trên đó, nói : “ Công Tử Kiếm Khách Diệp Thần lại chiêu cáo thiên hạ, Đạo Thánh cùng Lãnh Huyết Phi Tử cấu kết cùng nhau giết hại những người truy sát”

“ Diệp gia Diệp Thần, Mai Ngâm Tuyết” Hồ Thiết Hoa chậm nói : “ Đạo Thánh là cái phong lưu, hiển nhiên y mà thấy cô ta làm sao mà đứng nhìn được”

Tống Điềm Nhi nói : “Mặc Công thành Lâm đại tiểu thư, Thủ Mộ sứ Hàn Thiên Lạc, Vong Xuyên nhị tiểu thư Mộc Tuyết Nhu, Cô Tô Mộ Dung thập tiểu thư Mộ Dung Thu Địch, Mạn Đà Sơn trang Vương Ngữ Yên, Giang Ngọc Yên thêm Á Nam cùng bọn ta, y đi đến đâu là trêu hoa ghẹo nguyệt đến đó mà”

Cơ Băng Nhạn nói vào : “ gần đây giang hồ đúng là náo nhiệt cả lên, mà mổi chuyện đều có liên quan đến y cả. Từ Hàn đến Chu sau lại Sở, ba nước đều bị y quấy lên phong vân”

Từ khi cùng Đạo Thánh chia tay, đám người Sở Lưu Hương vẫn ở lại Chu quốc cảnh địa, từ thủ hạ của mình thu nhận tin tức truyền đến, từ đó biết được chuyện của Thiên Trạch gây ra, đối với hắn náo động gây ra phong vân khắp chốn cũng cảm thán.

“Mặc dù ta biết y cần phục quốc cần rất lớn tài chính, nhưng y trắng trợn gây thù chuốc oán như vậy, chỉ sợ là giang hồ chi địch”Lý Hồng Tụ nói : “ nhất là hiện giờ y sở hữu tài sản khổng lồ cướp được, trở thành các thế lực tranh giết”

“ Sở quốc từ sau vụ Tụ Hiền Trang chỉ sợ đối với y càng thống hận. Nhất là phía Cái Bang, lần này chấp pháp truyền công hộ pháp đến cả Từ Xung Tiêu cũng bỏ mệnh, có thể nói là Cái Bang địch nhân. Ngoài ra còn hai vị Huyền chữ Thiếu Lâm bị giết, hai đại phái của Sở quốc cũng có ân oán với y rồi” Tống Điềm Nhi chen vào.

Tô Dung Dung nói : “ Đạo Thánh võ lực có lẽ đã đạt đến Thần Du Huyễn Cảnh hoặc là nữa bước Thiên Nhân. Cộng thêm Luyện Khí Kiếm Quyết của y, cho nên y mới tự tin gây án. Hơn nữa theo ta nghĩ, y càng gây huyên náo nhiều người chú ý ở y, vậy trợ giúp cho y đồng bọn hoặc là bí tàng chổ sẽ lặng lặng được chuyển về quốc gia của y”

Đám người nghe được gật đầu.

Lúc này, một con bồ câu khác lại bay đến.

Sở Lưu Hương đem vải buộc trên chân cởi xuống sau đó xem xét, nói : “ Cái Bang tuyển nhậm tân bang chủ rồi, các người đoán thử xem vị tân bang chủ Cái Bang là ai?”

Cái Bang bang chủ Kiều Phong đã thoái vị, lại thêm Tụ Hiền Trang chư vị trưởng lão chết, một đại bang phái lớn như vậy không thể một ngày không vua, không có bang chủ Cái Bang chẳng khác nào như rắn không đầu.

Việc tuyển chọn bang chủ mới cũng là chuyện bình thường, cho nên đám người nghe được không mấy ngạc nhiên, cái bọn họ quan tâm là ai là tân bang chủ kế tiếp.

Tô Dung Dung lắc đầu: “Chịu thôi! Ai mà đoán được! Lưu huynh nói gấp cho nghe đi!”

Sở Lưu Hương mỉm cười: “Tân bang chủ là một bằng hữu của ta, tửu lượng ngang ta, khoa ăn cũng ngang ta và một ngày nào đó hắn sẽ họa tặng các người một bức.”

Tô Dung Dung kêu lên: “A! Có phải là Nam Cung Linh chăng?”

Sở Lưu Hương gật đầu: “Chính hắn!”

Lý Hồng Tụ nói : “Cuộc tuyển chọn bậc thủ lãnh không dựa vào căn bản lão thành mà chỉ bằng vào tài nghệ, vào trí thông minh của mỗi người, dù người đó còn ít tuổi, mà Nam Cung Linh người này so với Kiều Phong bang chủ cũng không kém đâu”

Hồ Thiết Hoa nói : “Một khi bang chủ được tuyển chọn, ắt hẳn Cái Bang sẽ không bỏ qua cho việc truy sát Đạo Thánh cùng với Kiều Phong đâu”

Đám người gật đầu, việc này không mấy khó hiểu, là lẽ thường tình, làm sao một cái bang phái các trưởng lão bị kẻ khác giết mà không trả thù chứ, mà kẻ gây ra lại có danh xấu trên giang hồ hiện giờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK