Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đáng thương Thần Nhãn không hề hay biết rằng, thứ mà hắn tự tin nhất lại đối với Thái Cực vô dụng.

Bởi Phong Thần Trận loại này là chín vạn năm trước Thái Cực đã cùng Huyền Minh, Hậu Thổ tạo thành. Chín vạn năm trong hắn vô số lần dưới Phong Thần Trận rèn luyện, đối với áp chế của Sáng Thế Thần Bàn Cổ đã vô dụng.

Thần Nhãn không hề biết điều này. Bởi nếu hắn biết hắn không dám nhấc lên phản nghịch chi tâm.

Mà nói đến Phong Thần Trận có thể đến tay Thần Nhãn, đó là sau khi đại chiến chúng thần lần thứ 3 kết thúc, chư Thần lùi tạn. Thái Cực đem trận này bố trí trên Tịnh Thổ cũng như Chung Sơn chiến trường giấu đi.

Thần Nhãn đến tay được là do tân Thần dựa trên Trận đó mà mô phỏng lại, sau này Thần tộc từng 3 lần nội phản bị Huyền Minh diệt trừ, cuối cùng Phong Thần Trận tuyệt tích.

Thần Nhãn bằng vào Không Thức Giới Thần Lực của mình, lại mượn nhờ sức mạnh của Kính Thiên Lâu lại có thể ngược dòng quá khứ, mà phát hiện ra được trận pháp khắc chế thần lực này.

“ Ngu xuẩn! Phong Thần Trận thứ này đã đối với Thái Cực vô dụng” bạch long nhẹ lắc đầu, nàng rõ hơn ai hết kẻ phía trước sở ra bao nhiêu thủ đoạn cũng không lật nên sóng gió trước Thái Cực.

“ Ra đi thôi! có thể chơi đùa được rồi đấy” Thái Cực lớn tiếng nói.

Dị biến lập tức phát sinh, tại bầu trời Kết Tinh Sơn trên liên tục hai cái hố đen mở ra khiến năng lượng xung quanh dao động.

Từ bên trong đi hai cái thân ảnh, diện mạo không khác gì nhau nhưng một nữ thì màu vàng kim tắm trong ánh sáng mang quyền trượng, còn lại bao trùm trong bóng tối cằm đen kiếm.

“Làm sao sẽ....” Thần Nhãn cả kinh thốt lên, hắn khiếp sợ đó là hai nữ kia hắn chưa từng nhận biết, ấy vậy mà có thể từ trong tiểu thiên địa như hắn đi ra.

“ Xoẹt!”

Như lưu tinh lóe lên, một đạo bóng ảnh đã hiện lên, hắc kiếm đã đem một cái chuẩn Thánh Vương giết đi, thần nguyên liền bị thôn phệ mất.

“ Yếu như vậy mà cũng đòi giết Thiên ư?” Ngục Sứ Hi Hòa cười lạnh, sau đó gia tăng tốc độ cùng bộc phá thần kỹ của mình.

“Thần Kỹ! Vĩnh Ngục!”

Hi Hòa một tiếng quát nhẹ, phanh phanh phanh vài tiếng nổ vang, không trung tức khắc xuất hiện mười mấy đạo từ tím đen hai sắc thần lực đan chéo hình thành cự trận.

Từng con màu sắc tối tăm bàn tay từ những cái đó pháp trận trung vươn tới, chụp vào những gã Chuẩn Thánh Vương lôi vào.

“ Không! không thể nào”

“ Chết tiệc! không vùng vẩy được!”

“ Thần Nhãn cứu ta với”

Những kẻ bị trói buộc muốn vùng vẩy thoát ra, bất quá phản kháng vô ích, bọn họ đều bị kéo vào vĩnh hằng hắc ám u ngục.

Vĩnh Ngục chính là Hi Hòa một trong các thần kỹ, một khi bị Vĩnh Ngục sở trói buộc sẽ bị kéo vào vĩnh hằng u ngục bên trong, có chứa giam cầm trấn áp sinh mệnh từ từ bị hắc ám thôn phệ.

“ Lưu Tinh Vạn Đạo!”

Vô số tấm khiên ánh sáng hiện ra, từ bên trong bắn ra vô số cột sáng, lập thành một cái vòng trận, giam giữ mười mấy kẻ bên trong, và chỉ đặc biệc tổn thương thế lực của Thần Nhãn.

Thường Hi tại trên không điều khiển công kích, chỉ cần trúng phải nàng thần lực cơ thể liền bị xuyên thủng, không một ai có thể lọt qua được. Dù thân thể đã được cường hóa cứng cáp đến mấy.

Hi Hòa và Thường Hi nhiều năm nay bồi Thái Cực tu luyện, thực lực kém hơn hắn nhiều nhưng so với những kẻ ở đây. Không một kẻ nào có thể là đối thủ của cả hai, sở hữu thần lực của Sáng Thế Thần lại thêm chuyên tu độc nhất thần lực của mình, khiến cả hai vô cùng đáng sợ.

Chín vạn năm mài dũa cả hai đã đem hắc ám chi đạo cùng quang minh chi đạo lĩnh ngộ đến mức độ, khó kẻ nào tại Thần Giới này có thể bằng được.

“ Màn kịch hôm nay đúng là đặc sắc đấy! Cha, ngươi lẽ ra nên đưa ta ra sớm hơn mới đúng” Đông Hoàng từ trong Kết Tinhh Sơn phóng ra, hung hăn đem Lam Nguyệt vửa mới đứng dậy đập xuống.

“ Oanh!!”

Mặt đất dưới chân Lam Nguyệt lại bị sụp làm bốn tầng liên tiếp.

Lam Nguyệt lập tức sở ra Vô Sắc Giới Thần Lực cùng Kim Cang Giới cản lại.

“ BANG!”

Cản được nhất thời, Đông Hoàng đã cướp đến hung hăn một đá.

Lam Nguyệt Vô Sắc Giới Tường bị đánh vở nát, sau đó lại như quả bóng bị đánh văng lên trên.

“ Lôi Bạo Thập Phương!”

Lôi điện rít gào hình thành một cái lồng, lôi điện màu vàng cực kỳ đáng sợ tản mát ra ngoài, đem một cái Thánh Vương của Thần Nhãn sở ra nhốt lại.

“ Hy vọng ngươi có thể cho ta bớt nhàm chán” Hoàng long Cường Lương ôm tay trước ngực nhìn gả Thánh Vương sở hữu hỏa diễm kia, khống chế lồng lôi điện thu lại quanh người.

“ Ông ta còn lưu lại thủ đoạn! quả là....” Nghịch Thiên Nhi Hành cũng triệt để im lặng, cứ nghĩ Thần Nhãn đòn bí mật đã cao tay, không ngờ là Thái Cực còn che dấu con bài khác của mình.

Hai nữ chiến sĩ kia vừa ra, trong ngắn ngủi đã hạ sát không ít cường giả mạnh mẽ, đủ để hăn biết được sự đáng sợ của hai nữ này.

Hơn nữa hai cái Long tộc khác càng đáng sợ không kém. Cùng với đó Nghịch Thiên Nhi Hành đối với Thái Cực thủ đoạn càng thêm kính nể.

“ Hình dạng của hai bọn họ khác là quá! không giống với Thần tộc cùng Long tộc”

“ Lẽ nào là Vũ Giác tộc!”

“Thần lực đáng sợ quá!”

“ Hại vị Long tộc kia là ai vậy?”

Lời ra tiếng vào nghị luận không ngớt.

Vào chính lúc này....

“ OANH!!”

Kinh thiên rung chấn, Phong Thần Trận lại bị Thái Cực xông phá lên chấn vở nát, thần lực mênh mông toàn bộ sở ra ngoài, áp lực mạnh đến nổi khiến vô số kẻ phải quỳ gối hoặc nằm rạp dưới mặt đất.

“ Đây là thực lực của ông ta ư?” vô số kẻ thầm kinh.

Thái Cực lạnh nhạt nói : “ quên nói cho ngươi biết, 9 vạn năm Bản Đế vẫn luôn luyện tập. Sáng Thế Thần thần lực không có hiệu quả với Bản Đế”

Vừa nói Họa Kích Huyết Long Mâu đã theo hắn đâm lên hai bàn tay to lớn kia.

“ Không! bản tọa không tin” Thần Nhãn không nguyện ý tin tưởng, dùng toàn bộ lực lượng của mình hai tay vỗ thêm xuống.

“ BÀNH!”

Chỉ thấy một cái một trắng một vàng quang cầu bay ra khỏi cơ thể Thái Cực, nhanh chóng xoay tròn hóa lớn rồi ngạnh đở lấy một kích của Thần Nhãn.

Thần Ma Thái Cực Đồ không có bị hủy đi, dưới Thái Cực gia trì lực lượng ngạnh sanh đem hai bàn tay kia đánh mở ra.

Không những thế thần lực có trong Tinh Thạch không ngừng bị rút vào bên trong.

“ Không! không thể nào....” Thần Nhãn không muốn tin vào sự thật trước mắt này, hắn không tài nào nghĩ được Thái Cực sẽ chống đở được Sáng Thế Thần thực lực.

“ Mười vạn năm trước Huyền Minh giết ngươi bằng Bạch Tường, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết cực hạn của ta là ở chổ nào” Thái Cực hai tay hợp nắm lấy Họa Kích Huyết Long Mâu, vừa nói lại không ngừng đẩy thần lực đến cực hạn.

“ Thần Kỹ! Chư Thần Hoàng Hôn!”

Trong sát na, từ cơ thể Thái Cực thần lực bùng nổ mà ra.

“ UỲNH!!!”

Lấy Thái Cực làm trung tâm, như quả cầu ánh sáng khổng lồ nhiều màu không ngừng bành trướng ra mọi phía, đem mặt đất cày xới, mọi thứ xung quanh trên đường ánh sáng lan ra đều bị hủy diệt.

“ Aa!! Sắp lan đến đây rồi!!”

“ Lùi lại mau!!”

“ AHHHHH!!!”

“ Ôi!! Mắt của ta!! Đau quá!!”

“ Phốc xuy!! Đau quá!! Đau quá đi!!”

“ Đừng nhìn thẳng vào kia!!”

“ Mù mắt đấy”

“ Chạy mau lên!!”

“ Rốt cuộc cũng thấy được Thiên cực hạn rồi!!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK