Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau, Hàn Vương cung chính điện.

"Cái gì ? Nam Cung Thác cũng chết!" Hàn Vương An ngồi tại chiếc ghế trên cao, sắc mặt cực kỳ khó coi vô cùng.

Nam Cung Thác đã là cái thứ năm quan viên hắn phái đi rồi, giống như những người trước đều bị giết, manh mối thì vẫn chưa ra được gì cả.

Một hồi nhìn phía trước hai tên đại thần lên tiếng: "Năm vị thẩm quan liên tục chết một cái kỳ lạ, nên làm thế nào bây giờ?"

Cơ Vô Dạ đại tướng quân một thân giáp trụ, bên hông đeo một thanh thô dày trường đao, dung mạo không mấy tuấn lãng, hết sức bình thường là nói nhẹ, nói quá một chút thì tương đối xấu trai, đứng một bên lên tiếng : “Thần biết một người rất tài giỏi có thể phá được án này”

"Ồ! Là ai" Hàn Vương gấp gáp lên tiếng, như bắt được cọng rơm cứu mạng.

Cơ Vô Dạ nhìn nhìn bên cạnh tướng quốc Trương Khai Địa, cười lạnh nói: "Chính là Tướng quốc đại nhân!"

"Cơ Vô Dạ, ngươi ...." Trương Khai Địa ánh mắt giận dữ nhìn về hắn, việc này chính là đẩy hắn vào tình thế nguy hiểm vô cùng.

Nghe được Cơ Vô Dạ lên tiếng, Hàn vương An như bắt được cọng rơm cứu mạng một dạng lên tiếng: “Tướng quốc, khanh có bằng lòng hay không trợ giúp trẫm?"

Trương Khai Địa thở dài, chắp tay lại nói: "Thần, đồng ý."

"Tốt, tốt!" Hàn Vương ánh mắt vui mừng nói: "Trẫm cho khanh mười ngày, đến lúc vẫn chưa giải được án này, tự khanh hiểu hậu quả"

Cơ Vô Dạ không nhịn được môi nhếch lên một đường cong, Trương Khai Địa thân cư Tướng quốc nhiều năm nay cản tay cản chân hắn.

Địa vị Trương Gia hết sức quan trọng đến đời Trương Khai Địa đã năm đời đảm nhiệm Tướng quốc vị trí ở nước Hàn rồi, thế lực trong triều cũng lớn, là đối tượng tất phải diệt một trong của hắn.

Cục là do hắn mở ra hắn muốn khép thì khép lại, không chỉ diệt trừ thế lực Trương Khai Địa đẩy đối phương vào chổ chết.

Mà nuốt trọn quân lương, đợi mọi chuyện ổn thỏa hắn đem luôn hai tên ngu ngốc vương gia kia giết người diệt khẩu nữa là được rồi.

“ Trương tướng quốc, Quỷ Binh một án quan trọng, bệ hạ đả tin tưởng Trương tướng quốc như vậy, cũng không nên phụ kỳ vọng của bệ hạ” Cơ Vô Dạ đắc ý đi đến gần Trương Khai Địa khi ra khỏi chính điện.

“ Hừ” Trương Khai Địa hừ lạnh một tiếng, ánh mắt căm tức nhìn y.

Cơ Vô Dạ tiếp tục nói : “ Cơ mỗ tin tưởng Trương tướng quốc sẻ phá án, ở đây chúc Trương tướng quốc sớm ngài phá án thành công”

“ Ngươi...” Trương Khai Địa giận mắng, bàn tay phất một cái tức giận rời đi.

“ Lão thất phu, để xem người làm như thế nào?” Cơ Vô Dạ cười lạnh, chân bước đi ra khỏi đại điện, nhìn Trương Khai Địa gương mặt âm trầm phất tay rời đi.

“ Không lâu nữa mà thôi” Cơ Vô Dạ đắc ý thầm nói.

Đây đã là tử cục rồi, Trương Khai Địa lửa đả cháy thân, 10 vạn quân lương đã bị hắn chuyển đi trước, Long Tuyền quân và An Bình quân là thân đệ Hàn vương, bằng cái này thân phận, chỉ cần bọn họ câm miệng Trương Khai Địa muốn tra được cũng không dễ.

Thời gian cấp cho hắn chỉ có 10 ngày, manh mối duy nhất chỉ có hai vị vương gia, nếu thật hắn tra được, khi đó Cơ Vô Dạ để cho hắn sống nữa sau, chỉ cần phái Mặc Nha đi hỏi thăm Cơ Vô Dạ là được.

Chết trong quá trình tra án, giống như những chủ thẩm kia, sau đó hắn mần thịt luôn hai tên vương gia ngu ngốc kia nữa là được. Tiền vào túi, thế lực chống đối bị trừ, thế lực bản thân mình lại tăng trưởng.

Nghĩ đến đó tâm trạng của Cơ Vô Dạ thoải mái vô cùng, một đường long hành hổ bộ di chuyển trên con đường rộng lớn của hoàng cung.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, dân chúng bình thường vẫn tiếp tục cuộc sống bình thường của mình.

Có chăng bầu không khí xung quanh nhiễm thêm một tầng ma quái, khi mà vị chủ thẩm thứ 5 chết đi.

Tướng quốc Trương Khai Địa đảm nhiệm vụ án, tin tức này đã truyền ra ngoài, rất nhiều bách tính dân chúng đều bàn tán, nghi hoặc tò mò muốn biết vị Tướng quốc này có phá được án kiện không?

Hay là giống như năm viên quan chủ thẩm khác, trong quá trình tra án bị quỷ binh giết.

Chiều tà buông xuống, Trương gia phủ đệ.

Trương Khai Địa thần sắc chán nản, từ khi Nam Cung Thác chết đi, được Cơ Vô Dạ tiến cử đảm nhiệm vụ án, rời khỏi hoàng cung một khắc kia, hắn đã biết mình cưởi lên lưng cọp nguy cơ đã tứ phía là một cái tử cục.

Trương Khai Địa thở dài nhìn về một bên người thanh niên trẻ tuổi đi đến gần.

“Cơ Vô Dạ lúc này đề cử lão phu chủ thẩm án này, rõ ràng là có ý xấu. Long Tuyền Quân, An Bình Quân, đều là thân vương, rất khó tiến hành thẩm vấn. Đây cũng là lí do mà những thẩm quan tiền nhiệm đều không thu hoạch được thông tin gì.” đợi cháu trai mình tiến đến chậm rãi lên tiếng.

Quỷ Binh một án này chính là củ khoai lang bỏng tay, mặc dù hắn biết là có người ở sau giở trò muốn đem cấm kỵ tên làm thuẫn. Song Trương Khai Địa không có chứng cứ, mặc dù biết là kẻ nào nhưng lại vô phép vạch trần.

Đáng nói là đến nay năm cái thẫm tra quan viên do hắn đề cử đã chết rồi. Mà kẻ đằng sau giật dây hôm nay tại triều tiến cử hắn tra án, có thể nói là hung hiểm vô cùng, ngẫm nghĩ một cái lại nói : “Thêm vào đó quỷ binh quấy phá, nếu như không may ta bị quỷ binh hãm hại, đương nhiên quá hợp với mong muốn của Cơ Vô Dạ.”

“Cho dù lão phu mạng lớn thoát được một kiếp nạn này, nhưng chỉ cần không tìm được quân lương, vẫn là bị tội không phá được vụ án. Dù sao đi nữa cũng là một nước cờ chết, rốt cuộc là đối phó thế nào đây ?"

Bế tắc hoàn toàn bó tay bó chân, thời hạn tra án chỉ có 10 ngày. Đây chẳng khác nào là biết trước là hố lửa nhưng không thể không vào. Trái với lệnh vua là kháng chỉ, mà tra án không thành cũng khó mà thoát tội.

Thậm chí có khi còn bỏ mạng giống như những chủ thẫm khác, tiến thoái lưỡng nan.

Người thanh niên trẻ tuổi này chính là cháu trai của hắn, Trương Lương tự Tử Phòng, ánh mắt nghiền ngẫm một chút rồi nói : “ Nếu như ở nước Hàn còn có người có thể giải quyết được câu hỏi này, thì nhất định chính là hắn”

“ Ý con là trang chủ Thanh Y Lâu” Trương Khai Địa dò hỏi.

Hiện tại hắn đã cởi hổ khó xuống, Long Tuyền quân và An Bình quân là người áp giải quân lương, cũng là người trực tiếp biết manh mối, nhưng cả hai người thân phận không phải nhỏ.

Là thân đệ của Hàn vương, bọn họ không mở miệng ra hắn muốn tra cũng nhất thời không tra được, thời gian lại gấp gáp cộng thêm, cho dù có tra ra Cơ Vô Dạ cũng nhân cơ hội này cho hắn một cái án tử.

Mà hết thảy, có thể giúp được hắn thoát đi thế cục này chỉ có trang chủ của Thanh Y Lâu, người này tài trí thông thần, có thể giúp hắn gở án, nhưng mà khổ nổi kẻ này trước nay không tham dự vào triều chính các nước, chỉ an tâm kinh doanh lẫn tiêu dao.

Trương Lương lắc đầu : “ trang chủ không màn thế sự, hẳn sẽ không nhúng tay vào, là một người khác”

“ Ồ” Trương Khai Đại kinh ngạc thầm nghĩ : “ rốt cuộc là thần thánh phương nào”

Trương Lương cũng không có trả lời vội, từ tốn thi lễ, nói : “ chất nhi xin phép đi trước”

“ Ukm” Trương Khai Địa gật đầu không có truy hỏi, lão biết cháu trai mình cơ trí hơn người, đành trông cậy vào kỳ tích ở cháu trai mình.

Trương Lương từ phủ đệ nhà mình, sau đó lên một khung xe ngựa đi đến một tòa phủtrạch trong thành Tần Trịnh gặp gỡ một người. Cũng là người duy nhất có thể trợ giúp cho Trương gia thoát khỏi thế khó.

“ Làm phiền thông báo có Trương Tử Phòng đến phủ đệ cầu kiến” Trương Lương từ xe ngựa đi xuống, bước vào phủ viện cửa lớn từ tốn thông báo cho hai tên gia nô.

“ Xin đợi tiểu nhân đi thông báo” Một tên gia nô cung kính đáp, sau đó xoay người mà đi vào bên trong thông báo cho chủ nhân của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK