Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thận Lâu nơi.

“ Yo!”

“ Về nhà thôi!”

“ Lần này thắng lợi rồi”

“ Có thể về nhà rồi”

Trở ra chiến thuyền của liên minh phản Thần, Minh tộc chiến sĩ hò hét vang trời.

Nhân tộc ít ỏi hơn cũng tham dự vào náo nhiệt.

Theo Minh tộc toàn bộ thành viên đều đã lên hết Thận Lâu, tiếng trống bắt đầu vang lên trên thuyền, âm nhạc chào mừng chiến thắng bắt đầu được Minh tộc mở ra.

Cho đến khi vũ điệu ăn mừng chiến thắng qua đi, chính là giai điệu truy điệu những chiến sĩ đã bỏ mệnh tại Tịnh Thổ.

Khi đi 10 vạn tộc nhân khi về chưa đến 2 vạn, cơ hồ mất đi 8 phần lực lượng. Cùng với đó bốn vị Đại Tướng của Minh tộc : Hải Khoát Thiên Không, Cùng Hung Cực Ác, Thiết Huyết Vô Song, Tử Vong Nhãn Thần không thể quay về.

Đây là một tổn thất vô cùng lớn của Minh tộc, mà những kẻ nằm xuống vĩnh viễn Tịnh Thổ này, giờ phút này đang được Minh tộc Đại Tướng Tùy Phong Khởi Vũ dùng Minh tộc bài hát tiễn đưa sau cùng.

Không lời, chỉ là tiếng ngân nga nhưng giai điệu thật da diết chứa đầy bi thương.

Và chỉ có một cái vũ cơ múa lấy, Tùy Phong Khởi Vũ cầm đao nhảy múa điệu đưa tiễn kẻ chết của Minh tộc.

“ Ba! Ba! Ba!”

Giai điệu vừa dứt, Tùy Phong Khởi Vũ cầm đao dừng lại một tràng vỗ tay cất lên.

Chỉ là tiếng vỗ tay thật là phát ra nhưng lại không phải bất cứ kẻ nào trên thuyền.

Ban đầu không một ai chú ý đến, nhưng theo một cái thân ảnh như chớp mắt hiện ra, toàn bộ không khí trên thuyền thay đổi, ngưng trọng lên.

“ Tử long Thiên” không ít kẻ kinh hô lên khi thấy một cái thân ảnh có song long đứng tại bong thuyền mép.

Đại chiến vừa qua, Tử Long Thiên Đế lại xuất hiện ở trên thuyền, điều này cũng khiến cho nhiều kẻ quan ngại? Lẽ nào tình huống có biến ư?

Thái Cực không nói chỉ ngắm nhìn cảnh sắc hoàng hôn, một tay cầm chung rượu ưu nhã mà uống.

Không ít kẻ khẩn trương lấy ra Mệnh Khí của mình.

“ Lui xuống! không được vô lễ” Nghịch Thiên Nhi Hành lớn tiếng nhắc nhở đám thuộc hạ đang khẩn trương, đùa chỉ bằng bọn họ cũng có thể giết được y sao?

“ Thiên! ngươi.... đến chổ chúng ta làm gì?” Thương Bạch Đích Kiểm dò xét.

Thái Cực lại hớp một hớp rượu nói : “ Bản Đế chợt nhớ thả mất một cái vô lễ gia hỏa, vừa vặn lại đang đói bụng. Phải đi bắt một cái nữ Minh tộc Đại Tướng xui xẻo, làm mười tám món thức ăn, rút xương uống máu, lột da, chặt từng khúc. Tiêu hao như vậy lực lượng cũng nên bồi bổ.”

Lời này vừa ra không ít kẻ yếu gan cũng dọa sợ.

Cùng với đó nhiều kẻ lại đoán ra được vị này dọa dẫm một vị Đại Tướng.

“ Ngươi đến đây chỉ để dọa dẫm sói con của ta thôi à!” Đế Thiên An cách một đoạn uống rượu của mình.

Thái Cực cướp đến gần : “ chỉ là đùa một chút! Chủ yếu là giải quyết chút sự việc”

Đế Thiên An nói : “ là con cá nhỏ kia ư?”

Thái Cực gật đầu : “ ngươi không phải cố tình thả nó trước để chờ đến hiện giờ ư”

Đế Thiên An nói tiếp : “ không phải hợp với ý ngươi”

Cuộc trò chuyện không tài nào hiểu được của Thái Cực và Đế Thiên An khiến những kẻ trên tàu nghi hoặc. Chỉ là bọn họ rõ ràng, nghi hoặc thì nghi hoặc còn chưa đủ tư cách để cùng hai vị cường giả này chung mâm trò chuyện.

“ Cả hai bọn họ nói gì không thể hiểu được” Vân Trung Tử nói.

“ Ukm! Lại có gì đó che dấu à!” bọn Na Tra lẩm bẩm.

Lục Vân lúc này bay vút đến, ánh mắt bất thiện : “ Thái Cực, ngươi lại giở trò quỷ quái âm hiểm gì?”

Thái Cực nói : “ đừng có hẹp hòi như thế chứ”

Lục Vân nói : “ tên âm hiểm ngươi không có thứ tốt lành gì, tám phần là đang tính kế kẻ khác”

Tùy Phong Khởi Vũ gật đầu, trải qua Thần Nhãn hạ tràng để cho nàng biết Thái Cực đáng sợ thế nào, nói : “ ta không rõ, nhưng kẻ bị ngài nhắm vào thật đáng thương”

Nhiều kẻ trên thuyền cũng tán đồng, Thái Cực trí mưu bọn họ đã thấy, mà kẻ sắp đến bị hắn tính toán kia , có lẽ so với Thần Nhãn cũng không khác gì.

“ Đế đại ca cũng tham dự vào! Con cá nhỏ bọn họ nói là ai?” Vũ Canh hiếu kỳ.

“ Thật khiến người tò mò” A Xuyên, Tiểu Hổ cũng hiểu kỳ.

Thái Cực lúc này nhìn Đế Thiên An nói : “ sắp đến ngươi đừng nhúng tay vào”

Đế Thiên An gật đầu, nói : “ vốn định ra tay mà ngươi đã đến rồi thôi nhường cho ngươi vậy. Chỉ là ngươi trả ta thế nào?”

Thái Cực nói : “ chúng ta còn phải tính toán ư?”

Đế Thiên An hỏi : “ ngươi có thể buông bỏ ư?”

Thái Cực cười hỏi : “ ngươi nghĩ thế nào?”

Đế Thiên An cười nói : “ ta nghĩ ngươi còn chưa sẵn sàng”

Thái Cực gật đầu : “ ta trải qua lâu như vậy, đến bước này làm sao sẵn sàng cho được. Hơn nữa như bây giờ không tốt ư? Giữa hai chúng ta cũng có lợi”

Đế Thiên An suy ngẫm rồi gật đầu.

Vừa rồi hắn ám chỉ phân thân của mình trọng hợp cùng bản thể, chỉ là điều này hắn lẫn phân thân cũng khó nghĩ sẽ xảy ra được.

Thái Cực không phải phân thân bình thường, y đã tồn tại qua mười vạn năm và giống như một Đế Thiên An độc lập khác. Mà hợp nhất cùng bản thể các phân thân khác sẽ không phản đối, song Thái Cực lại khác.

Mà bản thân Đế Thiên An cân nhắc cũng không nhất thiết phải hợp nhất với Thái Cực làm gì, cứ để cho phân thân lớn mạnh. Hợp nhất với hắn cũng không phải là vấn đề thiết yếu bắt buộc, xem như một cái hắn khác, nếu như vạn bất đắc dĩ thì Thái Cực chính là đường lui khác cho hắn.

“ Hai kẻ này rốt cuộc đang nói gì?” Lục Vân một bên nghe lấy mọi chuyện trong đầu nghi hoặc không thôi, bản thân không phải kẻ khù khờ và có trí tuệ rất cao, từ khi Thái Cực xuất hiện gặp gỡ Đế Thiên An và đến hiện giờ, Lục Vân có thể khẳng định giữa cả hai đã sớm thiết lập một mối quan hệ khó biết đến.

Thậm chí lần đại chiến hôm nay có khi cả hai đã ước định dàn xếp trước với nhau.

Không chỉ Lục Vân những kẻ khác cũng có lòng hiếu kỳ với Tử Long Thiên Đế và Đế Thiên An.

“ Nhìn kìa” đúng vào lúc này, một cái Minh tộc thành viên kêu lên.

Chỉ thấy bầu trời trên, từ mây mù ánh sáng vàng chậm rãi chiếu xuống.

Từ trên cao liền thấy được, quanh Tịnh Thổ đang phủ bọc lấy một luồng màu vàng khí bao bọc, hình thành một lồng kết giới.

“ Đây là....” Nghịch Thiên Nhi Hành lấp lửng nói, ánh mắt nhìn về Thái Cực.

“ Kết giới” Tùy Phong Khởi Vũ phát hiện ra hô lên.

Đây là sự việc không bình thường, Thần Vực dù bị thương vong nhưng có Thiên tại khó kẻ nào có thể công phá được. Dù không có Thái Cực thì vẫn còn các Thiên khác,
chiến lực như vậy cơ hồ không e sợ bất cứ tộc nào, vậy mà lại bố trí kết giới?

Kết hợp với cuộc trò chuyện của Thái Cực và Đế Thiên An, nhất thời để cho những kẻ trên thuyền biết có chuyện không tầm thường phát sinh.

“Đại bá! là chuyện gì xảy ra ư?” Thập Hình lúc này đi đến chổ Thái Cực dò hỏi.

Thái Cực không nói, lại uống một ngụm rượu : “ đều là họa do các ngươi gây ra cả”

“Họa do chúng ta gây ra” Nghịch Thiên Nhi Hành đám người nghi hoặc.

Tử Vũ nói vào : “ ngài có thể nói rõ hơn không?”

Thái Cực nói : “ cũng sắp đến rồi, các ngươi cũng sẽ sớm biết nó thôi. Không cần vội vàng, chỉ là sắp tới phải nhanh chân lẹ tay, sẽ rất kích thích”

“ Đế đại ca! người có thể nói rõ cho chúng ta biết không?” Vũ Canh lúc này cũng không đè được hiếu kỳ hỏi.

“ Các ngươi chờ một lát cũng sẽ biết” Đế Thiên An qua loa đáp.

Thấy Thái Cực và Đế Thiên An lại úp úp mở mở lại không có nói định nói ra, đám người chỉ đành im lặng chờ theo dõi kỳ biến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK