Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tân Đế đăng cơ đã lên ngôi được ba tuần, trong thành Thăng Long tràn đầy náo nhiệt.

Đúng là náo nhiệt. Bởi người dân trong thành đối với chính sách mới mà Việt Đế ban ra nghị luận không ngớt, bởi có quá nhiều thứ khiến bọn họ không tài nào hiểu được và có thể nghĩ mình có thể nhận được.

Chẳng hạn như bọn họ có thể tự tiến cử dựa theo năng lực mà vào triều làm quan, hơn nữa nữ nhân cũng không ngoại lệ.

Không còn phải lo đói ốm, chỉ cần là dân Việt sẽ được nhận trợ cấp lương thực cùng với tài chính, đất ở. Rất nhiều thứ mà bọn họ trước nay chưa từng nhận được, bây giờ dưới triều đại của Việt Đế lại sở nhận.

Cùng với đó những vị khách đến Thăng Long cũng tham dự vào náo nhiệt này, có chửi mắng có thám thính, có đánh nhau với những gả được xem là gian tà hoặc có mối thâm thù đại hận với thủ hạ Thiên Trạch.

Mỗi ngày đều sinh động, dân chúng Việt quốc từ khắp nơi được tiếp đón về Thăng Long, dưới quan viên lâm thời của Thiên Trạch mà được phân phối đất ở, lương thực lẫn cả tài chính mới, hoặc là phổ biến tân chính....

Thăng Long không phải không có quân đội, trong thành có hai mươi vạn nhân thủ canh giữ do hai vị tướng lĩnh đương nhiệm của Đại Việt canh giữ, Thiếu Soái quân do công tử Trọng đảm nhiệm 10 vạn, và Tĩnh Doanh quân do Lý Tịnh đảm nhiệm 10 vạn còn lại.

20 vạn quân đội từ đâu mà có?

Câu trả lời chính là Thiên Trạch trong lúc đồ sát bốn nước quân đội mà giữ lại một ít, dùng Trường Sinh Chi Trứng gieo lên người mà khống chế, sau đó phân cho cả hai quản lý lấy binh lực, trước đảm nhiệm trị an trong thành cũng như quân đội lâm thời.

Ngoài ra còn có đại lượng thủ hạ nhân sĩ giang hồ Thiên Trạch giám sát, chỉ cần có kẻ nào dám nháo loạn, thì nhận phải trái đắng ngay.

“ Ngươi hôm nay trông rất vui sướng” như bao ngày Từ Tử Lăng tham dự vào trị chính quản lý trong thành, phổ biến không ít chính sách của Việt Đế cho người dân, lúc này sắc trời đã về đem, hắn từ trong công vụ đi ra lại trùng hợp gặp huynh đệ mình đang tuần tra, nhìn sắc mặt mà nói.

Khấu Trọng cười nói : “ hôm nay ta gặp được lão cha nuôi cũ chúng ta vào thành”

“ Đổ Phục Uy” Từ Tử Lăng thốt lên, suy nghĩ một chút rồi nói : “ ngươi giết hắn rồi”

Khấu Trọng nói : “ chưa, ta đến kiếm chuyện cùng hắn, chỉ là lão hồ ly này tận lực né tránh à, còn thành thật, đúng là khiến ta sảng khoái một chút. À còn mấy cái danh túc cao thủ mà chúng ta trước kia gặp nữa, bọn chúng bị ta chèn ép mà không dám nói”

Từ Tử Lăng nói : “ bọn họ chẳng qua là chờ ngày ước chiến đến thôi, hơn nữa còn sợ bị ngươi kéo đi gieo trứng Trường Sinh mất”

Khấu Trọng cất bước song hành trên đường, hưởng thụ không ít bá tánh người Việt trong thành thi lễ, nói : “ thật là chờ mong ngày đó đến, khi đó ta sẽ cho bọn chúng biết Khấu Trọng này chi uy ”

Từ Tử Lăng cười nói : “ ngươi dạo này bành trướng không ít nhỉ”

“ Còn ngươi thì không chắc” Khấu Trọng đáp lại : “ chúng ta bây giờ nào là lưu manh đầu đường nữa chứ, là công tử Đại Việt.”

Thân phận của cả hai từ lâu đã khác, nhưng khi Thiên Trạch xưng Đế cả hai danh chính ngôn thuận trở thành hoàng thất Đại Việt hai thành viên.

Một người làm Tướng giữ quân một người tại triều làm quan, hơn nữa võ công trong thời gian này cũng tăng trưởng một đoạn lớn, thay đổi không nhỏ cũng khiến cả hai không còn như trước.

Cả hai đều có dung mạo tuấn lãng, một người nhuyễn giáp anh khí một người thì nho nhã y xam, hai cái khí chất bất đồng cùng với thân phận, cả hai đi trên đường khiến rất nhiều người chú ý.

“ Cho nên ngươi mới thích mỗi ngày tuần tra quanh thành, trưng ra một bộ công tử Đại Việt, Thiếu Soái quân” Từ Tử Lăng cười nói.

Khấu Trọng huýnh vai hắn : “ ngươi so với ta ít à, mỗi ngày không phải chạy đi khoe khoang sao?”

Từ Tử Lăng không thừa nhận, nói : “ ta là người nông cạn vậy sao? khoe khoang gì chứ, mấy cái chính sách của phụ hoàng đều kinh thế hãi tục, đến ta cũng kinh sợ nói chi là đám dân chúng. Hơn nữa phụ hoàng còn nói xây dựng một cái Đại Việt hoàng thất mới, có như ngươi mỗi ngày cứ thích dẫn người chạy khắp nơi sao?”

Khấu Trọng đáp lại : “ ngươi có biết gần đây trị an loạn lắm không, cái bọn võ lâm bên ngoài đến không ít, đều là có thù với phụ hoàng cả. Ta cũng lao lực không ít đấy, nào có so với ngươi thảnh thơi”

Cả hai vui cười trò chuyện, dù thân phận cùng địa vị có thay đổi thì hai người vẫn là huynh đệ như trước.

“Sưu!”

“Sưu!”

Lúc này, Từ Khấu song hành đi trên đường lớn được trăm năm mươi bước chân, cả hai liền cảm ứng được các cổ khí tức từ xa đến Thăng Long, cả hai đưa mắt nhìn ra hướng ngoài thành bầu trời, phát hiện mấy đạo lưu quang đến.

“ Xem ra lại có tên không biết sống chết nữa rồi” Khấu Trọng nói.

Từ Tử Lăng gật đầu : “ dám cởi lên đầu phụ hoàng, không một kẻ nào có thể sống toàn vẹn cả”

Nói xong cả hai im lặng nhìn và chờ.

Người trong thành đều biết rằng, chỉ cần có người đến Thăng Long dám ngự binh vào trong lập tức nhận trái đắng, không chết thì thương. Bởi Việt Đế không chấp nhận bất cứ kẻ nào khiêu khích trong đô thành của mình.

Rất nhiều võ lâm nhân sĩ không biết mà đến, khi vào thành đều bị Thiên Trạch khống kiếm mà chặn đánh. Nhẹ thì trọng thương chế trụ hoặc tha một đường, nặng chính là bị gieo trứng Trường Sinh hóa thành một gốc cây trong hoàng cung.

Tuy nhiên vẫn không ít kẻ can đảm hoặc tự phụ ngự binh mà vào thành.

Chẳng hạn như ba vị khách nhân này.

Ba cái bóng ảnh phân biệt hồng xanh trắng để lại một vệt tàn ảnh trên bầu trời, cả ba thuận lợi mà vào trong thành Thăng Long, cả ba di chuyển trong không trung sau đó đột nhiên dừng lại.

Bởi có hai cái thân ảnh đã cướp lên chặn lại.

“ Dám can đảm ngự không vào Thăng Long, dám phạm Đế uy của phụ hoàng ” Khấu Trọng khinh thân lên cao, chân đạp lấy một thanh kiếm mà đứng, ánh mắt ngạo nghễ nhìn ba thân ảnh trước.

Thanh kiếm của y giống như Từ Từ Lăng, chính là Lăng Sương kiếm.

Từ khi đạt được hai thanh kiếm Lăng Sương, Thiên Trạch đem hai thanh kiếm này ban cho Từ Khấu làm bội kiếm.

“ Bạch hồng kiếm khí, Lăng Sương kiếm”

Một cái lão già râu tóc bạc trắng, hai cái thiếu nữ xinh đẹp một hồng một trắng còn là cái loại mỹ nhân quốc sắc, cả ba chứng kiến hai thanh kiếm kia tản phát ra kiếm khí nghĩ đến gần đây nghe đồn được chuyện, hình dạng cùng kiếm khí để cả ba nghĩ ngay đến.

Lúc này, Khấu Trọng dù nhìn qua không ít mỹ nữ cũng bị kinh diễm với hai mỹ nhân, song rất nhanh trấn định.

“Hai tên oắt con khá lắm” lão già áo xanh quan sát cả hai tên này gật gù khen lấy, tuổi con trẻ mà có được công lực như hai tên này đúng là hiếm thấy.

“ Một cái lão già còn hai cái mỹ nhân, đúng là không nở ra tay mà” Khấu Trọng lòng tin bành trướng, nhìn hai cái mỹ nữ kia cũng yêu thích.

Từ Tử Lăng quan sát một ít, ánh mắt kinh hiện, vội đưa tay thi lễ rồi nói : “ ba vị là đến gặp phụ hoàng”

“ Phụ hoàng” một già hai nữ niệm lại, bọn họ có nghe Việt Đế thu nhận sáu cái nghĩa tử, hiện giờ là Đại Việt công tử, mà phụ hoàng hai chữ này trong thành không ai có thể tùy tiện gọi, mười phần hai thiếu niên này chính là nghĩa tử của Việt Đế.

Khấu Trọng cũng nghi ngờ khi thấy huynh đệ mình khác thường, thầm nghĩ lạ, suy nghĩ một chút cùng quan sát, đồng tử hắn mở lớn, vội trấn định lại, sửa lời : “ khục khục, phụ hoàng nghiêm lệnh không ai được ngự binh đến Thăng Long”

Thiếu nữ áo xanh lớn tiếng : “ Thiên Trạch, hắn ở chổ nào?”

Khấu Trọng mày cau lại một chút, nhưng không có phát tác tính khí, nói : “ phụ hoàng đang ở hoàng cung chổ”

Từ Tử Lăng nói : “ nếu ba vị muốn gặp phụ hoàng, chỉ cần đến phía đông đô thành nơi đổ nát hoàng cung là được.”

“Tốt” thiếu nữ áo xanh nghe được liền thốt một tiếng, sau đó dẫn đầu rời đi.

“ Cảm tạ” thiếu nữ áo trắng nhẹ lời sau đó khinh thân theo sau.

Lão già áo xanh cũng rời đi.

“ May là ta cơ trí, Tử Lăng ngươi nói xem hai cái mỹ nhân mới này là ai vậy?” Khấu Trọng dò hỏi.

“ Phụ hoàng tung hoành trung nguyên lưu tình không ít.” Từ Tử Lăng nói : “ chỉ là phụ hoàng đưa tín vật cho hai vị kia, ắt hẳn đã có danh sách trong hoàng thất Đại Việt rồi”

“ Vốn còn tưởng hai ta có thể tranh hùng một phen, ai nghĩ lại đụng đến nữ nhân của phụ hoàng chứ” Khấu Trọng nói xong lại đáp xuống mặt đất.

Từ Tử Lăng cũng đáp xuống theo.

Cả hai khi thấy ba người kia ngự binh vào thành, trong thời gian này công lực tăng trưởng và cọ xát không ít cao thủ, lòng tin cả hai cũng bành trướng lên, cho nên cả hai mới muốn ra tay ngăn cản ba cái kia.

Một là tăng uy danh của mình, hai là cũng muốn thử một chút tài nghệ. Chỉ là cả hai khi gặp gỡ thì nhận ra được trên người hai mỹ nữ kia có tín vật của Việt Đế, cái thứ này bọn họ cũng đã thấy không ít ở những nữ nhân khác.

Mà bản thân bọn hắn cũng sở hữu hai mảnh đặc trưng ngọc bội tượng trưng cho hoàng thất Đại Việt, khi đã đoán ra rồi còn muốn chặn đánh nữa ư?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK