Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời vừa nói xong, đám tỷ muội Hồng Hài Tử đưa mắt nhìn Âu Dương Tình.

Âu Dương Tình cười khanh khánh, nói : “ chàng đó, nếu thiếu tiền thì thiếp trả lại cho, có 20 vạn lượng thiếp làm sao tiêu hết chứ, thiếp chỉ cần mỗi chàng là được rồi”

Mấy cái Hồng Hài Tử nhìn Âu Dương Tình đắc ý cũng khá chua.

Nói ai chua nhất chính là Thượng Quan Phi Yến, bởi nàng phí công không ít không thu được đồng nào, còn Âu Dương Tình thì ngồi mát ăn được 20 vạn lượng hoàng kim, làm sao mà không ghen tức chứ.

“ Nàng muốn vì bọn họ ra mặt” Thiên Trạch lại hỏi

Âu Dương Tình nói : “ cái gì mà ra mặt chứ, thiếp là nói thật mà, chàng không tin ư?”

Nói xong đem cái túi gấm của mình lấy ra đưa cho hắn.

Chúng nữ chú mục.

Thượng Quan Tuyết Nhi con mắt sáng long lanh nhìn chằm chằm.

“ Tứ tỷ tỷ, cái túi đẹp quá đi, nếu tỷ tỷ không thích hay là cho Tuyết Nhi đi” Thượng Quan Tuyết Nhi bày ra một bộ niềm nở nói, thần sắc tràn đầy mong chờ.

Thiên Trạch giơ ngón tay lên trán điểm nhẹ một cái : “ mấy ngày này muội cũng thu được 10 vạn hoàng kim còn chưa đủ”

“ Không đủ! có ai lại chê tiền mình ít bao giờ chứ” Thượng Quan Tuyết Nhi phụng phịu nói, đem tay ôm lấy cánh tay kia của hắn, nói : “ dù sao tứ tỷ tỷ chỉ cần Đạo Thánh đại ca là đủ rồi, Tuyết nhi thì không có diễm phúc đó, chỉ cần ít tài sản sinh sống qua ngày”

Thượng Quan Phi Yến chua lại càng chua, tiểu muội thu 10 vạn hoàng kim, đây là con số nhỏ ư?

“ Vậy ra mấy ngày này chàng là cùng cái tiểu muội này ở một chổ ư?” Âu Dương Tình nhìn Thượng Quan Tuyết Nhi nói.

Thượng Quan Tuyết Nhi cười hì hì gật đầu, nhìn thấy bên cạnh không xa tỷ tỷ mình đố kỵ, tràn đầy vui vẻ.

“ Ngài bản lĩnh đã lớn như vậy rồi còn muốn đi cướp bọn tỷ muội chúng ta” Thất nương nói, mặt cũng đỏ lên ánh mắt nhìn lên nam tử kia, đối với tứ tỷ đem cái nam nhân này ngủ quả thật nàng cũng có chút chua.

Tam nương nói : “ ngài muốn cướp chúng ta?”

Cửu nương chen vào : “ thiên hạ kẻ giàu không ít, lại muốn đi khi dễ mấy cái nữ lưu thì có bản lĩnh gì”

Thiên Trạch cười nói : “ ta đúng là nghèo nhưng cũng không cần thiết phải cướp đồ của nữ nhân, lần này đến chẳng qua gặp Hồng Hài Tử thủ lĩnh muốn bàn chuyện làm ăn”

Lời này vừa ra đám nữ nghe được khá bất ngờ.

“ Làm ăn à! sao ngài không nói sớm, còn khiến cho thiếp đây lo sợ một hồi đấy” Thất nương nghe được cười nói, sau đó lại mạnh dạn đến gần.

“ Làm ăn gì?” gả ăn mày hứng thú hỏi

Thiên Trạch đi đến thủ tịch chổ, nói : “ ngươi là Hồng Hài Tử thủ lĩnh ư?”

Gả ăn mày nói : “ nào có, Công Tôn Đại Nương mới là thủ lĩnh”

“ Đại tỷ có việc chậm trể còn chưa đến, người có thể nói cho bọn thiếp biết một chút được không, người ta trước nay đối với ngài sinh lòng ngưỡng mộ đấy. Trong giới trộm chúng ta thì ngài chính là Đạo trong Thánh” Thượng Quan Phi Yến một bộ mê muội sùng bái nói.

Thiên Trạch để mặc nàng : “ chỉ là ta muốn cướp tiền của Hồng Hài Tử mà thôi”

Đám nữ nghe được nhất thời hồ đồ, nhất thời không rõ.

“ Tiểu nữ nghe hồ đồ cả rồi, Đạo Thánh không phải là trêu đùa chúng thiếp đó chứ?” Thất nương ngồi xuống đối diện, tay cầm một vò rượu tay kia cầm chung rượu...

Thiên Trạch nói : “ thủ lĩnh các nàng không ở, có nói ra cũng vô dụng”

“ Thất muội, muội định quá chén nam nhân tỷ à” Âu Dương Tình nghịch ngợm nói

Thất nương rót rượu vào chén, mặt đỏ hơn nói : “ tứ tỷ cần gì hẹp hòi chứ, muội đối với Đạo Thánh nghe danh đã lâu, hôm nay mới có cơ hội, muội cũng phải so một chút”

Thiên Trạch đem tay nhận rượu đem lên miệng uống, tấm mặt nạ cũng không phải che kín toàn bộ dung mạo mà tại phần miệng lại nhường ra để tiện cho việc ăn uống, hắn một hơi uống hết.

Thất nương nâng một chén khác, nói : “ Đạo Thánh quả thật là khí phách không chút nào sợ hãi như lời đồn, tứ tỷ muội bây giờ bắt đầu đố kỵ....”

Chỉ thấy chính lúc này, Thất nương tay nhanh như chớp hướng cái mặt nạ của Đạo Thánh bắt đến.

Chúng nhân sớm đã chú ý, khi thấy Thất nương mang rượu đến ai nấy chờ xem nàng muốn làm gì, khi thấy nàng ra tay liền nhất thời chú mục vào, bởi ai nấy đều muốn biết đằng sau tấm mặt nạ kia là dung mạo gì?

Đến cả Âu Dương Tình cũng không phản kháng, Tuyết Nhi một bên chỉ xem kịch.

Nhưng liền sau đó để bọn họ thất vọng, mặt nạ dù được Thất nương hái xuống nhưng lại còn một lớp khác.

“ Tại sao lại thế?” Nhiều người trong lòng hét lên.

Thiên Trạch khóe môi nhẹ nhích lên : “ nàng đúng là bạo gan đấy”

Thất nương một bộ u oán nhìn : “ tiểu nữ chỉ là muốn xem một chút, nam nhân của tứ tỷ có thật là già dê hay là tuấn lãng nam tử hay không? cho thỏa lòng”

Thiên Trạch nói : “ Thỏa lòng hai chữ này dành cho Tình nhi và Tiết Băng còn được, dù sau chúng ta cũng có một đêm tình chàng ý thiếp, nàng nói câu này thật không thỏa”

Tiết Băng mặt đỏ lên : “ ngươi.... ngươi nói cái gì hả.... ai cùng.... ngươi .... tình chàng ý thiếp chứ”

Âu Dương Tình u oán nói : “ chàng đó lại trêu Thất muội, Cửu muội”

Lúc này, Thất nương lại ra tay.

Đám người lại chú mục.

Nhưng lại lần nữa thất vọng, bởi lại thêm một tấm mặt nạ khác.

Thượng Quan Tuyết Nhi nhìn một lát sau đó cười lên khanh khách.

Thất nương mặc càng đỏ hơn, dỗi nói : “ Đạo Thánh là đang trêu tiểu nữ ư?”

Thiên Trạch nói : “ câu này dành cho nàng mới đúng, nàng đang chơi đùa với lửa đấy, ta mặc dù thương hoa tiếc ngọc cũng không phải không biết vùi hoa dập liễu, ta có thể không giết các nàng nhưng chỉ cần chọc một côn là chín tháng sau liền ôm hận”

Nghe được lời này mấy nữ nghi hoặc không rõ, võ công của Đạo Thánh muốn giết người cần gì phải để chín tháng sau mới ôm hận đây? Hoàn toàn khác với hắn tác phong, trước nay Đạo Thánh giết người đều nhanh gọn mau lẹ, rất ít người từ trên tay y sống qua.

“ Đạo Thánh còn biết dùng côn nữa ư?” Lục nương dò hỏi

Thất nương hỏi “Vì sao phải đợi chín tháng sau đây?

Thiên Trạch trêu đùa : “ ta có một côn dài tam tấc, chí cương chí dương, chuyên là dành đối phó Nữ tử một chổ, chổ này chí âm chí nhu. Một khi chọc trúng nhẹ thì nội thương hai 3 ngày, nặng thì phải dưỡng thương 9 tháng”

Đám nữ trong đều là người giang hồ cho nên rõ ràng lời Thiên Trạch ám chỉ, mặt ai nấy cũng đỏ lên, không nghĩ đến cái tên kia lại mở lời lưu manh như vậy.

“ Hạ lưu” chúng nữ cùng mắng.

Âu Dương Tình đã nếm qua, u oán nói : “ thiếp đây cũng lĩnh giáo cây côn lợi hại đó của chàng rồi. Chàng còn muốn tai họa cho Thất muội, muội ấy nhỏ nhắn như vậy làm sao mà chịu nổi chàng tàn phá chứ”

Thất nương mặc càng đỏ hơn như máu tụ hết lên mặt, sau đó ngượng ngùng cuối đầu, nhẹ mắng một câu : “ hạ lưu, hảo xấu hổ”

“ Vô sĩ, đại dâm tặc” Tiết Băng mắng thêm vào

Thiên Trạch nhìn nàng đùa giỡn không nói tiếp, hướng chung rượu lại uống, lại nhìn Thất nương trêu đùa : “ nàng không nên trêu đùa ta”

“ Ta lúc nào trêu đùa chứ, là do Đạo Thánh trêu đùa tiểu nữ đấy” Thất nương ngữ khí có chút hờn dối nói.

Thiên Trạch nói : “ nàng chạy đến trước ta trưng ra một cái xinh đẹp dung mạo như thế, không biết ta là cái già dê hay sao? mà già dê thích nhất là gặm cỏ non, cỏ non như nàng ta gặm rất thích đấy”

Thất nương lổ tai cũng ửng đỏ, cổ cũng ửng đỏ, cuối cùng thẹn quá chạy về chổ cũ, cất lời : “ tứ tỷ, hắn khi dễ ta”

“ Ha ha ha” Thiên Trạch cười lớn lên, hiển nhiên trêu đùa thiếu nữ để hắn khai tâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK