Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Hàn Y trong ánh mắt hơi có trong nháy mắt chập chờn, nhưng lập tức khôi phục bình tĩnh: "Lôi Oanh phải chết?"

" Ừ." Lôi Vô Kiệt cúi đầu.

" Được, ta đi. Nhưng ta có một cái điều kiện." Lý Hàn Y tay hơi móc một cái, Sát Phố Kiếm đến hắn trên tay.

"Không thể!" Lôi Vô Kiệt đưa tay muốn cản, "Sát Phố Kiếm là sư phụ ta chí yêu vật. . ."

Lý Hàn Y vãn đóa kiếm hoa: "Làm sao, ngươi cho là ta cũng phải cùng hủy đi chỗ đó chuôi kiếm gỗ đào vậy, gảy Sát Phố Kiếm?"

Lôi Vô Kiệt chỉ là nói: "Xin Kiếm Tiên hạ thủ lưu tình."

Lý Hàn Y theo vung tay lên, đem chuôi này Sát Phố Kiếm đóng vào Hạ Quan thành đầu tường chỗ: "Ta điều kiện rất đơn giản, ngươi làm ta đệ tử. Lúc nào ngươi có thể tiếp ta ba kiếm, lấy lại chuôi này Sát Phố Kiếm thời điểm. Ta liền theo ngươi đi gặp Lôi Oanh."

Làm Lý Hàn Y đệ tử? Làm Tuyết Nguyệt Kiếm Tiên đệ tử?

Tuyết Nguyệt Thành ba vị thành chủ, Bách Lý Đông Quân thu Đường Liên làm đồ đệ, Tư Không Trường Phong truyền thụ con gái độc nhất thương pháp, nhưng duy chỉ có Kiếm Tiên Lý Hàn Y như vậy nhiều năm vẫn không có học trò, cũng cho tới bây giờ không biểu lộ ra thu học trò định.

Lôi Vô Kiệt sững sốt một chút, không biết nên đáp lại như thế nào. Hắn mặc dù một mực gọi đùa Đường Liên hơi lớn sư huynh, nhưng thực cũng không có thật bái nhập Tuyết Nguyệt Thành ý tưởng, càng không có nghĩ tới trực tiếp lạy Kiếm Tiên Lý Hàn Y thầy.

Tư Không Trường Phong thấy Lôi Vô Kiệt tại sửng sờ, cười nói: "Bây giờ không là đã được qua lễ bái sư sao? Trực tiếp kêu sư phụ đi."

Lý Hàn Y nhìn thấu hắn trong mắt nghi ngờ: "Ngươi không muốn?"

Lôi Vô Kiệt vội vàng lắc đầu: "Kiếm Tiên kiếm thuật thông thần, Lôi Vô Kiệt vốn lấy sinh lòng say mê, có thể bái nhập Kiếm Tiên môn hạ tự nhiên là cầu cũng không được. Chỉ là bực này đại sự, còn cần cùng sư phụ thông báo một tiếng. . ."

"Ngươi nói là, trước thấy qua sư phụ ngươi, lại tới nói bái sư chuyện này. Ngươi biết ngươi như vậy hành động tên gì sao?" Lý Hàn Y ánh mắt lẫm liệt.

"Bàn đánh cuộc thượng có một loại giải thích." Tiêu Sắt hai tay ôm vào trong tay áo, lười biếng nói: "Tay không bắt chó sói."

Đường Liên vội la lên: "Vô Kiệt, bái nhập Tuyết Nguyệt Kiếm Tiên môn hạ là thiên hạ vạn thiên luyện kiếm người có thể gặp không thể cầu chuyện, chớ do dự."

Lôi Vân Hạc cũng bồi đệm vào :” tiểu tử còn không biết bái sư tôn”

Lôi Vô Kiệt trầm ngâm chốc lát, bỗng nhiên lấy đầu dập đầu đất, liền dập đầu ba lần, được lễ bái sư sau ngẩng đầu: "Đệ tử Lôi Vô Kiệt bái nhập Tuyết Nguyệt Kiếm Tiên môn hạ. Chờ ta thu hồi Sát Phố Kiếm, cùng sư phụ cùng trở về Lôi Gia Bảo, nếu Lôi Oanh sư phụ trách cứ, thuận tiện lấy chết tạ hai vị ân sư thụ nghiệp ân."

"Kẻ ngu." Tiêu Sắt lại là không nhẹ không nặng mắng một tiếng.

Lý Hàn Y xoay người, sau một hồi trầm mặc nói: "Thay quần áo khác, ngày mai, tới sau núi tìm ta."

Chỉ có cùng hắn đứng chung một chỗ Tư Không Trường Phong có thể thấy, cái nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt Kiếm Tiên giờ phút này khóe mắt có chút ướt át, một giọt nước mắt từ trong đó rơi xuống. Chỉ là một giọt, Kiếm Tiên lệ, Tư Không Trường Phong thở dài: "Đời người trong thiên địa, chợt như đi xa khách."

"Ngươi nói nhiều." Lý Hàn Y liền nói, sau đó bị tiếng ho khan xoay người lại.

Đế Thiên An khoanh chân tọa thiền, tay cầm Địa Hạ chuôi đao các lổ chân lông mở ra thiên địa linh khí không ngừng hội nhập vào người hắn, theo tay hắn cong lên, những chuôi vũ khí bên dưới mặt đất lần nữa xoay quanh người hắn.

“ Tạch tạch tạch” Một tràng cơ quan vang lên , ngay sau đó to lớn không kém chỉ một tòa tiểu lâu nhỏ khunh xa hoa lộng lẫy cơ quan Chu Tước phát ra không ngừng tiếng đinh tai.

“ Chạy” Tiêu Sắt quát một tiếng khi thấy hai cái bánh lớn dưới chân cơ quan này chuyển động, cả tòa cơ quan bắn ra từng sợi xích sắc lao đến thân ảnh Đế Thiên An.

Xiềng xích bắn đến, xuyên thẳng xuống mặt đất, cả khung cơ quan bắt đầu chuyển động, làm cho không khí bị lay động dạt ra, những người lân cận gần đó như Đường Liên, Lôi Vân Hạc cũng dịch người ra né tránh.

Đế Thiên An đứng dậy lớn tiếng : “ Hôm nay không đánh nữa, chờ ta hồi phục thương thế tiếp tục đoạt thành chiếm mỹ nhân.”

Lời còn chưa hết tay đả bám lấy xợi xích cả người theo sợi xích thu lại lao vào bên trong khung cơ quan bên trong, còn cả vô số chuôi vũ khí uốn lượn quanh người hắn tạo thành lớp phòng vệ, cả quá trình nhóm người Lý Hàn Y đều không có ngăn cản.

Lôi Vân Hạc thở dài một cái, nói : “ công tử cử thế vô song, Lôi Vân Hạc không bằng”

Nói xong Lôi Vân Hạc tung người dậm chân, nhảy lên mái nhà hướng về con vàng hạc của mình, chẳng mấy chốc cùng với nó rời khỏi Tuyết Nguyệt thành, tốc độ có thể nói là nhanh vô cùng.

Lôi Gia bảo tộc hệ khổng lồ, đời trước Lôi Môn Tứ Kiệt Lôi Mộng Sát, Lôi Vân Hạc, Lôi Oanh, Lôi Thiên Hổ lớn nhỏ đứng lên, liên hệ máu mủ thật ra thì cũng rất xa. Nhất là là tách ra xuất thân Lôi Oanh, nếu không Lôi Oanh cũng sẽ không vẫn đối với Lôi Mộng Sát con gái nhớ mãi không quên.

Lôi Mộng Sát năm xưa cùng Lý Tâm Nguyệt lập gia đình thời điểm, những thứ khác ba người còn chỉ là trẻ thơ. Nhưng Lôi Vân Hạc là ngoại lệ.

Năm đó Lôi Vân Hạc bị Triệu Ngọc Chân chặt đứt một cánh tay sau bị Bách Lý Đông Quân cứu, sau cảnh giới đại giảm, tại Tuyết Nguyệt Thành trung bế quan rất nhiều năm.

Mà bởi vì hắn đi lên núi khiêu chiến Triệu Ngọc Chân, mới đưa đến Triệu Ngọc Chân tẩu hỏa nhập ma, cho tới bỏ lỡ cùng Lý Hàn Y ước định. Cho nên hắn có lòng áy náy, sợ nhất liền là gặp phải Lý Hàn Y.

Bây giờ đại chiến xong, còn không chạy chờ đến khi nào nữa chứ.

“ Làm tốt lắm Tiểu Hưu Hưu” Đế Thiên An vỗ tay lên đầu sủng thú, một tay bắt lấy một chung rượu từ miệng nó ngoặm lấy đem đến, há miệng uống cạn đi, sau đó lại thao tác một cái cần cơ quan.

Lại thêm một tràng thanh âm phát lên, khung cơ quan Chu Tước bên ngoài lại xuất hiện các cánh quạt xoay gió rồi chậm rãi vận chuyển, đáng nói là cả khung cơ quan nhanh sóng sáng bừng lên trong đêm, không phải là đèn nến mà là ánh điện đèn.

“ Tiêu Sắt rượu thơm quá, Tiêu Sắt ngươi nhìn đây là gì? Còn sáng hơn cả nến đèn nữa” Lôi Vô Kiệt nhìn phía trước phát ra ánh sáng cùng vang lên cơ quan dò hỏi.

“ Không biết” Tiêu Sắt mày chau lại, sau đó hít một hơi lớn, đồng tử mở lớn lên khi thấy nam tử bên trong kia lại ấn lên một cái bảng nhỏ, ngay sau đó vô số cánh tay cơ quan thuần thục phát ra tiếng cơ quan, nào là rượu ngon, thức ăn mỹ vị đem ra trước người hắn.

Nhất thời đám người lại há hốc miệng nhìn nam tử kia đánh chén say sưa, nào còn đâu là khí phách hiên ngang nam tử cơ chứ. Tay lớn cầm đùi thịt, tay kia cầm vò rượu ăn uống thả cửa. Chết người là mùi thơm tản ra cũng khiến cho vài người thèm nhỏ dãi.

Ba hôm sau, Tuyết Nguyệt Thành, Vụ Vũ Hiên.

Vụ Vũ Hiên là nhạc phường trứ danh trong Tuyết Nguyệt Thành, các cô nương bên trong tư sắc không chút nào kém. Là đệ nhất nhạc phường, một trong những điểm đặc sắc của thiên hạ đệ nhất thành.

Vụ Vũ Hiên một gian phòng.

Tiếng cầm âm róc rách không ngừng vang lên, mười mấy cô nương cùng nhau huy vũ, động tác thuần thục đồng nhất. Tiếng cầm âm réo rắt đột nhiên nhỏ dần, bỗng nhiên một tiếng tiêu âm cao vút vang lên, réo rắt làm cho lòng người mê say cất lên.

Cầm tiêu hợp tấu, làm cho rất nhiều quan khách đến Vụ Vụ Hiên ngắm trăng thưởng nguyệt xem ca vũ đều bị gian lầu kia phát ra thanh âm mà mê mẩn. Thậm chí người đi đường cũng dừng lại nghe lấy, có người thậm chí còn khoa chân múa tay vui sướng nhảy múa theo giai điệu.

Có khi tiếng cầm làm chủ đạo, có khi tiếng tiêu làm chủ đạo hòa quyền vào nhau. Chợt nhiên tiếng cầm càng lúc càng lên cao, tiếng tiêu réo rắt phối hợp cùng cầm âm. Khúc nhạc làm người say mê đột nhiên im bật dừng lại, khi mà khúc cầm đang lên cao lại bị đứt đoạn nữa chừng làm cho khúc nhạc hợp tấu này bị đứt gánh nửa chừng.

“ Ai đả là lần thứ 5 rồi”

“ Có khó như vậy sao?”

“ Ngươi thì biết cái gì”

“ Không biết khi nào mới có thể nghe được hoàn chỉnh một khúc đây?”

“ Vị huynh đệ này, cho tại hạ hỏi là cầm sư lẫn tiêu sư nào đang diễn tấu”

Lúc này Vụ Vũ Hiên bên trong, nữ tử đàn cầm gương mặt tràn đầy nuối tiếc, lại nhìn bên cạnh như trích tiên nam tử kia, u oán cất lời : “ Lại để cho công tử thất vọng, U Nhược tư chất thấp kém, không thể cùng công tử hợp tấu”

“ Không sao” Đế Thiên An đem ngọc tiêu buông xuống, tay tiếp nhận một cô nương tư sắc diễm lệ bồi rượu cho mình, gương mặt ửng hồng tràn đầy si mê, đem chung rượu uống lấy, rồi nói : “ lại để cho mỹ nhân bận lòng, là Đế Thiên An đáng trách đáng trách”

U Nhược đôi mắt u oán, cất lời : “ công tử, U Nhược nghe nói công tử họa kỹ vô song, không biết U Nhược... U Nhược...”

“ Ha ha” Đế Thiên An lại cười lên, tay kéo cô nương bên cạnh mình vào lòng hôn lấy, làm cho tiểu mỹ nhân thẹn thùng cả người không xương rúc vào trong người, không nguyện ý rời đi, lại nói : “ Mỹ nhân có lời, Đế Thiên An làm sao nở lòng từ chối đây,làm phiền Nhã nhi giúp đỡ rồi”

“ Công tử, người xem Nhã Nhi cũng vì ngày huy vũ, ngài cũng không thể như vậy”

“ Lan nhi cũng muốn”

“ Đúng vậy công tử, Ánh Nguyệt đây, người không thể bất công như vậy”

Đế Thiên An lại cười lên một tràng, rồi nói : “ đều có đều có, ta làm sao để cho các nàng thương tâm đây, đến chỉ cần các nàng đừng ép khô ta là được rồi”

“ Chán ghét” “ Công tử, người lại trêu đùa chúng ta” “ Công tử, đêm nay để Nguyệt nhi hầu hạ công tử thế nào” “ Công tử, để Hạ Lan hầu hạ công tử cho”

Đế Thiên An đem tay bắt lấy vò rượu một hơi uống lấy, cười nói : “ các nàng thật là, lại làm khó cho ta quá rồi, đến để bản công tử vì các nàng vẻ tranh nào”

“ Công tử” thiếu nữ tuổi mười chín hai mươi cô gái, một bộ thanh thuần như chồi non khoe sắc, gương mặt ửng hồng mang theo một khay gỗ, trên đó là một chồng lụa trắng cùng cọ lông được bưng đến, có chăng trên đó còn có một khai hình tròn với nhiều màu sắc khác nhau.

“ Lại phiền Nhã nhi rồi” Đế Thiên An cười nói.

“ Không phiền, có thể hầu hạ công tử, là Nhã nhi vinh hạnh” Nhã nhi thanh âm nhu mềm cất lời, thân ảnh ngồi xuống bên cạnh, cả người như chim sẻ nép vào bên cạnh đối phương giúp hắn trải lụa trắng trên bàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK