Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chừng bảy ngày thời gian, hai cái thủ hạ còn lại rốt cuộc cũng đến. So với Vô Song Quỷ chậm trễ hơn rất nhiều, bởi vì Vô Song Quỷ là đồng bọn tiếp ứng hổ trợ cho Diễm Linh Cơ khi vào Tân Trịnh, hai cái còn lại thì tùy thời hành động khi nhận tin.

“ Sưu!”

Một cái nửa đầu tóc bạc già nua, mặc một bộ xám y từ trên cao cướp đến phía trước Thiên Trạch ba trượng.

“ Chủ nhân” lão già kinh hô, tuy y phục cùng binh khí ở quanh khác biệc hoàn toàn trong ký ức của hắn, song cái dung mạo cùng tử khí kia thì không khác biệt gì cả.

Lão kích động hô xong lập tức một chân quỳ xuống, cúi đầu đem tay nắm lại chạm đất hành lễ : “ chúc mừng chủ nhân trùng hoạch tự do”

Thiên Trạch nhìn lão già trước mắt này, y chính là hảo thủ dùng độc dưới trướng hắn, một thân độc công có một không hai, lợi hại nhất Việt quốc, nói : “ đứng lên đi”

“ Vâng!” Bách Độc Vương cung kính đáp, sau đó an lặng đứng qua một bên, đối với việc Diễm Linh Cơ ngồi bên cạnh chủ nhân hắn tuy hiếu kỳ nhưng không để ý nhiều.

Thiên Trạch lại đem ràng buộc cấp cho Bách Độc Vương.

Cởi ra ràng buộc và được lợi ích, Bách Độc Vương càng thêm trung tâm với chủ tử sa sút của mình.

Thời gian qua chừng thêm nửa tiếng, thủ hạ cuối cùng của Thiên Trạch cũng đến.

Toàn thân bao phủ ở áo đen, đến cả đầu cũng bị mũ trùm phủ kín, ngự một thanh kỳ quái trượng buộc một cái đèn lục sắc, Khu Thi Ma trên cao đáp xuống chổ Thiên Trạch năm trượng, sau đó tiến đến hành đại lễ : “ Khu Thi Ma tham kiến chủ nhân! chúc mừng chủ nhân trùng hoạch được tự do”

“ Ukm”Thiên Trạch nhẹ gật đầu.

Thực lực của Khu Thi Ma và Bách Độc Vương; Vô Song Quỷ và Diễm Linh Cơ trước đây cũng sàn sàn nhau. Nếu như võ lực thế giới chia làm 10, thì thủ hạ của mình cùng lắm chỉ xếp vào tầng thứ 6.

Không tính là cường giả một vùng trấn áp một phương, và kẻ mạnh hơn bọn họ có vô số, chỉ là kẻ yếu hơn cũng nhiều vô kể. Cũng là hiện giờ bốn người mà Thiên Trạch có thể điều động, tử trung với hắn.

Thiên Trạch suy ngẫm một lát, nhàn nhạt nói : “ Bách Độc Vương”

Bách Độc Vương vội đáp : “ thuộc hạ tại”

“ Trước chuẩn bị độc, nhất là loại vô hình vô sắc vô vị, còn cả loại chỉ khiến người mất đi nội lực” Thiên Trạch trước phân phó mệnh lệnh cho Bách Độc Vương.

Thiên Trạch trở về Bách Việt tất nhiên muốn đoạt lại quốc gia kia, chỉ là bốn nước chiếm đóng có gần ba trăm vạn, hắn nhất thời cũng chưa thể đoạt lại được. Cho dù đoạt lại thì đối mặt với bốn nước động binh diệt trừ, chỉ khiến thương vong dân Việt thêm nhiều, còn lại là trọng điểm chiếu cố của nhiều thế lực.

Cho nên hắn muốn trong tối khống chế Bách Việt trước, việc này không khó chỉ việc tiếp xúc mấy kẻ thống trị, sau đó hạ cấm chế làm nô bộc là được.

Mà để thúc đẩy thuận lợi quá trình này, Bách Độc Vương năng lực cần dùng đến, luận về độc điều chế hắn là hảo thủ một tay.

“ Thần, tuân lệnh!” Bách Độc Vương cung kính nhận lệnh.

Thiên Trạch hướng qua thanh niên đội mũ trùm : “ Khu Thi Ma”

Khu Thi Ma nghe chủ thượng điểm danh lập tức hồi đáp : “ Thần tại”

Thiên Trạch suy ngẫm rồi nói : “ đem phạm vi hai dặm nơi này phát hoang, để lại một lối đi cho người thường có thể đi vào nhưng không cần dễ phát hiện”

Khu Thi Ma là Ẩn Vu đứng đầu có địa vị không nhỏ trong giới Vu Sư, hắn có thể hiệu lệnh các Vu Sư khác trong các bộ lạc tộc Việt. Nhưng hiện giờ địa vị cùng năng lực của hắn Thiên Trạch không dùng được, trước mắt hắn muốn nơi này thành một cái căn cứ nhỏ, nên để cho y làm.

“ Vâng!” Khu Thi Ma tuy nghi hoặc nhưng cung kính nhận lệnh.

“ Vô Song Quỷ, ngươi sức lực lớn, đi theo hổ trợ Khu Thi Ma” Thiên Trạch nhìn cao lớn uy mãnh Vô Song Quỷ hạ lệnh.

So với Khu Thu Ma thì Vô Song Quỷ chính là kẻ thích hợp đem cánh rừng rậm nơi này mở ra, dọn ra một chổ có thể cho người ẩn nấp.

“ Vâng!” Vô Song Quỷ nghe được phân phó, cung kính một tiếng.

Rất nhanh ba cái thủ hạ rời đi nhận nhiệm vụ, Diễm Linh Cơ nói : “ người muốn để Bách Độc Vương chế độc, hẳn là muốn khống chế những đầu não kia. Nhưng lại phát hoang nơi này làm gì?”

Mệnh lệnh của Thiên Trạch vừa ban, đầu tiên Bách Độc Vương nàng còn hiểu được nhưng hai cái sau nàng không rõ. Nếu là nơi trú ẩn thì nơi này không thích hợp cho lắm, đáng nói là bọn họ cũng còn vài cái cơ sở ngầm so với nơi này còn tốt.

“ Muốn gầy dựng thế lực lại, nhân lực là một thứ không thiếu. Trong thành Tân Trịnh lẫn nước Hàn còn không ít dân Việt chịu khổ. Ta địa vị đã phế, tại Bách Việt không chính thống bằng Lộc Dĩnh. Có thể nói bắt đầu lại từ đầu, cho nên cứu những kẻ gặp nạn này đem về. Bọn họ sẽ tận trung nhớ lấy ân huệ của ta” Thiên Trạch từ tốn giải thích cho Diễm Linh Cơ rõ ràng.

“ Hóa ra là vậy” Diễm Linh Cơ đã rõ rồi, lại nói : “ nhưng nơi này cũng không phải là nơi thích hợp để ẩn nấp”

Thiên Trạch nói : “ ta có một cái trận pháp có thể bố trí che mắt người khác, ngoài ra phòng hộ cực kỳ an toàn. Dù là Thần Ma cũng không thể đánh vở được. Chờ sau khi lấy lại Gia Lãm thì đem nhân lực tiếp về”

Diễm Linh Cơ tiếp lời : “ lợi hại như vậy, Linh Cơ cũng muốn xem thử”

Thiên Trạch đem cây trâm cài đầu xuống, nói : “ nó là một kiện pháp bảo phòng hộ, chỉ cần sở ra liền không cần lo lắng gì cả”

Diễm Linh Cơ đưa mắt nhìn lồng năng lượng nhanh bao trùm hai người, khi bao trùm thì nó hóa thành trong suốt khó phát hiện, nàng đưa tay chạm đến thì phát hiện là một bức tường vô hình không thể xuyên qua.

Thủ đoạn của nam nhân bên cạnh, nhiều ngày qua nàng đã biết không ít. Cho nên hiện giờ gặp phải nàng cũng không thất thố nhiều. Có chăng là hiếu kỳ, tò mò với thứ được nam nhân bên sở ra mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK