Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phát thệ xong, U Vương mang người đi xuyên qua U tộc một địa, chừng hơn ba dặm chính là Long Trụ chổ.

U tộc đám người rất nhanh phát hiện ra được một nhóm người thủ hộ ở Long Trụ trước.

“Trăm ngàn năm trước, U quốc diệt vong, U tộc di tản đến đây, trong trăm ngàn năm hứng chịu độc từ chướng khí , sinh linh đồ thán, người sống không nổi. Võ Tử tông sư của phái ta, dẫn theo mười đệ tử xây dựng U Đô Địa Phủ, dung Long Trụ phong bế chướng khí, cùng bảo vệ tiên linh U tộc đời đời, từ đó về sau, U tộc phồn vinh thịnh thế an định tường hòa”

Mộ Dung Hách từ đầu rồng nhảy xuống bên dưới, đứng trên một tảng đá tạo hình khúc xương nói, đại ý nhắc lại ân tình năm xưa của Mộ phái.

“Hừ, nay Việt Đế chịu giúp ta xây dựng lại thần đô cố quốc, chấn hưng lại thiên triều U tộc ta, vừa rồi bản vương đã thề trước tiên tổ, mối nhục diệt quốc, mối hận lưu vong, ta nhất định sẽ rửa sạch” U Vương đáp trả

Lạc Thời Thu nỏng nảy nói : “Đây chính lý do ông hủy Long Trụ, thả chướng khí, không màn đến chúng sinh thiên hạ, đầu độc hại sinh linh?”

U Vương chầm chậm nói: “Từ xưa bá nghiệp bá vương, có lần nào mà máu không chảy ngàn dặm, thây không phơi đầy đồng, đây đều là số mệnh”

Mộ Dung Hách mắng: “Không nghe lời tổ tiên, không làm theo phép tắc Tổ Chế, xem mạng người như cỏ rác, không có long nhân từ, bất trung bất hiếu bất nhân bất nghĩa, thiên lý bất dung.”

“Hừ!” U Vương hừ lạnh một tiếng tràn đầy tức giận, cao giọng nói: “Bản vương không có thời gian luận pháp với các ngươi. Nếu như các vị không muốn chết ở đây, mời các vị rời khỏi U Đô Địa Phủ của ta”

“Chúng ta chỉ muốn khuyên các hạ dừng lại trước khi quá muộn, nếu không U tộc sẽ diệt vong trong sớm chiều!” Mộc Tuyết Ly đứng ở phía trên, dùng cao cao tại thượng ngữ khí khuyên nhủ.

“Thả ra chướng khí độc hại thương sinh thiên hạ, thiên lý khó dung” Tịnh Dật lớn tiếng

U Vương lạnh giọng ““Xem ra trận chiến ngày hôm nay, không thể tránh khỏi rồi !”

“Lời thề thượng cổ, thủ mộ ngàn năm!” Mộc Tuyết Ly nói xong là người đầu tiên phát động công kích, hữu thủ vận công một chưởng hướng U Vương đập xuống.

U Vương hữu thủ vận lên Kim Công Tráo, lôi điện rít gào tụ hội ở bàn tay.

“ BÀNH!!”

Hàn Thủy Công vốn chí âm chí hàn nhưng Kim Công Tráo lại là chí cương chí dương, cả hai một chưởng va chạm, kình lực nháy mắt bạo phát mà ra.

Công qua thủ lại hơn mười chiêu, Mộc Tuyết Ly lấy thân pháp khinh linh hơn đánh được U Vương một chưởng.

“ Xoẹt!!”

Nhìn thấy Tế Nguyệt, Cạnh Kỳ có ý định trợ giúp, Mộ Dung Hách xạ ra một đạo đao khí xích hồng đem cả hai vừa lao lên ngăn lại.

Lạc Thời Thu đám người cũng nhảy đến trước rút ra binh khí.

Đại Vu Sư đến trước can ngăn lại Tế Nguyệt cùng Cạnh Kỳ vọng động, bây giờ Thần Sai cùng U Vương giao chiến, Mộ Vương cùng đám người không có tham dự là một trận công bình quyết chiến, song nếu có U tộc tham dự vào thì những người kia cũng không ngồi yên nữa.

“ Trên đời này người có thể chịu một chưởng này mà không chết, đến nay chỉ có một mình U Vương ông?” Mộc Tuyết Ly thu tay đứng dậy, cất lời tán thưởng.

U Vương quỳ một chân trên đất từ từ đứng dậy, tán thưởng nói : “ Mộc Tuyết Ly rời thành, Kiếm tuyệt, thiên hạ kinh. Trước đây bản vương vốn cho rằng Thánh Sứ Thần Sai sử dụng kiếm pháp tung hoành thiên hạ. Lại không ngờ nội công thân pháp cũng cao cường như vậy. Không hổ là đệ nhất cao thủ của Thủ Mộ phái”

“ Hừ! Ông biết quá muộn rồi” Mộc Tuyết Ly cao ngạo đáp : “ Vô Tướng Thần Công và Quỷ Nhận đao pháp của đại sư huynh mới là thần công đứng đầu thiên hạ”

U Vương nói : “ có thể nhìn ra hắn rất quan tâm ngươi. Từ đầu đến giờ, tay hắn không hề rời khỏi chuôi đao”

“ Bây giờ huynh ấy có thể an tâm rồi. Thắng bại đã rõ, sinh tử đã định” Mộc Tuyết Ly tràn đầy tự tin nói, nhưng chỉ trong mấy giây tiếp theo gương mặt biến sắc khi phát hiện trên tay một chưởng đánh lên người U Vương lại tỏa ra hàn khí, thất kinh nói “ Hàn Tuyết Tuyệt Khí”

Mộc Tuyết Ly quá tự tin với võ công của mình, để rồi không nghĩ đến U Vương ngay khi một chưởng trúng phải đã vận lên thần công hộ thể, không những cản lại còn đem Hàn Tuyết Tuyệt Khí xâm nhập vào người nàng.

“ Bành!!”

Mộ Dung Hách nhìn thấy U Vương dùng Kim Công Tráo nhảy lên một chưởng uy mãnh muốn giết sư muội, không chút do dự cướp đến dùng đao ngăn lại, kình khí bạo phát hình thành phong bạo quét qua.

U Đế trượt lùi về sau mười lăm trượng.

Mộc Tuyết Ly mượn thế lui khinh thân trở về chổ của Mộ Dung Hách vận khí bức đi Hàn Tuyết Tuyệt Khí.

Mộ Dung Hách trở về chỗ cũ, tán thưởng: “ thật không ngờ tới U Vương lại có cơ may như vậy. Ngoài có U Minh Quỷ Giáp hộ thể, trong có hai đại thần công Kim Công Tráo Thể và Hàn Tuyết Tuyệt Khí. Chỉ là hai loại công pháp này một âm một dương, bản vương thật không biết làm sao chúng có thể dung hợp đến vậy”

U Vương tán thưởng : “không chỉ nhìn ra U Minh Quỷ Giáp của bản vương, còn có thể nói ra được chổ huyền diệu hai công pháp Âm Dương. Đúng là cao nhân võ học, hiểu biết uyên thâm”

Mộ Dung Hách nói : “U Vương quá khen, vẫn xin rộng lòng chỉ giáo!”

U Vương nói : “Bản vương từ nhỏ đã ở trong Huyền Thiên Tạng Miếu. Tu luyện cái thế tuyệt học Kim Công Tráo Thể. Sau đó lại có được U Minh Quỷ Giáp, từ khi đó, bản vương đã không còn sợ đao chặt kiếm đâm.Hơn mười năm trước, Phục Thành đến đầu quân, dâng lên hai cái bảo vật.”

Mộ Dung Hách nghe được đoán ra vật gì, nói: “Một quyển sách và một thanh đao, sách là Hàn Tuyết Tuyệt Khí, đao là sát khí Thôn Thiên “

“ Không sai” U Vương thừa nhận, sau đó đem Thôn Thiên đao ngang ngực nói : “sát khí Thôn Thiên tuy là thần binh lợi khí trong thiên hạ, nhưng nếu không có nội công tuyệt thế hỗ trợ. Cũng chẳng qua là một thanh binh nhận tầm thường.”

Mộ Dung Hách tiếp tục nói :”Cho nên tu luyện Hàn Tuyết Tuyệt Khí mới là chuyện quan trọng nhất, nhưng nó lại tương khức với công pháp Kim Công Tráo Thể trong người ngài”

U Vương nói : “ công pháp thiên hạ hoặc là chí âm, hoặc là chí dương, luyện đến đỉnh cao, đây là chính giải võ học”

Mộ Dung Hách nói : “Đây cũng là chuyện khiến tại hạ không hiểu, lẽ nào ngài đã khai thông hai mạch Nhâm Đốc?”

U Vương lại thở dài một hơi, nói : “Nói ra thì đáng tiếc, hai mạch Nhâm Đốc của bản vương không cách nào khai thông, Kim Công Tráo Thể chỉ kế thừa một mạch. Âm dương tuy khắc, nhưng theo thơi gian tự nhiên sẽ luân hồi, nước tuy mềm yếu nhưng hóa băng lại cứng rắn như sắt.”

Mộ Dung Hách hiểu ra thốt lên : “ Hóa hình?”

“Nói không sai” U Vương nói : “ bản vương chỉ là khổ luyện Hàn Huyết hóa băng, chứ không luyện Tuyệt Khí ngoại phóng ra ngoài, ha ha ha. Lại không ngờ đánh bậy đánh bạ khiến hai thần công này hợp lại một thể”

Mộ Dung Hách cảm thán : “Diệu, thực sự là diệu! Đúng là núi có núi cao hơn, người có người tài hơn. Thiên hạ rộng lớn, tạo hóa trêu ngươi!”

U Vương giơ lên sát khí Thôn Thiên, lại nói : “Đao này người bình thường dùng, chẳng qua cũng chỉ chém vàng chặt ngọc. Nhưng ở trong tay bản vương, nó có thể khiến trời đất đổi sắc quỷ khóc thần gào. Thường nghe nói Quỷ Sứ Chi Nhận của Mộ Vương là thánh vật tuyệt thế trong võ lâm Mộ phái. Không biết bọn chúng cái nào lợi hại hơn.”

Vô Khả chậm đáp : “Đao kiếm vốn chẳng qua một khối sắt tàn, chỉ là người sử dụng khác nhau. Nó mới có truyền thuyết kinh thiên hãi thế”

U Vương nói : “ trên bảng thần binh, mười thanh thánh khí tám món sát khí. Thánh khí, sát khí, rốt cuộc đâu mới là vương giả, liền để cuộc chiến hôm nay, tới quyết định đi!!!”

Lời dứt, U Vương một tay vuốt dọc Thôn Thiên, sát khí nồng đậm đao khí đao ý mãnh liệt tản ra.

“Ầm! Ầm!!”

Mộ Dung Hách cũng không chậm trễ, Quỷ Sứ Chi Nhận nâng lên.

Cuồng Đao Tuyệt Trảm cùng Vô Tướng Đao Pháp không ngừng va chạm.

Đao khí đao thế đao ý va chạm, kình lực đáng sợ không ngừng lan tràn ra ngoài, đao khí tung hoành khiến đám người U tộc lẫn Công Thủ phải tạm lùi đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK