Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn quốc vương cung tất nhiên tráng lệ, nhưng chung quanh nơi này lại tồn tại một chỗ lãnh cung, vô hạn thê lương.

Một mảnh phế tách tường đổ xuất hiện xung quanh, là một tòa lảnh cung đã bị bỏ trống nhiều năm.

Chỉ còn lại một mảnh hoang tàn, khó mà tin được nơi này xưa kia từng là một nơi hoa lệ, từng là Xuân Thu thời kỳ khởi nguồn cho loạn thế Trịnh quốc vương cung- Ly Hồ.

Ngày xưa Trịnh quốc bá chủ chỗ ở, dưới thời gian lực lượng, ngày xưa Trịnh quốc, sớm đã tan thành mây khói, chỉ có cái này tuổi xế chiều đổ nát thê lương, lờ mờ còn ghi chép lấy những ngày qua huy hoàng.

Trịnh quốc dưới thời của Trịnh Trang Công đến cả Chu Thiên Tử cũng không làm gì được hắn.

Lấn át cả các chư hầu, nhưng hắn bành trướng mạnh mẽ trong thời gian ngắn xưng hùng trên mảnh đất trung nguyên rộng lớn.

Đánh bại cả các chư hầu nghe lệnh Chu Thiên Tử thảo phạt, song một thời gian sau lại như quả bóng xì hơi suy vong.

Để rồi sau khi Trịnh Trang Công chết nước Trịnh theo năm tháng cũng tan biến trong dòng sông lịch sử.

Trăm năm trước bị Hàn quốc thôn phệ, mà tòa vương cung phồn hoa năm nào giờ đây chỉ còn là một mảnh hoang vắng không một bóng người, à không lại có người ở mảnh phế tích này.

Ánh trăng dịu nhẹ rọi xuống chốn hoang tàn này, trên một hành lang cũ kỹ rêu mốc mọc quanh, xung quanh là một mặt hồ nước trong gió loáng thoáng lại thấy những chiếc cánh hoa bị thổi bay, thân ảnh Tử Nữ cầm theo đèn lồng song hành cùng Hàn Phi mà đi.

Tử Nữ càng là không nhịn được hỏi: " Không phải là muốn đi uống rượu cùng sao"

“ Uống rượu chỉ là cái cớ đêm của túy ông, xưa nay chưa bao giờ là rượu”

Tử Nữ ánh mắt nhìn về khắp nơi, lại nói:“ Huynh lại có chủ ý quỷ quái gì thế, hoàng cung nguy nga tráng lệ, sao lại có một nơi đìu hiu tàn tạ thế này?”

Hàn Phi liền trả lời : "Đây là một tòa lảnh cung, quyền hành khung đảo. Có điều bây giờ thật sự rất lạnh, dùng để bảo tồn chút ký ức với chủ nhân quá cố"

Tử Nữ nghi hoặc dò hỏi : “ chủ nhân quá cố”

Hàn Phi đi vài bước thì dừng lại nói “ quả thật,nơi này vốn là hoàng cung cũ của Trịnh quốc năm xưa, trước kia thuộc về một bá chủ quân vương hống hách ngang tàng”

“ Bá chủ, huynh đang chỉ” Tử Nữ cầm lấy đèn lồng đi đến, tiếp lời.

Hàn Phi chậm rãi nói : “ Trịnh Trang Công, quốc quân đời thứ 3 của Trịnh quốc, vị bá chủ đầu tiên trong thời Xuân Thu.”

“Thời gian Trịnh Trang Công tại vị Trịnh quốc lớn mạnh một thời. Ánh hào quang của hắn thậm chí còn khiến cho thiên tử Đại Chu trở nên mờ nhạt. Còn Đại Chu kể từ khi Bình Vương chuyển về phía Đông, địa vị dần trở nên suy thoái.”

“Đứng trước Trịnh Trang Công càng lúc càng không nghe lời, Thiên Tử liên thủ với tứ quốc, ý đồ tiêu diệt Trịnh quốc nhưng liên quân của Thiên Tử lại bị Trịnh Trang Công đánh cho tan tác tơi bời.”

“Thầy của ta Tuân Tử đã từng bình trong thiên “Vương Bá”. Chư hầu các nơi lập chính, tiếp đó Ngũ Bá Xuân Thu nổi dậy, đến Sở Trang Vương dòm ngó Trung Nguyên. Xuân Thu từ đó càng lúc càng đi xa dần”

Tử Nữ ánh mắt nhìn Hàn Phi tiếp lời : “ Vấn đỉnh Cửu đỉnh”

Hàn Phi nói tiếp : “ Vũ Vương nhìn ra thiên cơ ra thần sách, chia thiên hạ làm 9 châu hợp sức quỷ thần 4 phương tạo thành 9 đỉnh. 9 đỉnh trải qua ba đời Hạ Thương Chu là thứ tụ tập uy nghiêm thiên tử, sức nặng của quốc gia xả tắc.”

“Sở Trang Vương hỏi Đại Chu về kích cở, trọng lượng của 9 đỉnh. Một câu hỏi có phần hời hợt này lại làm cho chư hầu thiên hạ kinh ngạc”

“Thiên tử đã chết chư vương tranh giành” Tử Nữ lần nữa tiếp lời cho Hàn Phi

Hàn Phi quay đầu nhìn Tử Nữ : “ Tử Nữ cô nương nói hay lắm”

“ Những gì huynh vừa nói có liên quan gì đến Trịnh quốc, Trịnh Trang Công”

Hàn Phi nhìn về cánh hoa đào rơi dưới mặt nước, mặt hồ có phần gợn sóng tại chiếc lá rơi đó :“ Ngũ bá tuy mạnh nhưng sự trỗi dậy của Trịnh Trang Công lại là khởi đầu cho thời loạn thế. Mà khởi đầu đó lại nằm ngay trong tòa lảnh cung mà chúng ta đang đứng”
Tử Nữ cảm thán nói : “ Dù có phong quang một thời nhưng chẳng có thể lâu dài”

Hàn Phi cười nói : “Rất nhiều người hiếu kỳ về nguồn sức mạnh giúp hắn năm xưa vực dậy nhanh chóng, trở thành bá chủ”

Xem như Trịnh Quốc đời thứ ba quốc quân, Trịnh Trang Công thừa kế Trịnh Quốc thực tế cũng không thuộc về mình đất phong, mà là phụ thân của hắn Trịnh Võ Công đi theo Chu Bình Vương đông dời sau đó một lần nữa đánh xuống quốc thổ.

Khối này một lần nữa đánh rớt xuống quốc thổ, đang tiếp giáp Đại Chu vương thất trực thuộc lãnh địa, hơn nữa tứ phía thụ địch.

Lúc kia, bắc có Tấn, nam có Sở, phương tây nhưng là mạnh Tần cùng Đại Chu vương thất, phía đông càng là cường Tề và cùng Trịnh Quốc đối nghịch tiểu quốc.

Cho dù là loại tình huống này, Trịnh Quốc vẫn như cũ lấy được Xuân Thu tiểu bá chi danh, Đại Chu vương thất tại Trịnh Trang Công bên cạnh đều ảm đạm phai mờ.

Trịnh Trang Công trước kia quật khởi vô cùng quỷ dị, rất nhiều người đều cho rằng hắn lấy được lực lượng thần bí, đối với lực lượng này Hàn Phi cũng rất hiếu kỳ muốn biết.

“ Là gì?” Tử Nữ hiếu kỳ hỏi

Hàn Phi quay đầu lại cười nói : “ ta cũng rất hiếu kỳ”

“ Huynh nói lôi thôi rườm rà, nói đông nói tây suốt nửa ngày trời. Mà vẫn chưa nói rõ tại sao, đến tòa lãnh cung này” Tử Nữ không lạnh không nóng trả lời lên tiếng.

Hàn Phi vẻ mặt có chút khó coi, nói :“ ta đã cố gắng tóm tắt điểm chính rồi mà”

“ Không phải huynh bảo ta ở đây uống rượu với huynh sao” Tử Nữ vũ mị hỏi.

Hàn Phi cười: “ uống rượu chỉ là cái cớ, mục đích nâng ly trước nay không phải là rượu”

“ Huynh lại có chủ ý quỷ quái gì rồi?” Tử Nữ cười nhẹ hỏi lấy.

Hàn Phi đáp : “ sao lại có chữ lại nữa rồi”

“ Xảy ra chuyện lớn như vậy, huynh không thể nói năng nghiêm chỉnh được sao? Ta đi đây” Tử Nữ tỏ ý rời đi, lời xong xoay người nhưng cũng không có bước đi, bởi nàng biết Hàn Phi sẽ giữ nàng lại.

Hàn Phi cũng không đùa cợt, đáp :“ Ngươi có chủ ý quái quỷ lần này không phải ta. Mà là Dạ Mộ, Cơ Vô Dạ và Xích Mi Long Xà Thiên Trạch và cả vị Việt vương kia nữa”

“ Vậy huynh còn không cứu thái tử, lại chạy đến đây uống rượu, tại sao?” Tử Nữ hiếu kỳ muốn biết lý do.

Hàn Phi không vội trả lời, một tay đưa ra dấu hiệu mời Tử Nữ đi tiếp, Tử Nữ cũng hiểu nếu muốn biết đáp án vậy phải cùng hắn đi đến nơi mà Hàn Phi muốn đến.

Hai người cứ tiếp tục cất bước đi hết căn hành lang tiêu điều này, cho đến khi dừng lại ở một mảnh đất trống có phần đổ nát.

Thiên Trạch động tĩnh để Cơ Vô Dạ điều hết cấm quân ra khỏi hoàng cung để Hàn Phi đoán được đường đi nước bước, chờ sẵn nơi này phục kích.

Bởi, giữa vương cung nước Hàn và phủ thái tử lại kết nối với nhau thông qua tòa lảnh cung của nước Trịnh này.

“ Mục đích thật sự của Thiên Trạch là ở đâu?” Hàn Phi dò hỏi.

Tử Nữ ngẫm nghĩ, đáp : “ Thiên Trạch trăm phương ngàn kế khống chế phủ thái tử, dùng thái tử làm con tin, quả thực đáng ngờ.”

Hàn Phi phân tích : “ Như trước đó chúng ta phân tích, kẻ thả hắn ra chính là Dạ Mộ. Thiên Trạch chiếm đóng phủ thái tử. Cơ Vô Dạ lấy lý do giải cứu, điều động một lượng lớn Cấm Vệ Quân tiến hành giới nghiêm. Có phải hơi ăn ý quá rồi không?”

Tử Nữ hiểu ra vấn đề, liền nói : “ dương đông kích tây? Mục đích của hắn không phải là thái tử”

Khẽ gật đầu đồng ý, Hàn Phi cất lời : “ nếu mục đích của Thiên Trạch là trả thù, thì để ra uy. Hắn có thể không chút do dự giết chết thái tử điện hạ. Cũng như những gì hắn đã làm với đám nạn dân Sở quốc được Việt vương thả ra”

“ Thái tử là một quân cờ, cho nên huynh cho rằng nhất thời sẽ không nguy đến tinh mạng?” Tử Nữ đã rõ vì sao Hàn Phi không nóng vội cứu lấy Hàn Cảnh.

Hàn Phi lên tiếng : “ Chỉ là một quân cờ như thái tử điện hạ, e là đếm khắp cả Hàn quốc này. Những thứ có thể tráo đổi, ít trên đầu ngón tay”

“ Hắn mục đích là hoàng cung. Lẽ nào là phụ vương huynh?” Tử Nữ đoán ra mục đích của Thiên Trạch cũng như Dạ Mộ

Hàn Phi tiếp lời : “ Đó là một suy đoán vô cùng đáng sợ. Nhưng ta có một dự đoán, điều hắn muốn còn không chỉ vậy. Mà tòa lãnh cung này, lại nằm chính trên con đường từ phủ thái tử dẫn đến hoàng cung”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK