Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Trạch lại vung thương ném ra, Truy Tinh Lôi Vân Thương lướt đi trong không trung, giết chết những tên còn sống lao đến, thương mạnh mẽ phá giáp còn xuyên qua cơ thể, chỉ một vòng đã giết sạch những gả còn lại canh giữ quốc khố.

Những binh sĩ canh giữ quốc khố đều là nhất phẩm trở xuống, chỉ có một số đầu lĩnh hoặc cao thủ trấn giữ , chỉ là cả bọn không nghĩ có kẻ xông vào đây cướp quốc khố, thành ra bị Thiên Trạch bất ngờ đánh cho không kịp trở tay.

“ Ầm!”

Thiên Trạch cướp đến trước đại môn, trực tiếp dùng Lôi thương đánh vở nát kiên cổ đại môn, bỏ qua cơ quan thủ hộ.

Rương gỗ bày biện ngăn nắp, mỗi rương đều đầy ắp tiền vàng, trừ ra còn có các rương chứa phỉ thúy trang sức, có cả danh kiếm nổi danh bày trí trên các bệ đá, hoặc là trân quý bảo giáp....

“ Từng này cũng tầm ngàn vạn lượng đi” Thiên Trạch nhìn đống tài sản giá trị kia thầm ước định.

Thiên Trạch nhớ Thiên Hành Cửu Ca trong Cơ Vô Dạ chỉ tham ô 10 vạn lượng quân lương, sau này mượn tiền mua quân lương đấu Cơ Vô Dạ cũng tuyệt đối không lên đến 10 vạn.

Chỉ là tại thế giới này thay đổi, Hàn quốc dù là yếu nhất trong Thập Nhị Hùng thì quốc thổ cũng lớn hơn so với một số tiểu quốc, dân binh cộng lại cùng gần ngàn vạn.

Thành ra quốc khố thu về cũng lớn hơn nhiều, quốc khố mỗi năm thu về cũng lên đến gần hai ngàn vạn lượng hoàng kim, chỉ là mấy năm nay Hàn quốc chiến sự lại thêm Hàn vương tiêu phí xa hoa, quốc khố không ngừng cạn kiệt.

Đến hiện giờ lại không cần nói, Tử Kim Long Giới trên tay Thiên Trạch đang tỏa ra quang mang, tài sản tại nơi này không ngừng bị tiêu thất đi.

“Cũng nên đi rồi!” Chừng hai đến ba phút, toàn bộ quốc khố bị dời, Thiên Trạch lại thông qua Tinh Thần Chi Hỏa mà kiến trúc bên trong bắt lửa.

Tiếp sau đó, Thiên Trạch lại thông qua Độn Không Thuật mang người rời đi, chỉ trong giây lát đã ở cách quốc khố hơn ngàn mét.

“ Sưu!”

“ Sưu!”

Thiên Trạch rời đi không lâu, trong đêm tối các thân ảnh không ngừng từ các nóc nhà cướp đến, là những cao thủ khác trong Hàn cung bị động tĩnh nơi này mà dẫn đến.

Thời gian một mực trôi đi.

Tử Lan Hiên nơi, Vệ Trang gian phòng.

Ngày hôm nay Hàn Phi tra án quân lương vẫn không có manh mối, hắn lại tìm đến Tử Lan Hiên uống rượu cùng Tử Nữ và Vệ Trang dò hỏi một chút.

Đột nhiên, một đạo thanh âm vang dội nổ ra từ xa tại trong đêm để cho đám người trong phòng nghe được.

“ Luồng sát khí này...” Vệ Trang cảm nhận được một luồng sát khí cực đại từ xa truyền đến, đây rốt cuộc đã giết bao nhiêu người mới có được luồng sát khí đáng sợ như thế?

Đám người rất nhanh chú ý đến cửa sổ, rất nhanh sau đó tràn đầy bất ngờ khi thấy được, lửa bùng cháy ở một nơi, từ xa mà chứng kiến có thể thấy được thế lửa không nhỏ chút nào.

“ Đó là hoàng cung phương hướng” Trương Lương có mặt ở đây là bị Hàn Phi kéo đến tham dự, giờ này hắn cả kinh nhìn về phương hướng ánh lửa kia, hắn nhận ra đó là Hàn quốc vương cung.

“ Thú vị thật, lại dám xông vào vương cung hành thích vua một nước ư?” Vệ Trang ý vị sâu xa nói, bằng hắn trí tuệ liền đoán ra được phần nào cớ sự, luồng sát khí kinh thiên đó cùng với Hàn cung hỏa hoạn, hẳn là một tên to gan lớn mật nào xông vào Hàn cung trong đêm làm loạn.

“ Hàn cung có quân sĩ canh gác sâm nghiêm lại có cao thủ ẩn nấp, y lại có thể thiêu đốt hoàng cung lại dẫn động ra sát khí kinh thiên như vậy, hắn thực lực chỉ sợ đã đến cảnh giới Thiên Nhân! có lẽ cảnh giới đó mới dám làm chuyện như vậy” Tử Nữ suy đoán kẻ dám vào cung làm loạn.

Vệ Trang hiểu nàng ám chỉ : “ ta lại càng hiếu kỳ hắn mục đích”

“ Vương cung là chổ hoàng cung trọng địa của Hàn quốc, có Cấm Vệ Quân canh giữ, một người mà muốn vào thích vua có phải quá vọng động rồi chăng?” Hàn Phi tươi cười nói.

Nhưng liền sau đó, nét mặt hắn cứng lại.

Mà ba người khác cũng đanh lại ngưng trọng vô cùng.

Bởi bọn họ thấy được trên bầu trời phương hướng hoàng cung, như sao trời lít nhít màu vàng như ánh sao ngưng tụ, kiếm khí kiếm ý dày nặng lan tỏa khắp nơi.

“ Ong ong ong”

Kiếm minh chấn minh, hai thanh kiếm trong phòng một là phối kiếm của Vệ Trang một là nhuyễn kiếm quấn bên hông Tử Nữ chấn động.

Danh kiếm có Linh tự biết nhận chủ, hiện giờ trong thành xông ra luồng kiếm ý khổng lồ bao trùm Tân Trịnh để hai thanh sinh Linh kiếm này cảm ứng.

Không chỉ hai người, trong thành có đẳng cấp cao kiếm cũng chấn động.

“ Kiếm Khí! Diệt Thương Sinh!”

Thanh âm to rõ vang vọng từ Hàn cung truyền lại, thanh âm vừa dứt ánh kiếm rợp trời như mưa trút xuống.

“ Một kiếm này....” Vệ Trang rung động, hắn cũng là người luyện kiếm, hơn nữa là loại kiếm pháp vang danh trên trung nguyên, thấy qua cùng xem qua không ít danh gia kiếm thuật siêu cường, nhưng một kiếm này của kẻ kia để hắn kinh động.

Kiếm bá đạo quá, lăng lệ quá.

Dù bị kiến trúc che khuất lại từ xa quan kiến, song cả bốn người Hàn Phi lẫn nhiều người trong thành, ai nấy từ xa theo dõi kỳ biến cũng rõ ràng, một kiếm kia xuống kết liễu không ít mạng người.

Không ít người nghi hoặc không rõ, rốt cuộc là cường giả nào?

“ Kìa!!!!”

“ Là y đó ư?”

Đột ngột một cái thân ảnh từ phương hướng hoàng cung phóng lên bầu trời không có rời đi mà hướng tuyến đường chính Tân Trịnh mà tới, để cho không ít kẻ quan chiến trong đêm đứng tại các nóc nhà chú ý.

“ Ầm!”

Thiên Trạch đại náo hoàng cung Hàn quốc không có vội rời đi mà còn muốn gieo rắc nổi kinh hoàng tại Tân Trịnh, mà mục đích của hắn chính là tiêu diệt quân lính phát hiện Hàn cung có biến mà theo các chỉ huy chạy đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK