Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thần Ẩn Bộ, một tiếng trước.

Một cổ dị thường cường đại hơi thở, từ Thần Ẩn Bộ cánh rừng truyền ra, để cho vô số Thần Ẩn Bộ cảm nhận được.

Liền ngay sau đó, từng cái từng cái đi ra khỏi lều trại ngẩng đầu mà nhìn. Liền thấy cánh rừng nơi, tại không trung bắn lên một cột màu xám năng lượng, cường đại khí tràng lan tỏa ra nhiều hơn

“ Là Thiên Khải?”

“ Là ai Thiên Khải?”

“ Không! đây là Vô Sắc Giới Thần Lực, lẽ nào là Thiên đến”

“ Không! hắn không thể ở đây! Nguồn lực lượng này so Thiên còn yếu”

“ Là Vũ Canh! Cháu của Tế Sư! ”

“ Vũ Canh? Là Vũ Canh!!”

Mỗi cái Tân Thần tộc đều phải trải qua Thiên Khải chi lộ, vượt qua, chính là cá nhảy Long Môn, chim sẻ biến phượng hoàng, có được thực lực cường đại.

Không vượt qua chính là thân chết hồn diệt kết cục, cực kỳ hung hiểm.

Thông thường Thần tộc hài tử trải qua Thiên Khải đều có Thần tộc người lớn ở bên, dùng lực lượng của mình áp chế cùng hướng dẫn, từ đó thuận lợi cho kẻ Thiên Khải thuận lợi đi qua.

“Vù vù vù”

Vũ Canh vị trí, theo từng đạo từng đạo cường hãn vô cùng Vô Sắc Giới thần lực, từ Vũ Canh trong người tản phát, như sóng nước mà ra đem không khí xung quanh nhất lên từng tầng từng tầng gió,

“ Vũ Canh!” Phục Hy gấp hô khi thấy cháu mình lúc này sắc mặt trắng bệch, thân thể không ngừng kịch liệt lay động, liền giống như sóng to gió lớn trung thuyền nhỏ, ngay sau đó liền phải lật úp hủy diệt.

Đêm nay hắn lại đích thân dạy cháu trai, không nghĩ đến trong lúc chiến đấu Vũ Canh lại thức tỉnh Thiên Khải, cũng may hắn kịp ứng biến nhắc nhở Vũ Canh chuẩn bị.

“ Phanh! Phanh!”

Phục Hy đã đuổi đến nơi, lập tức thúc dục Không Thức Giới chú văn pháp trận bao vây Võ Canh, thế cháu mình hấp thu cuồn cuộn không ngừng oanh kích xuống dưới Vô Sắc Giới thần lực.

“ Tiểu tử này thức tỉnh lại là Vô Sắc Giới Thần Lực” Vân Trung Tử một bên cảm khái, không nghĩ đến tiểu tử Vũ Canh lại thức tỉnh loại thần lực bá đạo này, cám thán xong lập tức sử ra thần lực tương trợ.

Khác với nguyên tác trong Vũ Canh thức tỉnh Thiên Khải khi Lục Bộ Đại Thần đánh đến, lâm vào tình thế hiểm cảnh cầu sinh khi ác chiến với Thập Hình mà thức tỉnh Thiên Khải, dù đi qua được nhưng hắn lại mất một tay.

Nhưng hiện giờ Vũ Canh thức tỉnh Thiên Khải lại có Phục Hy cùng Vân Trung Tử ở bên cạnh, lại thêm hắn trong người còn có Luyện Khí thuật sau bốn năm tiềm tu đã đạt đến cảnh giới Ngưng Hư.

Hơn nữa còn một cái siêu cấp lợi hại cao thủ trợ trận, chính là Lục Vân cũng tham dự vào, có nhiều như vậy giúp đỡ Vũ Canh cũng thuận lợi vượt qua được Thiên Khải.

“ Ha ha! Tốt quá rồi” Thiên Khải qua đi, cảm nhận được trong người sức mạnh mới Vũ Canh hưng phấn vô cùng.

“ Vũ Canh, mau cho chúng ta xem một chút Vô Sắc Giới Thần Lực của ngươi có bao nhiêu lợi hại đi!” Lưu Si giục nói.

“ Đúng! Ta cũng muốn xem thử?” Khương Thượng nói.

Bọn hắn hiển nhiên cũng bị động tĩnh của Vũ Canh gây ra mà tìm đến, có điều khi đến nơi thì mọi chuyện đã được giải quyết xong. Đối với Vô Sắc Giới Thần Lực cả bọn hiếu kỳ không thôi.

“ Được thôi! Xem đây” Vũ Canh cười nói.

Lập tức Vô Sắc Giới Thần Lực bạo phát mà ra, xung quanh cây cỏ đều bị khô héo đi, mà khi thần lực Vũ Canh thoát ra ngoài, đè ép những người xung quanh.

“ Là Vô Sắc Giới Thần Lực, thật không thể tin được” Tiểu Hổ, A Xuyên đuổi đến xem náo nhiệt cũng kinh hô lên.

Vô Sắc Giới Thần Tộc là bát đại thần lực một trong, nhưng trong lịch sử Thần Tộc có thể thức tỉnh loại thần lực này ít ỏi vô cùng. Thậm chí đến nay trừ Thiên ra chỉ có một kẻ có thể làm được, bây giờ Vũ Canh có thể thức tỉnh làm sao mà không kinh sợ.

“ Cám giác áp bách đến nghẹt thở, không hổ là Vô Sắc Giới Thần Lực” A Lam cảm thán khi Vô Sắc Giới Thần Lực tản phát.

“ Mạnh hơn cả dự đoán” Vân Trung Tử lên tiếng

A Lam nói ra suy nghĩ : “ sức mạnh này rất mạnh mẽ, nhưng nó giống như một con ngựa hoang chưa thành một thống nhất với người sử dụng”

“ Ha ha ha” Phục Hy hài lòng cười lớn, sau đó nói : “ dừng lại đi, Vũ Canh con hãy nhìn lại đằng sau đi”

Vũ Canh nghe lời, đem mắt quay nhìn liền phát hiện cảnh vật xung quanh mình trở nên ảm đạm.

“ Cái mà Vô Sắc Giới Thần Lực chưởng quản là sinh mạng, con đã uốn cong tự nhiên, con còn chưa khống chế được sức mạnh của mình, con vẫn còn chưa hiểu sự uyên thâm của thần lực” Phục Hy giải đáp.

Lục Vân gật đầu : “lão già này nói đúng đó, tiểu tử đần ngươi còn chưa hiểu hết được, cách tốt nhất là thông qua chiến đấu để thấu hiểu bản chất của nó”

“ Chủ ý này không tệ, vừa hay ta cũng muốn thử xem một chút lợi hại của Vô Sắc Giới Thần Lực” Lưu Si đứng ra, hai bàn tay vươn ra, một thanh trường đao lập tức ngưng.

Suốt bốn năm qua không chỉ mỗi Vũ Canh từ Lý Tịnh học được Luyện Khí Thuật, mà bọn người Lưu Si cũng dựa hơi Đế Thiên An mà học được.

“ Chính hợp ý ta! Khương Thượng ngươi cũng lên luôn đi!” Vũ Canh nghe được lòng háo thắng lại nổi lên, muốn cùng đám bạn mình so tài cao thấp.

“ Để bọn họ chơi với ngươi đi” Khương Thượng lười đáp, đánh nhau việc này hắn không mấy hứng thú lắm.

Khương Thượng không hứng thú nhưng Lưu Si thì lại tràn đầy, không chờ đợi nữa liền xách đao mà lên chém.

“ Phanh!”

Vô Sắc Giới Thần Lực mạnh mẽ bức văng Lưu Si đi.

“ Bạch Thái đi thôi! Cứ để mấy tên ngốc đó chơi, hai chúng ta về nhà chơi trò chơi nào” Lục Vân hướng về vai Bạch Thái nhảy đến, cất lời.

Bạch Thái nhẹ gật đầu.

“ Chờ ta với!” A Xuyên, Tiểu Hổ cùng Lý Na Tra nghe được liền từ bỏ hứng thú xem chiến đấu, cái gì xem đánh nhau có thú vị bằng chơi trò chơi trong nhà kia không? hơn nữa bên trong còn có thể ăn ngon uống mỹ à.

“ Các ngươi tiếp tục! ta còn phải xem vài cuốn thư” Khương Thượng cũng lười ở lại đây, hắn bây giờ muốn trở về thư viện trong nhà kia xem thêm vài cuốn sách.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK