Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong bốn vị Tôn giả, thì tướng mạo người mới tới này là dễ nhìn nhất, hơn nữa có lẽ vì lão tu luyện đấu khí Phong thuộc tính nên khí tức cũng có chút mơ hồ tán lạc vô chừng, làm người ta có cảm giác quỷ dị khó lường.

Cuối cùng xuất hiện một người, đã đem mọi ánh mắt toàn trường hấp dẫn, nghị luận sôi nổi. Dù sao Đấu Tôn cường giả ngày thường rất ít thấy, bây giờ cả 4 người có tên không nhỏ lại tề tụ một chổ, cũng đủ cho đám đấu giả này huyên náo lên.

Lôi Tôn Giả cùng Kiếm Tôn Giả khi thấy Phong Tôn Giả đến, đều tươi cười chắp tay chào hỏi. Tuy nói bọn họ đồng thân phận, nhưng Phong Tôn Giả thành danh đã lâu nên hai người này vẫn rất kính nể lão.

Chỉ có Hoàng Tuyền Tôn Giả ở bên cạnh tựa hồ cùng Phong Tôn Giả có điều xích mích, nên chỉ liếc mắt một cái sau đó liền làm như không thấy.

Phong Tôn Giả một thân áo bào xanh khẽ tươi cười ấm áp, tỏ ra khách khí đáp lại Lôi Tôn Giả cùng Kiếm Tôn Giả, còn Hoàng Tuyền Tôn Giả ngồi kia lão cũng xem như là hạt cát vậy.

Hiện giờ đang ở trong Tứ Phương Các nên ai cũng phải kiềm chế một chút, nhưng đối với Hoàng Tuyền Tôn Giả, Phong Tôn Giả cũng có một chút không ưng. Từ sự che đậy tính cách cho đến làm việc không từ thủ đoạn, cũng đã khiến lão không hề vừa mắt.

Mấy người khách sáo một phen, rồi Lôi Tôn Giả ngẩng đầu nhìn thoáng qua đỉnh núi vị trí, rồi quay sang nhìn ba người còn lại nói : “Nếu tất cả đã đến, như vậy chúng ta cũng nên đi lên nhìn xem thử rốt cuộc là thế lực nào ngang ngược chiếm lấy Thiên Sơn Mục Đàm về mình”

Nghe vậy còn lại Kiếm Tôn Giả cùng Hoàng Tuyền Tôn Giả gật đầu đồng ý.

Phong Tôn Giả nhìn ba người còn lại chờ đợi mình, cười nói : “ ba vị thứ lỗi, lần này lão phu đến là mang người của mình trở về, không thể tham dự vào các vị được”

“ Hả” Lôi Tôn Giả cùng hai người còn lại cũng ngẩng người lên, mà những người xung quanh cũng kinh ngạc bất ngờ, lại một tràng xao động thanh âm cất lên.

Phong Tôn Giả không đếm xỉa gì, quay sang nhìn Mộ Thanh Loan cùng đám đệ tử của Tinh Vẫn Các, nói : “ các ngươi theo ta về, ao nước đục này Tinh Vẫn Các chúng ta không tham dự vào”

“ Vâng” Mộ Thanh Loan cùng đám đệ tử của Tinh Vẫn Các lên tiếng.

Phong Tôn Giả con mắt lóe lên quang mang khác thường, Phong Tôn Giả thực lực không hề thấp, Thiên Sơn Huyết Đàm cũng có liên quan đến Tinh Vẫn Các lợi ích, hắn đến nơi này lại không có bước vào mà dẫn đệ tử rời đi, xem ra đối phương biết được thứ gì, hoặc là biết được thế lực chiếm giữ bên trong kia.

Phải biết Tứ Phương Các một khi liên thủ lại thực lực cực kỳ khổng lồ, trước mắt nếu bốn người bọn họ hợp tác, bằng Đấu Tôn tu vị lẻ nào không đủ sức đi vào bên trong kia sao? Nhưng Phong Tôn Giả nữa đường tụt xích, đến là mang đệ tử về không tham dự để mặc cho Thiên Sơn Huyết Đàm rơi vào tay kẻ khác.

Kiếm Tôn Giả lên tiếng : “ lảo gia hỏa, ngươi xác định rời đi”

Phong Tôn Giả nhìn hắn, rồi nói : “ ân, già rồi, không kham nổi”

“ Không kham nổi” ba chữ hiện lên trong đầu của ba vị Tôn Giả còn lại, bọn họ đến bây giờ cảnh giới cũng không phải là ăn cơm trắng mà sống đến giờ.

“ Rốt cuộc là thế lực nào chiếm giữ lấy Thiên Sơn Mục Đàm để cho Phong Tôn Giả kiêng kỵ như vậy” Phượng Thanh Nhi không phải là người duy nhất muốn biết.

Theo Phong Tôn Giả mang theo Tinh Vẫn Các đệ tử rời đi, làm cho đám người ở lại nhốn nháo cả lên. Ba đại Tôn Giả còn lại mặc dù tự tin với thực lực của mình, nhưng cũng không phải là kẻ ngu, có điều cũng không có cam long rời đi.

Ba người trầm ngâm một hồi sau đó thử vào bên trong xem thử rốt cuộc là thế lực nào chiếm giữ Thiên Sơn Mục Đàm, có điều không lâu sau, cả ba người lập tức chạy nhanh nhất có thể, khi chỉ vừa bước vào bọn họ gặp phải công kích vô hình.

Không cách nào nhìn ra được là ai, nhưng bằng linh hồn lực lượng lại phát giác ra có bốn thân ảnh nam tử tập kích, ra tay đoạt mệnh không có nữa phần nhân nhượng, cuối cùng Kiếm Tôn Giả phải bỏ lại một cái cánh tay mà chạy đi.

Hai người còn lại cũng nối gót theo sau, bởi cả ba người đều thụ trọng thương, lặng yên không một tiếng động, một ngọn hỏa diễm rực rở ở trong người thiêu đốt, cộng thêm 4 bóng ảnh vô hình công kích, ẩn nấp trong rừng rậm để cho bọn họ chỉ có thể cuống quýt chạy đi nhanh nhất có thể.

Mà khi 3 người này chạy mất, thì những kẻ khác còn dám ở lại, chỉ có thể nuốt bồ hòn làm ngọt, chấp nhận sự thật Thiên Sơn Mục Đàm đả có chủ nhân, từ nay về sau không thể đến nơi này như trước kia mà tu luyện.

5 ngày thời gian đả qua rồi, mà Thiên Mục Sơn cũng trở thành đất có chủ, Huyết Đàm thời điểm xuất hiện cũng đã đến.

Mây xám bao trùm quanh ngọn núi lúc này giống như một con mãnh thú viễn cổ giật mình bừng tỉnh xoay chuyển mãnh liệt, sâu trong núi vô số những âm thanh ầm ầm vang dội, rồi từ đó, năng lượng cuồn cuộn tuôn trào, kìn kịt che phủ cả đất trời.

Ẩn chứa trong mây mù xám xịt, năng lượng tựa như biển sâu vô tận nổi sóng ngất trời.

Cảnh tượng đó khiến không ít người phải há hốc mồm than thở. Thiên nhiên quả nhiên không chuyện kỳ lạ nào mà không có.

Năng lượng như thủy triều cuộn dâng, rồi nhất tề thoát ra khỏi mây mù, sầm sập lan tỏa khắp không trung, khiến một ít người còn đang lơ lửng trên bầu rời phải nháo nhào hạ xuống.

Nếu không may bị làn sóng năng lượng khủng khiếp này cuốn theo, thì dù có là Đấu Tông cũng phải để lớp da mình lại.

Cơn sóng năng lượng tỏa ra năm màu khác nhau, dưới ánh mặt trời lấp lánh như một dòng sông ngũ sắc, tung hoành quét ngang tinh không, huyễn lệ vô bì.

Nhưng ẩn sâu trong vẻ đẹp sáng ngời đó, là nguy hiểm trí mạng.Sóng năng lượng năm màu không ngừng lan tỏa, dồn dập, dồn dập.

Đợt sau nối liền đợt trước khuếch đại mà đi.

Giờ phút này, không ít người chợt có cảm giác, năng lượng đang bao phủ xung quanh đỉnh Yêu Mục càng lúc càng cuồng bạo, biến cả dãy Thiên Mục thành một thỏi nam châm cực lớn, hút lấy toàn bộ năng lượng trong thiên địa tụ về.

“Không hổ là Trung Châu! Kỳ quan như vậy, địa phương khác làm sao có phúc mà nhìn thấy” Tiêu Viêm cảm khái lên tiếng.

“ Năng lượng đỉnh núi thật kinh khủng, so với bất cứ nơi nào đều dày đặc” Nhược Lâm đưa mắt nhìn về đỉnh núi phía trước.

Vân Vận thổn thức :“Nếu như lập tức tu luyện, dù không được bao lâu, cũng có thể nhận được những hiệu quả hết sức khả quan. Thảo nào biết rõ chỉ có mười người được đi vào Thiên Sơn Huyết Đàm, thì vô số người khác vẫn bị thu hút về đây, bởi thật ra có không ít kẻ muốn lợi dụng lúc này mà tu luyện.”

“ Lần này nếu không có Đế Thiên An ca, sẻ không tiện nghi cho chúng ta” Tiêu Ngọc đưa mắt nhìn nam tử tuấn lãng phía trước.

“ Hắc hắc... lần này nhặc được tiện nghi lớn” Tuyết Ny cười lên

Yêu Nguyệt hưng phấn, nói : “chỉ cần ở nơi này tu luyện, nhất định sẻ đột phá mạnh mẽ, nơi này đúng là bảo bối mà”

Đế Thiên An chân đạp Địa Hạ đang ở hình thể khổng lồ, mang theo đám người lên đỉnh Yêu Mục :“Miệng núi lửa trên đỉnh kia, chính là nơi năng lượng Thiên Mục Sơn nồng nặc nhất. Mà Thiên Sơn Huyết Đàm lại càng do năng lượng cực kỳ khổng lồ ngưng tụ mà thành, nhưng đó cũng chưa phải là chỗ tuyệt diệu nhất của Thiên Sơn Huyết Đàm”

“ Ca, mau nói” Tử Nghiên không nhịn được liền nói.

Đế Thiên An tiếp tục : “Mỗi một lần năng lượng triều tịch, tuy nói hầu hết đều ngưng tụ trở thành chất lỏng màu đỏ trong Thiên Sơn Huyết Đàm, nhưng sẽ có một phần nhỏ lại lắng đọng xuống tận chỗ sâu nhất của Huyết Đàm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK