Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn thấy sắc mặt biến hóa của đám người Phong Tôn Giả, Tử Nghiên lại cười hắc hắc, đi đến bên cạnh Đế Thiên An, nói : “ ca, phần thưởng ta đâu?”

“ Đây” đem một bình ngọc đựng Địa Tâm Hồn Tủy lấy ra.

Hắn đả sớm thông qua đôi nhãn đồng của mình tìm được con kiến nhỏ này, không một chút sợ Tử Nghiên, uy áp từ trong huyết mạch của Thái Hư Cổ Long được xưng là vạn thú vương. Đối với một vài ma thú cấp thấp, có loại lực lượng chấn nhiếp khó hiểu.

“ Địa Tâm Hồn Tủy” Dược Trần lẫn Huyền Không Tử đám người kinh hô lên, bọn họ đương nhiên nhận ra được chất lỏng kia, còn một số người không nhận biết chỉ dựa vào sắc mặt của các đại lão này cũng biết được chất lỏng kia quý giá.

Hùng Chiến hai tay chà xát, yết hầu giựt giựt hắn cũng ném qua thứ này, là Đế Thiên An thương tình cho hắn một ít, làm cho linh hồn của hắn tăng tiến.

Đối với vị lảo đại này hắn chính là mười phần nguyện ý, không chỉ là luyện dược cao giai mà còn là thợ chú tạo vũ khí để hắn hâm mộ đỏ mắt, trên tay hắn hai thanh song phủ to lớn kia là đích thân Đế Thiên An luyện chế, lực chiến còn tăng thêm một diện rộng.

Nhìn thân thể Phệ Thạch Kiến Hậu màu vàng nhạt, sau lưng có tám cánh mỏng như cánh ve, ở miệng có hàm răng tựa như răng cưa bén nhọn làm người khác phát lạnh.

Nếu bị thứ này cắn trúng thì chỉ sợ sẽ rất thê thảm, có Kiến Hậu dẫn đường Đế Thiên An cùng đám người cũng nhanh chóng đi đến được Hồn Điện.

Dù sao bọn chúng ở nơi này không biết bao năm tháng đương nhiên rõ ràng địa hình ở đây hơn bất cứ người nào ở chổ này.

Bây giờ bọn họ đang ở một đoạn sườn dốc cực cao, mà phía dưới dốc là một sơn cốc lớn.

Trong sơn cốc, một cái cự điện khổng lồ màu đen cỡ chừng trăm trượng giống như hồng hoang mãnh thú đang cuộn mình. Dưới sắc trời u ám lại càng tràn ngập ra một khí tức làm người ta phát lạnh.

Hồn Điện có thể xây dựng một công trình lớn đến vậy trong sơn mạch này, vốn liếng bỏ ra quả thật không nhỏ.

“ Kamui” Lập tức vận dụng lên nhãn lực của mình, không gian phong tỏa phía trước bắt đầu xuất hiện vặn xoắn sau đó để lộ ra một thông đạo.

“ Ca đem thả Phệ Thạch Ma Kiến vào trước, cho chúng cắn chết hết mấy tên kia”

Bộ dáng hưng phấn của Tử Nghiên bên cạnh làm mấy người phía sau không biết nói gì cho phải, quả nhiên là tiểu ác ma.

“ Ý hay” Đế Thiên An điều khiển không gian vặn xoắn mở rộng ra, chỉ chờ có thể từng đàn Phệ Thạch Ma Kiến theo lệnh Kiến Hậu ùn ùn đổ vào bên trong.

Trong sơn cốc yên tĩnh bỗng vang lên một tiếng động xào xạc, một cơn thủy triều màu đen trôi xuống từ sườn núi.

Thủy triều cực kỳ mãnh liệt, không đến nửa phút đã tiếp cận cự điện trong sơn cốc.

Trên một số cột đá xung quanh cự điện, có thể lờ mờ thấy vài bóng đen đang khoanh chân ngồi. Những bóng đen này đều được bao phủ bởi sương mù màu đen, âm khí tràn ngập.

"Hả?"

Nương theo thủy triều tiếp cận, trên cột đá, một thân ảnh toàn thân bao bọc bởi sương đen đột nhiên kinh hãi kêu lên một tiếng.

Sương đen dao động,lộ ra một khuôn mặt có chút tái nhợt, hắn cau mày nhìn những sinh vật màu đen đang tràn đến như thác lũ kia. Hơi ngẩn ra một chút, chợt trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ, vội vàng đứng dậy lớn tiếng: "Cẩn thận, là Phệ Thạch Ma Kiến, mấy thứ này vào đây bằng cách nào?"

Tiếng quát chói tai đột ngột vang lên trực tiếp phá vỡ sự yên tĩnh trong sơn cốc.

Mười mấy đạo thân ảnh ẩn trong sương đen đều vội đứng dậy, kinh ngạc nhìn biển kiến màu đen đang tràn tới.

"Báo động!"Một bóng đen trầm giọng quát. Ngay sau đó, một sóng âm bén nhọn truyền vào bên trong cự điện đang cuộn mình như một con hồng hoang cự thú kia.

"Hưu hưu hưu"Thanh âm cảnh báo vừa vang lên đã có không ít thân ảnh bay ra từ trong cự điện. Nhìn biển kiến đang ùn ùn kéo đến, sắc mặt đều biến đổi.

“Những người ở đây đồng loạt ra tay, thanh tẩy mấy thứ này, không nên quấy rầy đến các Tôn lão đang nghỉ ngơi."Một gã Hắc y nhân địa vị có vẻ không thấp nhíu mày nhìn biển kiến, sau đó trầm giọng quát.

"Vâng, Lưu hộ pháp!"Nghe vậy, gần trăm bóng đen bên cạnh nhất tề đáp ứng. Từng làn khói đen chợt bùng phát ra từ trên người họ, sau đó khuếch tán về phía biển kiến.

Hai bên tiếp xúc, phần đông Phệ Thạch Ma Kiến đều bốc lên khói trắng, bị hắc vụ ăn mòn. Nhưng số lượng của chúng thật sự quá kinh khủng, dù hắc vụ nồng đậm nhưng vẫn không thể ngăn cản bước tiến của đàn kiến.

Trên bầu trời, Hắc y nhân được xưng là Lưu hộ pháp thấy thế, chân mày liền nhíu chặt lại. Mảnh sơn cốc này có không gian phong tỏa do Tôn lão bày ra, mấy thứ này xông vào bằng cách nào?

"Việc gì vậy? Sao động tĩnh lớn như vậy?" Lúc Lưu hộ pháp nhíu mày, lại có thêm vài đạo hắc ảnh lướt ra từ cự điện, vừa mới hỏi một câu đã nhìn thấy Phệ Thạch Ma Kiến đang ùn ùn kéo đến, sắc mặt đều biến đổi.

"Phệ Thạch Ma Kiến? Sao chúng có thể xông vào được?"

Một vị nam tử sắc mặt âm trầm nhíu nhíu mày, ánh mắt đột nhiên đảo qua sơn cốc, trong lòng dấy lên chút bất an, trầm giọng quát: "Sự tình có chỗ không đúng, tất cả mọi người cẩn…"

"Oanh!"

Lời hắn còn chưa dứt, không gian xung quanh đã mạnh mẽ vặn vẹo, rồi chợt đọng lại thành hình chưởng ấn, đem tên nam tử đó đập nát như tương.

"Địch tập kích! Địch tập kích!"Trong nháy mắt, từ một người sống sờ sờ biến thành một đống máu thịt bầy nhầy, loại biến cố này làm đám hộ pháp Hồn Điện kinh hãi, một lát sau mới hồi phục được tinh thần. Lập tức hét lên, tiếng kêu thê lương vang vọng trong sơn cốc!

"Phốc phốc!"

Tiếng kêu thê lương vừa dứt, kiếm khí sắc bén đã đột nhiên chém xuống từ trên trời, sau đó nhanh như chớp xuyên thủng cơ thể hai vị Hồn Điện hộ pháp, kiếm khí mang theo tiếng hét thảm thiết chém đứt vài thạch trụ phía ngoài cự điện.

"Bành!"

Khi kiếm khí sắc bén chém xuống, mảnh không gian cũng hơi vặn vẹo. Bốn đạo thân ảnh chợt xuất hiện trong ánh mắt kinh hãi của phần đông cường giả của Hồn Điện. Lúc này, khí tức mênh mông của bốn người phát ra mà không hề giữ lại một chút nào.

"Ầm!"

Dược Tôn Giả, Thiên Hỏa Tôn Giả, Phong Tôn Giả, Huyền Không Tử, Huyền Y, Thiên Lôi Tử năm Đấu Tôn cường giả phát ra khí tức làm trong sơn cốc cát bay đá nứt.

Uy áp cường hãn tràn xuống từ bầu trời làm sắc mặt của đám hộ pháp Hồn Điện đều kịch biến, sau đó Hùng Chiến nữa bước Đấu Tôn không kém, Kim Thạch, Vân Sơn đám người thả ra khí tức, thân ảnh lao vào bên trong bắt đầu giết chóc.

Những thân ảnh lướt xuống như sói giữa bầy cừu. Dù là đám hộ pháp ngày thường diễu võ dương oai cũng chỉ có thể kinh hãi lui lại.

Bọn chúng không ngờ tới lại có người lớn mật đến mức chủ động công kích Hồn Điện. Hơn nữa đám người này lực lượng tập kích cực kỳ hùng mạnh.

"Dám đến Hồn Điện ta quấy rối, các ngươi muốn chết phải không?!"

Những tiếng kêu thảm thiết trong sơn cốc rốt cuộc cũng đưa tới sự chú ý của Tôn lão Hồn Điện. Lập tức, một tiếng gầm gừ phẫn nộ vang lên.

Tiếp theo, năm đạo thân ảnh đằng đằng sát khí lao ra từ cự điện.Tuy nói nơi này chỉ là một phân điện mà thôi, nhưng lực lượng phòng thủ tại đây cũng chỉ yếu hơn vài thế lực nhất lưu ở Trung Châu một chút.

Chỉ riêng bốn đạo thân ảnh lướt ra chính là hộ pháp của phân điện, khí đen tràn ra, khí tức cường hãn tràn ngập.

Nhìn khí tức này, không ngờ cả bốn người đều là cường giả đã đạt tới lục tinh, thậm chí thất tinh Đấu Tông.

Nhưng song phương thế lực hoàn toàn cách biệc, lần này thực lực phía Đế Thiên An cực kỳ nghiền ép. Bên phía Hồn Điện không phải là đối thủ kháng cự.

Thế cục càng nghiêng về một phương, Hồn Điện chủ tu công pháp chính là linh hồn, mà ttrong lúc bọn họ chiến đấu còn bị Đế Thiên An khơi dậy Tâm Hỏa, bất lợi liên tiếp bất lợi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK