Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Tiểu Phụng cướp người đến.

Thân ảnh khó mà phân được thật hư, bởi đều là thật là do Lục Tiểu Phụng di chuyển quá nhanh mà để lại tàn ảnh.

Nhưng Thiên Trạch có Không Thức Giới liền dể dàng đoán ra được quỹ tích của Lục Tiểu Phụng, tuyệt kỹ của y trở thành vô hại trong mắt hắn.

Thiên Trạch nghiêng người một cước đá ra.

“ Bành!”

Cước kình bá đạo cùng với song quyền của Lục Tiểu Phụng va chạm, trong nháy mắt kình khí không ngừng đẩy ra, phong kình hiển hiện.

Nhưng giống như Hoắc Thiên Thanh, Lục Tiểu Phụng bị một đá của Thiên Trạch đá đi.

“ Bành!”

Thiên Trạch lại cướp đến, bồi thêm một cước.

Lục Tiểu Phụng lại bị đá văng, cả thân hình bắn đến hòn non bộ trong Thủy Các, bụi đá vở vụn ra, cả thân hình trượt xuống.

“ Sưu!”

Một đạo ánh kim quang lóe lên, một cây vàng kim kiếm bắn nhanh đến chổ khói bụi.

Lúc này Lục Tiểu Phụng chẳng những không có thời gian mở miệng lẫn quan tâm thương thế, hơn nữa sinh tử đã ở một kiếm ở giữa.

Lục Tiểu Phụng không muốn chết liền chỉ có tiếp lấy kiếm kia.

Lục Tiểu Phụng đưa ra hai ngón tay. Ngón trỏ, ngón giữa.

“Keng!”

Chói tay kim thiết lóe lên, Luyện Khí Đại Kiếm bị cản lại, không bị kẹp lại.

Hai cây đầu ngón tay nhẹ nhàng kẹp lấy, liền kẹp lấy thanh luyện khí kiếm phía trước.

Cái này chính là diệu tuyệt thiên hạ, vạn vô nhất thất tuyệt kỹ, một trong những tuyệt kỹ để Lục Tiểu Phụng nổi danh, cũng bằng môn công phu này cứu mệnh hắn nhiều lần, Tâm Hữu Linh Tê Dữ Chỉ Thông.

“ Ah!” chính lúc này, Hoắc Thiên Thanh đã không bảo trụ được nữa, lôi điện tàn phá cơ thể rốt cuộc vượt qua hắn chịu dựng, hét lên một tiếng rồi hôn mê không rõ sinh tử.

Thượng Quan Phi Yến nhìn chăm chú.

Đêm nay sự cường đại của Đạo Thánh để nàng mở rộng tầm mắt, vô luận là Tây Môn Xuy Tuyết hay là Diêm Thiết San, Hoắc Thiên Thanh, Lục Tiểu Phụng đều là cao thủ vang danh chốn giang hồ. Nhưng đứng trước y trở nên yếu ớt vô cùng.

Nhất là việc y ngưng khí thành binh tuyệt học kia, có thể nói là thế gian này khoáng thế cổ kim kiếm pháp, có thể xưng tụng là thiên hạ đệ nhất kiếm pháp cũng không ngoa.

“ Sưu!!!”

Lại thêm bốn thanh Luyện Khí Chi Kiếm khác đánh đến Lục Tiểu Phụng.

Lục Tiểu Phụng mồ hôi không ngừng tuôn ra, hắn chỉ có hai tay, cùng lắm có thể kẹp được hai thanh là cùng, làm sao có thể kẹp hết được chứ?

“ Sưu!!”

Một cái thân ảnh hiện ra ở gần Lục Tiểu Phụng, không phải Tô Thiếu Anh càng không là Thượng Quan Phi Yến, mà là Hoa gia thất tử Hoa Mãn Lâu.

Hoa Mãn Lâu là cái yêu quý sinh mệnh người, hắn không thích chiến đấu, càng không thích sát lục. Nhưng hắn có một cái cực kỳ tốt điểm, đó là kiềm chế bản thân, rộng tại đối xử mọi người.

Hoa Mãn Lâu tiêu chuẩn cao cho tới bây giờ cũng là nhắm vào mình, những người khác chỉ cần không phải lạm sát kẻ vô tội, hắn tuyệt sẽ không quan hệ nửa phần.

Tuy nhiên Lục Tiểu Phụng là hắn cái bằng hữu, hắn không muốn y chết.

Hoa Mãn Lâu tuy mắt mù, nhưng tâm so bất luận kẻ nào đều linh thấu, rất khó người có thể thoát khỏi hắn cảm ứng, khả năng nghe âm biện vị còn tinh rõ hơn bất cứ kẻ sáng mắt nào, là một cái phi thường người mù.

Ống tay áo Hoa Mãn Lâu lay động, hai bàn tay hắn huơ ra cản lấy cho Lục Tiểu Phụng hai thanh kiếm đánh đến.

“ Phù!” Lục Tiểu Phụng thầm thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Còn lại hai thanh Lục Tiểu Phụng đón đở, hắn dùng tay trái bắt lấy Luyện Khí Chi Kiếm huy chém đến một thanh, còn một thanh lại dùng hai ngón tay kẹp lấy.

“ Xoạt!”

Chính lúc này, Thiên Trạch thu lấy Truy Tinh Lôi Vân Thương, như cơn gió cướp đến không trung, cầm mủi thương điểm đến trước Lục Tiểu Phụng.

Lục Tiểu Phụng trên trán đã toát mồ hôi càng nhiều, tại thời khắc sinh tử cũng đã không biết trãi qua bao nhiêu lần, tử thần tới gần, Lục Tiểu Phụng tuyệt không hốt hoảng.

Càng là thời điểm nguy hiểm, Lục Tiểu Phụng thường thường càng bình tĩnh hơn, thậm chí có thể đem hắn tự thân tiềm lực phát huy phát huy vô cùng tinh tế.

Thương đến, Lục Tiểu Phụng liền trở tay đem kiếm gạt ra.

Thương tiến, kiếm lui!

Lục Tiểu Phụng mau lẹ nhảy thân qua bên trái né đi.

“ Ầm!”

Truy Tinh Lôi Vân Thương phá nát hòn non bộ, đá vụn bay tung tóe.

Lại thêm một cái thân ảnh khác nhảy ra.

Là Tô Thiếu Anh, y trên tay lúc này là thanh Nhạn Linh Đao của gã bị Đạo Thánh giết, tuy phải Nga Mi kiếm pháp sở trường về nhẹ nhàng và biến hóa, nhưng y lại sở ra thế đao cương mãnh.

“ Bành!”

Chỉ một cước, Tô Thiếu Anh nhảy đến chỉ bổ ra hai đao đã bị Thiên Trạch vung mạnh Truy Tinh Lôi Vân Thương, một đạo lôi thương bạo phát ra, trực tiếp hủy diệt thế công còn đã thương Tô Thiếu Anh.

“ Mạnh quá” Mặc dù đã rõ Đạo Thánh lợi hại, nhưng một chiêu còn đở không nói để Tô Thiếu Anh ôm lấy thương thế cười khổ.

“ Còn không biết sống chết, ta liền giết hết các ngươi” Thiên Trạch hừ một tiếng, thu thương như cơn gió mà cướp đến chổ của Hoắc Thiên Thanh.

Tên này có giá trị, Diêm Thiết San đã chết y là đại tổng quản nơi này, hơn nữa từ Diêm Thiết San hắn biết y chính là Thiên Cầm phái chưởng môn, có thể xem la đại phái trên đất Ngụy.

Thành ra hắn mới giữ y lại một mạng, để y thu thu dọn tàn cục do hắn và chưởng khống Thiên Cầm môn chờ hắn hiệu lệnh.

Hoắc Thiên Thanh đã hôn mê, giữ lại được một mạng, Thiên Trạch dễ dàng đem y gieo xuống cấm chế.

Lục Tiểu Phụng, Tô Thiếu Anh, Hoa Mãn Lâu, Đan Phụng công chúa chỉ nhìn không dám lại gần, bởi cái tên này quá hung hăn, nói đánh là đánh nói giết là giết, khổ nổi là y võ lực lại cao bọn họ đánh không lại.

“ Sưu!” Thiên Trạch gieo xuống khống chế xong, đứng dậy rời đi.

Châu Quang Bảo Khí Các.

Trong thiên hạ chỉ sợ đã không có bất luận cái gì một nơi so ra nơi này xa xỉ lộng lẩy, cho dù là vương cung các nước cũng chưa chắc có thể so sánh tòa Châu Quang Bảo Khí Các vàng son lộng lẫy.

Cột ngọc nền bạc, xà gỗ khảm nạm tinh xảo, bên trên khảm nạm vô số châu báo, Dạ Minh Châu to bằng đầu người lảm chiếu sáng....

Thiên Trạch một đường đi vào bên trong chỉ cần ai cản liền đánh gục, thuận đường vào bên trong lâu các.

Đối với tòa lầu hào hoa xa xỉ khí phái, Thiên Trạch không có cùng người bình thường một dạng có tiện diễm, ghen ghét, tham lam các cảm xúc.... Quan sát một lát, lập tức đem châu báo nơi này dời sạch đi.

Cho đến khi vét sạch tài sản của Diêm Thiết San tích lủy trong Châu Quang Bảo Khí Các lại đi ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK