Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại qua ba ngày, Đế Thiên An dùng thời gian này giảng dạy cho Niếp Niếp về Thôn Thiên Công cùng Lý Phong một vài thứ hắn để lại. Đồng thời đi vào rừng đại lượng săn bắn cũng đem thịt sấy khô, đủ để cho hai huynh muội ăn trong một năm, làm xong liền trong đêm đi.

“ Đại ca ca!” Niếp Niếp con mắt đỏ hồng khóc lên, nhìn nam tử kia đi ra khỏi căn nhà, muốn chạy đuổi theo.

Lý Phong lắc đầu đem muội muội giữ lại, ôn hòa nói : “Niếp Niếp, đại ca ca phải đi, thế giới của chúng ta khác với huynh ấy, nếu như muội muốn gặp lại huynh ấy, vậy hảo hảo luyện tốt thứ huynh ấy để lại.”

Niếp Niếp nghe xong dùng tay lau đi nước mắt, sau đó nhẹ gật đầu, bất quá cũng không có rời đi, cùng với huynh trưởng đứng tại cửa đợi cho bóng hình kia khuất bóng mới đi vào bên trong.

“ Ca ca! Huynh ấy có trở về nữa không?” đi vào bên trong nhà mình, nằm trên giường gổ phủ đầy da thú, gối chăn cùng thú nhồi bông tinh xảo mà Đế Thiên An làm cho, hướng huynh trưởng mình hỏi.

Lý Phong gật đầu, ngồi bên cạnh vuốt ve đầu tóc muội muội : “ hẳn đi”

Hắn không biết người kia có thể trở lại nữa hay không, bất quá cũng không nở để muội muội mình thương tâm xuống, đành nói.

Niếp Niếp thu được huynh trưởng mình lời nói, an tâm trên giường nằm xuống, một lát liền ngủ đi.

Lý Phong an lặng ở cùng muội muội mình.

Sự rời đi của Đế Thiên An rất nhanh để người trong thôn làng biết được, đa phần người trong thôn ai nấy đều tiếc hận. Bởi trong đoạn thời gian này ai nấy trong làng cũng đều nhận chổ tốt từ hắn.

Nhất là đám hài tử được chơi các trò chơi mới lạ, hơn nữa còn được ăn ngon, không lạ gì khi nghe được tiếc nuối không thôi.

Tuy không nở, bất quá thôn làng vẫn tiếp tục như thường ngày sinh hoạt. Có chăng một điều thay đổi, đó là căn nhà huynh muội Lý Phong được rất nhiều hài tử trong thôn tìm đến vui chơi.

Thời gian qua đi, thấm thoát lại qua nửa năm.

Đồ ăn Đế Thiên An lưu lại chỉ được nửa năm, Lý Phong cũng không có ỷ lại thức ăn này mà mỗi ngày như trước theo người trong thôn đi săn bắn. Bất quá không có Đế Thiên An chiếu cố, vận khí không tốt, mỗi lần đi săn thu hoạch không như trước kia bội thu.

Ngày hôm nay đồng dạng, Lý Phong từ sớm đi vào rừng săn thú, bất quá khi trở về chỉ mang được một đầu thỏ trắng đem về. Hơn nữa là một con thỏ què, gầy guộc, thịt không nhiều chỉ thấy xương không.

“ Ca! Thật lợi hại” qua đi nữa năm, Niếp Niếp nhờ có thịt khô lưu lại trong nhà cũng không có bỏ đói như trước, gương mặt cùng thân hình đầy đặn hơn, thấy ca ca mang về chiến lợi phẩm vui mừng nói.

“ Đợi một lát, tối nay ca làm thịt nó cho muội ăn ngon” Lý Phong ôn hòa nhìn muội muội mình, đối với dạo gần đây thành tích hắn cảm khái không thôi, nhớ lại nữa năm trước Đế Thiên An xuất hiện mỗi lần đi săn đều bội thu mà lắc đầu.

“ Xuy xuy!”

Lúc này, ở ngay trên không đám người Lý Phong, vài đạo ăn mặc hoa phục thân ảnh ngự không phi hành lướt qua, bất chợt lấy một lão già đột nhiên ngừng lại, lão ánh mắt đi xuống nhìn lại.

“Đây là Hoang Cổ Thánh Thể” lão già kiến thức uyên bác, hiểu biết đồ vật rất nhiều, không nghĩ đến lần này vô tình lướt qua nơi này, bản thân lại cảm ứng được bên dưới một cái thể chất đặc biệc, quan sát liền giật mình.

“ Cái gì!” Lời này vừa ra mấy thân ảnh phía sau giật mình kinh hô, không dám tin vào 2 lỗ tai của mình nữa, sau đó hướng mắt nhìn chằm chằm xuống bên dưới.

"Loại thể chất trong truyền thuyết này lại..."

"Khoáng … Cổ … Tuyệt … Luân, Cái … Thế… Thánh… Thể!"

Đám người đều biết rõ, nếu có được loại thế chất này, thì thành tựu trên con đường tu luyện, là không thế nào đo lường được, cho nên mới được gọi là Cổ Kim Đệ Nhất Thánh Thể.

“ Quá tốt rồi, tuyệt đối Hoang Cổ Thánh Thể chỉ thuộc về Vũ Hóa Thần Triều chúng ta” cầm đầu lão giả lên tiếng, rồi dẫn đầu phi hành đáp xuống.

“Các ngươi là ai?” Lý Phong cùng muội muội trở về nhà, đột nhiên phạt hiện từ trên không rơi xuống xa lạ thân ảnh, vội vàng ngăn ở Niếp Niếp trước mặt.

Mấy cái lão già khác vội lấy Lý Phong làm trung tâm, đứng xung quanh bên ngoài, nghiên mật bảo hộ, dường như sợ có người khác cướp giật hoặc là giết chết.

“Tiểu gia hỏa, chúng ta là Vũ Hóa Thần Triều người, nay đi qua đây phát hiện tư chất của ngươi thực không tồi, có tư cách gia nhập chúng ta Vũ Hóa Thần Triều.” Lão giả bày ra một bộ tiên phong đạo cốt nói.

Vũ Hóa Thần Triều cũng không bình thường thế lực, mà là áp đảo trên mặt nổi nhất cường thế lực tồn tại. Trên mặt nổi người chấp chưởng là nhất tôn Thánh Nhân Vương, lực át các phương thế lực trong Bắc Đẩu tinh vực.

Đặc biệt là cầm đầu vị kia lão giả, thực lực của hắn chính là có Thánh Nhân cảnh giới cấp bậc. Ở thần trong triều, như vậy thực lực cũng là số một số hai.

“ Vũ Hóa Thần Triều” Lý Phong vô thức niệm lại cái tên này.

Lão già cất lời dụ dỗ : “ Vũ Hóa Thần Triều chúng ta là đương đại đỉnh nhất thế lực, ngươi nếu chịu gia nhập có thể tu tiên trường sinh. Khi đó ngươi sinh hoạt liền sẽ không giống hiện tại giống nhau, muốn cái gì, cái gì cần có đều có.”

Lý Phong nghe được tâm tư có phần rục rịch, bất quá nhanh đè ép xuống khi trong đầu nhớ đến một cái thân ảnh, thử dò hỏi : “Ta đây có thể đem muội muội mang đi cùng.”

“Muội muội của ngươi.” Lão giả nhìn thoáng qua thiếu niên phía sau tiểu nữ hài, lấy hắn nhãn quang liền nhìn ra được thể chất của nữ hài quá kém so với người thường không khác là bao nhiêu, lắc lắc đầu mở miệng từ chối : “Không, chúng ta Vũ Hóa Thần Triều cũng sẽ không nhận lấy phàm nhân.”

Ở lão giả trong mắt, tiểu nữ hài tư chất thật sự là quá bình thường, hắn cũng như rất nhiều trưởng lão trong Vũ Hóa Thần Triều rời đi khắp nơi chính là đi tìm những người có thể chất đặc biệc giống như Lý Phong đem về trong triều.

Vũ Hóa Thần Triều có một cái kế hoạch vô cùng lớn, đó là thành Tiên kế hoạch, mà để đạt được cần vô tận thiên tài Thánh Huyết đi săn sóc ân cần cái kia Thượng Cổ Thiên Đình Tiên Đỉnh. Để cho Vũ Hóa Đại Đế thu được hi vọng thành Tiên.

Mà Lý Phong trong người là Hoang Cổ Thánh Thể, loại thể chất áp cả vạn đạo có thể thành Đế, thể chất này tuyệt đối không thể bỏ qua được. Tiểu nữ hài kia thể chất quá phế, không có tác dụng gì trong thành Tiên đại kế.

“ Vậy ta đây không đi, ta muốn cùng muội muội ở bên nhau.” Lý Phong nghe xong lắc đầu cự tuyệt.

Trước là hắn thử dò hỏi xem thử bản thân có thể đi cùng với muội muội hay không, dù Đế Thiên An lưu lại rất nhiều thứ, bất quá trước mắt có thêm một cái cơ hội khác, hắn cũng thử dò xét thêm. Song không được như ý, nếu như cùng muội muội tách ra hắn liền không cần.

Lão giả nghe xong, trầm giọng nói : “Thiếu niên, chuyện này nhưng không phải do ngươi. Ngươi nhất định phải vào Vũ Hóa Thần Triều chúng ta, ngươi không muốn cũng phải đi”

Lý Phong nghe được khẩn trương vô cùng, đem muội muội bảo hộ đề phòng.

“ Ông là kẻ xấu!” Niếp Niếp ở phía sau lưng Lý Phong mắng lấy.

Lão già cất lời gạt gẫm : “ thiếu niên, thể chất cậu quá đặc biệc, là vạn người mới có, nay chúng ta gặp được cậu sẽ không dễ dàng bỏ qua cậu. Bằng không để môn phái khác chiêu mộ sẽ trở thành bất lợi”

Lời vừa dứt, bàn tay lão vươn ra, vô hình lực lượng nhiếp lấy Lý Phong ra.

“Không, ta không muốn” Lý Phong lớn tiếng hô, vùng vẫy sức lực nhưng không thành, hắn không muốn đi theo đám người này.

Hắn không nghĩ cùng muội muội tách ra, nàng còn quá nhỏ. Nếu hắn bị mang đi, hắn muội muội sẽ làm sao đâu?

Đế đại ca dưỡng thương có thật trở về hay không? chuyện này hắn không cách nào xác định được. Nghĩ đến điểm này, thiếu niên trong lòng liền không rét mà run.

“Ca ca, ca ca.” Niếp Niếp hoảng sợ thốt lên, chạy theo muốn dùng sức lực ít ỏi không cho huynh trưởng mình bị bắt đi.

Bất quá chỉ được vài bước liền bị vô hình lực lượng đánh ngã về sau.

“ Bé!” Lý Phong nhìn thấy lớn tiếng lo lắng hô, nhìn muội muội té ngã cắn môi một cái, quyết định : “ được ta đi cùng với ông, nhưng ta cần phải cùng muội muội bàn giao hậu sự đã”

Lão già nghe được gật đầu đáp ứng, thu hồi lại lực lượng đem thiếu niên thả ra, sau đó hướng mấy lão già xung quanh nói : “ đi chuẩn bị tế đàn, xem thử trong thôn còn có tiên duyên nào nữa không?”

Bằng cảnh giới của lão, Lý Phong chỉ bằng phàm nhân lực lượng có thể thoát khỏi tay hắn được ư? Trước đồng ý là trấn an Lý Phong tâm tình, nếu như làm quá y quyết tuyệt ngọc thành cùng tan thì không hay.

Hơn nữa bọn họ quả thật cũng cần thời gian dựng tế đàn, thành lập trận pháp truyền tống để trở về Vũ Hóa Thần Triều. Để cho Lý Phong xứ lý hậu sự cũng tốt, để cho hắn đối với Vũ Hóa Thần Triều tâm lý buông xuống.

“ Là” bốn cái lão già phía sau cung kính đáp , sau đó phi hành rời đi, tìm lấy chổ thích hợp để bố trí pháp trận.

Lý Phong được thả ra vội chạy đến Niếp Niếp, tràn đầy đau lòng cùng không cam tâm ôm lấy muội muội bế lên. Bất quá hắn cũng biết mình không thể làm gì được người kia, lấy hắn phàm nhân sức lực có thể phản kháng như tiên nhân đám người này ư?

Nếu có, chỉ có vị Đế đại ca kia mà thôi. Bất quá y đang dưỡng thương trong rừng rậm, địa điểm nơi nào hắn cũng không rõ. Hoặc có ở bên trong hay đã rời đi rồi hắn càng không hay biết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK