Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ron và Harry có chút khó chịu nhưng khi nhận biết được bên trong quái vật nhiều như thế, sức bọn họ là không cách nào giải quyết hoàn toàn đấy. Đành chấp nhận Daphne và chị Penelope vào tổ đội, sau đó bọn họ mới phát hiện được cả hai có bao nhiêu lợi hại.

“ Thật nhiều rắn, mau làm đi Harry” Ron có chút sợ hãi khi nhìn đến mấy trăm con rắn độc đang trườn khắp nơi này, đám rắn này đang ngẩng cao đầu lao đến ý đồ tấn công đám bọn họ, mà mỗi con đều có kích thước to lớn đến mấy mét hơn kích cở bọn họ

“Xì xì xì” Harry từ miệng phun ra một đám xà ngử làm cho đám rắn có chút dừng lại, nhìn về hắn, nhưng chỉ có một đám rắn dừng lại mà thôi những con rắn hung hãn khác lao đến tấn công vào đám người.

“ Lá chắn” Hermione ma trượng rút ra một lồng năng lượng vô hình xuất hiện bao bọc lấy 4 người bọn họ lại, đồng thời một tia sáng xanh khác lao ra hướng về những con rắn gần đó, những sợi dây leo nhanh chóng xuất hiện trói lấy đám rắn này.

“ Bùa choáng” Ron và Harry thi nhau tung ra pháp thuật của mình hướng về đám rắn này đánh lên.

“Xoẹt xoẹt xoẹt” Hermione bảo kiếm không ngừng cắt đi hàng loạt thân rắn, lao vào bên trong chém giết một tay ma trượng tung ra chú ngử một tay khác bảo kiếm gặt hái sinh mạng.

Về phần Penlope trên tay rôi quất lên ma lực tản ra đem những con rắn lao đến đánh thành huyết nhục tứ tung, một tay đũa phép bắt giết từng con một. Nàng so với bốn người còn lại thì lợi hại hơn nhiều, kiểm soát ma lực né đòn diệt trừ đều trên 4 học sinh năm 2 hơn hẳn một bậc.

Mà lúc này Daphne cũng đã hoàn thành xong chú ngữ của mình, đem ma trượng hướng về đám người : “ Phong Chi Mũi Tên”

Theo lời nói của nàng hàng loạt mũi tên gió xuất hiện đem mấy trăm đầu rắn còn lại cho mạt sát hết, máu rắn nhất thời đổ ra đầy nền nhà.

“Ực” Harry và Ron nhìn thấy cảnh này mà sợ ngây người lên, nhìn về Daphne có chút thở dốc, nhưng ngay sau đó con mắt nàng hưng phấn lấy ra một con dao nhỏ đi đến đám rắn này bắt đầu thu hoạch của mình.

Hành động này làm cho hai người chẳng hiểu mô tê gì cả, nhưng nhìn thấy chị Penelope và Hermione cũng bận bịu theo sau, làm việc giống như hai người lấy ra con dao nhỏ, làm cho 2 người thân ảnh chạy nhanh lại hỏi thăm.

“ Da rắn, mắt, nanh nọc độc đều có thể làm nguyên liệu cho dược liệu, thậm chí bán còn không ít Galeon đây, thật không hiểu hai bồ bình thường ở lớp Noah nghe được gì cả, không phải lần trước Noah có giảng dạy cách thu thập dược liệu”

Hermione giải thích cho hai người, sau đó bắt tay vào công việc thu thập móc ra ma hạch da rắn cho mình, đồng thời lấy ra cho 2 người con dao nhỏ

Penelope gật đầu, cười nói : “ thầy Noah dạy học không chỉ có mỗi việc vung vẩy cây đũa phép, còn cả kỷ năng đào tạo một phù thủy có thể sinh tồn, đám rắn này nếu thu thập khéo léo có khi lên đến 300 Galeon”

“Cái gì” Ron nghe đến đây thì hưng phấn không thôi, xoắn xuýt lên con mắt đỏ hồng không thôi, nhà nghèo Ron khi nghe đến việc có thể kiếm tiền làm cho hắn như cắn thuốc lắc một dạng, mà một bên Harry cũng bắt tay vào công việc của mình.

Nhưng mà hai tên vụng về này làm sao có thể như 2 người kia chứ, nhất là môn Độc Dược hay người lại ghét cay ghét đắng cho nên những bộ da mà hắn đào móc ra đều lủng nhiều chổ không có nguyên vẹn như 2 người, chất lượng cũng không có nhiều như vậy.

“ Dừng lại đi, chúng ta còn đi đến phía trước nữa, đợi tiêu diệt xong quái vật thu thập cũng không muộn” Penelope rất nhanh tỉnh táo lại lên tiếng, nói thật nàng cũng bị những thứ này làm cho đỏ mắc, dù sao chả ai chê ít tiền cả.

Bốn người có chút sửng sốt sau đó cũng ý thức được mình, đành đình chỉ lại hành động đem những thứ vật phẩm trước đó cất đi trong địa đạo cứ quanh co khúc khuỷu, hết quẹo rồi đến quanh, mà kể từ khi giết xong đám rắn độc này thì quang đường về sau bọn họ đều không gặp bất cứ con rắn hay sinh vật nào khác cả.

Khi cả bọn đến khúc quanh cuối cùng, thì nhìn thấy trước mặt là một bức tường đá vững chắc có khắc hai con rắn lồ xoắn vào nhau. Mắt của hai con rắn làm bằng những viên ngọc bích to cồ sáng lấp lánh.

Harry cũng biết mình nên phải làm gì, tiến đến gần, cổ họng khô đắng. Chẳng cần phải ép mình nghĩ mấy con rắn bằng đá này là rắn thực, vì nội những con mắt rắn nhìn cũng hết sức sống động rồi.

Bằng một giọng trầm trầm, run run, Harry rít: “Mở ra”

Hai con rắn tức thì tách ra, bức tường nứt đôi, mở rộng. Hai nữa mảnh tường đá trượt nhẹ nhàng ra khỏi tầm mắt, và đám người hít hơi, cẩn trọng bước vào. Bọn họ thấy được mình đang đứng ở cuối một căn phòng rất dài, mờ mờ sáng.

Trần nhà âm u và cao hun hút được chống đỡ bằng những cột đá cao ngất nghểu, trên có khắc hình những con rắn vươn mình quấn quanh, tạo thành những bóng đen dài vắt qua không gian mờ ảo xanh xao rờn rợn.

Năm người bước chân dò dẫm của nó đều dội vang vang vào những bức tường tăm tối, đôi mắt nhíu mí mắt lại thật khít, chỉ hi hí đủ nhìn, và sẵn sàng nhắm tịt lại nếu có bất cứ động tĩnh nào, và tùy thời có thể lấy ra gà trống cho mình.

Cả bọn tới ngang đôi cột đá cuối cùng, thì một pho tượng cao tới trần căn phòng chợt hiện ra lù lù trước mắt đám người.

Pho tượng đó đứng tựa vào bức tường ở cuối phòng, một gương mặt già nua nhăn nheo như mặt khỉ, với chòm râu thưa và dài tới lai cái áo chùng phù thủy bằng đá dài lượt thượt. Dưới vạt áo chùng là đôi chân xám to tướng đứng vững vàng trên sàn phòng bằng phẳng. Và một thân ảnh đang lặng yên đứng ở dưới đó.

“ Hắn chính là kẻ mở ra phòng chứa bí mật, kỳ quái chị chưa từng thấy hắn bao giờ” Penelope chau mày nghi hoặc.

“ Lẻ nào hắn trà trộn vào trường, bằng cách nào chứ” Harry dò hỏi.

“ Ngươi là thủ phạm gây ra mọi chuyện” Hermione lên tiếng, tay nắm ma trượng cùng bảo kiếm ngưng trọng nhìn thân ảnh nam tử lạ mặt.

“ Thật thông minh Máu Bùn” Tom lên tiếng, giọng khinh miệt nhìn nàng, nhưng ngay sau đó co rút ánh mắt tay bắn ra một đạo ma pháp hùng mạnh hướng về không trung, phá nát đi một đạo ánh kiếm lao đến.

“Uỳnh” một vụ nổ tạo ra từ 2 đạo năng lượng vang lên, bụi mù tung ra dử dội đem che mắt lấy đám người, từ bên trong bắn ra hàng loạt các tia sáng màu đỏ lao đến.

“ Avada Kedavra” âm thanh phát ra từ thân ảnh nam tử kia, một đạo năng lượng màu xanh lao nhanh hướng về Hermione lao đến.

Hermione con mắt có chút sợ hãi, nhưng ngay sau đó trên tay ma trượng lập tức thi triển hàng loạt chú ngử, chỉ thấy những tấm lá chắn tầng tầng lớp lớp xuất hiện ngăn chặn chú ngữ, đồng thời phản xạ lấy lời nguyền, dưới sự điều khiển của nàng lời nguyền chết chóc lần nữa hướng đến người phát ra.

Đồng thời Penelope cũng đả tham dự vào thi triển các lớp lá chắn cản lại bùa chú, một tay kia vùng vẩy chiếc roi phép, cho dù là Tom chúa tể hắc ám Voldermort thời niên thiếu cũng không dám đối mặt, buộc phải né đi nếu không bị cái roi phép dài quất trúng.

“ Chết tiệc Máu Bùn, ta muốn giết ngươi ” Tom âm thanh phẫn nộ nhìn về thân ảnh Hermione và Penelope sau đó thân ảnh hướng về bức tượng khổng lồ, và rít lên như tiếng rắn huýt gió, cất lên Xà Ngữ : “Xin hãy nói với tôi, hỡi Slytherin, người vĩ đại nhất trong bốn vị sáng lập Hogwarts.”

Theo thanh âm phát ra thì gương mặt đá vĩ đại của Slytherin đang chuyển động, cái miệng của gương mặt đá há ra, mỗi lúc một rộng hơn, đến khi tạo thành một cái hốc đen ngòm vĩ đại.

Và từ trong cái miệng của tượng đá, có cái gì đó đang chuyển động, đang từ dưới đáy sâu trồi lên.Sàn đá của Phòng Chứa Bí Mật rung chuyển một con rắn khổng lồ đang duỗi mình trườn ra khỏi miệng của Slytherin.

Tom Riddle rít lên: “Giết bọn họ”

Penelope lớn tiếng cảnh báo : “ Cẩn thận là Tử Xà, không được nhìn vào mắt nó”

Tử Xà tiến về phía đám người, thân thể nặng nề của con rắn trườn qua mặt sàn bụi bặm. Nó ngã mạnh xuống sàn đá, rồi một tiếng nổ lớn, dữ dội, xé toang ra trên đầu đám người.

Con Tử Xà khổng lồ màu xanh lá cây sáng rực, hiểm độc, mập ú như thân cây sồi, đang vươn mình lên cao trong không trung, và cái đầu lỗ mãng bự chảng của nó há ra từ miệng từng chiếc răng nanh lớn cùng với tanh hôi khí tức phả ra lao nhanh đến đám người.

“ Động thủ” Hermione lên tiếng, môi cong lên lấy ra một con gà trống.

Mà Harry và Ron cũng lục lọi trong túi đồ không gian của mình lấy ra một con gà trống, sau đó nhe răng cười lên đem tay vỗ mạnh lên những con gà này.

“Cái gì” Tom ánh mắt co rút khi nhìn về 3 đầu gà trống, tay nhanh như chớp thi triển ma chú về 3 người.

“ Phong Chi Lá Chắn” Daphane cầm lấy pháp trượng đặt lên mặt đất, chỉ thấy lấy 4 người làm trung tâm một cơn gió lốc điên cuồng xoay chuyển sau đó đem 3 đạo chú ngử này đánh văng ra.

“ Ò Ó O Ò Ó O”

Âm thanh từ ba đầu gà trống vang vọng khắp cả không gian bên trong căn mật thất này, ngay khi âm thanh này vang lên thì hình thế quái vật to lớn tử xà Basilick điên cuồng thống khổ kêu gào.

“Ầm ầm ầm”

Chiếc đuôi lớn của nó không ngừng đập loạn khắp nơi, cả căn mật thất cũng nhanh chóng bị nó làm cho rung chuyển, nhưng mọi thứ chỉ là giãy giụa chờ chết mà thôi, theo thời gian đầu rắn này không ngừng vặn vẹo sau đó cả thân hình to lớn ngã xuống mặt đất đổ sập xuống bên dưới.

Đồng thời trong quá trình giãy dụa thì nó cũng thành công đem bốn người húc văng bay đi, cũng may bọn họ đả sớm chuẩn bị thương thế nhận được cũng không đến nổi nghiêm trọng, hơn nữa trên người của Hermione và Daphne đều là khôi giáp bao bọc.

Hermione cao ngạo thanh âm lên tiếng nhìn về thân ảnh nam tử phía trước : “Tử xà Basilick có khả năng kháng ma thuật rất mạnh, nọc độc cực kỳ nguy hiểm cơ hồ không thể chửa khỏi trừ khi có nước mắt của phượng hoàng,ánh mắt có thể giết bất cứ ai khi nhìn vào mắt chúng, được sinh ra bởi trứng gà do một con cóc ấp lấy, tiếng gáy gà trống chính là chí mạng của nó, ngươi nghĩ chúng ta không chuẩn bị gì sao”

“ Máu Bùn, Avada Kedavra” Tom phẩn nộ khi nhìn về xác rắn nằm ngay đơ trên mặt đất, từng lời nguyền chết chóc hướng đến Hermione mà lao đến.

Penelope cất lời : “ Máu Bùn, tự cho là đúng đám người, các ngươi tự nhận mình là cao quý hơn người khác, chỉ được xuất thân mà thôi ngày hôm nay để ta cho ngươi biết trong mắt ta ngươi chẳng đáng là gì”

Nói xong nàng cước dẫm lên mặt đất, ma lực bùng nổ Đạp Vân bộ pháp có ma lực duy trì đả không còn Tử Xà cho nàng uy hiếp chí mạng, trên tay roi phép dài ra vung mạnh đánh đến thân ảnh kia.

“ Ầm” Cả một cây cột to lớn bị quất ngả đổ, không lâu sau từng thanh âm vang vọng lên, khi ma lực từ cây roi phép va chạm cùng với từng đạo chú ngử của Tom phát ra, lại theo từng đạo ma lực theo roi phép bắn ra đem xung quanh kiến trúc tàn phá.

“ Lá Chắn” Hermione bắn ra một đạo ma chú, thiết lập một cái hộ thuẫn cản lại một ma chú đánh đến Penelope, rồi hét lớn : “tránh ra”

Penelope vội nhảy lùi ra mười mấy mét sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK