Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Âm hàn chi lực tản mát từ Nhược Thủy Chi Hoàn tản ra dung nhập vào Thận Lâu liền bị bên trên thuyền trận pháp hập thụ vào đó.

“ Ầm!!”

Mặt biển khẻ chấn động, đá núi không ngừng rơi rớt bọt biển lại vô số sinh ra mà nổi lên phía trên.

Chín đầu đại xà nhìn thấy Thận Lâu to lớn đả nằm im dưới đáy biển, cũng không còn như trước tiếp tục công kích, mà thân hình lùi sau, đôi mắt xanh dương cũng nhắm lại.

“ Đó... đó là diện mạo của u linh”

“Cựu thần Cộng Công!”

“ Là thủy tổ”

Lại thêm một tràn xôn xao bàn luận phát ra, theo ánh sáng mà Thận Lâu tản ra để cho những kẻ trên thuyền thấy rõ được chân diện mục thật sự của u linh.

Chín đầu đại xà to lớn vừa mới công kích bọn họ, lại cùng có một điểm chung, chin đầu to lớn và dài lại cùng mọc ra từ một cái đầu to lớn.

Hình thể của y cực kỳ to lớn, so với Hải Yêu Chi Vương còn muốn to lớn hơn rất nhiều lần, chẳng khác nào là một tòa núi lớn cả.

Y chính là Thủy tổ của Hải Yêu nhất tộc- Cựu Thần Cộng Công.

Đôi mắt không đồng tử thuần một màu xanh dương, gương mặt có mấy phần dữ tợn, trên đó có nhiều hoa văn kỳ lạ ở bên má cùng cằm, như nham thạch màu da, trên khắp thân hình là các hoa văn tản ra màu xanh dương sắc.

Nhìn cái thân ảnh gấp 3 lần mình, Bối Nhi vở lẻ ra vì sau Phong Uyên là cấm địa của Thủy tộc, phụ vương nàng vì sau cấm cản, lẩm bẩm : “đây chính là nguyên nhân mà phụ vương cấm chỉ Thủy tộc đến gần”

Thủy tổ Hải Yêu trước kia dẫn theo Hải Yêu nhất tộc cùng các chủng tộc khác chống lại Thần tộc, cho dù có chết cũng không khuất phục. Nhưng con cháu của hắn hiện giờ lại đầu phục Thần tộc, Hải Yêu Chi Vương cam chịu làm nô lệ trước sức mạnh hủy diệt của Thiên.

Cộng Công đập vở Bất Chu Sơn rồi ở Phong Uyên sau đó bị Thái Cực đúc luyện thành khôi lỗi đáng sợ. Tại đại chiến lần thứ 3 bí mật bố trí ở ngoài biển ngăn chặn lấy Hải Yêu nhất tộc tham chiến.

Sau này đại chiến lần thứ 3 thắng lợi, Thái Cực cũng không triệu Cộng Công trở về mà để hắn tại biển sâu, tùy thời có thể triệu kiến tham dự vào chiến đấu khi cần.

Đại chiến chúng thần lần thứ 3 qua đi, Hải Yêu Nhất Tộc lại suy yếu và cũng rõ tình huống của Cộng Công. Cuối cùng một số kẻ quyết định liên thủ với nhau, dẫn dụ Cộng Công và phong ấn hắn dưới đáy Phong Uyên.

Cho nên Phong Uyên trở thành cấm địa của Hải tộc cũng như Thủy Yêu.

Khổng Tước cảm nhận lực lượng cường đại mà Cổ Thần thả ra, cảm thán : “ Cảm giác áp bách thật mạnh, cho dù một nữa thân thể của hắn nằm dưới Bất Chu Sơn”

“ Các ngươi là ai? Dám xâm phạm Phong Uyên cấm địa”

Lời dứt sóng âm từ miệng Cộng Công phát ra, như cơn cuồng phong mà đến, nhấc lên mặt nước lay động.

Cộng Công đã bị luyện hóa thành khôi lỗi binh khí, nhưng vượt bậc các khôi lỗi khác, tàn hồn một mảnh lớn cho phép Cộng Công tiếp tục tồn tại và giữ lấy thuần túy chiến đấu sát lục.

Và trừ khi ý niệm của kẻ gieo xuống yêu cầu thì y không được làm trái ra, còn lại y vẫn giữ được một ít thời gian minh mẫn. Hiện giờ chính là thời điểm đó, Cộng Công chút ít thần trí vẫn còn và chưa bị sát lục chi niệm thôn phệ, đem những sinh mệnh có mặt nơi này giết chết.

Lục Vân đã hóa về chân thân của mình, đối diện với Cộng Công, nhìn hắn nhan sắc bên ngoài trở về như trước, nói : “ Lão bằng hữu”

Tiêu Dao Tử nhìn thấy cái hình dáng kia, liền vở lẻ ra, thốt : “ Bất Tử Điểu”

“ Kim Ô của Toại Nhân tộc” Cộng Công tàn hồn có phần bất ngờ nói.

Lục Vân vung vẩy đôi cánh, nói : “ lão bằng hữu, năm xưa ở Bất Chu Sơn, cũng không hao mòn khí phách của ngươi”

“ Là ngươi! Sau ngươi lại ở đây?” Cộng Công nhận ra Lục Vân là ai trong Toại Nhân Tộc, chất vấn.

Lục Vân cười nói : “ trận chiến năm xưa ở Bất Chu Sơn, chín huynh muội của ta đều đả chết. Hỏa Dương chi thân dập tắt, Cựu Thần may mắn tồn tại hoặc bị lưu vong hoặc bị nô dịch. Long tộc đời sau là Thần tộc, trong cái đám tân thần này cũng có những vị thần thiện lương. Tân Thần, Minh tộc, nhân loại hợp thành đồng minh chinh phạt Thần tộc”

Cộng Công đáp : “ không phải tộc ta, nhân tâm khó dò, thời khắc sinh tử có thể đồng tâm đồng đức sao?”

Lục Vân đáp : “ không sao, bọn chúng chỉ là pháo hôi mà thôi, ta vốn không trông cậy vào đám vô tích sự này, chinh phạt Tân Thần tộc chỉ cần ta và đại ca ta là đủ”

Nghe được mấy lời này, mấy kẻ bên dưới có một cổ xúc động muốn xông đánh Bất Tử Điểu, nhất là mấy kẻ có quan hệ không cạn với Lục Vân.

Na Tra không phục lên tiếng : “ Hừ, còn không phải là trông chờ vào Thiên An ca ca ra sức ư?”

Vũ Canh đám người liên tục gật đầu.

Cộng Công nghi hoặc, nói : “ ca ca ? không phải các huynh muội của ngươi đều đã chết rồi?”

Lục Vân cười đáp : “ là ca ca kết nghĩa của ta! Thiên An ca ca ra đây nào, đây là lão bằng hữu của ta trước kia, Cộng Công”

Đế Thiên An không chút để ý tiếp tục uống rượu.

Cộng Công đảo mắt quan sát trên thuyền, sau đó ánh mắt lớn nhìn vào một cái thân ảnh đứng trên mép thuyền : “ đại ca ngươi là hắn ư?”

Nghịch Thiên Nhi Hành ở phương vị này có thể đối mắt ngang với Cộng Công: “ sai rồi! Ta là Minh tộc Đại Nguyên Soái, Nghịch Thiên Nhi Hành”

“ Minh tộc” Cộng Công thốt lên, đại não tìm tòi cái chủng tộc này.

Cộng Công nghĩ ngợi một hồi, dựa theo ký ức của hắn vẫn không tìm ra được Minh tộc là chủng tộc nào viễn cổ, nhưng hắn ở nơi này đả lâu, cũng hiễu được có lẽ là một chủng tộc mới sau khi đại chiến kết thúc.

Cộng Công thấy được mi tâm của Nghịch Thiên Nhi Hành ấn ký, cho hắn quen thuộc lại phát hiện ra được Vĩnh Hằng Chi Dạ đao có hơi thở quen thuộc, hỏi : “ ngươi cùng Binh Chủ thần Xi Vưu có nguồn gốc gì?”

“Binh Chủ thần là thủy tổ của tộc ta” Nghịch Thiên Nhi Hành đáp.

10 vạn năm trước giống như Long tộc thì tộc của bọn họ có một cái tên khác, Xi Vưu tộc, cho đến khi đại chiến kết thúc phải trốn chạy đến Địa Ngục Giới thì cái tên đó cũng được thay bằng Minh tộc.

Nghe được, nháy mắt sát ý dâng trào, hình dạng của Cộng Công cũng thay đổi, đôi mắt cùng các hoa văn trên cơ thể vốn thuần một màu xanh dương đổi thành màu đỏ.

Cộng Công tức giận nói : “ Uổng cho các ngươi còn nhớ rõ Binh Chủ Thần, các ngươi là hạng người nhát gan nhu nhược. Đi theo Vĩnh Hằng Chi Dạ đến hơi tàn dưới mặt đất bẩn thỉu tĩnh lặng. Đến bây giờ ngay cả tộc danh cũng muốn chối bỏ sao?”

“Vĩnh Hằng Chi Dạ” Vũ Canh nghe cái tên này khó hiểu nói.

Nghịch Thiên Nhi Hành đáp : “ chín vạn năm trước, hắn thống lĩnh tộc nhân gia nhập Minh quân. Ở dưới chân Bất Chu Sơn cùng Long tộc huyết chiến”

Cộng Công phẫn nộ quát : “ Hắn hèn nhát phản bội minh ước, lúc nguy nan Vĩnh Hằng Chi Dạ tháo chạy đầu tiên. Hẳn là sỉ nhục của Xi Vưu tộc, làm bẩn uy danh của Binh Chủ thần”

Theo lời phẫn nộ của Cộng Công, chín đầu đại xà lại vũ động đến gần Thận Lâu lớp kết giới, miệng lớn há ra chờ chực xé nát lớp phong ấn.

Nghịch Thiên Nhi Hành không cách nào chối bỏ được sỉ nhục của sư phụ mình : “ ta không cách nào giải thích những chuyện đã xảy ra, nhưng ta đang cố gắng thay đổi tương lai”

“ Tương lai! Tương lai của ngủ tộc đã không còn, chỉ còn đêm tối vô biên vô hạn, Vĩnh Hằng Chi Dạ, Vĩnh Hằng Chi Dạ, Vĩnh Hằng Chi Dạ, Vĩnh Hằng Chi Dạ,”

Nồng đậm phẩn nộ, sát ý trào dâng, thần lực từ người Cộng Công điên cuồng khuếch tán ra ngoài.

Nếu năm xưa Vĩnh Hằng Chi Dạ không hèn nhát lâm trận tháo chạy, thì bọn họ cũng chưa chắc có thể bại trận. Để rồi hắn bị Thái Cực biến thành một cái khôi lỗi binh khí, nhiều năm qua vẫn một mực ở nơi đáy sâu biển cả, không cách nào vi phạm mệnh lệnh của kẻ được.

Cộng Công tàn hồn đối với Vĩnh Hằng Chi Dạ có thể nói là hận thấu xương.

“ Ầm!! Ầm!!!”

Từng tiếng nổ vang không ngừng, lồng chắn kết giới cùng với thần lực do Cộng Công tản ra mà va chạm với nhau, không ngừng bộc phát ra sóng kình.

Mà theo sát ý của Cộng Công bạo phát, hắn lại đánh mất lý trí của mình và bắt đầu ra tay với những kẻ kia.

“ Hừ” Đế Thiên An hừ một tiếng, cả thân hình cướp ra ngoài, sau đó thúc dục Đế Viêm cướp vào tấn công Cộng Công, cướp đoạt lực lượng trong và ngoài cùng phá hủy tàn hồn của y.

“ Ngươi đã bị gieo chú ấn trở thành khôi lỗi, hôm nay ta giải thoát cho ngươi thành toàn cho Bối Nhi, hậu bối của ngươi vậy” Miệng thì nói nhưng Đế Thiên An không cho Cộng Công cơ hội, Đế Viêm tâm hỏa và các Dị Hỏa khác công kích lấy tàn hồn của Cộng Công, vượt qua khoảng cách cướp đoạt thiêu đốt....

Dị Hỏa là khắc tinh của mọi linh hồn thể, mà tàn hồn của Cộng Công được Chú ấn bảo hộ trong sâu đầu xương Cộng Công, chỉ là tâm hỏa lại vô hình vô tướng đả kích tinh thần, trực tiếp làm được việc rất ít Thần làm được.

Lại thêm chơi khôi lỗi thứ này Đế Thiên An so với Thái Cực còn tinh thông, lại từ phân thân mình biết được, cho nên rất nhanh giải quyết Cộng Công.

Tàn hồn bị Dị Hỏa tâm hỏa phá hủy, Cộng Công rất nhanh tiêu thất nhưng hắn không có một chút oán ghét phẫn nộ, ngược lại còn vui mừng. Hắn không muốn sống tiếp cuộc sống thế này.

“ Bối Nhi sao?” Cộng Công lẩm bẩm, ánh mắt nhìn về hình dáng nhân loại của Bối Nhi được triệu ra gần hắn, hắn tuy kỳ quái không rõ nhưng lại có thể cảm nhận rõ được huyết mạch chảy trong người nàng chính là thừa kế từ hắn.

Cộng Công dùng lại chút sát na thần trí trước khi tan biến, thần lực trong người sót lại truyền vào thân hình Bối Nhi.

Theo luồng thần lực cuối cùng trên người Cộng Công dung nhập vào người Bối Nhi, hỏa chỉ rực rở nháy mắt đem cơ thể to lớn của hắn lôi kéo vào bên trong, đem nhục thể to lớn của hắn mà nung đốt.

“Lão bằng hữu” Lục Vân có chút thương cảm nhìn chiến hữu năm xưa vẫn lạc, 10 vạn năm gặp lại trong giây lát rồi cách biệc cũng để nàng thương cảm không thôi.

“ Xèo xèo xèo…”

Tiếng cháy khét không ngừng phát ra, bên trong hỏa đỉnh cơ thể của Cộng Công không ngừng bị tịnh hóa.

Hỏa diễm bùng cháy mãnh liệt, khiến cho mặt nước sôi trào dữ đội, khiến cho đáy biển sâu lạnh lẽo cũng ấm lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK