Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mười phút sau, Đào Hoa Nguyên bên trong Trường Sinh Điện.

Tháp lâu cao lớn được dựng trên một cái vách núi cao hơn hai trăm mét, bên núi còn có một cái thác nước từ trên chảy xuống. Vách núi bên dưới là một vùng khoáng đạt, có một cái bục đá tròn, xung quanh cỏ xanh tươi tốt.

Tại vách đá trung tâm có một cái lão nhân, hắn hai tay bị còng xích khóa lại, xích sắc liên kết ngàm vào hai bên vách núi.

Hắn chính là Thủ Đồ Nhân đời thứ 13 của Lâu thị, Nhậm Đạo.

“Kỳ lạ! Vừa nãy ta dường như cảm nhận được một cổ khí tức! lẽ nào là ta nhầm ư” Nhậm Đạo đôi mắt hé mở, một bộ không rõ nghi hoặc.

Đem mắt nhìn về phía trên Trường Sinh Điện lại nhìn về cửa đá, tự nói : “ có lẽ nhầm lẫn rồi, Đào Hoa Nguyên lối vào bí mật vô cùng, dù là tên súc sanh kia cũng không biết được lối vào ở đâu, nếu như có người xâm nhập ắt hắn đã gây ra động tĩnh không nhỏ rồi”

Nghĩ đến như thế Nhậm Đạo lại đem mắt nhắm lại, tiếp tục tĩnh tọa.

Song Nhậm Đạo không ngờ rằng tại hắn canh giữ ở nơi này, tại Trường Sinh Điện phía trên lại có một thân ảnh bên trong.

Trường Sinh Điện trung ương bày các linh bày tổ tiên Lâu thị, giống như tổ đường Lạc gia tại trung tâm ở cuối điện lại bày trí các tấm linh vị gỗ, là từ ngàn năm trước đến nay con cháu Lâu thị thủ đồ chết đi đặt ở nơi này.

Phía sau linh vị là một cái thanh đồng chạm trỗ sống động thần long, nhìn qua tựa như muốn phá khỏi bức tường lao ra ngoài. Tại miệng rồng trong ngậm lấy một cái thanh đồng trụ chừng một mét rưỡi dài đổ lại, hoa văn chạm trỗ bắt mắt.

“ Sưu”

Nhẹ nhàng một tiếng, thanh đồng trụ rời khỏi miệng rồng, nắp trụ vặn rồi từ bên trong bay ra một cuộn trục lớn.

Tịnh Thư Thiết Ngọc là tên của nó, một màu đen tuyền dày chừng một cm, ngàn năm không phai. Đao kiếm khó mà cắt xé được, cứng rắn cùng mềm dẻo vô cùng. Mặt còn lại vẻ lấy bố trí lối vào của mười tám tầng Địa Ngục.

“ Tốt lắm” Thiên Trạch cẩn thận ghi nhớ lối vào, sau đó lại hoàn trả như cũ, làm xong lại che dấu khí tức đi ra.

Ngọc Long Tọa lại phi hành, đám nữ trong lúc Thiên Trạch vào xem Quỷ Long đồ cũng đã ngắm cảnh đẹp nơi này, khi hắn đi ra liền tụ hội.

Rất nhanh cảnh đẹp liền thay đổi, rừng đào thay bằng một cái đầm lầy lớn, cây cối trơ không thấy lá, khô héo như đã chết.

Tại đầm trong vô số cây gỗ thân mục nát, hoang vắng âm trầm u ám không gian lại có một nơi tản phát ra ánh sáng càng làm thêm phần quỷ dị, đầm gọi Tử Thủy.

Đầm trong tràn đầy độc khí cùng các loại độc vật sinh sống, dưới Tiên Thiên khó mà di chuyển được trong nơi này dài lâu. Mà Tiên Thiên trên đi vào nơi này cũng nguy hiểm, bởi nơi này chính là địa bàn sinh sống của hai hung thú cực kỳ bá đạo.

“ Ào ào ào!”

Giống như một khúc củi khô vậy, nháy mắt, một cái cự vật nhô đầu từ dưới nước ra phóng lên trời cao.

Là một đầu cá sấu cực kỳ to lớn, chỉ riêng phần đầu thôi cùng to dài bằng hình thể của một người. Ước tính kích cở dài đến mười lăm mét, cái miệng dữ tợn đã mở ra để lộ những cái răng sắt nhọn lởm chởm.

“ Rống!”

Một tiếng gầm rống vang lên phát ra từ đối diện Quỷ Ngạc.

Toàn thân màu đen dài đến trăm mét đổ lại, phá nước mà lên khiến cho từng cột nước bắn tung tóe trên không trung.

Thân là rắn, nhưng sống lưng trên tựa như vây cá chạy dọc từ đầu đến đuôi. Đầu rắn to lớn bề rộng ước tính đến ba mét đổ lại. Tại đầu rắn trên còn có thêm hai cái sừng khác, lại tựa như cá có mang ở hai bên.

Rắn thân phía trên vảy đen xếp kín, cho dù là sắc bén thần binh lợi khí cũng khó mà xuyên thủng được. Tại bụng dưới không có vảy sắp xếp, mà là một lớp da dày bóng chia thành từng ngấn.

Cùng với Quỷ Ngạc tề danh, Thánh Thú của Mộ phái- Minh Xà.

Ngàn năm nay Minh Xà cùng Quỷ Ngạc sinh sống tại Thập Lý Âm Dương Giới trong, đứng tại chuổi thức ăn trên, tuy mang danh trông giữ nhưng nói đúng hơn là ăn thịt những kẻ trong địa bàn mình.

Minh Xà cùng Quỷ Ngạc nhận biết gần ngàn năm, đồng thời cũng đấu với nhau cả ngàn năm, không vì tranh giành địa bàn thức ăn thì cũng thuần túy muốn ăn thịt kẻ kia. Bất quá cả hai lực lượng ngang bằng nhau, đến nay vẫn chưa phân ra thắng bại.

“ Lớn! lớn quá!” Vương Ngữ Yên lần đầu thấy được hai quái thú to lớn như vậy, nàng không khỏi kinh ngạc thốt lên.

Lý Hàn Y nhìn nói : “ đây chính là Minh Xà Quỷ Ngạc”

“ Da thịt cứng như sắt, lại sinh sống ở nơi này, cho dù có phái trăm vạn hùng binh cũng khó mà giết được nó” Trầm Lạc Nhạn nhìn hai đầu quái thú choảng nhau, xen vào bình luận.

“ Tuy lớn nhưng ngoài biển còn vô số loài to lớn hơn” Đơn Uyển Tinh không chút sợ hãi gì, nàng nhà ở Lưu Cầu ngoài biển, đi thuyền qua lại trung nguyên thấy qua không ít loài sinh vật biển to lớn.

“ Lực lượng này cho dù là Tiêu Dao Thiên Cảnh cũng trong bụng nó” Lý Hàn Y nói.

Thiên Trạch nói : “ Cốc Tử Mộ thì nuôi rắn hổ mang lớn, Hàn Thiết đại mộ thì nuôi Băng Tàm, Huyền Quan Nhai thì chỉ có mấy cổ quan tài treo vô vị, ở nơi này thì nuôi hai cái quái thú hung hãn, năm xưa Lạc Võ Tử cũng biết chọn thú nuôi”

Nghe hắn nói Thượng Quan Tuyết Nhi chen vào : “ nhưng mà so với chàng mà nói vẫn còn thua, chàng nuôi người, nuôi một lần mấy ngàn cái tân nương”

“ Chà! Tuyết Nhi bây giờ được các tỷ muội chống lưng cánh cũng cứng rồi! một lát ta phải hảo hảo thương yêu nàng một chút, Cửu nhi hay là ta dành ba ngày cho nàng nhé” Thiên Trạch nhìn Thượng Quan Tuyết Nhi không hảo ý nói.

Thượng Quan Tuyết Nhi mặt đỏ lên : “ bại hoại”

Mà trong lúc Thiên Trạch đám người trò chuyện, Ngọc Long Tọa lao đi, Minh Xà cùng Quỷ Ngạc cũng chú ý đến, cả hai tạm ngưng chiến lại với sau hung thú đôi mắt nhìn.

“ Rống! Rống!”

Minh Xà, Quỷ Ngạc tề rống, ngàn năm qua chúng là bá chủ tại nơi này. Cho đến bây giờ một cái cho bọn chúng cảm nhận được đè nén cùng áp bách, sâu tận bản năng hung thú kiêng sợ, vừa sợ hãi lại vừa giận dữ.

“ Grao!!”

Song long lao xuống gầm rống, thần lực cuồn cuộn thoát ra.

“ Ầm!Ầm!”

Song long hung hăn va đập với Quỷ Ngạc cùng Minh Xà, mạnh mẽ đem chúng đánh sâu xuống lòng nước Tử Thủy, quấy lên nước độc tứ tung.

“ Rống! Rống!”

Minh Xà Quỷ Ngạc bị Không Thức Giới Thần Lực nhấc lên không, mặc cho chúng giãy dụa phản kháng không cách nào thoát ra được.

“ Phốc xuy!” Máu huyết tuôn ra xối xả theo Thiên Trạch mạnh mẽ phá một lổ thủng dưới bụng của Minh Xà và Quỷ Ngạc, dưới bụng không như lớp da trên thân cứng rắn đao kiếm không thủng tương đối mềm hơn.

Vết thương vở ra máu huyết bắn ra ngoài, nhưng bị thần lực khống chế tụ thành hai cầu tròn máu.

Bất quá máu của hai quái thú lại bất đồng, đỏ thẫm là từ Minh Xà còn xanh lục lại là Quỷ Ngạc. Theo máu rút ra không ngừng, thể tích cầu máu mỗi lớn cả hai con quái thú không ngừng gầm rống giãy dụa.

Rất nhanh sau đó Quỷ Ngạc và Minh Xà bị giết chết, thi thể được Thiên Trạch dời vào bên trong giới chỉ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK