Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tâm Nguyệt Quy không phải lần đầu đến nơi này, đây là lần thứ 2 nàng đến đây cho nên không có lạ lẫm, cả thân hình đi trên hành lang uốn éo trong không gian, cho đến khi đến liền thấy được một cái mây mù không ngừng xoáy tròn trong không trung.

Tâm Nguyệt Quy xuyên qua đó, cảnh vật lại thay đổi.

Đó là một cái rộng lớn không gian khác- Thần Nguyên Chi Hải.

Tại nơi này trừ Tế Sư của Thần tộc ra nếu tự tiện đi vào đều bị một cổ lực lượng vô hình ngăn trở.

Nếu mạnh mẽ xông vào, liền tính là Đại Thần cấp bậc Thần tộc đều sẽ đã chịu bị thương nặng, nghiêm trọng thậm chí sẽ trực tiếp hôi phi yên diệt mà tử vong, Nguyên Thần hòa nhập với Thần Nguyên Chi Hải, thành một bộ phận trong đó.

Nhưng chỉ cần có đối ứng thông hành chú văn liền có thể bình an không có việc gì thông qua, Thần tộc mỗi một thế hệ Đại Tế Sư là dựa vào loại này chú văn mới có thể một mình tiến vào Thiên Chi Mộ.

Điểm cuối Thần Nguyên Chi Hải có dựng một cái đại môn, xanh lam thủy tinh cửa lớn, chỉ cần mở ra nó và đi qua chính là đến được Thiên Chi Mộ, đại lượng Huyết Thạch đều được đem vào đó bên trong.

“ Đứng lại!”

“Sao ngươi dám tiến vào đây”

“ Có biết tội không hả?”

“ A! nhìn này! Cái ả này thật quen quá đi!”

“ Ừ! Giống quá!!”

“ Ta nhớ rồi, chính là cái ả Tế Sư lần trước”

“ Ngươi nói mới để ý, chính là cái ả lần trước đó à”

“ Hình như là vậy!”

“ Ả đến nơi này làm gì nữa?”

Xuất hiện ở trước mặt Tâm Nguyệt Quy là những sinh vật nhỏ bé, nhân dạng con người, sau lưng lại mọc lên bốn cánh như chuồn chuồn. Với màu xám trắng làn da, một đôi tai nhọn cùng một trương to rộng miệng cùng với miệng đầy sắc nhọn hàm răng, nhưng là cũng không có đôi mắt tồn tại, thoạt nhìn phá lệ quái dị cũng xấu xí.

Chúng là những tinh linh do Thiên tạo ra bằng cách rút linh hồn của nhân loại, dưới Kết Tinh Sơn ảnh hưởng mà biến thành, khi thấy ba thân ảnh này hiện ra quát mắng hỏi tội.

Các đời Tế Sư chỉ được phép dừng lại ở cánh cửa này, sau đó truyền tin cho những tinh linh này, bọn chúng sẽ mang tin tức truyền đến cho Thiên bẩm báo.

Cho nên đối với Thiên chân chính ngủ say nơi, không có người rõ ràng, nhưng là bởi vì Thiên chưa bao giờ cho phép các Đại Tế Sư đi vào bên trong, đối với Thiên chổ ngũ đến nay vẫn là một cái mê của Thần tộc.

Bởi Thần tộc thọ mệnh cao, nhưng cũng phải tùy từng trường hợp, bình thường Thần tộc thọ mệnh ở vào 300 năm, mà thực lực càng cường đại một chút đạt đến cấp bậc Đại Thần có thể thêm một chút tầm 500 năm trở lên.

Thánh Vương cấp bậc mới có từ ngàn năm trở lên. Trong Thần tộc hiện tại cũng có một vị trưởng lão đã sống được hai vạn năm, có thể nói là lâu đời kỳ cựu.

Mà những tinh linh sống tại nơi này lại có tuổi thọ lớn hơn rất nhiều Thần tộc bình thường, chúng dưới sức ảnh hưởng của Huyết thạch và Kết Tinh Sơn trung bình sống đến vạn năm, nhưng trí tuệ lẫn vũ lực lại không cao.

“ Chào các Tinh Linh! Ta là Tâm Nguyệt Quy, đến đây là muốn hồi báo Thiên nhiệm vụ đã giao” Tâm Nguyệt Quy mặc dù không ưa cái đám nhỏ bé này, nhưng ở nơi này nó cậy chó gần nhà đi nữa, nàng cũng không càn quấy gì.

“ Thiên nhiệm vụ ư! để ta vào báo cáo” một cái Tinh Linh giành trước, nó bay vào đại môn dựng bằng Tinh Thạch kia đi qua khe hở nhỏ.

Bên kia đại môn là một cái khác không gian, hoàn cảnh khác biệt với ngoài cửa, ngoài cửa chỉ có trắng xoá một mảnh, mà bên trong lại là trải rộng vô tận huyết thạch thủy tinh không gian.

Gả tinh linh không bị ảnh hưởng với trận pháp mà chui xuyên qua khe cửa Thiên Chi Mộ, sau đó một đường bay lên đầu rồng làm bằng Huyết Thạch mà thẳng lên vị trí của Thiên ở.

Đầu rồng Huyết Thạch trên cùng có một cái cung điện lớn, trong cung điện lại có hai cái nam tử đang ngồi uống rượu cùng nhau.
Một cái nam tử mặc vàng đen phối sức, hai đầu rồng màu tím uốn lượn, phía sau là một cái vòng tròn hào quang. Kẻ còn lại thì một bộ màu đỏ y phục đi chân trần, đầu rồng cũng màu đỏ, hai bả vai y phục nhô ra như đầu rồng há miệng.

Hai kẻ này chính là hiện giờ chí tôn của Thần tộc một trong, Hỏa long Chúc Dung cùng Tử long Thái Cực.

“ Một kẻ như ngươi lại ưa thích chạy đến chổ ta uống rượu, đúng là chuyện lạ” Chúc Dung chậm nói.

“ Ta đến là vì chuyện gần đây” Thái Cực nói.

Chúc Dung nói : “ chuyện của Đại Tế Sư Thần tộc à!”

Thái Cực gật đầu.

“ Chuyện nhỏ này cũng kéo đến ngươi ư? rốt cuộc là có chuyện gì?” Chúc Dung hiếu kỳ hỏi lấy, cái tên đằng trước hắn rõ ràng, không lý gì cái chuyện gần đây của Thần tộc hắn nghe đến lại để hắn chú ý cả.

Thái Cực nói : “ xem như sắp chuyển giao quyền lực, ta không thể đến trước xem tình hình được à!”

Tại Thái Cực đem Chúc Dung, Cú Mang, Cường Lương sống lại, sau đó cũng hào phóng chia sẻ các cốt tủy của Sáng Thế Thần Bàn Cổ cho những kẻ này dùng và lớn mạnh lực lượng.

Việc này dẫn đến sau này Đại Chiến Chúng Thần lần thứ 3 xảy ra lấy phe Thái Cực chiến thắng, những phe bại lui trở thành nô lệ cho Thần tộc thống trị, hoặc là ẩn nấp ở những góc xó xỉnh liếm láp vết thương.

Ngôi vị tộc chủ của Thái Cực cực kỳ vững chắc và không ai có thể dao động, chỉ là Thái Cực vốn không phải là người say mê quyền lực. Ngược lại hắn còn chủ động đem cái chức vị này nhường ra để dành thời gian cho tăng trưởng tu vị.

Thái Cực thiết lập chế độ và để cho các huynh đệ từng người thay mình đảm nhiệm vị trí Thiên Đế trong hai vạn năm thời gian. Nhờ thế mà hắn có thoải mái thời gian để tu luyện, và giao lại mọi sự cho đám huynh đệ của mình quản lý.

Thời gian đầu việc các Thiên Đế phân quyền cai trị khiến cho Long tộc ổn định phát triển lớn mạnh, nhưng càng về sau bất ổn lại càng xảy ra khi những Thiên Đế khác nhau có quan niệm chính kiến khác nhau trong cai trị, đặc biệc là mâu thuẫn giữa Tân Thần tộc và Long tộc cũng như Nhân tộc mỗi lúc một lên cao.

Ba chủng tộc tiên thiên khác nhau dẫn đến mạnh yếu khác nhau, cộng thêm mỗi thời kỳ tùy Thiên Đế lãnh đạo. Như Thái Cực cùng Hậu Thổ trị trì niên đại còn chủ trương cân bằng hài hòa các tộc, sau này qua Huyền Minh Dược Tiên cả hai cũng không mặn mà nhiều về việc quản lý, thường hay giao phó cho thủ hạ. Còn về Xích Long, Cú Mang khi đảm nhiệm thời kỳ thì mâu thuẫn xã hội của Thần tộc đã đẩy lên cao, cuối cùng dẫn đến nội đấu và phải trải qua một trận thanh trừng mới chấm dứt.

Đến phiên Xích Long cai quản thì y cũng chẳng mặn mà nhiều, thường hay giao lại sự việc cho các ban ngành trong Thần Vực Đảo, không ở trong Kết Tinh Sơn tu luyện thì cũng chạy đến chổ Thiên Trạch/ Huyền Minh đánh nhau, hoặc là thỉnh thoảng ra tàn sát các cuộc khởi nghĩa, hoặc giết những kẻ mạnh....

“ Ngươi trực tiếp ra làm là được, ta đối với việc này chẳng hứng thú” Chúc Dung nghe xong Thái Cực nói, hắn trực tiếp đem cái quản lý Thần tộc này ném cho kẻ kia.

“ Cứ mỗi vạn năm Minh tộc lại khởi nghĩa, ngươi bây giờ giao cho ta đi tu luyện không phải bỏ qua chuyện vui à” Thái Cực lại nói.

Chúc Dung nói : “ ngươi rốt cuộc có chuyện gì nói đi, suốt ngày giấu diếm”

Thái Cực cười lên : “ đại chiến chúng thần lần thứ 4 sắp xảy ra rồi”

Nghe được lời này Chúc Dung con mắt sáng lên, đôi mắt hiện lên một tia hưng phấn nhưng kèm theo nghi hoặc : “ sau đại chiến chúng thần lần 3, cựu thần bị giết hoặc nô dịch, các tộc bị khuất phục, còn lực lượng nào có thể chống đở được tân thần chứ”

Thái Cực nói : “ đó chưa phải là tất cả, một trận đại chiến mới sắp đến rồi”

Chúc Dung nghe xong liền hỏi : “ Minh tộc dù chín vạn năm qua không ngừng tiến công Thần Vực, song cuối cùng đều lấy thất bại cả. Lần này cũng chí có thể thôi.”

Đúng lúc này, một cái tinh linh từ xa bay đến khiến cho cả hai chú ý.

Gã tinh linh lập tức quỳ rạp xuống sàn ngọc, hai tay váy lại dập đầu sát : “ tôn kính hai vị Thiên Đế, nô bộc trung thành hướng vĩ đại hai vị Thiên Đế hành lễ”

Chúc Dung lạnh rên : “ Chuyện gì?”

Gả tinh linh cung kính nói : “ hồi bẩm Thiên Đế, Tế Sư của Thần tộc Tâm Nguyệt Quy cầu kiến”

Thái Cực truy hỏi : “đến rồi ư?”

Gả tinh linh thành khẩn nói : “dạ! ả ta đang đứng bên ngoài chờ Thiên Đế triệu kiến”

Thái Cực nói : “ lui đi”

“ Dạ! Bề tôi trung thành xin cáo lui” gả tinh linh bái lạy rồi cung kính đi thụt lùi, sau đó xoay người vổ cánh bay đi.

Thái Cực đứng dậy : “ được rồi, trò chuyện đến đây thôi, ta có việc cần làm”

Có hai cái một mực đè ép mình hiển nhiên khiến cho Chúc Dung luôn nỗ lực san bằng khoảng cách. Cho nên khi thấy Thái Cực rời đi, dù hắn biết kẻ này hắn tìm đến Tâm Nguyệt Quy, chỉ là hắn không có hứng thú lấy, lại chìm đắm vào trong tu luyện, lần tới giao thủ phải đem hai tên kia đả bại mới được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK