Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

A Châu mở lớn mắt không dám nháy một cái, dung mạo của Đạo Thánh bây giờ hé lộ nàng làm sao mà bỏ qua được? Để xem dưới tấm mặt nạ vàng kia là thần thánh phương nào?

“ Đệ có nghe qua Xích Mi Long Xà?” Thiên Trạch đem tấm mặt nạ xuống cười nói.

Kiều Phong nhìn dung mạo tuấn lãng kia lại không thiếu uy nghiêm, đây là lần đầu hắn thấy được dung mạo, trong lòng cũng thầm khen tốt một bộ túi da.

“ Đây là Đạo Thánh đại ca dung mạo ư? So với công tử còn soái khí lại bất phàm, thực lực lại hơn.... Hơn nữa Xích Mi Long Xà, Đạo Thánh chính là Thiên Trạch” A Châu có chút thất thần khi thấy dung mạo kia lộ ra, vô luận vẻ ngoài đến thực lực Mộ Dung công tử nhà mình đều bị ép thua một bậc.

“Từ khi Xích Mi Long Xà thoát ra Tân Trịnh tung hoành bốn nước, đệ làm sao không biết chứ? Vẫn luôn được gặp một phen, bây giờ thật không nghĩ đến Đạo Thánh lừng danh thiên hạ cùng Xích Mi Quân hai mà là một” Kiều Phong đến giờ đã biết được bấy lâu nghi hoặc đã rõ, nhìn dung mạo kia mà cảm thán.

“ Chính thị” Thiên Trạch cười nói.

Giang Ngọc Yến yên lặng không nói, nàng bây giờ đã rõ thân phận của người này, hóa ra y là người Bách Việt, mang hai thân phận làm náo động triều đình lẫn giang hồ các nước trung nguyên.

Vừa kinh ngạc lại có chút thất lạc, bởi nàng bên cạnh y nhiều như vậy mà không biết, bây giờ y lại nói cho hai cái người kia. Thâm thâm cũng có chút thất lạc với việc này, lại thêm thân phận của mình chỉ là cái tầm thường cô gái, có thể ở cùng cái Xích Mi Long Xà/ Đạo Thánh ư?

Kiều Phong nói : “chả trách đại ca lại có khí khái của bậc đế vương”

“Thật không ngờ Đạo Thánh lại là Xích Mi Quân, tiểu nữ nghe trước đây có tin đồn là vậy, chỉ là sau đó Đạo Thánh cùng Xích Mi Quân cùng hiện thân, hóa ra là do người tung hỏa mù à!” A Châu tiếp lời.

“ Bách Việt đã suy vong,huynh muốn phục quốc cần lượng lớn tài chính, cho nên huynh mới dùng Đạo Thánh thân phận mà tung hoành trung nguyên” Kiều Phong hắn đã rõ động cơ của người trước mình, không kể thân phận đi trộm cướp chính là gầy dựng lại Bách Việt suy yếu.

“Bây giờ thì tiểu nữ đã hiểu Đạo.... Xích Mi Quân vì sao giấu thân phận rồi, một khi lộ ra khối người muốn ngài chết” A Châu cười nói : “ nhưng mà ngài nói cho tiểu nữ biết, không sợ bí mật bị lộ ư?

Bách Việt đã là chư hầu của Ngô quốc, hiện giờ sáu phần lãnh thổ còn lại bị Hàn; Sở; Bắc Ly thôn tính. Nhưng nếu như Đạo Thánh là Thiên Trạch thân phận lộ ra ngoài, khi đó bốn nước kia há để yên được ư?

Bởi vì tính đến hiện giờ người thiên hạ đều biết Đạo Thánh trộm lấy khổng lồ tài phú của các nước. Số tiền ấy đủ để bất cứ thế lực nhỏ yếu nào động tâm, hơn nữa hai cái thân phận đều có vũ lực cường đại và đắc tội không ít, bốn nước hay tin làm gì có chuyện để yên được.

Đặc biệc không chỉ có tài bảo thôi, Tử Kim Thần Vũ thứ quý giá này trong tay Đạo Thánh cũng có lấy. Cho nên một khi thân phận của y thật lộ ra, đây chính là bị các thế lực trên võ lâm lẫn triều đường nhìn vào.

Thậm chí còn so với bây giờ còn điên cuồng truy sát hơn, mà A Châu không giống Kiều Phong là kết giao bằng hữu, lại là Cô Tô Mộ Dung người, một khi đem tin tức này nói ra có thể dẫn đến ngập trời tai họa cho Thiên Trạch.

“ Không sợ! Bởi có khi ta còn là Cô Tô Mộ Dung cô gia đây?” Thiên Trạch cười nói.

Kiều Phong, A Châu nghe được có chút ngây người trong chốc lát, hỏi : “Cô gia ư?”

“ Trước khi đến đây, một ngày trước ta đến Vô Tích thành tìm hai đệ, tại đó gặp được Mộ Dung Thu Địch, cùng cô ta hạ một bút giao dịch” Thiên Trạch cười nói.

“ Thập tiểu thư” A Châu thốt lên, ánh mắt lóe lên quang mang nhìn về Thiên Trạch, việc của thập tiểu thư cùng Tạ Kiếm Tiên nàng cũng biết không ít, hôn sự đã bị lui nhưng thập tiểu thư còn chưa đồng ý à, bây giờ nghe Xích Mi Quân nói lẽ nào là muốn cùng thập tiểu thư cùng một chổ ư? nhưng mà chuyện này khả năng được ư?

“ Mộ Dung Thu Địch, đệ nghe nói năm tháng trước vị tiểu thư này cùng với Thần Kiếm sơn trang Tạ Kiếm Tiên hôn ước bị lùi....” Kiều Phong lấp lửng nói : “lẽ nào Mộ Dung Thu Địch muốn mượn đại ca....”

Thiên Trạch nhẹ gật đầu : “ Cô Tô Mộ Dung gia mặt mủi bị hủy, Mộ Dung Thu Địch tâm cao khí ngạo muốn mượn ta làm tấm mộc đến Thần Kiếm sơn trang hủy hôn”

“ Hủy hôn” Phong Châu hai người niệm lại, không phải đã hủy hôn rồi sao còn hủy hôn gì nữa?

“ Tạ Hiểu Phong vì quyết chiến với với một cái cường địch sắp đến, lại thêm bạn tốt của hắn tâm thích Mộ Dung Thu Địch mới đến cửa từ hôn. Mộ Dung Thu Địch một phần là vì bản thân đến nhà hủy hôn lại, một phần là vì Cô Tô Mộ Dung thanh danh vãn hồi, à còn muốn mượn ta làm bàn đạp, dù thế nào có lợi chỉ có nàng” Thiên Trạch cười nói.

Kiều Phong tinh minh thông qua lời nói của Thiên Trạch liền rõ Mộ Dung Thu Địch dụng ý, hiện giờ Cô Tô Mộ Dung là hiềm nghi rất lớn sau việc giết người hàng loạt của Đại Sở, mà Thiên Trạch lại là tội phạm truy nã các nước, mượn Đạo Thánh ra sức trước có thể vãn hồi lại mặt mủi Cô Tô Mộ Dung, sau nếu được có thể đem ân oán của Đạo Thánh cùng Cô Tô Mộ Dung vĩnh viễn ấn xuống.

Hiện giờ hắn cùng Đạo Thánh thanh danh có bao nhiêu thấp đây? Nếu như tính toán thành công không phải Mộ Dung Thu Địch là kẻ được lợi sau cùng, bởi nếu Đạo Thánh cùng Tạ Hiểu Phong chi chiến, cho dù thắng được như vậy Tạ Vương Tôn sẽ bỏ qua cho kẻ trọng phạm truy nã cũng là kẻ địch của nhiều thế lực võ lâm ư?

Một khi Đạo Thánh cùng Thần Kiếm sơn trang chiến xuống, không chết hẳn cũng mang lấy thương thế, khi đó Mộ Dung Thu Địch không thể ra tay ư?

Nàng không ra tay có thể để người khác ra tay miễn là Cô Tô Mộ Dung là được rồi.

Nếu thắng thì việc Mộ Dung Thu Địch chọn đại ca mình đến hủy hôn cũng đánh mặt Thần Kiếm sơn trang, lại không ảnh hưởng đến Cô Tô Mộ Dung thế gia. Đường nào thì được lợi vẫn là nàng.

“ Vậy Xích Mi Quân cùng Tạ Kiếm Tiên so kiếm ư?” A Châu cũng hiểu ra được thập tiểu thư tính toán, bất quá nàng bây giờ quan tâm đó là vấn đề này.

Thiên Trạch nói: “ ta không cẩn thận hạ một kiếm thế là Tạ Hiểu Phong bại, không biết còn sống không?”

A Châu nghe được cảm khái : “ Tạ Kiếm Tiên cũng bại rồi”

Phải biết Tạ Hiểu Phong thành danh 12 tuổi qua đi 8 năm trở thành thần thoại nước Sở trong lớp trẻ, cho dù là Mộ Dung Phục cũng không thể so bì được.

Suốt 8 năm nay không có bại qua, bây giờ bị Đạo Thánh đả bại, đổi lại bình thường hay tin nàng sẽ bất ngờ. Chỉ là kẻ đánh bại y chính là Đạo Thánh thì cũng bình thường, bởi rằng chiến tích của Đạo Thánh trong có không ít xưng ‘Tiên’ người đã bại trận nằm xuống rồi.

“ Danh dương thiên hạ Thần Kiếm sơn trang cũng đã thất bại rồi! “ Kiều Phong nhẹ lắc đầu cảm thán, danh tiếng của Tạ Hiểu Phong hắn cũng nghe qua, tiếc là người ta luyện kiếm hắn luyện chưởng, bằng không hắn cũng muốn đến Thần Kiếm sơn trang so tài một phen.

“ Mộ Dung Thu Địch tính toán ta thậm chí lấy mình làm cược, chỉ cần ta muốn bất cứ lúc nào cũng có thể trở thành Cô Tô Mộ Dung cô gia, mà một cái cường đại như ta người nhà Mộ Dung bỏ qua ư?” Thiên Trạch hướng A Châu cười nói.

A Châu đã rõ vì sao hắn không sợ mình nói ra, khoan nói ân cứu mạng, chỉ riêng việc này cũng để nàng không nói ra được rồi.

Thiên Trạch là một cái cường giả rất đáng để Cô Tô Mộ Dung lôi kéo, chưa kể nếu trợ giúp y phục hồi Bách Việt thì thế lực của Cô Tô Mộ Dung càng lớn mạnh. Về phần tội phạm các nước, chỉ cần đổi một cái thân phận là được rồi.

“ Ngài lần trước trợ giúp còn cứu mạng của A Châu, cho dù ngài có thành cô gia hay không thì A Châu cũng không đến mức vong ân phụ nghĩa được” A Châu cười nói

“ Ukm”Thiên Trạch nhẹ gật đầu, dời đi chủ đề này nói : “hiện giờ chúng ta kẻ truy người giết, sau đêm nay phân ly, uống thỏa thích một đêm chờ ngày sau tương kiến”

“ Thiên huynh nhiều lần trợ giúp, hiện giờ huynh gặp khốn đệ lại không trợ giúp gì được, thật hổ thẹn, chỉ biết cùng Thiên huynh tận hứng đêm nay “ Kiều Phong lớn tiếng nói, sau đó há miệng uống rượu.

Đúng như lời Thiên Trạch nói, hắn hiện giờ chịu người đuổi giết, Thiên Trạch lại chịu trọng điểm người nhắm đến, đi cùng với Thiên Trạch có khi lại trở thành gánh nặng.

Phải biết hiện giờ Bách Việt còn bốn nước đóng quân đây, Thiên Trạch về Bách Việt chắc hẳn khó khăn trăm bề, tuy hắn hổ thẹn với việc mình không thể trợ giúp y, song cũng rõ ràng mình không thể làm phiền nhiễu thêm.

Chờ xử lý xong việc của mình sau đến trợ giúp cũng không muộn.

“ Không cần để ý nhiều, chỉ là gà đất chó sành mà thôi, ta hành sự luôn nắm chắt” Thiên Trạch nói xong lại uống rượu.

Kiều Phong không nói tiếp tục uống.

Thời gian đến Thiên Trạch cùng Kiều Phong trong đêm đối ẩm, thỉnh thoảng A Châu lại xen vào hỏi vài chuyện.

Cho đến khi rạng sáng, Thiên Trạch liền ngự binh mang Giang Ngọc Yến đi.

Mà A Châu cùng Kiều Phong cũng rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK