Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuyết Nữ là Mặc gia thống lĩnh lại cùng với Việt Đế có dây dưa, sinh hạ Như Sương, quá khứ Đạo Chích cũng rõ ràng là bị gặp nạn mới gia nhập Mặc gia.

Song cái hắn hiếu kỳ đó chính là, Việt Đế năm xưa đã có thần ma lực lượng, lại là nứt tiếng thiên hạ thương xót nữ nhân. Không có lý gì mà hắn để nữ nhân cùng con gái mình lưu lạc được.

Lẽ nào là bố cục của Việt Đế? Cũng có thể lắm? Nhưng cũng còn nguyên do khác, Đạo Chích rất tò mò vấn đề này.

“ Đây là chuyện nhà của ta, xen vào đời tư của người khác, đây chính là Phi Công của Mặc môn các ngươi ư?” Thiên Trạch nói : “ mà phải thôi, Mặc môn đã sớm là phường giặc cướp, nơi của lũ gian nịnh tiểu nhân ở. Mặc môn từ lâu đã chết rồi, chỉ còn lại một lũ phản nghịch cần phải diệt trừ”

Đạo Chích nói : “ ngài vũ lực thông thiên ta cam bái hạ phong, tài trí vũ lực ta không bằng, nhưng lại đi xiên xỏ bôi bẩn thanh danh Mặc gia chúng ta, thật là khiến ta xem thường đấy. Uổng cho ta còn xem ngài là một cái đáng kính địch nhân”

“ Nói không sai! Mặc môn chúng tôi các đời hành gian trượng nghĩa, dù có thể chết nhưng không thể vấy bẩn thanh danh” Ban đại sư đi sau đến, lớn tiếng nói.

Đại Thiết Chùy lớn tiếng : “ sĩ có thể sát bất khả nhục, muốn giết thì giết, bạo chúa ngươi chớ hòng sỉ nhục Mặc gia chúng ta”

“ Mặc gia phường giặc cướp! nhưng ngươi năm xưa cũng không phải cướp bóc khắp thiên hạ ư?” Cao Tiệm Ly đi đến tiếp lời.

“ Ha ha ha ha” Thiên Trạch cười lớn lên, tựa như nghe được một điều gì đáng cười.

Đại Thiết Chùy tức nói : “ có gì đáng cười!”

“ Ta cười các ngươi không muốn mặt, đã vô liêm sỹ mặt dày vừa ăn cướp còn la làng, còn giương một bộ đạo mạo. Các ngươi làm ra cho ai xem thế?” Thiên Trạch khinh thị.

“ Ngươi...” Đại Thiết Chùy nóng nảy nắm lấy cây chùy sắt phía sau, sát khí sát ý không ngần ngại tỏa ra.

Cao Tiệm Ly ngăn lại huynh đệ mình nóng nảy : “ Mặc gia từ khi tổ sư lập phái, 300 năm nay Phi Công Kiêm Ái được giang hồ tín cậy. Ngài lại dùng lời lẽ uốn cong sự thật, dùng phiến diện tư tưởng áp đặt...”

Thiên Trạch cắt ngang : “ các ngươi có biết Lục Chì Hắc Hiệp vì sao chết không?”

“ Còn không phải do tên bạo chúa ngươi làm ra” Đại Thiết Chùy nóng nảy nói.

Nhắc đến tiền tiền nhiệm Cừ Tử, Ban đại sư nói : “ Lục Chỉ Hắc Hiệp là Cừ Tử thứ 6 của Mặc gia, người chết là do Lưu Sa thủ lĩnh giết. Mà ngài chết là do tôn chỉ Phi Công cản trở Bách Việt, Lưu Sa chính là Bách Việt thuê lấy”

Thiên Trạch nói : “ năm xưa ta công phạt Sở quốc, Mặc gia các ngươi ám sát ta trên chiến trường, ta không giết Lục Chỉ Hắc Hiệp đã là khoan nhượng. Ta nếu muốn giết y, diệt Mặc gia, các ngươi nghĩ các ngươi có thể sống đến bây giờ ư? Dưới trướng ta La Võng cùng Thanh Y Lâu là hai tổ chức sát thủ hùng mạnh, Vệ Trang chỉ bất quá sinh sau đẻ muộn. Ta vì sau phải thuê hắn?”

“ Chuyện này...” đám người nghe xong do dự, nghe được khác thường.

Việt Đế vũ lực vô song, lời y nói không sai chút nào, y có sức đồ thành diệt môn phái, lại thêm thời đó hai tổ chức sát thủ hùng mạnh trên trung nguyên cũng đầu nhập vào y. Lưu Sa của Vệ Trang khi đó còn quá non nớt và không có danh vọng gì lớn.

Đại Thiết Chùy nóng nảy : “ ngươi giết người còn không dám nhận ư? dù ngươi không làm thì cũng là bọn chó săn dưới trướng ngươi”

Lời này cũng không sai! Thiên Trạch có thể không ra tay, nhưng triều thần cùng các thế lực muốn đầu nhập vào Đại Việt cũng không ngồi yên.

Thiên Trạch lạnh nhạt nói : “ ngươi có biết vì sao ta năm xưa chỉ giết một cái Mặc gia thống lĩnh, mà thả cho Lục Chỉ Hắc Hiệp rời đi không? ngươi chính là năm xưa lái cơ quan Chu Tước đúng không?”

“ Không sai! năm xưa chính là ta” Ban đại sư thừa nhận.

Thiên Trạch nói : “ Mặc môn tuân theo Phi Công Kiêm Ái, hành động thích sát quân vương một nước, khi đó đã là trái với tôn chỉ Phi Công mà Mặc gia các ngươi lập ra. Ta dư sức diệt bọn các ngươi, mà thả các ngươi đi đó là vì nghĩ Mặc gia còn không đến nổi phải diệt. Chỉ lấy mệnh một người cùng Bạch Hổ cơ quan, đây là bồi tội cho hành động ngỗ ngược của các ngươi.”

Đại Thiết Chùy hùng hổ nói : “ ngụy biện, ngươi xâm chiếm nước khác, Mặc gia chúng ta chặn lại ngươi, nếu năm đó trừ diệt được ngươi. Thiên hạ thương sinh đâu có như bây giờ chịu bạo chúa ngươi độc thủ”

“ Ha ha ha ha” Thiên Trạch lại cười lớn lên, cười dứt lãnh giọng : “ Mặc gia các ngươi lấy Phi công Kiêm ái làm chủ, Thượng hiền, Thiên chí, Phi mệnh, Còn hiền, Tiết táng, Minh quỷ, Tiết dụng, Thượng Đồng làm nhánh. Chủ trương thiên hạ đại đồng, phản đối chiến tranh, ba trăm năm nay Mặc gia đệ tử hành hiệp trượng nghĩa có ảnh hưởng sâu rộng trên trung nguyên. Ta nói không sai chứ?”

“ Không sai?” Mặc gia năm vị thủ lĩnh cùng nói.

Thiên Trạch nói : “Nhưng từ khi Mặc gia thành lập đến nay, Mặc gia học thuyết không một quân vương nào chấp thuận, mà lại ưa thích trọng Nho gia, các ngươi có biết lý do vì sao không?”

Đại Thiết Chùy nóng nảy nói : “ ngươi rốt cuộc muốn nói cái quỷ gì?”

“Đại Thiết Chùy!” Ban đại sư lớn tiếng nhắc nhở, hạ giọng : “Nguyện nghe tỏ tường”

Thiên Trạch hướng Đại Thiết Chùy nhìn, một tay vuốt ve con gái mình đầu tóc : “ lợi ích từ quyền lực đem lại khiến cho giai cấp thống trị không chấp nhận tư tưởng của Mặc gia, trong khi Nho gia đề cao tư tưởng vương quyền nhất là “Thiên Địa Quân Thân Sư” thể hiện sự phân giai cấp, mà Mặc gia lại “ Ái nhân nhược kỳ thân” yêu tất cả mọi người như nhau như bản thân mình. Như vậy là bình đẳng tuyệt đối, không còn gì phân biệt giữa người với người, thiên hạ đại đồng”

Kiêm Ái mà Mặc Tử đề xướng đó là : Nếu mọi con người trên thế gian này ai cũng yêu người như yêu chính bản thân mình, từ trong gia đình ra tới xã hội, thì chẳng còn chuyện bất hiếu, bất từ. Vì ai cũng quí nhà người như nhà mình, của người như của mình, thân người như thân mình, nên chẳng còn trộm cướp, xung đột, tranh giành.

Mở rộng thêm ra, ai cũng coi nước người như nước mình, thì cũng chẳng còn xung đột chiến tranh để đánh chiếm nước này nước kia. Khi đã yêu quí người như yêu quí mình thì ai cũng chăm lo cho người mình yêu quí (nghĩa là chăm lo cho tất cả mọi người như nhau, như chăm lo cho gia đình, chăm lo cho chính bản thân mình) thì người ta sẽ đem hết năng lực của mình ra làm lụng để phục vụ nhau, từ đứa trẻ mồ côi cho tới người gia nua cô quả đều được chăm sóc đầy đủ, không còn tiếng khóc và tiếng kêu đau khổ… Thế giới mà ông tưởng tượng như thế cũng là “đại đồng”.

Mặc gia phụng thủ Kiêm Ái, Phi Công ý chính trên giang hồ hành hiệp trượng nghĩa, bị người đời ca tụng, nhưng quá bảo thủ cũng là Mặc gia uy hiếp, kể từ đó, khó tránh khỏi bị quản chế với người.

Mặc gia bản ý là ngăn cản chiến loạn, quốc gia nào bị công kích, bọn họ liền sẽ chạy tới vì quốc gia này thủ thành, giải cứu bọn họ.

Cách làm như vậy, chính là Kiêm Ái, Phi Công biểu hiện. Bọn họ không tham dự tiến công, chỉ là phòng thủ. Kể từ đó, thường thường đều là đang thụ động.

Nhưng đây là Mặc gia tổ sư năm đó sáng lập Mặc gia mục đích chính là ở đây. Lắng lại chiến loạn, giúp đỡ kẻ yếu.

Mấy trăm năm qua Mặc Gia không ngừng bon chen giúp đỡ tiêu hao nhân mạng, nhưng mười nước đều có ý kiến của mình nào chịu để cho Mặc gia Phi Công đâu?

Còn Nho gia thì khác, Nho gia chủ trương : Tề gia, Trị quốc, Bình thiên hạ. Lấy Lễ pháp làm trọng, đề cao Thiên Địa Quân Thân Sư làm đầu. Giai cấp phân biệc, lớn nhỏ thứ tự dài ngắn phân biệc rạch ròi.

Các nước lại trọng dụng Nho gia chính là ở chổ phân biệc giai cấp hẳn hoi, thiết lập vững chắc thân phận.

“Ta lấy Mặc gia tư tưởng trong đó, dựng lên Bách Việt đế quốc, bỏ đi tôn ti thân phận, hủy đi cắt đất phân hầu. Tại đế quốc của ta gần đạt đến thiên hạ đại đồng. Chính là Mặc gia tổ sư các ngươi các đời hướng đến.” Thiên Trạch vừa chỉ ra chổ Mặc gia không chịu trọng dụng lại nói đến Bách Việt.

“Hả?” Lời này vừa ra Mặc gia chư vị thống lĩnh như thấy quỷ một dạng, ai nấy lui về sau hoảng hốt.

Trước đến nay bọn họ đều ở trận doanh đối kháng, cho nên bài xích cùng chống đối, tuy một số tư tưởng biến pháp của Bách Việt để họ tán đồng, song phần nhiều là phản đối, chống trả Bách Việt thôn tính các nước.

“ Không thể nào! ngươi ngụy biện” Đại Thiết Chùy nóng nảy, táo bạo nói.

Thiên Trạch nói : “ ngụy biện ư! ta để nữ nhân vào triều có phải là không để ý thân phận không! ta dựng lên viện mồ côi cho trẻ nhỏ nương nhờ. Thành lập Bệnh Xá hổ trợ cho bách tính khám bệnh. Tại địa phương ta để người dân bầu cử lên người đáng tin giám sát quan lại. Hủy bỏ thế tập công hầu. Mở khoa thi cử cho dân chúng có thể vào triều làm quan, ngươi nói ta ngụy biện chổ nào?”

“ Ta... ta...” Đại Thiết Chùy lùi về sau hai bước.

“ Việc này...việc này” Ban đại sư, Từ phu tử... thần sắc hốt hoảng nhất thời khó nói

Thiên Trạch lại nói : “Lục Chỉ Hắc Hiệp sau này ngẫm nghĩ thấy. Nếu như các nước đều như Đại Việt, khi đó bao nhiêu đời Mặc gia tâm huyết không phải là thành công rồi ư? Nhưng vì thích sát với ta, nên Mặc gia triệt để trở thành phản loạn thế lực không nhập vào Đại Việt. Sau này hắn muốn quốc gia của tổ sư thành hiện thực mà phản đối Yên Đan gia nhập vào phản Việt liên minh. Cuối cùng bị Bất Lương Soái đả thương, Vệ Trang chính là thứ che mắt đấy”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK