Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chư Thần Hoàng Hôn là thần kỹ do Thái Cực khai phá, là dùng tám loại thần lực đẩy lên cao cực hạn rồi dung hợp mà thành.

Ánh sáng rực rở nhưng tịnh không ấm áp, trái lại mang đến cái băng lãnh của tử vong và tuyệt vọng, cùng với đó là nổi đau đớn cho những kẻ ở bên trong vô tận thâm uyên không gian.

Nó không chỉ đáng sợ với những kẻ ở bên trong mà những kẻ lân cận khi nhìn trúng,
không kịp thời nhắm lại đôi mắt, không thể chống đở nổi cường độ xung kích quá mạnh của ánh sáng kia mà bị hủy mù đi.

Thậm chí nếu xui xẻo không tránh kịp thần lực lan ra, cơ thể sẽ bị phá hủy tùy theo mức độ nặng nhẹ và phạm vi bao trùm cùng như thực lực.

“ Rắc rắc rắc”

Tại Chư Thần Hoàng Hôn bên trong, Tinh Thạch ẩn chứa sức mạnh Sáng Thế Thần Bàn Cổ không ngừng tiêu tán đi.

Giống như Bạch Tường của Hắc long, tại Chư Thần Hoàng Hôn hết thảy sức mạnh đều bị áp chế đến mức thấp nhất, không gian phong bế, tại không gian này Thái Cực chiến lực phát huy đến mức cực hạn còn địch nhân thực lực không ngừng suy yếu.

Hơn nữa lực lượng của kẻ địch sẽ không ngừng bị Chư Thần Hoàng Hôn thôn phệ, từ thân thể huyết nhục đến linh hồn, luyện khí....

Về phần nào đó thần kỹ này lại giống với Hắc tường hoặc Vô Tận Hỏa Vực. Phàm là kẻ bị lọt vào, mọi lực lượng của kẻ địch đánh ra đều bị thần lực của hắn cắn nuốt, và chuyển sang lực lượng cho hắn.

“Chết ư! trong cái không gian này Không Thức Giới Thần Lực đều như rơi vào hư vô, lực lượng của ta bị áp chế. Hắn ở nơi nào?” Thần Nhãn tại không gian này, đem kinh sợ thu lại trấn định quan sát tình thế.

Hắn muốn dùng Không Thức Giới Thần Lực thăm dò, chỉ là nơi này thần lực của hắn sở ra bị áp chế không nói, hơn nữa thần lực như bị bào mòn đi.

“Ý thức thanh tỉnh nhưng cơ thể lại đang chịu phá hủy, không có đau đớn.... nếu kéo dài....chỉ có thể.... chờ chết” Thần Nhãn cảm nhận tình huống của cơ thể mình xảy ra, lập tức lo lắng cùng kinh sợ, bất an hơn bao giờ hết.

Lão đã vô lực phản kháng, lọt vào nơi này lão chỉ có thể như cá lên thớt toàn bộ lực lượng đều vô dụng, đáng nói là lão ý thức rất thanh tỉnh, lại biết được cơ thể mình đang bị tàn phá lại không có một chút đau đớn nào.

“ Hắn tới” Thần Nhãn cả kinh, hắn thấy được một cái thân ảnh đang đi đến, y chậm chạm khoan thai đâm một mâu.

Mâu rất chậm chạm, song Thần Nhãn hốt hoảng phát hiện mình lại vô lực né tránh.

Không có thanh âm, từ lúc nào Họa Kích Huyết Long Mâu đã xỏ xuyên qua ngực Thần Nhãn.

Lão đưa mắt nhìn, tràn đầy khó tin ánh mắt.

Nhưng lão không thể làm gì, chỉ có thể nhìn.

“ Đến đây là dừng được rồi!” Thái Cực cười nói.

Nguyên tác trong, Thần Nhãn lợi dụng Minh tộc đánh đến cùng A Lam hành thích Bạch Long khiến Thiên mất đi chiến ý mà độc chiếm Thần tộc một thời gian.

Chỉ là có Thái Cực tại, Thần Nhãn liền không có như nguyên tác làm mưa làm gió một thời nữa. Mà bị hắn vĩnh viễn tiêu diệt ở lĩnh vực này trong, ở đây sẽ không có bất cứ một tàn hồn nào có thể thoát ra được nữa.

“ Cũng nên đi ra rồi” Thái Cực vừa nói xong cũng thu lại thần kỹ của mình, hắn không có giết chết Thần Nhãn, mà lưu lại y một mạng.

Rất nhanh toàn bộ lại trở về như trước kia, khác chăng một mảnh đổ nát để lại do Thái Cực cùng Thần Nhãn va chạm xảy ra.

“Bản Đế vừa mới dùng toàn thành công lực thế đã kết thúc rồi!” Thái Cực bày ra một bộ ta vô địch không có đối thủ mà khổ sở, một tay nắm Thần Nhãn ném đến không trung phía trước.

“ Phốc! ngươi.... ngươi....không thể nào....ta không thể nào bại được” Thần Nhãn tràn đầy không tin tưởng được, hắn mưu toan mọi thứ cuối cùng lại bại, sự thật này quá mức tàn khốc.

Toàn bộ không gian im phăng phắc.

Toàn bộ ánh mắt có thể nhìn ngắm lên thân ảnh kia.

Sự cường đại của Thái Cực thể hiện ra, Thiên chi cực hạn thể nào để cho những kẻ bên dưới đều chết lặng.

“ Phốc! Phốc!”

Chỉ thấy hai đạo mủi tên như thiểm điện lóe lên rồi bắn xuyên vào cơ thể Thần Nhãn.

“ Thái Cực! may là ngươi còn lưu hắn một mạng, bằng không ta không để yên cho ngươi đâu” Dược Tiên cướp đến vị trí của Thần Nhãn, tay ngưng tụ một thanh đao trực tiếp đem cơ thể Thần Nhãn cắt gân đoạn mạch.

Nàng cũng đã sớm đối với Thần Nhãn có oán hận cùng biết kẻ này là thù cũ, chỉ là còn chưa ra tay thì bị Thái Cực đoạt trước.

“ Ah!!” Thần Nhãn rú lên thống khổ khi thụ hình.

Dược Tiên không chút đếm xỉa, từng đao từng đao đâm lên Thần Nhãn.

“ Không! không thể nào......”

“ Đại trưởng lão.... ông ta.... ông ta....”

“ Chúng ta làm sao giờ?”

“ Long tộc! làm sao lại còn nhiều Long tộc như thế”

Những kẻ theo phe Thần Nhãn hốt hoảng khi chứng kiến Thần Nhãn thê thảm, còn cả mấy đứa con Thái Cực xuất hiện, còn cả nhiều Long tộc khác đi ra tham chiến.

“ Phanh!”

“ Phanh!”

“ Phanh!”

“ Phanh!”

Lúc này, tại không trung một chổ Lam Nguyệt bị Xích long không ngừng đè đánh, mỗi lần va chạm đều bị Đại Long Đầu quất bay đi.

“ ẦM!”

Búa thứ 5, Lam Nguyệt bị đánh bay vào một vách núi, đính sâu tại đó.

“ Phốc!” Lam Nguyệt phun ra máu tươi trong miệng, xương cốt vở nát không ít, không ngừng dùng thần lực chữa trị.

“ Chết tiệt, lão tử liều với ngươi” nhìn ảnh đỏ lao đến, Lam Nguyệt không dùng thần lực chữa trị nữa, toàn bộ bùng nỗ.

Vô Sắc Giới hiện, Tu La Giới hiện, Kim Cang Giới hiện, Không Thức Giới hiện. Một đầu Bò Cạp hư ảnh ngưng tụ trên cơ thể Lam Nguyệt, cứng rắn vô cùng, hai cái chân lao đến nghênh đở Xích long Chúc Dung.

“ Chân Viêm Chi Nha!”

Đông Ha liền sở ra mạnh nhất một đòn của mình dành cho đối thủ mạnh mẽ này, lập tức hỏa diễm bạo ra như lũ tràn đê, một đầu hỏa long khổng lồ nóng bỏng lao đến Lam Nguyệt.

“ Oanh!”

Hỏa long cùng Ám bò cạp va chạm, nháy mắt xinh ra bạo tạc, sóng lửa ngất trời cùng kình lực lan tỏa khắp không gian.

Thắng bại rất nhanh phân ra sau đó.

Lam Nguyệt dưới Xích long một đòn lại bị đánh rụng xuống mặt đất, cả cơ thể đều như bị bỏng nặng.

Đông Hoa cướp theo sau, cả thân hình phóng xuống, hai đầu rồng lửa phóng dài trực tiếp đem Lam Nguyệt siết lấy trước khi chạm đất.

“ Ah ah ah” Lam Nguyệt thống khổ thốt lên, hắn chỉ có thể phát ra đau đớn tiếng hét khi cả cơ thể đang bị song long siết chặt, hai miệng rồng lại đem bả vai cắn lấy.

“ Bành!!”

Đông Hoa khiển song long thu lại, sau đó lại một quyền quất lên Lam Nguyệt.

Một quyền này đem mệnh Lam Nguyệt đánh cho hấp hối.

“Phốc xích!”

Cuối cùng hai đầu hỏa long tàn nhẫn đem hai tay của Lam Nguyệt xé đứt, máu tươi xối xả đổ ra.

Lam Nguyệt vừa thét lên thống khổ, cơ thể vừa thoát khỏi trói buộc lại ăn một búa nữa rơi xuống, hắn chỉ phun ra một ngụm máu cũng bỏ mệnh ngay sau đó.

“ Tiếp theo là ngươi!” Đông Hoa giết xong Lam Nguyệt lại nhắm đến một cái Thánh Vương của Thần Nhãn thế lực mà chiến.

“ Thần Nhãn! Ta chờ ngày này lâu lắm rồi. Năm xưa ngươi dùng ti bỉ thủ đoạn giết tộc ta, giết ta trước mặt Huyền Minh, bây giờ ta trả lại cho ngươi đầy đủ” Dược Tiên lúc này sát ý trùng thiên, không một chút để ý Thần Nhãn đau đớn thống khổ, từng đao từng đao đem Thần Nhãn dồn vào tử vong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK