Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tạ Hiểu Phong có thể hướng Cô Tô Mộ Dung thế gia từ hôn, kia Mộ Dung Thu Địch tự nhiên cũng có thể hướng Thần Kiếm sơn trang từ hôn, này vốn chính là phi thường hợp lý sự tình.

Mộ Dung Thu Địch từ tốn nói : “Chuyện từ hôn nhất thời cũng đã quan hệ đến chúng ta Mộ Dung thế gia danh dự, bởi vậy lần này chất nữ cũng phương hướng Thần Kiếm sơn trang từ hôn, còn thỉnh bá phụ cho phép.”

Luận mặt mủi mà nói Cô Tô Mộ Dung kém qua được Thần Kiếm sơn trang ư?

Mộ Dung Thu Địch lần này đã bỏ đi hai chữ Cô Tô trước, trực tiếp ép Tạ Vương Tôn.

“ Aiii!!”Tạ Vương Tôn thở dài.

Hắn còn nói gì được đâu? có thể bác bỏ ư ? Chuyện này chung quy là do con hắn mà ra, khiến Cô Tô Mộ Dung mất mặt mủi, bây giờ người trong trận đến con hắn hối hôn lẽ nào không cho người ta hối hôn.

Hắn chỉ có thể gật đầu tràn đầy không nở, dù sao đối với đứa con dâu này hắn vừa ý.

“Đa tạ bá phụ, bất quá chất nữ còn có một kiện việc tư muốn phiền toái bá phụ.” Mộ Dung Thu Địch nói.

“Chuyện gì?” Tạ Vương Tôn ngữ khí có phần thương cảm hỏi.

Mộ Dung Thu Địch tựa như quyết định việc gì nói : “ đây là nam nhân mà chất nữ chọn, tuy chúng ta hai nhà không thể kết thành thân gia nhưng giao tình không đứt, chờ ngày thành hôn của chắt nữ hy vọng có thể mời bá phụ cùng Tạ Hiểu Phong đến chung vui”

Giang Ngọc Yến nghe Mộ Dung Thu Địch nhận Thiên Trạch làm nam nhân liền không vui, nàng biết cô gái này tính toán y, trong lòng lại tự hỏi đại ca thông minh như vậy làm sao bị cái nữ nhân này tính toán đây?

Tạ Vương Tôn trầm mặc không nói, trong lòng ngổn ngang cảm xúc lên, là vì con hắn để cho chất nữ nhất thời hồ đồ ư? Nhưng hắn có thể can dự được vào ư? đây đã là không phải chuyện của hắn có thể xen vào.

“Được rồi” Tạ Vương Tôn thở dài, trong lòng chua xót đối với nữ tử phía trước lại đau lòng hơn.

Mà bên cạnh Thiên Trạch im lặng nghe, không có phản bác yên lặng làm tấm mộc bài cho Mộ Dung Thu Địch dựng lên.

Dù biết Mộ Dung Thu Địch mở miệng chọn lấy nam nhân là Đạo Thánh, đây chính là chuyện cực kỳ trọng đại ảnh hưởng đến Cô Tô Mộ Dung thế gia, bởi Đạo Thánh hiện giờ là trọng điểm của rất nhiều thế lực.

Bất quá nghĩ ở một phương diện khác, Cô Tô Mộ Dung trước nay luôn mời chào nhân sĩ võ lâm tranh đoạt Mộ Vương chi vị, mà Thiên Trạch thực lực yếu ư?

Tuy trộm một đạo thanh danh không tốt nhưng vũ lực hắn mạnh, một kẻ có thể hoành hoành hai quốc, công phá ngàn năm Kỳ Mộ là kẻ tầm thường ư?

Đáng nói đây là việc mà Mộ Dung Thu Địch lựa chọn, nếu có bề gì Cô Tô Mộ Dung chỉ đem trách nhiệm cho nàng, hơn nữa Mộ Dung Thu Địch cũng chỉ nói là chọn, đúng là chọn chứ còn chưa đính hôn hay kết hôn gì cả.

Có thể đả kích Tạ Hiểu Phong, lại có lợi cho mình hoặc gia tộc, Mộ Dung Thu Địch vì sao lại không làm?

Tạ Vương Tôn trong chốc lát suy nghĩ, đối với cô con dâu hụt này tâm kế tràn đầy thưởng thức.

“ Chuyện của Thu Địch đã xong rồi, còn lại là chuyện của chàng” Mộ Dung Thu Địch hướng Tạ Vương Tôn nói xong, đi đến bên cạnh Thiên Trạch thay đổi xưng hô cất lời

Thiên Trạch nhìn, ý vị sâu xa hỏi : “ nàng muốn nói đến chuyện gì đây?”

“Là chuyện chàng muốn làm” Mộ Dung Thu Địch đáp

Thiên Trạch truy : “ chuyện muốn làm ư? nàng nói ta chuyện muốn làm là gì?”

“ Thiếp không rõ, nhưng đã chọn chàng là nam nhân, vậy mặc kệ chàng làm gì thiếp ở sau ủng hộ là được” Mộ Dung Thu Địch trả lời.

Thiên Trạch thầm khen nữ tử này thông minh, giọt mưa không lọt phòng thủ, còn lại để mình phải ra sức, nàng ta đã nói như vậy rồi thân làm nam nhân của Mộ Dung Thu Địch tiền nhiệm vị hôn phu phía trước cửa, lẽ nào lại quay về?

“ Nghe nói Tạ Hiểu Phong đã luyện thành Tạ gia kiếm pháp?” Thiên Trạch biết rõ tâm tư của nữ nhân bên cạnh, song hắn cũng đối với Tạ Hiểu Phong hứng thú.

Tạ Vương Tôn sống đến bây giờ không rõ được Mộ Dung Thu Địch tính toán ư, bất quá thì thế nào chứ, chậm rãi đáp : “ Đạo Thánh là muốn gặp Phong nhi so kiếm ư?”

Thiên Trạch vung một tay cầm lấy đại kiếm lơ lửng, một tay vuốt kiếm : “ ta rất hiếu kỳ”

“ Hiếu kỳ gì?” Tạ Vương Tôn dò hỏi.

Thiên Trạch đáp : “ như ta giết con lão rồi, lão sẽ làm gì đây?”

Tạ Vương Tôn nghe xong không giận không mắng, vẻ mặt ôn hòa nói : “ kiếm khách gặp kiếm khách, kỹ không bằng người chết không oán”

Đây là câu trả lời của hắn.

Thần Kiếm sơn trang vang danh thiên hạ, từ hai trăm năm đến nay số lượng kiếm khách đên sơn trang tỷ kiếm có ít ư? Bao nhiêu kẻ đến bỏ mạng ở nơi này cũng như Tạ gia người ngả xuống trong tỷ đấu.

Cho dù là con hắn chết đi nữa hắn cũng tuyệt đối không cùng kẻ tỷ kiếm thắng động thủ, giết chết kẻ thắng lợi trả thù cho con mình.

Bởi làm như thế vậy những kẻ đến tỷ kiếm bại chết ở đây thì thế nào?

Hai trăm năm qua có kiếm khách lang thang cũng có danh môn thế gia đến so kiếm, nếu chết trong tỷ đấu mà tìm trả thù, Thần Kiếm sơn trang chỉ sợ đã không còn khi bị các thế lực ngã xuống vây giết.

“ Nếu đã vậy thì để ta xem thử Tạ gia kiếm pháp có bao nhiêu cân lượng” Thiên Trạch nghe xong câu trả lời cũng nói ra mình lập trường : “ta có một kiếm gọi Tru Tiên, từ hôm nay trở đi cái gì chưa bại một lần không có rồi”

Lời dứt đại kiếm trên tay Thiên Trạch tiêu thất bắn lên bầu trời, luyện khí không ngừng thoát ly đại kiếm mỗi lúc một lớn, áp lực càng ngày càng dày nặng.

“ Tru Tiên kiếm!” Tạ Lăng Vân, Mộ Dung Thu Địch niệm lại cái tên, ánh mắt sở ra động dung khi nhìn đại kiếm to lớn kim sắc kia, thủ đoạn của Đạo Thánh để cả hai khó mà dời mắt ra được.

Bọn họ thấy qua nghe qua không ít kiếm pháp trong thiên hạ, nhưng mà có thể hóa lớn ngưng khí thành binh như trước mắt, đây cũng là lần đầu mới thấy.

“ Kia là....” Thần Kiếm sơn trang người trong cũng đối với đại kiếm dài rộng mười mấy trượng trên cao kinh sợ.

Thần Kiếm sơn trang một nơi.

Sắc trời lúc này vào thu, rừng cây phong lá đỏ tươi, lá cây phát ra sàn sạt tiếng vang.

Trong rừng một cái thanh niên mặc màu xanh ngọc áo dài, y dung mạo tuấn lãng đang đả tọa dưới đất, phía trước cắm một chuôi kiếm.

Kiếm không phải tầm thường kiếm, mà là thiên hạ nổi danh danh kiếm, tại 200 năm trước là Kiếm Thánh Tạ Thiên bội kiếm, cũng là Tạ gia đến nay trấn gia chi kiếm Độc Cô.

Mà người cũng không phải bình thường người, Thần Kiếm sơn trang Tam thiếu gia.

Tạ Vương Tôn có cả thảy 3 đứa con trai, nhưng đến nay chỉ còn lại một đứa cũng chính là danh vang thiên hạ, được xưng tụng là Kiếm Thần- Tạ Hiểu Phong.

Con trai trưởng võ lực cao thâm, nhưng mười mấy năm trước tham dự vào Chính Tà chi tranh mà bỏ mạng. Con thứ hai tài hoa bên trên không kém hơn đương đại tuấn kiệt, nhưng lại chết vào bệnh tật.

Người con thứ ba so với hai con trai trước càng thêm xuất sắc, bất luận võ nghệ hay văn chương đều không kém hơn bất kỳ người.

Ở mười ba tuổi niên kỷ, con trai thứ ba hắn cũng đã chiến thắng Hoa Sơn đỉnh tiêm kiếm khách, một kiếm đánh bại Hoa Thiếu Khôn.

Cũng làm cho dương danh giang hồ Hoa Ngọc Khôn, ròng rã vài chục năm nay tinh thần sa sút không cách nào hình dung.

Mười lăm tuổi Tạ Hiểu Phong cũng đã tên mãn giang hồ, hai mươi tuổi thời gian kinh chín mươi hai trận chiến đấu, từ chưa bại trận, đúc ra một cái trên giang hồ còn trẻ nhất thần thoại.

Tạ Hiểu Phong thành danh đã tám năm nhưng hắn năm nay niên kỷ chỉ mới 24 tuổi, còn quá trẻ. Dù vậy, cho dù là giang hồ tiền bối cũng không dám khinh thị hắn, bởi hắn chính là Tạ Kiếm Thánh.

Tạ Hiểu Phong tự nhiên là một thiên tài, một cái trẻ tuổi thiên tài cũng là một cái chăm chỉ thiên tài.

Hắn trên cơ bản không có bất lương ham mê, từ ba tuổi học kiếm về sau, hắn trong lòng cũng chỉ có kiếm, mấy ngày nay hắn đều ở rừng phong trung luyện kiếm, hôm nay cũng là như thế.

Bất quá hôm nay khác biệt.

Đôi mắt nhắm hờ đã mở.

“ Ong ong ong”

Liền sau đó Độc Cô kiếm chấn minh không dứt, danh kiếm có linh Độc Cô kiếm trong kiếm hồn không cam lòng yếu thế, đứng trước Tru Tiên kiếm khí thả ra phun trào, muốn phá vỏ mà ra so tài một phen.

“ Tru Tiên ư?” Tạ Hiểu Phong rốt cuộc đứng dậy, ánh mắt nhìn về đại kiếm trên trời kia mà ngưng trọng.

Tạ Hiểu Phong rõ ràng, kẻ đến lần này không như trước kia.

Quá khứ, phàm là tìm Tạ Hiểu Phong so kiếm người, chỉ có một kết quả: Bại.

Đến nay Tạ Hiểu Phong đã ở trên giang hồ thành danh tám năm, như cũ không có người có thể đánh vỡ cái này cục diện.

Nhưng hôm nay đã có.

Một cái người để cho Tạ Hiểu Phong ngưng trọng cùng lo lắng cón có cả chiến ý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK