Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau.

Tùy Phong Khởi Vũ đem mắt nhìn về phía trước tấm gương, thấy rõ được bên trong phản chiếu dung mạo của mình, còn có các vật dụng trưng bày lạ mắt.

Sống tại Địa Ngục Giới hoang vu đối với nhiều thứ mới lạ tiện ích trong căn nhà này nàng sinh ra mãnh liệt hứng thú và tò mò.

“ Đó là đồ rửa mặt!”

Một thanh âm nữ tử vang đến tai của Tùy Phong Khởi Vũ, để nàng xoay người lại nhìn liền phát hiện được là ai, chính là cô gái nhân loại mà kẻ cường giả kia sủng nịnh, Bạch Thái.

“ Đồ rửa mặt” Tùy Phong Khởi Vũ lẩm bẩm,

Bạch Thái đi lại gần tấm gương, tay nhỏ vươn ra bắt lấy những cái bàn chải đánh răng cùng bình kem, cười nói : “Đây là bàn chải đánh răng, đây là kem đánh răng, công dụng làm vệ sinh răng miệng. Chỉ cần đem nó nặn ra như thế này, thế này.”

“Là vậy ư?” Tùy Phong Khởi Vũ thầm nói, ánh mắt nhìn về Bạch Thái động tác làm mẫu cho nàng xem.

Bạch Thái lại nói tiếp : “ còn đây là...”

“ Xà phòng thơm” Tùy Phong Khởi Vũ lên tiếng nói, cái thứ bằng nắm tay hình chữ nhật kia nàng đả thấy qua, chính là đêm qua nàng tắm rửa phát hiện ra được, nói : “ là đồ tắm rửa”

Bạch Thái gật đầu rồi lắc đầu : “ này xà phòng khác với thứ dùng để tắm, nó chỉ dùng để rửa tay mà thôi”

Mỗi ngày nàng đều có thói quen dậy sớm, chuẩn bị một bữa ăn sáng cho Đế Thiên An, đây là việc nàng có thể làm để cảm ân với hắn và cũng là việc mà nàng ưa thích, nấu ăn cho mọi người.

Thành ra khi sáng dậy đi đến phòng bếp lại phát hiện ra Tùy Phong Khởi Vũ, hơn nữa còn phát hiện ra không ít đồ ăn thức uống bị thiếu.

“ Chỉ dùng để rửa tay ư?” Tùy Phong Khởi Vũ lẩm bẩm.

Thời gian tiếp xúc trong căn nhà này chỉ có mấy tiếng đồng hồ mà thôi, nhưng để cho nàng cảm thán với độ xa hoa, đối với Minh tộc mà nói có thể cuộc sống trong căn nhà này chính là quá xa xỉ.

“ Đây cây mới, tỷ cũng dùng thử đi” Bạch Thái chọn lấy một thanh bàn chải đánh răng mới được bỏ ở một bên xếp ngăn nắp, đem đến đưa cho Tùy Phong Khởi Vũ sau đó lại làm mẫu cho nàng.

Tùy Phong Khởi Vũ con mắt toát lên quang mang khác thường đem tay làm theo.

Nhưng chính ngay lúc này, nàng đột nhiên xoay người, bởi bản thân cảm nhận được một luồng khí tức từ sau phóng vọt nhanh đến, trong tầm mắt chỉ thấy được một vệt hỏa hồng mà thôi.

“ Tránh ra nào, ngươi chen đường ta đấy!” tiểu nữ hài tuổi tầm Na Tra mà thôi, một khuôn mặt phấn điêu ngọc trát cho người yêu thích, đặc biệc từ lông mi màu mắt lẫn y phục đều giống như màu tóc của nàng.

“ Đứa bé này là ai? ta chưa từng thấy qua ở Ẩn Thần Bộ, lẽ nào là sống trong căn nhà này. Kỳ lạ trên người nó thần lực lại giống như Bất Tử Điểu” Tùy Phong Khởi Vũ đem nhích người qua một bên, ánh mắt quan sát nữ hài trong đầu thầm nghĩ.

“ Khà khà! Ta phải thử mới được! Bạch Thái không phải đêm qua bảo nhớ gọi ta dậy sớm đi cùng mà”

Bạch Thái chỉ mới ngậm một ngụm nước súc miệng, đem nhả ra cười nói : “ ta có thấy Lục Vân ngươi đâu. Còn tưởng rằng phòng bếp hay hầm rượu chứ”

“Lục Vân!! nó là Bất Tử Điểu” Tùy Phong Khởi Vũ cũng giật mình kinh hô lên khi thấy nhân dạng của Lục Vân.

Lục Vân thân hình phiêu phù ở không trung, tay nhỏ vươn ra nắm lấy một cái bàn chải màu đỏ, thuần thục đem kem đánh răng nặn ra, con mắt tràn đầy hưng phấn : “ ta vì hưng phấn cho nên dạo đêm một hồi, hắc hắc!”

“ Ngươi không phải là đi làm bậy đó chứ” Bạch Thái cười hỏi.

Lục Vân đáp : “ cái gì mà làm bậy! ta chỉ đi cướp Huyết Thạch của đám Thần tộc kia mà thôi. Dù sau Thiên An cần dược liệu, ta là giúp hắn đấy.”

Nói xong Lục Vân nhanh chóng đánh răng lấy, trong ánh mắt quan sát chằm chằm của Tùy Phong Khởi Vũ.

Bạch Thái nhìn ánh mắt Tùy Phong Khởi Vũ nghi hoặc, cười nói : “ Lục Vân chính là ăn lấy Hóa Hình Đan của ca ca, cho nên mới có thể ảo hóa ra nhân hình”

“ Là viên đan dược kia” Tùy Phong Khởi Vũ thầm nói, đại não nhớ lại tối hôm qua gần kết thúc thời điểm, Lục Vân làm nũng một hồi được Đế Thiên An cấp cho một viên đan dược.

Lại không ngờ được viên đan dược kia có thể thay hình đổi dạng, mặc dù biết rõ Đế Thiên An thủ đoạn thông thần, nhưng chứng kiến hình dạng của Lục Vân bây giờ chỉ có thể cảm khái với thủ đoạn của y.

Tùy Phong Khởi Vũ nhìn hai người phía trước một hồi cũng làm theo, trước ngậm một ngụm nước rồi súc miệng sau đó đem bàn chải đả phủ đầy kem đánh răng màu trắng ngà vào miệng mà chà xát răng.

Bạc hà mùi thơm ngát, xoát hai cái phía sau, thì sẽ sinh ra phong phú bọt biển. Có chút cảm giác thư thích khiến cho Tùy Phong Khởi Vũ ưa thích.

Lục Vân tuy chỉ mới lấy lại nhân dạng sinh hoạt giống con người, nhưng tại mấy tháng qua tại biệt thự sinh hoạt, kem đánh răng thứ này nàng cũng thử qua nhìn qua không ít. Ban đầu còn tưởng rằng là đồ ăn mà nuốt sạch, cho đến khi biết công dụng thế nào cũng để nàng xấu hổ một thời gian.

“ Di!! Đồ ăn đâu hết cả rồi! ta nhớ được tối qua còn nhiều mà! Lẽ nào là bọn tiểu quỷ kia” Lục Vân đi ra khỏi phòng vệ sinh, tay mở ra cái tủ lạnh lớn, chứng kiến bên trong đồ ăn chỉ còn một ít mà hoài nghi.

Nàng còn nhớ trước khi mình rời khỏi biệt thự đi một chuyến đến các hầm mỏ khác bứng sạch các Huyết Thạch đả lấy đi một nữa đồ ăn để đi trên đường ăn uống, bây giờ về không thấy được liền nghĩ ngay đến Na Tra đám người.

Tùy Phong Khởi Vũ sắc mặt có chút đỏ lên, giả vờ trấn định lấy, nàng không thể nói rằng nàng cũng có phần trong việc đem thức ăn đồ uống bên trong lấy sạch à.

“ Không sao ! thức ăn còn nhiều mà” Bạch Thái cười nói, tâm niệm khẻ động thúc dục vào giới chỉ của nàng là cái vòng trang sức đeo trên tay, một cái bình nhỏ bằng thủy tinh được lấy ra.

Theo nàng quăng đến trước, “ Bùm” một tiếng nhỏ khói trắng lượn lờ tản đi sau để lộ ra mười cái rương lớn, trên thân rương chạm trổ họa tiết bắt mắt.

“ Bạch Thái, hay là ngươi đưa ta giữ giùm đồ ăn cho!” Lục Vân đi đến một cái rương mà mở nắp ra, liền lấy ngay một bình lọ thủy tinh lớn đựng dòng nước xanh xẫm liền không chờ đợi đem lên uống cạn.

“ Cho ngươi giữ, chỉ sợ đều chui vào bụng ngươi cả” Bạch Thái cười nói, nàng làm sao không rõ cái tính tham ăn của Lục Vân chứ, nếu thật giao đồ ăn cho nàng giữ, chỉ e bị nàng thu sạch vào bụng rồi.

Bạch Thái đi đến hai tay bắt ấn, khí trong người thoát ly ra cách không mà khống chế từng tảng thức ăn các loại chất vào bên trong tủ lạnh của mình. Diện tích tuy nhỏ nhưng bên trong có thể chứa đựng đồ lại chẳng nhỏ chút nào.

Hình dạng của Mồng Cầm cũng làm cho rất nhiều người chú ý lẫn kinh ngạc, cũng có cười đùa. Dù sao hình dáng bây giờ chả khác nào so với Na Tra là bao nhiêu, nhưng mà mấy kẻ dám cười đùa đều bị nàng nấm đấm nhỏ đánh cho một trận kêu cha gọi mẹ.

Thê thảm nhất đó là A Xuyên, Tiểu Hổ và Na Tra, mỗi đứa hai con mắt bầm tím như gấu trúc một dạng, trên người không ít vết thương.

Bữa sáng thực đơn là bánh mỳ, món ăn không tính là cao sang nhưng đối với nhiều kẻ như Tùy Phong Khởi Vũ lại là một chuyện khác.

Bọn họ còn chưa ăn được món ăn nào ngon lẫn đặc sắc như vậy. Giòn rụm bánh, nhân thịt đậm đà, rau cỏ phối trộn cùng nước sốt hòa quyện vào để cho ai cũng không kim được mà ra sức ăn.

“ Nhìn cái gì!” Khổng Tước có chút bối rối hốt hoảng khi thấy Đế Thiên An quay sang nhìn mình.

“ Nhìn mỹ nữ! Nàng ăn của Bản Đế uống của Bản Đế không ít, chỉ nhìn một cái cũng không cho ư?” Đế Thiên An cười cười : “ cũng đâu mất miếng thịt nào chứ”

Khổng Tước đáp : “ tên lưu manh như ngươi ta còn không rõ ư? mượn cớ chiếm tiện nghi của chúng ta”

“ Tiện nghi! Cái gì mà tiện nghi! Nàng nói như vậy rất dể gây hiểu lầm, lỡ như Tùy Phong Khởi Vũ hiểu lầm mất thì sau chứ. Mỹ nữ mà chạy mất, khi đó nàng lấy gì bồi cho Bản Đế đây, à đúng rồi nàng ấy còn nợ mấy cái hôn đấy. Chuyển qua cho Khổng Tước bảo bối nhé”

Khổng Tước mặt thoáng đỏ, mắng : “ không biết xấu hổ”

“ Đúng là không biết xấu hổ. Kỳ lạ là làm sao nàng biết rõ Bản Đế như vậy, mà mỗi ngày đều đến chịu trận. Nếu không có tình ý Bản Đế cũng không tin tưởng lắm đâu, lẻ nào là lạt mềm buộc chặt, muốn bắt là phải thả ư?”

“ Hừ!” Khổng Tước hừ lạnh một cái, xoay người mà đi nhanh nhất có thể, nàng chính là không muốn ở lại cái nơi này thêm để hắn trêu chọc.

Đêm qua trước khi Tử Long Thái Cực rời đi đã cùng nàng trò chuyện một thời gian, qua đó nàng biết được một cái kinh thiên bí mật. Tử long Thái Cực lại mà cùng với Đế Thiên An có một mối quan hệ không ngờ đến, cả hai bọn họ thực chất lại là cùng một người.

Chuyện này quá sức khó tin, nhưng nghĩ lại thì hành vi của hai kẻ này có chút tương đồng với nhau. Chuyện này khiến cho nàng nhất thời khó mà thích ứng được, nàng có tâm với Thái Cực mà Đế Thiên An cũng có ý đồ với mình, chuyện này để cho nàng khó xử.

Bây giờ lại nghe Đế Thiên An trêu chọc, Khổng Tước cũng không muốn ở lại thêm để hắn trêu chọc thêm. Nếu không phải mấy tháng qua đã ăn quen thức ăn đồ uống bên trong, để nàng khó mà cưỡng lại được mỗi khi y mở tiệc, thì nàng cũng không muốn đụng mặt y để bình tâm làm rõ cảm tình của mình.

“ Ca! ngươi lại khi dễ Khổng Tước tỷ” Bạch Thái nhẹ mắng lấy.

Đế Thiên An lắc mình đả xuất hiện bên cạnh Khổng Tước, tay luồn qua eo nàng bắt lấy nói : “ vội đi đâu vậy chứ, Bản Đế đêm qua quên mất tính nợ với nàng”

“ Buông ra! Ta cùng ngươi có nợ gì! mau!” Khổng Tước xẩu hổ mắng, cơ thể có chút khác thường khi bị vòng tay hắn ôm lấy eo.

“ Hôm qua Bản Đế không phải nói tắm rửa sạch sẽ rồi ư” Đế Thiên An lại trêu chọc, thân hình lóe lên biến mất mang theo Khổng Tước rời đi khỏi nơi này.

“ Ngươi... ngươi đem ta đi đâu” Khổng Tước có phần luống cuống khi bị nam tử này ôm đi, đôi mắt nàng thấy được bốn phía xung quanh là biển lớn, sóng biển thanh âm không ngừng đập vào tai nàng.

“ Ngô!!” Chỉ kịp thốt lên một tiếng, bờ môi tê dại truyền lại xúc cảm, cùng với đó khoang miệng nàng một thứ gì đó mềm mại ướt át tràn vào, để cho thần kinh nàng như tê dại một dạng.

Khoái cảm nhất thời truyền lên đại não, Khổng Tước biết đây là gì nhưng nàng không kịp phản ứng được. Đả bị nam tử kia cưỡng hôn lấy, chờ nàng kịp tỉnh táo được, muốn vùng vẩy mà thoát ra thì đả muộn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK