Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiễn Ẩn cũng được Thiên Trạch triệu vào trong cung, hắn một bên từ xa quan sát động tĩnh vì Đế Vương kia, cho đến hiện giờ thì cũng đã rõ vì sao Thiên Đạo lại bảo hộ cho Việt Đế rồi, bởi đứng sau y chính là vị thần linh vẫn lạc gây phong vân thiên địa những năm qua.

Trước khi thiên cơ chìm vào mê khốn, hắn cũng nhận được chỉ lệnh tìm kiếm và bảo hộ vị kia mà Thiên Đạo truyền cho, chỉ là quá trình thì không tìm được, càng không nghĩ đến người kia lại chính là ma đầu một thời.

Lúc này nghe điểm danh, Tiễn Ẩn cung kính bẩm báo : “ Tiễn Ẩn thừa Thiên Đạo trừ ma vệ đạo, nắm giữ thần khí bảo hộ an nguy cho thiên hạ”

Đế Thiên An nói tiếp : “ Bản Đế để Thiên Trạch giết hại thương sinh, chiếu theo lời ngươi cũng là đại ma đầu cần trừ diệt”

Tiễn Ẩn khẽ run lên : “ dù là thần ác Tiễn Ẩn cũng thấy chết không sờn, chỉ là Thiên Đạo đứng ở phía đại thần và Việt Đế, Tiễn Ẩn ngu muội vô tri chấp hành theo Thiên Đạo”

Đế Thiên An nói : “ Cửu Thiên Huyền Nữ đã giao phó an nguy thế giới này cho Bản Đế, Đại Việt là thiên mệnh chổ định, ngươi biết phải làm gì rồi chưa?”

Tiễn Ẩn cung kính nói : “ từ nay Tiễn Ẩn phò tá Việt Đế”

Đế Thiên An không nói gì thêm nữa, từ trong người lấy ra Long Mạch : “ ngươi đã xưng Đế cũng nên giữ lấy Long Mạch, tụ khí vận thứ này ngươi hẳn biết đến rồi”

Thiên Trạch gật đầu tiếp nhận lấy Long Mạch.

Đế Thiên An lại đưa mắt nhìn đám người đang quỳ bái gần đó : “ các ngươi nên may mắn không trở thành lực lượng của ta. Chỉ là ta không giết các ngươi nhưng chớ làm chuyện ngu xuẩn, không có ta cho phép nhưng lại dám nói ra, các ngươi so với đám ngoài thành nhận phạt kia có lẽ còn được chiếu cố hơn đấy”

Đám người nghe được rùng mình, nhất mực cung kính hô vâng, không dám một chút trái ý nào cả.

“ Công tử yên tâm! Loan Loan thấy đám người này cũng không đến nổi ngu xuẩn đâu” Loan Loan kiều mị ở bên góp lời vào, nói xong đem vòng ngọc dâng ra : “ thời gian qua Loan Loan cùng sư tôn còn tìm kiếm trân dược cho công tử, chỉ là tay chân vụng về không kiếm được nhiều, còn xin công tử ban phạt”

Chúc Ngọc Nghiên nghe đến đây cũng lấy ra trử vật giới chỉ mình dâng lên.

Đế Thiên An nói : “ tuy tốc độ thu về khiến ta không hài lòng, nhưng nàng cũng đã cố gắng. Đợi ta luyện đan xong sẽ ban thưởng sau”

Loan Loan cười nói : “ có thể phụng sự cho công tử, Loan Loan nào dám kể công chứ”

Thiên Trạch lấy ra Thận Lâu, nói : “ nó bị hư hại, ngươi tiện thể trong lúc luyện đan thì sửa lại giùm ta luôn. Dù sau ta bây giờ thực lực kém xa ngươi à, trên đây còn một lò luyện đan nguyên vẹn đấy. À trên đó còn nhục thể phân thân Diệt Thương Thiên và ta nữa đấy”

Đế Thiên An tiếp nhận, sau đó vung tay, Thận Lâu lập tức bay đến hồ nước phía trước rồi hóa lớn ra, đến khi được trăm mét dài chiếm một nữa hổ thì dừng, sau đó trực tiếp đi vào bên trong.

Nhìn thấy một màn này đám người không quá kinh ngạc nữa, dù biết rằng phía trước là thần khí do tiên thần tạo ra, song bọn họ còn dám tơ tưởng nữa ư?

Loan Loan thấy thế cất bước theo sau.

Thượng Quan Tiểu Tiên nhìn một lúc, nàng nhẹ cắn môi khi nhìn Loan Loan theo sau người kia, đổi lại bình thường thì nàng làm sao chịu thua chứ, song hiện giờ người kia nào còn là phàm nhân cho nàng tranh giành, đây là tiên thần à cho nên nàng không vọng động mà theo dõi ả hồ ly kia động tĩnh.

Vừa thấy Loan Loan tiêu thất, Thượng Quan Tiểu Tiên nhẹ cắn môi, bất mãn : “ dựa vào cái gì ả yêu nữ kia lại vào được, Thượng Quan Tiểu Tiên ta cũng muốn lên đó”

Nói xong nàng kiêu ngạo mà bước đi.

Thượng Quan Phi lo sợ muội muội mình làm chuyện dại dột chọc giận cái vị kia : “ muội muội, ngươi chớ có làm càn”

Thượng Quan Kim Hồng thì yên lặng, hắn như cái hồ nước trầm tĩnh nhưng thực tế đáy lòng thì sóng gợn không ngừng.

Tôn Tiểu Hồng ánh mắt ảm đạm, nàng đối với người kia là có lòng nhưng chỉ là một phía mà thôi, sau lại biết người kia tồn tại mà biết rõ cách biệc, thần tiên sẻ để mắt một cái phàm nữ như nàng hay sao chứ?

“ Có thể được hắn tặng tranh cũng chỉ có năm người! Như nếu muốn đi vào gặp ý trung nhân, ta có thể trợ giúp một hai đó, có muốn vào xem cho biết Thần cảnh thế nào hay không?” Thiên Trạch nhìn Tôn Tiểu Hồng rồi bước đi.

Tôn Tiểu Hồng xoắn xuýt, cuối cùng không cưỡng lại được dụ hoặc mà bước nhanh theo.

“ Chưởng môn bệ hạ đại ca! người có thể mang theo A Tử không? A Tử cũng muốn xem thần khí!” A Tử tuyệt không muốn mặt nhảy đến chổ Thiên Trạch, một bộ thành khẩn tràn đầy mong đợi cầu xin.

“ Ngươi có gan mắng chửi hắn, lần trước ở Tinh Túc phái không giết ngươi là ngươi mạng lớn chạy nhanh. Sau này ở chổ của ta nháo trò, như không sợ chết có thể lên thuyền, có khi luyện đan thiếu nguyên liệu thấy thêm ngươi cũng được” Thiên Trạch chậm nói.

A Tử nghe được kinh sợ, thăm dò : “ thật! ngài không đùa A Tử chứ?”

“ Ta trông rất giống đùa giỡn à” Thiên Trạch cười nói.

A Tử tuy không tin lắm nhưng lại e sợ vị kia, cuối cùng đành chùn chân lui về.

Khi bóng hình Thiên Trạch và Tôn Tiểu Hồng vừa mất cả đám người lại xao động.

“ Thật không dám nghĩ đến!”

“ Đời này ta lại gặp được tiên thần có chết cũng không tiếc”

“ Đúng vậy! chả trách Việt Đế lại có thể có được năng lực như vậy hóa ra là được tiên thần trợ giúp”

“ Đôi nhãn đồng của Việt Đế giống hệt với đại thần, hẳn là được đại thần ban cho”

“ Thiên mệnh hướng về Việt Đế rồi!”

“ Lúc nãy trò chuyện của người có nói đến Cửu Thiên Huyền Nữ, đây không phải là Sáng Thế Thần sáng tạo nên thế giới ư?”

“ Tiểu tử Thiên Trạch lại cùng đại thần kia quan hệ, hóa ra là vậy, thì ra các thần binh cùng lực lượng là vị kia cấp cho”

“ Thiên mệnh đã ở Việt Đế, Bắc Ly ta không thể là địch được”

“Phụ thân Tiểu Tiên cùng với vị kia có quan hệ....”

Chúc Ngọc Nghiên lúc này thu hồi ánh mắt, lạnh lùng nói : “ sự tồn tại của công tử không phải là bọn phàm nhân như các ngươi có thể nghị luận. Công tử không giết các ngươi đó là ban ân, như nếu ngu xuẩn khiến thiên cơ bị lộ ra ngoài, bản hậu cũng không khách khí mà diệt các ngươi”

Đám người đang bình luận cũng bị nghẹn lại.

Chúc Ngọc Nghiên hiện giờ địa vị còn lớn hơn trước rất nhiều, bởi vì nàng cùng với đồ đệ mình đã sớm bám lên được vị kia mà làm việc cho y. Cho nên lời nói của Chúc Ngọc Nghiên cực kỳ có trọng lượng, nhất là liên quan đến vị kia vô hình trung đè đám người một đường, buộc ai nấy phải nghe theo.

Tiễn Ẩn nghe được điều này cũng hiểu được tính nghiêm trọng, nói : “ sự tồn tại của người liên quan đến Thiên Đạo, các ngươi hôm nay đã nghe được rất nhiều thiên cơ, một khi để lộ thiên cơ, không chỉ nhận lấy vị kia trừng phạt mà còn cả Thiên Đạo”

Lời này ra càng để cho đám người biết những chuyện hôm nay tiếp xúc, tốt nhất là đến chết cũng đem theo.

Trong lúc này, đám người bước vào Thận Lâu cũng đã nhận ra được khác biệc, bên trong giống như một thiên địa khác, rộng rãi vô cùng, có vô số đạo khí tức ép bọn họ nghẹt thở, dù rằng bọn họ được Thiên Trạch bảo hộ tắm mình trong thần lực, nhưng khí tức từ những đồ vật trên, nhất là có hai luồng khí tức để bọn họ nhận biết được áp lực.

Cùng với đó cánh vật đổ nát tàn phá nơi này để đám người khiếp sợ. Tòa thuyền này mạnh mẽ như vậy còn bị gây hại thế này, đủ biết tạo nên trận chiến này kẻ gây ra có tu vị cường đại thế nào.

“ Thật là ác liệt, nơi này khắp nơi khí tức để cho Loan Loan sợ hãi. Nó lại trở nên như vậy, thiết nghĩ người tạo ra nó cũng là thần linh cấp bậc. Lẽ nào chính là kẻ địch của công tử nói đến, bọn họ gây ra ư?” Loan Loan thử thăm dò.

Đế Thiên An đưa mắt quan sát rồi nhẹ gật đầu : “ năm xưa đúng là một trận hiểm, Diệt Thương Thiên đúng là kẻ khó chơi”

“ Diệt Thương Thiên” Loan Loan, Thượng Quan Tiểu Tiên, Tôn Tiểu Hồng âm thầm ghi nhớ lấy danh tự này, hẳn là kẻ được nhắc đến kia là kẻ gây ra tàn phá của thần thuyền.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK