Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Hàn Y nhìn phía trước nam tử như trích tiên hạ phàm, trong lòng có cổ dị dạng khác người, nhìn kiếm khí đang ngày càng bành trướng, kiếm thế dần thành hình, từ đối phương nồng đậm tự tin.

“ Kiếm tên Thiết Mã Băng Hà” Lý Hàn Y lớn giọng nói : “Ta cũng có một kiếm, kiếm tên Nguyệt Tịch Hoa Thần”

Cùng Lý Hàn Y giữa kia mấy kiếm bất đồng, một kiếm này rất đẹp, rất nhu, rất chậm, như khói bếp nhiễm nhiễm dâng lên, trong khói liễu ấm tí ti làm bích, như sáng sớm hoa tươi, ban đêm lãng tháng, ôn nhu cực kỳ, chỉ muốn để cho người say chết vào trong đó.
“ Chờ đả, nàng còn chưa nói có đồng ý hay không? Hàn Y lở như nàng không phá được, ta có phải hay không bị thua thiệt rồi”

“ Ngậm miệng” Lý Hàn Y quát lớn một tiếng, kiếm thế cũng bắt đầu tích tụ.

Đồng dạng Đế Thiên An kiếm thế bắt đầu tích tụ kéo lên cao hơn, đồng thời vây quanh hắn từng đường vòng kiếm luân mờ ảo của Thừa Ảnh và Tiêu Luyện hiện ra, xoay tròn quanh người hắn.

“ Thiết Mã Băng Hà thế gian thập đại danh kiếm đứng hàng thứ ba, có điều vị trí này đả sớm không còn” Tiêu Sắt lẩm bẩm nhìn trên trời cao Đế Thiên An.

“Tên hỗn đản này sau lại lợi hại như vậy” Tư Không Thiên Lạc bên dưới ánh mắt nhìn về trên trời cao Đế Thiên An ánh mắt lộ ra si mê, cuồng nhiệt.

Chỉ thấy theo Lý Hàn Y cổ tay khẻ động Tuyết Nguyệt Thành trung cả thành trà hoa trong nháy mắt bay lên, mười triệu đóa hoa múi vây quanh tại Lý Hàn Y trường kiếm chung quanh, mỹ tới không thể danh trạng.

Lúc này toàn bộ người trong thành, các thủ các hay đệ tử Tuyết Nguyệt thành đều đem ánh mắt nhìn về đỉnh Thiên Các bên trên, khó mà dời ra được. Khi mà đêm nay bọn họ chứng kiến được hai vị đương đại cao thủ quyết chiến.

Một người chính là Tuyết Nguyệt Kiếm Tiên từ khi thành danh đến nay chưa từng bại qua, còn một người như trích tiên hạ phàm đột nhiên nhô ra. Thiên hạ vô song công tử, kẻ vừa chỉ xuất hiện mà chính miệng Thương Tiên thừa nhận y đả từng bại trận, một người độc xông vào Mộ Lương thành cùng Cô Kiếm Tiên một trận chiến.

Từ Bách Hiểu Đường ra Bách Binh Bảng, hàng ra thiên hạ này năm vị Kiếm Tiên sau, cho tới bây giờ không có ai ngay trước mọi người ra mắt bọn họ tỷ thí.

Lúc còn trẻ Lý Hàn Y đã từng cùng Triệu Ngọc Chân một kiếm đính ước.

Lúc còn trẻ Tạ Tuyên đã từng cùng Lý Hàn Y thử qua một kiếm.

Lúc còn trẻ Lạc Thanh Dương cùng Nhan Chiến Thiên thì đối chiến qua ba lần.

Nhưng là lúc đó, hắn cũng còn chỉ là sơ nhập giang hồ thiếu niên, còn chưa từng nổi danh thiên hạ, những thứ này tỷ thí khi lúc không người hỏi han, ở phía sau tới nhưng trở thành người trong trà lâu lặp đi lặp lại nhắc tới truyền kỳ.

Mà hôm nay, chân chính vào Kiếm Tiên tột cùng hai vị Kiếm Tiên lại muốn tại Tuyết Nguyệt Thành bên trong, cửa cung ra tiến hành tỷ thí?

Một vị đả vang danh khắp thiên hạ là nữ Kiếm Tiên, còn một người đột nhiên nhô ra, dù danh tiếng vẫn còn chưa vang vọng. Song y cùng với Cô Kiếm Tiên so kiếm toàn thân trở ra, cùng Thương Tiên giao thủ, một kẻ như vậy lẻ nào không phải Kiếm Tiên.

Mặc kệ y ngông cuồng phách lối lúc trước đây thế nào, hiện giờ hai vị Kiếm Tiên so kiếm với nhau, một trận chiến này ai có thể bỏ qua cho được cơ chứ. Tất cả người trong thành đều căng con mắt hết cở mà quan sát, sợ bỏ lở một trận chiến khó mà có được tại đêm này.

Theo thời gian trôi qua, đột nhiên không khí nơi giao tranh của hai người lại yên tĩnh đến kỳ lạ, mọi người đều không dám thở mạnh. Ánh mắt gắt gao nhìn hai thân ảnh kia, bởi vì bọn họ biết, yên lặng ngắn ngủi kia qua đi chính là giây phút quyết chiến khi mà kiếm thế tích tụ của hai người đả đạt lên đỉnh điểm.

“ Tung Hoành Hợp Nhất”

“ Nguyệt Tịch Họa Thần”

Bầu trời trên mười triều đóa trà hoa theo cánh tay hợp nắm Thiết Mã Băng Hà khẻ chỉ, một uông ánh trăng mỹ lệ. Mười triệu đóa trà hoa vây quanh tại Lý Hàn Y trường kiếm mỹ tới không thể tả, một kiếm kinh hồng lao đến Đế Thiên An mà chém.

Lý Hàn Y tu luyện Chỉ Thủy kiếm pháp giờ phút này toàn thân bộc phát, dưới một kiếm này ẩn chứa vô biên sát cơ, lại mỹ lệ khiến cho người nhìn như say mê trước vẻ đẹp của một kiếm.

Nhưng uông ánh trăng mang theo trà hoa lao đến người Đế Thiên An, tung hoành hợp nhất công thủ vô song, kiếm thế đả tích xúc lập tức bạo phát. Hai thanh trường kiếm cứ như hai đầu đen trắng long ảnh, đối mặt với thiên quân vạn mã như đỉnh Thương Sơn tuyết lở không cách nào cản được, hai đầu long ảnh như khai sơn lấp biển long hoành biển rộng, lao đến công kích.

“Kiếm Tiên một kiếm” Tư Không Trường Phong khen.

“Có thể du thiên cổ” Duẫn Lạc Hà ngửi một cái kia cả thành bày mùi hoa, con mắt không dám nhắm nhìn về quan cảnh mỹ lệ phía trước.

Trên bầu trời một khung cảnh mỹ lệ khiến người khó mà dời mắt đi được hiện ra, đầy trời trà hoa mang hiện lên, đám người bên dưới thấy được một uông ánh trăng mỹ lệ cùng với hai đầu long ảnh cuốn lấy nhau.

Vô số kiếm ảnh va chạm cùng với trà hoa, liên miên không dứt như sấm động, đầy trời trà hoa vở nát rồi rơi xuống, tạo thành một khung cảnh mỹ lệ khó tả được, làm cho lòng người say mê.

Lý Hàn Y đôi mắt bên trong rung động nàng không ngờ mình lại không làm gì được nam tử kia, Nguyệt Tịch Họa Thần của nàng không phá được Tung Hoành Hợp Nhất của đối phương, trong sắc trời hôn ám do hai kiếm chiêu diễn sinh, nàng cũng đả thấy được mơ hồ thanh vô hình kiếm kia, hàng trăm ngàn bóng ảnh vô hình thanh kiếm du tẩu.

“Tách nhập người Tung Hoành đạo, Tung Hoành Hợp Nhất” Lý Hàn Y nỉ non nhìn trên không trung đạp trên cánh hoa, thu lại trường kiếm thủ thế tung hoành, một kiếm chỉ thiên một kiếm hoành ngang.

Không hiểu sao trong lòng lại nhấc lên một tràng háo thắng chi tâm, nàng luyện kiếm 10 năm đến nay. Khó người có thể địch lại được, thế gian có thể cùng nàng so kiếm chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi. Hôm nay lại đột nhiên nhô ra một gả đàn ông, để cho nàng chiến ý kéo lên.

“ Hoành Quán Bát Phương” Đế Thiên An quát lớn một tiếng, Tiêu Luyện thân kiếm rung lên kịch liệt, kiếm khí bạo phát sau đó theo hắn chém ra một đường hoành ngang, một đạo kiếm khí như sóng nước lan tỏa trên không trung, đem vô số trà hoa cắt đứt, thậm chí còn chặt đứt đi những đỉnh Thiên Các, “ ầm ầm” tiếng đổ gãy vang lên liên hồi.

“ Bách Bộ Phi Kiếm” Đế Thiên An lại ném mạnh Thừa Ảnh về phương Lý Hàn Y, cả người khí tức bành trướng khí thế gắt gao khóa chặt lên Lý Hàn Y, thân ảnh tung người theo sau tay vờn quanh chuôi kiếm, rồi nắm lấy chuôi kiếm khí thế đề thăng tốc độ đẩy nhanh đến cực hạn, khí thế kinh hồng như rồng ra biển rộng.

Lý Hàn Y nhìn lao đến nam tử, khí tức đối phương áp bách đến người mình, một cổ sinh tử nguy hiểm để cho nàng cảm nhận được. Đối mặt với hiểm cảnh, Lý Hàn Y không có né đi mà lựa chọn đối chiến, bởi vì nàng là Tuyết Nguyệt Kiếm Tiên, từ trước đến nay chưa từng bại qua.

Năm xưa tại Côn Lôn thượng một kiếm chặt đứt nắp Thiên Vân tầng, khiến cho ngàn năm tuyết sơn nhìn thấy ánh mặt trời, nàng kiếm, vốn là là tại tuyệt cảnh lúc, mới là mạnh nhất. Hồi sinh một kiếm, hám Côn Luân, giờ phút này một lần nữa bị ép đến tuyệt cảnh Lý Hàn Y sử xuất ra một kiếm.

Thiên hạ năm vị Kiếm Tiên, Cô Kiếm Tiên thần bí nhất, bội kiếm "Cửu Ca", không có đứng hàng thiên hạ thập đại danh kiếm trong.

Nho Kiếm Tiên nhất không câu chấp, bội kiếm "Vạn Quyển Thư", tên là mình lấy, kiếm là mình không biết từ chỗ nào mua được, tự nhiên cũng không từng có thiên hạ thập đại danh kiếm mỹ dự.

Đạo Kiếm Tiên xứng nhất kia một cái "Tiên" chữ, núi Thanh Thành tu đạo ba mươi năm, cầm kiếm là Thanh Tiêu, thiên hạ danh kiếm đứng hàng thứ sáu, ngậm đạo gia chí lý, là đạo gia đệ nhất kiếm.

Nộ Kiếm Tiên thì bá đạo nhất, bội kiếm là vương phách kiếm "Phá Quân", thiên hạ danh kiếm hạng thứ năm. Mà Lý Hàn Y sở phối hợp kiếm, thì là trăm năm trước Côn Luân Kiếm Tiên bội kiếm Thiết Mã Băng Hà, thiên hạ danh kiếm đứng hàng thứ ba. Trăm năm trước, trong thiên hạ cũng chỉ có kia một tên Côn Luân Kiếm Tiên, cuối cùng nghe nói tại Côn Lôn Sơn thượng thừa chim to có bay lên trời đi.

Nhưng dẫu sao chỉ là truyền thuyết, cũng không có người chính mắt thấy được một màn kia, chỉ là truyền thuyết Kiếm Tiên bội kiếm lưu lại, bao ở hắn kiếm trận trong. Mà Lý Hàn Y liền là đột phá vậy tuyệt đời kiếm trận, chặt đứt trăm năm đóng băng tuyết sơn, lấy đi chuôi này tuyệt thế kiếm. , quang bàn về bội kiếm mà nói, Lý Hàn Y đứng hàng năm đại Kiếm Tiên đứng đầu.

Mà tại năm vị Kiếm Tiên trong, Cô Kiếm Tiên nửa bước không rời cô thành Mộ Lương, Đạo Kiếm Tiên ba mươi năm không dưới núi Thanh Thành một bước, Nho Kiếm Tiên nấp trong thành phố giếng, thần bí khó lường.

Mà Nộ Kiếm Tiên lại là ma Kiếm Tiên, trên đời trong mắt người, càng là ma đầu mà không phải là Kiếm Tiên. Chỉ có Tuyết Nguyệt Kiếm Tiên Lý Hàn Y kiếm, thường nhất vì thế nhân thấy, nhưng thế nhân thấy, Lý Hàn Y kiếm chưa bao giờ bị bại cả.

“Kiếm khởi” Lý Hàn Y giận quát một tiếng, Thiết Mã Băng Hà chợt bay lên, nàng cũng tung người nhảy một cái, cầm chuôi kiếm, hướng về phía Đế Thiên An mà đến, từ người khí tràng liên miên bất tuyệt tuôn ra, như đỉnh Thương Sơn bảo tuyết lạnh lẽo khiến người tê dại âm hàn cuốn đến Bách Bộ Phi Kiếm.

Ngay khi khoảng cách chỉ còn trong giây lát, hai người lần nữa va chạm với nhau, chỉ thấy Tiêu Luyện phát ra chói mắt ánh sáng. Làm cho Lý Hàn Y nhịn không được phải nhắm mặt lại, khi cường quan phát xạ vào mắt mình.

“ Phốc”

Một thanh âm vang lên trong đêm tối tĩnh mịch, rơi vào tai những người quan kiến, bọn họ chỉ thấy được hai thân ảnh từ hai hướng khí thế lăng lệ va chạm vào nhau. Nhưng trong giây lát một đạo ánh sáng chói mắt phát ra, làm cho ai cũng nhịn không được mà nhắm mắt lại, hay không thấy rõ được thời khắc mấu chốt.

Cho đến khi cường quang tản đi, thấy được thân ảnh nam tử như trích tiên kia rơi xuống mặt đất bên dưới, cùng với vô số đóa trà hoa trong bầu trời. Khung cảnh này làm cho vô số người há miếng chết trân mà quan kiến.

“ Bại” Lạc Minh Hiên kinh hô lên.

Tư Không Thiên Lạc khẽ cắn môi nhìn thân ảnh kia, trước kia nàng chính là hy vọng nhị sư tôn đòi lại công đạo cho mình. Song trong thâm tâm, thật sâu không mong đợi hắn chết dưới kiếm của Lý Hàn Y. Mà không chỉ nàng, còn rất nhiều cô nương trong thành nào đành lòng vị công tử như trích tiên này chết đi đây.

“ Hừ” Lý Hàn Y ánh mắt phức tạp nhìn về thân ảnh kia rơi xuống mặt đất, trong lòng cảm xúc ngổn ngang vô cùng, hơn ai hết nàng rõ vô cùng đối phương một kiếm kia có thể lấy mạng của nàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK