Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lão Đao Bả Tử đưa mắt nhìn chăm chú.

Hắn đã nghe qua kiếm của Đạo Thánh ảo diệu vô song, bây giờ tận mắt nhìn mới nhìn rõ được sự cường đại đáng sợ này.

“ Ta muốn diệt các ngươi, một kiếm là đủ” Thiên Trạch cao giọng nói.

Lời dứt mười mấy cây Tru Tiên kiếm phóng xuống đem mấy kẻ quát tháo Thiên Trạch lúc nãy vây nhốt, sau đó hừng hực Thái Dương Chân Hỏa bạo phát, trong ngắn ngủi thiêu đốt nguyên thần cùng nhục thể.

Đám u linh kinh sợ, hốt hoảng nhảy lùi ra xa những thanh cự kiếm kia, ai nấy mồ hôi tuôn ra, khẩn trương nhìn Đạo Thánh.

Giết người bọn họ đã thấy qua, nhưng diệt người trong ngắn ngủi kia đến cả thân xác cũng không còn kia quả thật thấy mà kinh sợ.

Phải biết những kẻ đi vào trong trang này là kẻ yếu ư, ai nấy cũng đều là Tự Tại Địa Cảnh cao thủ cấp bậc cả.

“ Đây là kiếm gì?” Diệp Cô Hồng ánh mắt mở to ra, tràng đầy khiếp sợ.

Lão Đao Bả Tử ngưng trọng nhìn những thanh đại kiếm kia cùng với hỏa diễm nóng bức kia, hắn cảm nhận được uy hiếp chí mệnh.

“ Kiếm để giết tiên thần, loại kiếm mà phàm nhân các ngươi không cách nào chạm đến được” Thiên Trạch trang bức nói : “ giết gà dọa khỉ từng này đả đủ chưa?”

Lão Đao Bả Tử trầm mặc, nói : “ Đạo Thánh kiếm pháp tuyệt diệu vô song, lão phu bội phục, chỉ là Đạo Thánh chỉ có một người, lão phu bất tài cũng đã là Thiên Nhân cảnh, người ở trong trang này cho dù chết đi nữa, chết tại kiếm kia cũng không tiếc, nếu như lấy đại giới bỏ ra, Đạo Thánh có thể đi ra được ư?”

Thiên Trạch nói : “ dưới trời đất này đã không ai có thế giết được ta nữa, ngươi cũng đừng đề cao mình quá, trong mắt ta, ngươi cũng chỉ như bọn chúng mà thôi, không phải thế lực ngươi có chổ dùng cho ta, ngươi nghĩ bọn các ngươi còn có thể sống đến bây giờ ư?”

Không khí im lặng cùng dồn nén.

Không một ai dám khinh thường Thiên Trạch trước những kẻ xấu số vừa chết đi.

“ Ngươi muốn thu lấy thế lực của ta” Lão Đao Bả Tử trầm mặc một hồi nói.

Thiên Trạch nói : “ U Linh Sơn Trang với ta mà nói có hay không không quan trọng, quan trọng là ngươi mà thôi. Ngươi thân phận, địa vị cùng với mưu trí rất đáng để ta đi một chuyến”

Lão Đao Bả Tử ánh mắt thoáng quang quang mang : “ ngươi biết ta thân phận”

“ Ta không chỉ biết ngươi thân phận còn biết Diệp Tuyết Diệp Linh cùng mẹ khác cha chuyện, ngươi nói ta có biết thân phận của ngươi không” Thiên Trạch thu lại Luyện Khí Chi Kiếm vào tay, nói xong hắn dùng Không Thức Giới truyền âm : “ Vũ Đương người Mộc đạo nhân! ta nói có đúng không?”

Thanhh âm vang lên trong đầu, Lão Đao Bả Tử cũng là Mộc đạo nhân biến sắc, sát khí phô thiên cái địa kéo lên nhưng rất nhanh như con gió thoáng qua, được lão khống chế ép xuống.

Nghe được lời này Mộc đạo nhân trong lòng hắn đã nhấc lên kinh đào hải lãng.

Trên đời này nếu nói có người biết Lão Đao Bả Tử chân thực thân phận, cái kia chỉ có đệ tử của hắn Thạch Hạc .

Nhưng đệ tử kia làm sao lại phản bội hắn chứ, hắn rõ ràng đệ tử này, hơn nữa nếu như Thạch Hạc phản bội hắn, tất bố trí cạm bẫy cùng Đạo Thánh liên thủ, hắn có thể đã sớm bỏ mệnh rồi.

Làm thế nào mà Đạo Thánh biết được thân phận của lão, lẽ thường lão nên một lệnh cho thuộc hạ cùng toàn sức diệt trừ y ngay, nhưng Đạo Thánh không chút kiêng kỵ nào đến, ắt hắn rất tự tin vào võ lực của mình.

Mà thực tế lão còn chưa giao thủ nhưng lão khẳng định y võ lực còn trên cả hắn, vừa rồi mấy thanh kiếm kia đã cho lão biết, chỉ sợ đã đạt đến cảnh giới Tiên Ma trong truyền thuyết kia, một cái như vậy những kẻ ở đây cũng khó mà hợp kích được.

Hơn nữa y nếu muốn ra tay đã sớm ra tay rồi, từ ngôn từ của y cũng để hắn biết là mình đối với y có chổ cần. Tất nhiên nếu như Đạo Thánh ra tay với hắn, lấy hắn Thiên Nhân lực lượng cũng không phải cam lòng chịu chết được.

“ Ngươi rốt cuộc là ai?” Lão không nhịn được thăm dò.

Thiên Trạch đem tấm mặt nạ cởi xuống : “ Bách Việt! Xích Mi Long Xà”

Chúng nhân chú mục nhìn chằm chằm lấy, trong đầu suy tính lấy thân phận của y.

Diệp Linh đem mắt nhìn gương mặt kia, nàng nhìn chăm chú, đúng như nàng đoán gả đàn ông kia còn trẻ, hơn nữa lại tuấn lãng vô cùng, nói : “ hóa ra đây mới là chàng dung mạo, thật soái à, chỉ là Bách Việt Xích Mi Long Xà ?”

Mộc đạo nhân suy nghĩ một chút, lão kiến thức nhiều nào phải như Diệp Linh : “ Bách Việt mười hai năm trước nội loạn cuối cùng ba nước Hàn, Sở, Bắc Ly chia đất. Trong lúc chịu sự chú ý nhất của cuộc chiến, thái tử Bách Việt lại biến mất không rõ, hóa ra lại là Đạo Thánh trên giang hồ, lão phu quả thật bất ngờ”

Thiên Trạch gật đầu : “ nếu ngươi đã biết thân phận của ta, vậy cũng nên đưa ra câu trả lời rồi đấy”

Diệp Linh một đôi mắt đẹp nhìn, nàng cũng không nghĩ Đạo Thánh lại là thái tử Bách Việt, một nước trữ quân há là bình thường ư? Dù là vong quốc đi nữa thì Đế vương dòng dõi cũng hơn xa nhiều kẻ.

Mộc đạo nhân nói : “ nếu như lão phu không đồng ý”

Thiên Trạch trả lời : “ Vậy thì chết”

Mộc đạo nhân hỏi : “ Xích Mi Quân có phần xem thường lão phu quá chăng?”

Thiên Trạch nói : “ ngươi không phải là ta đối thủ”

Mộc đạo nhân nói : “ Như bằng cả U Linh sơn trang”

Thiên Trạch nói : “ cũng như thế, kiến càng lay cây thôi”

Mộc đạo nhân trầm mặc, một hồi nói : “thái tử muốn đông sơn tái khởi lại Bách Việt”

Chỉ có nguyên do này Đạo Thánh mới trộm cướp tài phú lớn như vậy, cũng như tìm hắn thu phục. Bởi phục quốc là một chuyện không dễ dàng, cần rất nhiều tài lực và cả nhân lực.

“ Không sai” Thiên Trạch thừa nhận.

Mộc đạo nhân trầm mặc suy nghĩ, một lát nói : “ ta có thể đáp ứng, nhưng thái tử cũng phải đáp ứng ta một chuyện”

Thiên Trạch đáp : “ nói nghe thử”

Mộc đạo nhân nói : “ Ta muốn thái tử lấy cưới một người”

Thiên Trạch hỏi : “ cưới ai?”

Mộc đạo nhân lớn giọng : “ Diệp Tuyết”

Lấy Thiên Trạch thân phận cùng vũ lực, với Mộc đạo nhân ánh mắt chỉ sợ Bách Việt rất nhanh sẽ được gầy dựng lại thôi, kẻ này đã đạt đến cảnh giới trong truyền thuyết kia, cho nên Mộc đạo nhân quyết đoán đem con gái gã cho.

Luận vũ lực khó cùng bối nam tử nào có thể so bằng, tài trí mưu lược cùng địa vị càng không so được, hắn chỉ có đứa con gái ruột này, gả cho Thiên Trạch đúng là không có gì tốt hơn, hơn nữa có thể rút ngắn quan hệ cả hai.

Có khi thông qua Thiên Trạch kế hoạch của hắn càng thêm hoàn thiện, hoặc là trước ứng biến dùng mỹ nhân kế thăm dò, công hay thủ chỉ có lợi mà không hại, hắn vì sao không thúc đẩy việc này chứ.

Diệp Linh sau lưng Thiên Trạch đã la lên : “ Tôi phản đối.”

Mọi người lại biến hẳn sắc mặt, không ai ngờ có người dám phản đối Lão Đao Bả Tử.

Ở gần Lão Đao Bả Tử nhất cùng bên cạnh Diệp Cô Hồng là một cái thiếu nữ mỹ lệ, lạnh lẽo, nàng chính là Diệp Tuyết, lúc này đôi mắt kinh ngạc khi nghe Lão Đao Bả Tử muốn Thiên Trạch cưới mình và cả em gái phản đối.

Diệp Linh đã đứng dậy, cô lớn tiếng nói : “Tôi kiên quyết phản đối, chết cũng phải phản đối.”

Lão Đao Bả Tử giận dữ nói : “Vậy thì ngươi mau mau đi đâu chết đi.”

Diệp Linh không sợ hãi tí nào, đi đến ôm Thiên Trạch tay nói : “ chàng cưới ai cũng được nhưng không được cứu cô ta, thiếp có chết cũng không đồng ý.”

Mộc đạo nhân lạnh lùng nói : “ quyết định này không phải do ngươi, hơn nữa ngươi không nghe lời ta”

Diệp Linh không sợ hãi, đáp : “ tôi không nghe lời ông nữa, càng không sợ ông nữa, Thiên Trạch, tôi đã là nữ nhân của chàng ấy, sẽ không nghe ông”

“ Chuyện này là thật?” Mộc đạo nhân dò hỏi.

Thiên Trạch nói : “ ta cũng mới biết đấy, chỉ là chuyện này ta cũng không phản đối, yêu cầu của ông ta có thể đáp ứng”

Diệp Linh tức giận nói : “ không được, cô ta là kẻ thù của thiếp, có thiếp không thể có cô ta được”

Thiên Trạch nói : “ cái này thì dễ mà, một tháng chia ra chẵn lẽ là được, hai tỷ muội nàng không phải không gặp nhau ư.”

Diệp Linh cắn răng, bỗng nhiên dậm chân một cái, xông ra ngoài. Cô xông tới cửa, lại quay đầu, hằn học nhìn Thiên Trạch chăm chăm, nói :” chàng nghe đây, chàng mà đụng vào cô ta, tôi sẽ đi vụng trộm với một trăm tên đàn ông cho chàng thấy”

Thiên Trạch không để ý đến chuyện này, nói : “ ta đã đáp ứng yêu cầu của ngươi, vậy ngươi câu trả lời”

Mộc đạo nhân nói : “ từ nay lão phu U Linh sơn trang nguyện trợ giúp cho thái tử đạt thành ý nguyện”

Lời này vừa ra đám u linh xì xầm bàn tán.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK