Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ba ngày sau nhóm người họ Mặc đã đến được đất Tề Lỗ cũ nay là Tang Hải quận.

Đa phần Mặc gia thì ẩn cư tại cứ điểm hẻo lánh, còn các thống lĩnh thì chia nhau theo các đường vào chổn phồn hoa nhất ở Tang Hải, nơi có Nho gia thánh địa Tiểu Thánh Hiền trang chiếm cứ.

Hiển nhiên khi đi vào ai nấy cũng đã cải trang vào thành, theo xe ngựa di chuyển thẳng đến cứ điểm trong thành, nơi một cái thống lĩnh Mặc gia khác ở.

“Hữu Gian Khách Điếm” Thiên Minh nhìn khách điếm phía trước nói, sau đó cất bước đi vào bên trong.

Hữu Gian Khách Sạn chính là cứ điểm của Mặc Gia, khó người mà biết được, che dấu cực kỳ ẩn mật, lấy khách điếm phương thức tồn tại.

“Khách quý khách quý!”

Từ trên lầu trên, dung mạo thô kệch người béo lùn trung niên tuổi, thống lĩnh Bào Đinh chậm rãi đi xuống.

Cao Tiệm Ly trong Nho môn y phục nói : “ đã lâu không gặp”

Bào Đinh đáp : “Ai nha, Cao lão bản, các ngươi rốt cuộc tới rồi.”

Cao Tiệm Ly chắp tay nói : “Đinh chưởng quỹ, đi đường không được thuận lợi”

Thiên Minh lúc này mới đánh giá đến trước mắt cái này Đinh chưởng quỹ, chỉ gặp trên đầu của hắn cuộn lại một đầu vải thô, một mặt râu quai nón, đầy mặt bóng loáng, thoạt nhìn như là cái phố phường thô nhân.

Bào Đinh nói “Ai nha, làm ta mong chết được, câu đó gọi là gì nhỉ, thật là một ngày không gặp, như cách ba cái mùa thu, tròng ngóng mắt đều sắp lòi ra rồi”

Tuyết Nữ, Như Sương cười khúc khích.

Tuyết Nữ nói : “Đinh chưởng quỹ, ông đừng nói điển cố nữa liền nói tiếng dân dã đi.”

“ Ha ha! Đâu có!” Bào Đinh đảo mắt một cái, cười nói : “ ai ya, sao ta thấy đại mỹ nữ này quen thế nhỉ?”

“Đinh chưởng quỷ, ông nhìn ai cũng thấy đại mỹ nữ, ta không mắc bẫy đâu” Tuyết Nữ đáp lại.

“ Ha ha ha! Mời khách quý lên lầu” Bào Đinh cười nói : “ hôm nay không tiếp khách ngoài nữa, tiểu nhị, đóng cửa?”

“ Dạ!” đám tiểu nhị trong lầu cùng hô lên.

Hai tên tiểu nhị rất nhanh đi đến cửa lớn đóng lại.

Đám người Mặc gia nhanh được Bào Đinh dẫn lên cầu thang đến một gian phòng.

“ Bộ dạng này của các ngươi ta nhìn thật không quen! Ở đây an toàn, các ngươi đừng cải trang nữa” Bào Đình dẫn người vào trong nói.

Lời này vừa ra đám người cũng vào hậu phòng phía sau đem y phục cũ mặc lại.

Chờ đến khi lần nữa tụ hội đông đủ, Bào Đinh hài lòng : “ thế này trông mới hay”

“ Ta cũng đồng cảm” Thiên Minh tán đồng, từ nhỏ đến lớn ở tại cung trong hắn trước nay cùng các anh chị em đều thích gì mặc đó, chỉ cần thoải mái là được, lần này vào thành cải trang mặc Nho sinh y phục quá vướng víu.

“Hm!” Bào Đinh đem mắt nhìn về thiếu niên này.

Ban Lão Đầu nói “Để ta giới thiệu một chút.”

Đinh chưởng quỹ đưa tay ngăn nói “Giới thiệu gì chứ, để ta ,tự giới thiệu. Đều là huynh đệ cùng bằng hữu, gã béo này họ Đinh, là nơi này chưởng quỹ, đặc biệt ở nơi này tiếp ứng cho các vị hành động tiếp theo”

Cái Nhiếp chắp tay nói “Bào Đinh Giải Ngưu ( đầu bếp mỗ trâu), tuyệt kỹ thần kỳ, từ lâu đã nghe nói qua Đinh gia đại danh.”

Đinh chưởng quỹ sờ sờ đầu, ngượng ngùng nói : “Đó là danh tiếng của tổ tông , có thể làm cho Cái tiên sinh nhớ kỹ, lão Đinh ta thế nhưng là quá có mặt mũi.”

Ban đại sư tiếp tục giới thiệu, đưa tay chỉ về Hạng Vũ nói : “Vị này là Thiếu Vũ thuộc tộc họ Hạng của Sở quốc”

“Hạng thị nhất tộc thiếu chủ?” Đinh chưởng quỹ nổi lòng tôn kính, nói : “Trên giang hồ các huynh đệ đều là mười phần bội phục đó.”

Thiếu Vũ chắp tay hoàn lễ nói : “Ẩn nhỏ thì ở nơi sơn dã, ẩn lớn thì ở thành thị, khó ai mà nghĩ ra, Mặc Gia mở cái gian khách điệm tại phố xá đông đúc làm cứ điểm liên lạc, quả không hổ là giang hồ hào khách, Đinh tiền bối can đảm hơn người đâu.”

Đinh chưởng quỹ bị Thiếu Vũ một tán thưởng, ngượng ngùng cười ngây ngô, nói : “Đoàn người đừng khách khí, gọi ta Đinh Bàn Tử là được rồi.”

Ban đại sư tằng hắng một cái, một tay đưa về Như Sương nói : “Đinh Bàn Tử, vị này là trước đó đề cập với ngươi.”

Đinh Bàn Tử bừng tỉnh đại ngộ, đối Như Sương một trận dò xét.

Như Sương trừng mắt nhìn : “ Đinh Bàn Tử, ông nhìn cái gì đấy?”

“ Không nghĩ đến nhiều năm không gặp, Như Sương cô nương lại trở thành một cái mỹ nữ. Còn là Cừ Tử đại nhân, lợi hại, lợi hại” Bào Đinh cười nói.

Như Sương bị khen xinh đẹp hiển nhiên rất thích, nói : “ mẹ ta nói trong mắt ông ai cũng là mỹ nữ cả, ta mới không bị ông lừa đâu”

“Ha ha ha” Bào Đinh cười lên.

Ban đại sư nói : “ còn đây là Thiên Minh đệ tử của Cái tiên sinh.”

“Ồ!”Bào Đinh tỏ vẻ ngạc nhiên rồi nói : “ Cái tiên sinh cao đồ à!”

Thiên Minh ậm ừ qua chuyện.

Giới thiệu xong, Đình Bàn Tử ngồi xuống thu hồi nụ cười, nói : “Thời gian này, binh lính đi lại trong thành nhiều hơn rất nhiều so với thường ngày, mà xem cờ hiệu không phải bản địa trú quân.”

“Quân Việt tăng cường quân đồn trú ở Tang Hải?” Tuyết Nữ hỏi.

Bào Đinh đáp : “Ừm, chí ít gấp hai, hơn nữa còn đang tăng thêm. Mà ba ngày nay ở phủ nha hành quán nơi đó càng là thay đổi quân Trọng Giáp đóng giữ. Mấy con đường đều cấm, dù là ban ngày, cũng không cho người tới gần.”

Thiếu Vũ suy nghĩ rồi nói : “Không phải là có đại nhân vật gì muốn tới?”

Thiên Minh đem tay lên cầm xoay đầu, nói : “Ngươi nói cái này đại nhân vật có phải là ta. ... chúng ta không?”

Như Sương nói : “lẽ nào là ông ấy?”

“ Không đâu!ông ấy cần gì binh sĩ chứ. Ông ấy mà đến toàn bộ tội phạm đều chạy mất ngay. Ta nghĩ là quan viên trọng thần nào đó” Thiên Minh suy đoán.

Như Sương cảm thấy có lý.

“Hơn nữa còn có một chuyện lạ” Bào Đinh nói.

Thiên Minh nói : “ chuyện lạ”

“ Chuyện gì thế?” Tuyết Nữ dò hỏi.

Bào Đinh nói : “ Việt quân cấm biến rồi”

“Cấm biển” Từ Phu Tử hơi nghi hoặc một chút

Bào Đinh nói : “Ukm. Tất cả thuyền dân trong cảng không được phép ra biển, có điều thuyền quan ngược lại là ra vào suốt cả ngày, mà lại còn chất đầy hàng, tựa hồ đang chở hàng đến nơi nào đó”

Ban đại sư nghe xong nói với Cái Nhiếp: “Cái tiên sinh, tình huống hoàn toàn khớp với lời tiên sinh từng nói”

Cái Nhiếp gật đầu : “Âm Dương gia, Công Thâu gia đều tham dự vào.”

“Cho nên mọi việc đều đang tiến hành theo kế hoạch của Cử Tử... chỉ là hiện giờ...” Bào Đinh lấp lửng nói.

Đế quốc Đại Việt có động tĩnh lớn, Yên Đan thu nhận tin tức đã chuẩn bị kế hoạch kỹ càng, nhưng hiện giờ Mặc gia không còn như trước trung kiên phản Việt, khiến cho kế hoạch này lở dở lương ương.

“Như vậy thì chúng ta ở trong thành cực kỳ nguy hiểm” Cao Tiệm Ly nói

Hiện giờ Mặc gia là phản nghịch cần diệt trừ của Đại Việt, muốn thay đổi trận doanh nhất thời khó mà làm được. Một khi thân phận bị lộ ra, bọn họ đối mặt chính là bị giết chết bất luận tội.

Cho dù Như Sương có là Long tử đi nữa nhưng lại không có thực quyền gì cả. Cũng chẳng giúp ích được bao nhiêu. Một khi bị lộ, Như Sương cũng không làm được gì, thậm chí còn bị kéo vào liên lụy.

“ Trừ những người có nhiệm vụ trên mình, những người còn lại tốt nhất trú ở cứ điểm ẩn cư bí mật ở ngoại thành” Bào Đinh liền nói.

“ Cứ điểm ngoài thành” Hạng Lương lên tiếng.

Ban lão đầu gật lời : “ sự tình trọng đại nên cẩn trọng thì hơn”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK