Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đế Cung trong, Thăng Long điện vị trí.

Kinh Kha cùng Tần Vũ Dương cũng nghe rõ được thanh âm bên ngoài.

Song thanh âm này vang lên lại để bọn họ cay đắng cùng chua chát, khi lòng tin đại nghĩa bị đả kích.

Thiên Trạch bước xuống nói : “ giơ cao đánh khẻ, kẻ đến giết trẫm lại muốn trẫm tha chết cho ư? Các ngươi giết trẫm xong có bỏ qua cho con dân trong thành không? Đúng là nực cười mà! tha cho các ngươi, ai tha cho con dân trẫm”

Nói xong Thiên Trạch như gió cướp đến, một kích lăng lệ đâm đến Tần Vũ Dương.

Tần Vũ Dương vốn quỳ lễ, tư thế sơ hở đầy, cộng thêm hắn chiến tâm đã mất, dưới một kích của Thiên Trạch mà không chống đở được.

“ Phốc!”

Đầu mâu lạnh lùng xuyên tim, Tần Vũ Dương đau xót truyền lên đại não, rất nhanh sau đó hắn thị giác liền bắt đầu mơ hồ.

“ Ngươi đã biết mọi chuyện, lại để Cửu Long Tứ Cực trận pháp hủy đi, cốt là muốn dụ phản nghịch ra hết mà trừ diệt” Kinh Kha đối với cái chết của huynh đệ cũng buồn bã, hắn không phải người ngu cho nên rõ ràng chuyện đến bây giờ là người này đứng sau thu lợi.

“ Không sai!” Thiên Trạch thừa nhận, rút ra đầu mâu, lạnh lùng nói : “ ngươi nếu còn không ra tay chỉ có chết. Mà ra tay ít ra còn giãy dụa được một hồi”

Kinh Kha nhắm mắt lại sau đó mở mắt ra, quyết tuyệt mà nói : “ hôm nay thích sát Kinh Kha đã không cầu sống, Kinh mỗ cũng muốn xem đệ nhất thiên hạ người có bao nhiêu cách biệt”

Nói xong, Kinh Kha đem tay vuốt lên thân kiếm Tàn Hồng, thả ra vô biên sát khí cùng kiếm khí, lại một lần nữa đem Thiên Trạch thân thể hoàn toàn bao vây ở trong đó.

Nhưng từ đầu đến cuối, Thiên Trạch vẻ mặt nhưng là dị thường bình tĩnh, liền phảng phất trước mặt đoạt mệnh mũi kiếm căn bản là không tồn tại, để mặc cho hắn súc khí tụ thế.

Kinh Kha khí thế đả đủ lại đâm kiếm, trong tay Tàn Hồng kiếm, không ngừng thiêu đốt liệt diễm bao phủ lên Thiên Trạch.

Thiên Trạch nắm trong tay tuyệt đại hung binh điểm ra, kích khí như cầu vộng bạo phát.

“Đang đang”

Kiếm khí cùng kích khí giao kích, kiếm cùng kích tương giao, thanh âm không ngừng vang lên truyền khắp toàn bộ đại điện.

“Coong”

Cái kia kích đã điểm lên Tàn Hồng, mặt họa kích bên trái giữ chặt Tàn Hồng lưỡi kiếm lại.

Kinh Kha bị Thiên Trạch mạnh mẽ bức trượt ra ngoài đại điện Thăng Long.

Tàn Hồng là hung lệ binh khí, tuy nhiên Họa Kích Huyết Long Mâu so với Tàn Hồng còn đáng sợ hơn gấp rất nhiều lần, dưới tay Thiên Trạch uốn qua máu thần ma, so với chưa từng giết người Tàn Hồng mà nói càng đáng sợ hơn không biết bao nhiêu lần.

Nói đến hung lệ cùng sắc bén, Tàn Hồng đứng trước Họa Kích Huyết Long Mâu chỉ là trẻ con mà thôi.

Luận binh khí Tàn Hồng không phải là Họa Kích Huyết Long Mâu đẳng cấp, luận thực lực Kinh Kha lại càng không phải Thiên Trạch đối thủ.

Hơn nữa còn một điều Kinh Kha chịu thua thế đó là hắn chỉ có hai tay, còn Thiên Trạch có đến bốn. Hai cánh tay khác đó chính là song long của hắn, nói đến song long cả hai cũng không yên, miệng rồng há lớn đem Kinh Kha bị bức lùi lao đến cắn.

Kinh Kha vội vàng ứng biến, mượn quán tính bị đẩy lại súc thế nhảy lùi trong không trung, một nhảy này nhảy xuống bên dưới cầu thang đá.

“ Đang!”

Thiên Trạch cướp đến một kích quét ngang.

Kinh Kha nắm kiếm đở bị một kích này đánh văng qua trái, trượt lùi trăm mét.

Tàn Hồng là một thanh hung lệ binh khí, cộng thêm Họa Kích Huyết Long Mâu càng mạnh gấp trăm lần.

Hai cái hung binh một chổ, Kinh Kha vốn điều khiển Tàn Hồng chịu lệ khí thương hại, lại thêm hung binh của Thiên Trạch tác động càng ảnh hưởng hơn.

Kinh Kha cũng cảm giác mình thể nội kinh mạch cùng hỏa thiêu, đây là Tàn Hồng tác dụng phụ, loại này tác dụng phụ, đối với phổ thông chiến đấu có lẽ không có cái gì, song là cùng Thiên Trạch dạng này đệ nhất nhân trong thiên hạ chiến đấu, điểm ấy tác dụng phụ cũng đủ để trí mạng.

“Ong! Ong!Ong”

Kinh Kha đã biết mình không chống đở được thêm lâu nữa, để mặc lệ khí thương thân cùng ảnh hưởng tâm thần mình, hắn giờ phút này, quyết sử ra mạnh nhất một kiếm của mình.

Theo Kinh Kha quán chú vào lực lượng, Tàn Hồng chấn minh không dứt, hai mắt của Kinh Kha bị lệ khí ăn mòn đỏ hồng, giờ phút này hắn thuần túy chỉ muốn một việc đó là sát lục.

Bất quá chìm trong sát lục chi ý đó, Kinh Kha theo chấp niệm của mình mà sở ra mạnh nhất một kiếm.

Kinh Kha sư thừa là đại tướng quân nước Ngụy, Công Tôn Vũ là một cái hảo thủ dùng kiếm, Long Đằng Bát Kiếm nổi danh đất Ngụy cùng các nước.

Kinh Kha cũng học được bộ kiếm pháp này, song hắn đối với kiếm thuật có rất lớn thiên tư, từ Long Đằng Bát Kiếm thông qua giao đấu và biết đến các loại kiếm pháp, đến nay tự sáng tạo cho mình thích hợp nhất kiếm pháp.

“Kinh Thiên Mười Tám Kiếm!”

Danh như nghĩa là mười tám kiếm, Kinh Kha trong ngắn nhất thời gian sở ra mười tám đường kiếm, vì quá nhanh chỉ để lại mười tám cái thân ảnh.

Kiếm khí mãnh liệt, kiếm thế đã thịnh, kiếm ý như kinh thiên phích lịch bá đạo vô cùng, sát khí dày đặc, lệ khí của Tàn Hồng càng hung thịnh.

Bốn phương tám hướng khí cùng thế bao phủ Thiên Trạch.


“ Tốt!” Thiên Trạch nhìn thế kiếm của Kinh Kha khen lấy, một kiếm này của Kinh Kha vậy mà đạt đến Thiên Nhân cảnh cao thủ.

Đối mặt với thế kiếm hung mãnh kia, Thiên Trạch đem kích nâng lên, cả người cùng kích thẳng tiến không lùi, khí thế trong người mạnh mẽ xông lên.

Tựa như mủi thuyền rẻ sóng nước, Thiên Trạch xông vào kiếm thế của Kinh Kha, mạnh mẽ phá đi.

“Oanh!!”

Kích khí như uông cầu vồng cùng kiếm khí va chạm cùng Kinh Kha Kinh Thiên Mười Tám Kiếm kiếm khí, ở giữa không trung bên trong chạm vào nhau, cường đại kiếm khí lập tức hình thành cường đại sóng xung kích.

Thăng Long điên xung quanh bị tàn phá.

Cuối cùng, Kinh Kha Kinh Thiên Mười Tám Kiếm vẫn là không có ngăn trở Họa Kích Huyết Long Mâu, bị một kích đính tại đã trở thành phế tích đại điện trên mặt đất, máu tươi trong miệng tràn ra.

Mà thanh Tàn Hồng cũng bị chém đoạn phần mủi.

Cũng trong lúc này, Đế thành xảy ra hổn loạn.

Các thế lực tiềm ẩn trong thành chế tạo hỗn loạn, các kiến trúc trong thành phát nổ gây thương vong trong dân chúng, cùng với đó là giết chóc để thêm hổn loạn.

Cùng với đó các Thiên Nhân cao thủ cũng đã đuổi đến Đế Cung chổ.

“ Hừ” Vô Song Quỷ vẫn là người thủ cửa, trên tay song kích đã lấy xuống, sát ý tỏa ra nhìn đám người đuổi đến.

Từ Đế Cung bên trong bay ra mấy chục cái thân ảnh đứng trên thành tường, đa phần đều là nữ tử, mỗi một cái đều tỏa ra khí thế mạnh mẽ vô cùng.

“ Bùm!”

“ Bùm!”

“ Bùm!”

Một đạo pháo hoa tín hiệu bắn lên từ trên Long Điện, chia làm ba hội tên lệnh.

Ngay lập tức, mấy ngàn cái thân ảnh ở khắp nơi trong Đế thành ngự binh mà lên bầu trời Đế thành, sau đó tỏa xuống những con hẻm gặp náo loạn công kích những kẻ gây náo động trong thành.

“ Rầm! Rầm! Rầm!”

Trùng điệp tiếng bước chân vang lên, quân đội được huy động bắt đầu đổ vào các tuyền đường lớn tham dự vào vây bắt phản loạn.

Thiên Trạch như đã biết kế hoạch của Xương Bình Quân hắn làm sao không có ứng đối cho mình chứ. Hắn không vội phá hủy kẻ địch kế hoạch mà để cho bọn chúng vào hết trong thành, sau đó một lưới mà giết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK