Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Luận uy lực cùng cường độ phá hoại thì Đại Bi cùng Thiên Trạch và Hoàng Tuyết Mai cùng Mạc Đại chi chiến là hai cặp đấu ác liệt cùng mạnh mẽ nhất chiến trường.

Nếu nói cặp đấu nào không mấy nổi trội nhất thì chính là cặp đấu Đoàn Dự và Mộ Dung Phục là không mấy nổi trội.

Đoàn Dự toàn dùng Lăng Ba Vi Bộ né tránh đi công kích của Mộ Dung Phục, lại không có ra tay gì cả, tuy thân pháp cao minh nhưng lại không so được với những trận đấu tràn đầy kịch tính cùng nhiệt huyết kia.

“ Tên họ Đoàn kia có bản lĩnh gì lấy ra đi?” Mộ Dung Phục là cái tự phụ người, chứng kiến các cặp đấu kia sở ra lực lượng, hắn làm sao cam lòng làm nền được nữa.

Hắn có thể thua Thiên Trạch nhưng không nguyện ý thua cái tên không mấy danh tiếng gì Đoàn Dự được.

“ Xoẹt!”

Đoàn Dự nghe được cũng không chần chờ vận nội lực trong người, nội lực theo ngón tay trỏ bật ra, chính là Thương Dương Kiếm trong Lục Mạch Thần Kiếm.

Một kiếm này quá nhanh, như thiểm điện lóe lên.

Quá bất ngờ, cánh tay áo của Mộ Dung Phục đã bị vô hình kiếm khí cắt đứt, kế đó kiếm khí đụng vào chưởng lực của Mộ Dung Phục.

Mộ Dung Phục chỉ thấy cánh tay tê rần, giật mình kinh hãi, vội vàng nhảy lùi lại.

Đoàn Dự ngón tay út bên trái điểm ra, dùng chiêu Thiếu Trạch Kiếm bắn thẳng vào y.

Mộ Dung Phục vội vung tay trái lên nghinh địch, soẹt soẹt hai tiếng, tay áo bên trái cũng bị kiếm khí cắt đứt.

“Công tử cẩn thận, đây là vô hình kiếm khí, dùng binh khí nhé?” Đặng Bách Xuyên kêu lên, Y rút kiếm khỏi bao, xoay cán kiếm lại ném cho Mộ Dung Phục.

Đoàn Dự nội lực cuồn cuộn tuôn ra, cùng một lúc Thiếu Thương, Thương Dương, Trung Xung, Quan Xung, Thiếu Xung, Thiếu Trạch lục mạch kiếm pháp tung hoành múa may, tùy tâm ứng thủ tưởng như có thần nhập vào.

Mộ Dung Phục bắt được trường kiếm Đặng Bách Xuyên ném cho, lên tinh thần, lập tức sử dụng kiếm pháp gia truyền của họ Mộ Dung, chiêu chiêu liên miên bất tuyệt, chẳng khác gì nước chảy mây trôi, chỉ trong phút chốc kiếm khí đã bao quanh người mấy trượng.

Nhân sĩ võ lâm xưa nay chỉ nghe tiếng nhà Cô Tô Mộ Dung võ công uyên bác, mọi nhà mọi phái không đâu không biết, đâu có ngờ kiếm pháp tinh diệu đến thế.

Thế nhưng chiêu số của Mộ Dung Phục dù cho lợi hại cách nào cũng không sao tiến được đến gần Đoàn Dự trong vòng một trượng.

Chỉ thấy Đoàn Dự hai tay chỉ chỉ trỏ trỏ đã ép cho Mộ Dung Phục phải nhảy lên hụp xuống, né đông tránh tây.

“ Trời ơi! Tiểu tử này là ai vậy?”

“Vô hình kiếm khí! Hắn họ Đoàn lẽ nào là Lục Mạch Thần Kiếm của Đoàn thị”

“Tiểu tử này ghê gớm thật, lại có thể đem Mộ Dung công tử ép đánh”

“ Kiếm khí bá đạo quá”

“ Kiếm khí này là....”

“ Nếu lão phu không lầm đây có lẽ là Lục Mạch Thần Kiếm của Đại Lý Đoàn thị”

“ Loại kiếm pháp tề danh ấy ư?”

“ Nghe đồn cùng với Liệt Quốc Kiếm Pháp của Bắc Ly Tiêu thị không phân cao thấp”

“ Ghê gớm thật, ghê gớm thật!”

“ Bách Hiểu Sinh bình luận mười môn kiếm pháp đó ư?”

“ Nghe nói từ khi Đoàn Tư Bình khai sáng ra môn kiếm pháp này, đến nay chưa một ai trong Đoàn thị luyện thông cả”

Quần hùng võ lâm thấy Đoàn Dự đại triển thần uy, ai nấy đối với gả vô danh tiểu tốt kia bàn tán sôi nổi.

Cứ tưởng gả thư sinh này chỉ được cái né tránh là giỏi, bây giờ bọn họ cũng đã rõ gã thư sinh kia cũng lợi hại chẳng kém bao nhiêu.

“Đó chính là Lục Mạch Thần Kiếm ư?” Vương Ngữ Yên sầu lo nhìn ca ca cùng biểu ca đánh nhau.

“ Lục Mạch Thần Kiếm của Đoàn thị, từ khi khai quốc tiên vương truyền đến nay chưa ai có thể luyện hết được sáu mạch kiếm khí, chỉ có Dự nhi một người” Đoàn Chính Thuần nhìn con trai sở xuất tuyệt học của nhà mà vui lây.

Mấy cái gia thần đồng dạng vui mừng khi thấy Đoàn thị đanh chấn thiên hạ kiếm pháp hôm nay khoe oai quần hùng võ lâm.

Chiến trường giữa Mộ Dung Phục cùng Đoàn Dự khiến ai nấy khó mà rời mất ra, kiếm khí phun trào, kiếm ý mãnh liệt khiến bao nhiêu kẻ dùng kiếm tròn mắt nhìn.

Đột nhiên nghe ‘cách’ một tiếng, trường kiếm trong tay Mộ Dung Phục đã bị vô hình kiếm khí của Đoàn Dự chấn gãy thành hai ba chục mảnh vụn chừng một tấc, bay tung tóe lên không, ánh tà dương chiếu vào, lấp lánh từng điểm trắng xóa.

Phải biết kiếm của Đặng Bách Xuyên cũng không phải là thứ bình thường, tuy không lọt vào các bảng Kiếm Phổ bày xếp nhưng cũng thuộc hạng danh kiếm, kẻ bình thường cũng khó mà có được.

Ấy vậy mà không chịu nổi được luồng kiếm khí của Đoàn Dự, đủ biết luồng kiếm khí đó mạnh mẽ thế nào rồi.

Mộ Dung Phục hết sức kinh hãi nhưng không hoảng loạn, tả chưởng vội vàng đánh ra, biến những mảnh kiếm gãy kia thành ám khí, dùng thủ pháp Mãn Thiên Hoa Vũ bắn đến Đoàn Dự.

Đoàn Dự kêu lên: “Ối trời!”

Chân tay cuống quít không biết làm sao đành nằm mọp xuống đất, khiến những mảnh kiếm gãy bay xớt ngang đầu.

Cao thủ tỉ võ mà như ra chiêu “chó ăn phân” thế kia thật là bẽ mặt, khó coi biết bao.

Mộ Dung Phục tuy trường kiếm gãy rồi nhưng chuyển bại thành thắng, tiêu sái ung dung, so ra còn nở mày nở mặt hơn Đoàn Dự.

“Công tử, tiếp đao!” Phong Ba Ác kêu lên, y liền cầm đơn đao trong tay ném tới.

Mộ Dung Phục cầm đao rồi, thấy Đoàn Dự đứng lên bèn cười nói: “Cái chiêu “Ác Cẩu Ngật Xí” của Đoàn huynh có phải là tuyệt kỹ gia truyền của họ Đoàn Đại Lý hay chăng?”

Đoàn Dự ngẩn người đáp: “Không phải!”

Ngón út tay phải điểm tới, một chiêu Thiếu Xung Kiếm đâm ra.

Mộ Dung Phục múa đao đề ngự, chỉ thấy y lúc thì sử dụng Ngũ Hổ Đoạn Môn Đao, lúc thì Bát Quái Đao nhưng chỉ vài chiêu lại đổi qua Lục Hợp Đao, trong khoảnh khắc đã liên tiếp sử dụng tám chín lộ đao pháp, lộ nào cũng đến chỗ cùng yếu thâm sâu, hiển hiện được cái tinh nghĩa của nó, những danh gia sử đao đứng ngoài ai nấy đều phải tấm tắc.

Thế nhưng tuy đao pháp đao khí của y tinh kỳ thật, thủy chung vẫn không sao đến sát Đoàn Dự được.

Đoàn Dự dùng một chiêu Thiếu Xung Kiếm trừ trái vòng qua, kiếm khí xé nát đao khí rồi đụng phải đao của Mộ Dung Phục, nghe keng một tiếng, thanh đao sắc bén đó đã gãy đôi.

Công Dã Càn liền thẩy một cái, hai cây Phán Quan bút đã bay tới tay Mộ Dung Phục.

Mộ Dung Phục vứt chiếc đao gãy xuống, bắt lấy Phán Quan Bút ra chiêu điểm huyệt, đầu bút vùn vụt tiếng gió, bút chưa đi khí đã đến trước như tên xé gió bắn đi, đủ biết trong đó có chứa nội lực hùng hậu.

Đoàn Dự đánh đến hơn trăm chiêu rồi, nỗi sợ trong lòng dần dần biến mất, nhớ lại nội công tâm pháp bá phụ và Khô Vinh đại sư truyền cho, sáu luồng kiếm khí sử dụng càng lúc càng nhuần nhuyễn, tròn trịa.

“Nhị đệ, Lục Mạch Thần Kiếm của đệ chưa được thuần thục, sáu luồng kiếm khí cùng sử dụng, khi thay qua đổi lại không khỏi có chỗ sơ hở, thành thử đối phương thừa cơ tránh được. Đệ chỉ sử dụng một ngọn kiếm pháp là được” Kiều Phong đang đánh với Huyền Từ ở gần, quan sát liềnthấy sơ hở bèn chỉ điểm.

Đoàn Dự tuy biết Lục Mạch Thần Kiếm, có lúc tinh xảo, có lúc lại thật vụng về, bao nhiêu cơ hội thắng lại để vuột mất nên nhịn không nổi phải lên tiếng chỉ điểm.

Đoàn Dự đáp: “Dạ, đa tạ đại ca chỉ điểm.”

Đoàn Dự tuy biết Lục Mạch Thần Kiếm, có lúc tinh xảo, có lúc lại thật vụng về, bao nhiêu cơ hội thắng lại để vuột mất, mà cũng không trách được, y nhờ kỳ ngộ thuần vận khí mà có được thần công cùng nội lực làm sao bằng được Mộ Dung Phục một thân công phu khổ luyện mà ra.

Lục Mạch Thần Kiếm lập tức có chỗ sơ hở, Mộ Dung Phục hết sức tinh tế, tay trái vung ra, một thanh Phán Quan Bút bay vụt ra như gió bắn thẳng vào ngực Đoàn Dự, xem chừng thủng ngực đến nơi.

Đoàn Dự thấy thế bay của Phán Quan Bút thật đáng sợ, chân tay luống cuống kêu : “ đại ca, hỏng rồi!”

Tiêu Phong đang đánh với Huyền Từ lập tức cách không một chưởng, từ xa đem Phán Quan Bút đánh ngược về.

Mộ Dung Phục vội vàng vung đơn bút trong tay gạt ra, nghe keng một tiếng, hai bút chạm nhau, chấn động khiến cánh tay ê ẩm. Y không để cho cây bút cong rơi xuống liền vươn tay trái chộp lấy múa lên thành ra đơn câu câu pháp.

Quần hùng thấy Tiêu Phong ra tay thán phục hắn võ công, lại thấy Mộ Dung Phục ứng biến thật nhanh, câu pháp tinh kỳ, còn có cặp đôi Thiên Nhân cao thủ so chiêu, ai nấy nhịn không nổi lớn tiếng reo hò.

Bởi bọn họ biết hôm nay được coi những kỳ tài đương thế ra tay, quả thực đại khai nhãn giới, không uổng công một chuyến xuống Thăng Long.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK