Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở quốc chi địa.

Đêm tối mịt mùng giăng kín cả không gian.

Từ trên cao nhìn xuống, quân doanh nước Sở lều lớn lều nhỏ được dựng cẩn thận, xung quanh có tháp canh phòng, các rào chắn gổ được bố trí chống thú rừng hai quân địch xông doanh, đèn đuốc thắp sáng.

Còn có cả các quân sĩ nước Sở mặc lấy giáp phủ toàn thân, mang lấy thiết kích tuần tra canh giữ, đề phòng có người xâm nhập quân doanh nước Sở.

Số còn lạ đa phần quân sĩ đã nghỉ ngơi trong doanh trướng, hồi phục lại thể lực chờ ngài mai tiến sâu vào bên trong thổ địa Bách Việt, công phá Vô Song thành.

Soái trướng quân Sở.

“ Thật nghĩ không ra, 10 vạn quân Sở do Hạng Yến lại thất bại.”

Tuổi tầm sáu mươi niên kỷ, gương mặt cương nghị đôi mắt như ưng một thân quân giáp ngồi ở trung tâm vị trí, y là đại tướng nắm giữ cánh quân này.

Thống lĩnh 10 vạn Sở quốc tinh nhuệ, Trọng Giáp quân Vương Việt.

“Hạng thị nhất tộc vũ dũng vô cùng, Bạch Giáp quân do Bạch Diệc Phi cũng không phải yếu. Cuối cùng lại thất bại trước Việt vương, trai cò đánh nhau ngư ông hưởng lợi, mượn tay Sở Hàn trừ diệt Bách Việt vương thất, người này đúng là đáng sợ”

Tuổi trẻ hơn tầm mười lăm mười sáu tuổi, một trong ba dòng họ thuộc hoàng thất nước Sở, cũng là phó soái lần này Cảnh Chiêu Hầu vuốt râu cất lời.

“ Sự đáng sợ nhất của y chính là tài trí, y đã sớm biết được một ngày này, cho dựng lên tòa thành kiên cố vô song, đáng sợ là đem thứ vũ khí có sức sát thương đáng sợ như vậy, chỉ e Bách Việt sớm muộn cũng là mối họa cho Đại Sở”

Vương Việt mày chau lại nghe gả tướng lĩnh trẻ tuổi vừa nói, lại gật đầu: “ đạo dùng binh tối kỵ nhất là chủ quan khinh địch, Việt vương lại đợi cho Hạng Yến xa lầy, đại quân nước Sở ở thổ địa Bách Việt lâu dày hơn. Một kích xuống lôi đình thủ đoạn, đừng nói là 10 vạn quân cho dù là 100 vạn quân đi nữa cũng bại trận”

Thất bại của Hạng Yến trước Thiên Hạ Vô Song thành, tin tức này đã lan đi khắp nơi truyền vào đất Sở. Khiến cho bất cứ ai cũng bở ngở kinh hoàng.

Hạng Yến dùng binh có tiếng, Hạng thị nhất tộc lại vũ dũng hơn người, là một trong những cánh quân tinh nhuệ lập nhiều chiến tích cho nước Sở. Vậy mà lại bại trận thảm bại trước một tòa thành của nước man di nhỏ bé.

Cảnh Chiêu hầu gật đầu, nói tiếp : “ Tình báo gởi về thứ vũ khí đáng sợ kia có tầm xa lên đến ba dặm, như lôi đình sấm nổ, hiện giờ Bách Việt đều đã do Đế Thiên An chưởng khống, so với thái tử Thiên Trạch hay Việt vương Minh Hầu càng đáng sợ”

Chúng tướng gật đầu đồng ý, thần sắc lo lắng.

Từ tình báo gởi về, thứ vũ khí sát thương đáng sợ làm cho 20 vạn quân Sở đóng quân ở biên giới, phải tháo chạy bại vong cực kỳ nguy hiểm.

Sức công phá lẫn tầm xa hoàn toàn vượt qua bất cứ thứ lợi hại vũ khí nào trên chiến trường của bảy nước. Không có hộ thuẫn nào có thể chống đở được, mặc dù chưa từng giao thủ, nhưng tầm mắt vẫn là có.

Hạng Yến mang theo 10 vạn quân tinh nhuệ, hắn tài lảnh binh nào phải hạng xoàng, Bạch Diệc Phi cũng đâu phải là ăn chay. Hàn Sở khi giao tranh cũng ăn không ít thiệt thòi trước Bạch Diệc Phi.

Ấy vậy mà 20 vạn quân, hai Binh gia đại tướng lại hoàn toàn thất thủ trước Đế Thiên An, Thiên Hạ Vô Song thành chỉ sở hữu quân lực yếu nhược hơn mấy mươi lần, nhưng đứng vững như thành đồng vách sắt.

Để rồi lần lượt Hàn Sở đều bị Đế Thiên An đích thân dẫn binh khu trục. Là hoàng thất còn lại cuối cùng, nhân nghĩa có tiếng từ xưa, hoàng vị Bách Việt danh chính ngôn thuận thuộc về Đế Thiên An.

Bách Việt mặc dù đã đổ nát lại là vùng đất nghèo nàn, nhưng vấn đế đó là bây giờ người chấp chưởng là ai? Tài trí của Đế Thiên An có thể coi thường được ư? Thời gian tới chỉ sợ có thêm một cái Thiên Hạ Vô Song thành càng lớn.

Bách Việt tại nhiệm quân vương còn trẻ, nhưng tài trí cùng vũ dũng phóng nhãn trung nguyên các nước không ai bằng.Bách Việt cường đại là vấn đề thời gian, khi đó với trong tay vũ khí sát thương lớn, Đế Thiên An sẽ cam lòng bo bo với mảnh đất của mình ư?

“ Hả?” Cho dù là soái trướng tọa trấn tam quân rất khó có thể để cho Vương Việt lay động, giờ phút này hắn cũng không giữ được bình tĩnh, đột nhiên thất thố.

“ Chuyện gì??’

“ Nguồn áp lực khổng lồ này”

“ Ta cảm nhận được một khí tức khổng lồ”

Soái trướng bên trong, Vương Việt cùng đám binh sĩ đều hoa dung thất sắc, bọn họ xuất thân Binh gia một thân võ công vượt xa người thường, lại trên chiến trường sinh tử chém giết hun đúc ra dày đặc sát khí.

Cho nên đối với nguy hiểm so với người thường mẫn cảm hơn, mà hiện giờ một luồng
áp lực khổng lồ từ trên bầu trời truyền xuống để cho hắn biến sắc, thân ảnh vội vả đứng dậy rời khỏi soái trướng.

“ Chuyện gì.. là chuyện gì thế” một tên Sở quân bị kinh động thanh âm đánh thức vội thức dậy, vẫn còn mơ mơ màn màn không rõ chuyện gì, nhưng chỉ sát na sau đồng tử hắn co rút thành cây kim hoảng sợ.

Bởi từ trên mái lều vải rơi xuống lại là các cây sắc nhọn thiết kích, đem mấy tên đồng bạn của mình xuyên thủng cơ thể.

“ Phốc..” Máu tươi bắn ra từ những tên xấu số xui xẻo bị cơn mưa vũ khí từ bầu trời giết chết, hòa lẫn là những thanh âm đinh tai.

“ Địch tập kích.. địch tập kích” Không biết tên quân Sở nào vội hô lên.

“ Ầm.. ầm.. ầm”

Liên miên bất tận cơn mưa đá, cọc gỗ lẫn binh khí rơi xuống, tạc nện phá hủy những kiến trúc bên dưới, còn cả các thùng gổ được ném xuống lại vở toang thành từng mảnh, đem bên trong chất lỏng màu đen bắn ra.

“ Là dầu… không ổn.. nguy rồi” Vương Việt trên tay trường kiếm bắn ra một đường kiếm khí chấn vở cái thùng gổ bay đến vị trí mình, ánh mắt thấy được chất lỏng màu đen sền sền phủ xuống gần mình.

“ Dầu.. chất đốt chuyên dung để khai mỏ của dân Bách Việt.. không xong” Cảnh Chiêu hầu con mắt mở lớn hết cở, kinh sợ khi nghỉ đến được thứ gì.

“ Lập tức truyền lệnh, rút quân” Vương Việt quyết đoán ra lệnh, đúng như hắn lo sợ vị công tử kia phát động công kích từ bầu trời để cho hắn không kịp trở tay.

“ Ông trời ơi!!!”

“ Đây.. là chuyện gì?”

“ Cứu ta.. ta không muốn chết?”

“ Phốc.. ta.. ta.. phốc”

“ Hí hí hí hí”

“ Bành.. bành bành…”

Quân doanh chỉ trong chốc lát đã loạn thành một bầy, khi từ bầu trời vô sốvật thể ném xuống, chỉ cần quân Sở nào xui xẻo đụng phải không chết cũng trọng thương.

Hết thảy đều là món quà của Đế Thiên An tặng đưa cho Sở quân.

Đa phần trong đêm quân Sở đã nghỉ ngơi, chỉ giử lại một ít canh giữ quân doanh. Khi biến cố xảy ra đám quân Sở đang say ngủ còn chưa kịp phát hiện được tình huống gì, nay những món quà từ trên trời rời xuống này, ai nấy đều kinh hoảng.

“ Phừng….”

Dầu mỏ thứ vàng đen của hiện đại, nhưng ở thời đại này nó chỉ là công cụ dùng để đốt cháy thắp sáng mà thôi. Bách Việt người dùng nó để khai thác các mỏ khoáng.

Đế Thiên An tuy biết rõ dầu mỏ quan trọng nhưng hắn cũng bó tay toàn tập, bởi hắn không có công nghệ hiện đại mà biến dầu thô thành xăng dầu.. nhưng nó tầm quan trọng cũng không kém, nhất là khi vận dụng vào chiến tranh.

Chẳng hạn như bây giờ thông qua Nội Thiên Địa bá đạo của mình ném xuống.

Chỉ việc cho người của mình đong vào các thùng gổ, hay trực tiếp hút vào Nội Thiên Địa sau đó từ bầu trời thả xuống.

Rồi như bây giờ chẳng hạn, ném ra mười mấy cây đuốc từ không trung.

Dầu mỏ gặp lửa bốc cháy một cách nhanh chóng, quân doanh nước Sở bị Đế Thiên An trên trời thông qua Nội Thiên Địa trên cao ném một cách bữa bãi rơi xuống đả vở văng tung tóe dầu mỏ.

Chỉ cần một ngọn đuốc rơi xuống vị trí dầu mỏ lên láng lập tức bắt lửa.

Nháy mắt quân doanh Sở quốc liền như một ngọn đuốc lớn, trong đêm bừng cháy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK