Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ mấy năm trước Thiên Mã Tướng Quân đột nhiên hạ lệnh Hắc Phong Hội lui về Thiên Mã Cung, chỉ chuyên tâm vào truyền dạy võ nghệ cho đệ tử. Chuyện này làm cho chính tà hai phái cùng các đệ tử không cách nào hiểu được.

Bản thân Siêu Vân Hiến càng không rõ, lẽ nào sư phụ hắn đã từ bỏ quyết tâm thống nhất chính tà hai phái rồi ư?

Cứ thế này tiếp tục, đại nghiệp thống nhất thiên hạ sẽ không thành hiện thực được. Siêu Vân Hiến không chấp nhận tình huống này. Khéo thay bây giờ Hỏa Long Đao bị lấy đi lại cho hắn cơ hội.

Cả tín vật Hỏa Long Đao cùng gã sư đệ của hắn cũng có mặt trong tòa thị trấn này, mà nơi đây chính là địa bàn của chính phái. Chỉ cần xử lý khéo một chút, nếu như hắn mượn đao giết người hoàn mỹ liền có thể nhắc lên Chính Tà hai phái đại chiến.

Mà chỉ cần lấy được cái đầu của tên Hàn tiểu tử đó làm tế vật, để hắn chết trên đất chính phái không còn lý do thuyết phục tốt hơn với sư phụ. Khi đó sư phụ lại tiếp tục chỉ huy Hắc Phong Hội chinh phục võ lâm.

Toàn bộ võ lâm sẽ khuất phục dưới lưỡi kiếm của Hắc Phong Hội.

Mà để đến được viễn cảnh như ý muốn đó, Siêu Vân Hiến bây giờ chỉ cần mượn đao giết người là được. Đồng thời cái tín vật kia, ở trên tay hắn thì tốt hơn. Hơn nữa theo tình báo thu nhận, trừ Hỏa Long Đao ra còn một thanh phẩm chất tuyệt không dưới.

Có điều Siêu Vân Hiến hoàn toàn không hay biết rằng, trong mắt hắn con mồi lại không phải quả hồng mềm cho hắn bóp. Động tĩnh của bọn hắn nơi này đã bị kẻ kia thu vào trong mắt.

Cho nên việc Đông Quy mang theo thủ hạ bám theo cho dù ẩn nấp cao minh che dấu thế nào cũng đều vô ích.

“ Ê! Chờ đã! Lệnh huynh! Đứng lại nào!” nhóm người Đế Thiên An hòa vào con đường lớn mà rời đi không được bao lâu, thì đột ngột một cái thanh âm vang lên.

“ Hàn Phi Quang!” Đàm Hoa Liên nghe được thanh âm quen thuộc, vừa xoay đầu liền nhận ra là ai?

“ Hắn là ai vậy?” Tiểu Hương không rõ là ai hỏi nhưng không ai cho nàng trả lời.

“Ôi! Là Hoa Liên hiền muội” Hàn Phi Quang mắt sáng lên, niềm nở chạy đến.

Hắn trúng ám thủ của Phích Lịch Tử, sau đó lại bị cái tên đáng ghét này qua mặt. Không tìm được lão đành đi tìm Bá Hiến huynh đệ, không ngờ đi trên đường phát giác ra cái dáng người bắt mắt.

“ Ngươi!!” Đàm Hoa Liên có phần xấu hổ, nàng vốn định nữ giả nam trang nhưng y phục bị kẻ nào đốt sạch, chỉ để cho nàng một bộ nữ nhân, cuối cùng đành phải mặc lấy.

“ Lại là ngươi! Không đi theo sư phụ về Thiên Mã Cung, theo chúng ta làm gì?” Đế Thiên An quay lại hỏi.

Hàn Phi Quân đem tay gãy đầu, cười nói : “ tính ta thích tự do mà, hơn nữa ta đối với mỹ thực của lệnh huynh nhớ thương giống như Hoa Liên hiền muội vậy”

“ Ngươi, có thôi ăn nói bậy bạ không” Đàm Hoa Liên xấu hổ nạt một câu.

Đế Thiên An không sao cả, tiếp tục cất bước mà đi

“ Nhóc con miệng còn hôi sửa này từ đâu mà ra vậy? Còn cả hai…”

Hàn Phi Quang còn chưa nói hết liền bị Tiểu Hương cho một quyền đánh văng về sau, làm cho người xung quanh hết hồn với cô nương nhỏ tuổi này.

“ Nói ai là nhóc con hả? Ta đã là người lớn, người lớn biết không?” Tiểu Hương cực kỳ ghét kẻ nào dám nói nàng nhỏ, nắm đấm nhỏ cuộn lấy trừng mắt nhìn Hàn Phi Quang rồi quát lớn.

“ Ôi mẹ ơi hung dữ quá!” Hàn Phi Quang thầm nghĩ, gật đầu lia lịa : “ vâng! Vâng”

Mà lúc này, ở phía sau Si Huy Bá Hiến hai người cũng nhân cái cơ hội này mà đuổi kịp,trong lòng thầm mừng mượn lấy Hàn Phi Quang mà muốn quen biết một chút.

“ Ôi mỹ nhân! Bá Hiến huynh, thì ra huynh cũng ở đây à” Hàn Phi Quang thấy hai người đi đến liền nói.

“ Lục công tử” cả hai ôm quyền nói.

Si Huy hành lễ cho Hàn Phi Quang xong hướng mắt về nam nhân kia, cự ly gần nàng cũng thất thần với nam tử này dung mạo, quả thật bề ngoài đúng là hấp dẫn nữ tử.

“ Lần trước ta gặp một mỹ nhân. Nàng có mấy phần giống nàng ấy, là em gái ư?” Đế Thiên An cười hỏi.

Thanh âm trầm ấm đầy từ tính làm cho trong thất thần Si Huy tỉnh lại, thầm xấu hổ khi mình thất thố, trấn định lại : “ vâng! tiểu nữ là Si Huy cảm tạ công tử lần trước tương cứu cho Liêu Sơn Phủ”

“ Giúp mỹ nhân ta từ trước giờ không để ý” Đế Thiên An khoát tay nói.

Phù Dung ánh mắt đầy cảnh giác, một cái Đàm Hoa Liên cũng để cho nàng phí tâm rồi, bây giờ lại thêm một cái nữ tử khác. Bản thân nàng biết rõ cái tên nam nhân này có rất lớn sự hấp dẫn à.

Phù Dung tay ôm lấy Đế Thiên An cố ý nũng nịu : “ Tướng công, thiếp mệt mỏi quá, tướng công có thể oẳm thiếp một lúc không?”

“ Mỹ nhân có lời, ta sao lại từ chối” Đế Thiên An vừa nói tay bắt lấy eo nàng trực tiếp ôm bế.

Hàn Phi Quang thấy vậy, cười hì hì với Đàm Hoa Liên : “ Hoa Liên hiền muội, nếu như muội mỏi chân ta cũng có thể giúp muội à”

“ Hừ, nam nhân đều một lũ háo sắc như nhau” Đàm Hoa Liên không để ý Hàn Phi Quang, có phần giận dổi cất bước đi trước.

Thời gian tiếp theo không khí có phần náo nhiệt hơn, khi trên đường những cô gái từ xa đã bị ngoại hình của Đế Thiên An cho thu hút. Nhưng sau đó lại bị hai con mãnh thú cho dọa chạy, tình huống này kéo dài không lâu khi nhóm người quẹo qua một con đường khá trống.

“ Sưu! Sưu! Sưu!!”

Ngay khi nhóm người Đế Thiên An di chuyển đến vị trí khá khuất, ngay lập tức gần hai trăm cái thân ảnh bủa vây lấy nhóm người Đế Thiên An, xếp thành ba lớp vòng vây.

“ Ah! Làm sao đây?” Phù Dung nhìn đám hắc y nhân bao vây ba người, gương mặt ngưng trọng hơn, cũng vội từ lòng của nam nhân đi xuống, tay bắt lấy bên hông roi dài chuẩn bị nghênh chiến.

“ Các ngươi là kẻ nào?” Đàm Hoa Liên đem kiếm xuất võ, quát hỏi.

“ Các vị huynh đệ, đang tìm người sao?” Hàn Phi Quang đổ mồ hôi nhìn những kẻ này.

Đông Quy dấu trong mặt nạ cùng hắc y, đáp : “ Giết đệ tử Thiên Mã Tướng Quân, báo thù cho Bích Phong Môn thiếu chủ, đòi lại Chính đạo uy danh”

“ Vù vù vù vù!!”

Lời của hắn vừa dứt, Hắc Phong Hội thành viên liền đồng loạt lao đến, trường kiếm rời vỏ sát khí bức người tấn công

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK