Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đế Thiên An và Thiên Trạch đứng tại hai viên cờ trắng đen đối diện, lấy cả hai thực lực đều có thể nhìn xuyên qua được mặt hồ thấy được những thứ người thường không cách nào nhìn thấy.

Tại bên dưới mặt nước là các quân cờ trắng đen khác nhau, mỗi quân điêu khắc sinh động như thật, trải qua ba ngàn công tượng chú tâm chế tạo thành sinh tử thế cuộc.

Chỉ là khác với nguyên tác Ma Kiếm Sinh Tử Kỳ trong, lẽ ra là một bàn cờ tướng thì nơi này lại đổi thành một bộ cờ vây.

Một khi tham dự Sinh Tử Kỳ và khởi động trận cờ, tại trên bàn cờ đấu cờ quyết thắng thua, mỗi một nước cờ thắng thua đều ảnh hưởng trực tiếp đến người chơi cờ, so với Trân Lung Cờ còn đáng sợ cùng hung hiểm hơn gấp trăm lần.

Nhưng đó không phải là thứ duy nhất có tại Kính Chiếu Hồ, bên dưới sâu đáy hồ còn một lớp kiếm trận phong ấn. Và trên lớp phong ấn ấy còn có vô số vong hồn như quỷ nước du tẩu, đây chính là năm trăm năm trước, vì Ứng Thuận Thiên chế tạo Sinh Tử Kỳ Thành ba ngàn công tượng vong hồn.

Năm xưa vì chế tạo Sinh Tử Kỳ Thành và giữ lấy bí mật nơi này, Ứng Thuận Thiên đem những công tượng chế tạo chém giết, những vong hồn này ở tại tiểu thiên địa trong và bị Sinh Tử Kỳ giam cầm, trở thành những hồn cờ chờ đợi người đến mở ra Kỳ Thành, cũng là nhân tố thôi động ván cờ một trong.

“ Nơi này là Thần Hào sơn, lẽ nào y muốn đến Sinh Tử Kỳ Thành!” lúc này ở bên ngoài Kính Chiếu Hồ, Kiếm Tôn một đường bám theo vết tích của Hỏa Phượng Hoàng đã đuổi đến lân cận Thần Hào sơn, từ xa hắn thấy được ngọn núi kia liền phán đoán.

Đúc Kiếm Thành là ngàn năm thế gia đúc kiếm, danh dương thiên hạ. Cũng vì lý do này mà sau khi Ứng Thuận Thiên chết đi, hậu nhân của y vì muốn chế tạo thêm một thanh Lăng Sương kiếm khác liền tìm đến, và giao ra cách thức chế tạo thanh Lăng Sương kiếm với yêu cầu đệ nhất thanh phải đưa cho bọn họ.

Kiếm Tôn tốn gần một giáp mới đúc nên, làm sao chịu đưa ra được. Hắn còn muốn bằng Lăng Sương kiếm khiến Đúc Kiếm thành trở thành thiên hạ đệ nhất võ lâm thế lực, trở thành trung nguyên võ lâm chí tôn đây.

Nhưng có kẻ đã lấy đi cùng với thần thú, khi đuổi theo thì đến được Thần Hào sơn. Lấy hắn kiến thức cùng nắm một phần thông tin về Lăng Sương kiếm, Kiếm Tôn liền đoán ngay Tu La công tử lấy đi Lăng Sương kiếm chạy đến nơi này là muốn lấy bảo tàng của nơi này trong.

“ Phừng!!”

Một đoàn liệt diễm từ Thần Hào sơn trực tiếp phóng lên chổ Kiếm Tôn di chuyển đến, hỏa diễm quá mức đáng sợ để cho Kiếm Tôn tránh né phong mang.

“ Thần thú! Ta là Kiếm Tôn!” Kiếm Tôn vừa tránh đi hỏa cầu bắn đến, vội vả lớn tiếng báo thân phận với Hỏa Phượng Hoàng.

Hỏa Phượng Hoàng tất nhiên nhận ra kẻ này, nó một đòn vừa rồi chỉ là cảnh cáo kẻ này mà thôi, cất lên một tràng phượng minh đôi cánh khẻ lay động : “ trở về Đúc Kiếm thành, nơi này không có chổ của ngươi”

Chỉ là phượng minh cất lên Kiếm Tôn nào có hiểu được, hắn không rõ nhưng từ biểu hiện có thể đoán ra Tu La công tử để nó lại chặn hậu, trong lòng hồ nghi không rõ liệu kẻ kia đã làm cách gì để cho Hỏa Phượng Hoàng nghe theo đây?

“ Xin thần thú bớt giận! Kiếm Tôn là muốn truy theo người kia lấy lại Lăng Sương kiếm của Kiếm gia” Kiếm Tôn nhìn thấy Hỏa Phượng Hoàng không có công kích, thân ảnh dừng ở không trung liền ngự binh ở trên không dừng lại, nỗ lực câu thông cùng dò xét.

Hỏa Phượng Hoàng nghe được hỏa diễm trên thân lại bập bùng, hai cánh quạt lấy một cơn phong bạo hỏa diễm cuốn đến.

Kiếm Tôn vội vả tránh né đi, khi cướp ra xa gần trăm mét thì thần sắc càng ngưng trọng hơn, thần thú thông linh tự hiểu tiếng người, cho nên hắn đã rõ ràng được thần thú biểu hiện vừa rồi là ngăn cản hắn tìm đến Tu La công tử.

Kiếm Tôn sắc mặt khó coi khi bị chính thần thú Hỏa Phượng Hoàng cản ngoài, trong ngắn ngủi đại não không ngừng tính toán cân nhắc tình huống hiện giờ và sắp đến.




“ Lên đây!”bên trong Kính Chiếu Hồ, Thiên Đế Thiên An lúc này nhẹ đưa tay nói.

Theo không gian lực vận chuyển, đáy hồ nước xao động trong chốc lát, liền sau đó một vệt hồng quang từ dưới đáy hồ lóe lên, một thanh kiếm từ dưới hồ nước bắn lên trên rồi rơi vào tay của Đế Thiên An.

Thanh kiếm này không khác hệt gì với Lăng Sương kiếm trên tay phải Đế Thiên An, có chăng khí tức của nó âm tà ác độc còn thịnh hơn với Ma Kiếm.

Đây chính là đệ nhất Lăng Sương kiếm, năm trăm năm trước Ứng Thuận Thiên phối kiếm. Sau khi Ứng Thuận Thiên lưỡng bại câu thương cùng chết với Kiếm Thánh Kỳ Tổ, thanh đệ nhất Lăng Sương Kiếm cũng rơi vào Kính Chiếu Hồ bên dưới.

“ Hừ!” Đế Thiên An hừ lạnh một tiếng, trực tiếp dung tinh thần chi hỏa công kích Kiếm Hồn của đệ nhất Lăng Sương Kiếm, thanh kiếm này lại không biết sống chết có ý định dụ dỗ lẫn hấp lấy hắn huyết dịch.

Chỉ một đòn tinh thần chi hỏa, Kiếm Hồn của đệ nhất Lăng Sương Kiếm bị chấn tan nát, nó vốn không yếu nhưng kẻ hủy đi nó lại quá mạnh. Tinh thần chi hỏa của Đế Thiên An lại có sức sát thương cực đại với những hồn thể, Kiếm Hồn không cách nào mà bị chấn chết ngay.

Kiếm Hồn của đệ nhất Lăng Sương kiếm tan vở, thanh đệ nhị Lăng Sương kiếm lại chấn minh, sau đó thôn phệ lấy lực lượng của Kiếm Hồn.

Đế Thiên An hủy đi Kiếm Hồn lại cường ngạnh tách ra đệ nhất Lăng Sương kiếm làm hai thanh, tiếp theo hắn lại phân tách hai thanh trên tay mình ra, không cần Đế Thiên An hạ lệnh hai thanh phân tách lập tức xác nhập vào cùng nguyên với mình kiếm hình.

Vì đệ nhị Lăng Sương kiếm chế tạo theo đệ nhất Lăng Sương kiếm, từ nguyên liệu đến kiếm hồn phương thức không khác gì, cho nên về bản chất chúng là đồng nguyên với nhau, thành ra Tâm Kiếm và Ma Kiếm không quá khó khăn khi thôn phệ và dung hợp lấy tương đồng lực lượng giống mình.

“ Chặt đi mối liên kết! hắn lại không ra được, bây giờ cũng đến lúc làm thịt rồi” Thiên Trạch một bên quan sát, đợi cho hai thanh kiếm kia dung hợp cùng thôn phệ xong thì lại chủ động dịch thân xuống hồ.

Đế Thiên An cũng không khác gì, rất mau xuất hiện ở dưới đáy hồ.

Cả hai liền thấy được một cái khổng lồ kiếm trận mà mắt thường không thể thấy được, nó bao phủ toàn bộ Kính Chiếu Hồ, mỗi thanh trường kiếm đều vô hình và được ngưng tụ từ sao trời chi lực, chúng liên kết với nhau và không ngừng chuyển hóa cho nhau.

Đây chính là kiếm trận phong ấn bố trí đáy hồ, không ngừng rút lấy sao trời bên ngoài lực lượng chu cấp, kiếm trận tuần hoàn với nhau không dứt, đây cũng là vì sao mà kiếm trận này đã trôi qua vô số năm tháng nhưng kẻ bên dưới lại không thể thoát ra được.

“ Giết hắn!”

“ Không được cho hắn đến!”

“ Hắn muốn mở phong ấn”

Các vong hồn chứng kiến kẻ sống lại xuất hiện dưới đáy hồ, chúng lập tức tràn đến không để cho hai kẻ kia có thể đem phong ấn mở ra. Chỉ là ý đồ thì tốt, nhưng khi đuổi đến thì hai thân ảnh kia đã dễ dàng xuyên qua trận pháp đi vào lớp phong ấn.

Bên trong phong ấn là một cái không gian tương đối rộng, tại nơi này trống trải không có vật gì trừ một cái thân ảnh nam tử.

Y thân hình cao lớn thân mang chiến giáp nạm vàng, tản ra thần thái khí thế vương giả, dù ở trong băng nhưng tư thế dáng ngồi vững chãi.

“ Ha ha! Hai tên không biết sống chết! Bản Đế còn đang lo lắng các ngươi rời đi, không nghĩ đến hai các ngươi lại từ tìm đường chết” hắn cất lời thanh âm lại như ma tru quỷ khóc, thanh âm có lực tổn thương tinh thần không nhỏ, mà theo hắn nói hắc khí không ngừng tản mát ra bên ngoài.

Trước thì như bá vương tuyệt thế khiến người nhìn vào khuất phục, nhưng giờ này y chẳng khác nào như ma vương hàng lâm, khiến cho người người run sợ.

“ Giết chúng ta ư? Ngươi có làm được hay không?” Thiên Trạch không một chút ảnh hưởng lẫn sợ hãi, hứng thú nhìn kẻ trước lấp lửng: “ máu huyết trong người ngươi đã không còn là nhân loại, thực lực cũng siêu việt Thiên Nhân, lại bị nhốt ở nơi này, mở miệng xưng Đế, để ta đoán xem nào…”

Đế Thiên An tiếp lời : “ Xi Vưu hậu nhân Huyền Võ Đại Đế”

Huyền Võ Đại Đế hiện lên kinh ngạc khi kẻ kia lại biết hắn, phải biết hắn ở nơi này cũng gần hai ngàn năm rồi, kẻ đến lại nhận ra được hắn danh tính làm sao không tò mò nghi hoặc cho được, lớn tiếng : “ khá lắm! lại vậy mà biết được Bản Đế, ngươi là hậu nhân của bọn phản đồ năm xưa?”

Phải biết Huyền Võ Đại Đế đã ở nơi này hơn hai ngàn năm, với từng ấy thời gian trừ Thần Ma cường giả ra không ai có thể sống đến tận giờ.

Mà hai kẻ kia đến, một trong đó biết rõ hắn danh tính và có thể đi vào nơi đây, chỉ có một khả năng đó là hậu nhân của những kẻ năm xưa làm phản liên hợp đem hắn phong ấn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK