Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Tứ Hải thoát được một kích, lập tức khinh thân nhảy lùi nhanh.

“ Xuy!!”

Khói bụi nhanh bị Hàn Long Tỏa thổi đi, đầu rồng lại nhấc lên các đốt xích dài ra công kích lấy Tần Tứ Hải.

“ Không xong!” Tần Tứ Hải thầm hô không ổn, hắn thấy được các đốt xích không ngừng giản ra và xoáy tròn, hợp thành một cái vòng xoắn, hàn khí lạnh lẽo tỏa ra bên ngoài, đáng nói là cái đầu rồng kia đang mạnh mẽ ép đến hắn.

Nếu như hắn ngạnh đỡ, lập tức sẽ bị những đốt xích kia bắt lấy, chờ đợi hắn là gì Tần Tứ Hải không dám nghĩ đến. Trong sát na tâm tư vận chuyển, mượn lấy thân thương làm điểm tựa một tay đâm xuống sau đó lộn nhào một cái.

Theo tay dùng lực, mủi thương được nhổ ra, người cùng thương ở trên không lộn một vòng sau đó thuận lợi tiếp đất.

Đế Thiên An cũng không phát động công kích tiếp, thu về Hàn Long Tỏa, chậm rãi bước đến gần quan tài băng.

“ Phanh!!”

Chính ngay lúc Đế Thiên An chỉ còn mấy bước chân nữa là đến, nắp quan tài băng bật nắp mà ra, từ bên trong thân ảnh Hàn Thiên Lạc nhảy ra ngoài, chân đạp lên thành quan tài mà đứng.

“ Người thủ mộ, giữ tín ngàn năm, kẻ nào vào mộ, nữa bước xuống hoàng tuyền” Hàn Thiên Lạc nói xong, cũng nhìn rõ được nam tử phía trước, có chút thất thần lên.

Nam nhân này quá mức tà mị, nhất là đôi song đồng của hắn tựa như muốn đem linh hồn của nàng lạc lối vào trong đó. Từ khi sinh ra đến giờ nam tử này có lẽ là người đầu tiên để cho nàng gặp mà có ấn tượng lớn như vậy.

“ Phanh!! Phanh!!” Hai tiếng vang khác vang lên, Lạc Thời Thu cùng Lâu Mãn Phong thấy tình thế đến hiện giờ cũng không cần phải trốn tiếp, xông ra ngoài mộ đem những tên Phát Khâu Bang khác giết.

“ Nửa bước xuống hoàng tuyền. Không biết là như thế nào? Không biết mỹ nhân có thể giúp ta trải nghiệm một chút không?” Đế Thiên An không chút sợ hãi, cười nói.

Ánh mắt lại không kiêng dè ngắm nhìn nữ tử phía trước, trước đây hắn cũng đã thấy dung mạo của nàng, bây giờ ở gần lại càng thấy rõ hơn. Khí chất lạnh như băng sương, là một cái lãnh mỹ nhân.

Đế Thiên An không phải chưa thấy qua mỹ nữ, lăn lộn mấy năm nay ở Bách Việt bên cạnh gặp qua không ít mỹ nhân đây. Cho nên đối với Hàn Thiên Lạc mỹ mạo cũng không quá kinh diễm gì cả.

Bị thanh âm của Đế Thiên An đề tỉnh, nhìn tà mị dáng người lẫn y phục, rất nhanh Hàn Thiên Lạc làm ra quyết định, khinh thân mà đến, song thủ duổi ra móng tay sắc bén muốn chộp đến yết hầu của đối phương.

Hàn Thiên Lạc tuy nhanh, song hành động của nàng tuyệt không qua được Đế Thiên An, ngay khi độc đầu tay hướng đến yết hầu của hắn chộp lấy, Đế Thiên An đã động thủ.

“ Đinh!! Đinh!! Đinh!!”

Chói tai thanh âm phát ra, Hàn Long Tỏa chặn lại độc đầu tay của Hàn Thiên Lạc.

“ Hả!” Hàn Thiên Lạc giật mình kinh hô một tiếng, mặc cho nàng gia tăng nội lực thế nào đều không làm gì được đối phương, hơn nữa khi thấy đốt xích dài ra, ngay lập tức phát hiện bất ổn vội lui về sau, nhưng đôi mắt của nàng thấy được nam nhân kia lại như sương khói tan biến.

“ Ba!!”

Một tiếng vang nhỏ, Hàn Thiên Lạc vội huy thủ về phía sau khi nàng phát giác ra có khí tức ở phía sau mình. Quả nhiên không ngoài nàng sở liệu là có người phía sau, nhưng một kích của nàng lại bị kẻ đó chế trụ.

“ Làm phiền Thiên Lạc cô nương một lát” Đế Thiên An một tay chế trụ cánh tay của mỹ nhân, một tay sét đánh bắt lấy eo nhỏ giữ thật chặt, đem nàng ôm vào lòng.

Hàn Thiên Lạc kinh hãi vô cùng, nàng không nghĩ đến đối phương thực lực còn mạnh hơn cả nàng rất nhiều lần. Nháy mắt liền đem nàng chế phục.

“Đinh!! Đinh!! Đinh!!”

Mười đầu móng tay như vuốt chim ưng trực tiếp bấu vào da thịt của Đế Thiên An, nhưng tiếc là bị những chiếc vảy tím của hắn cản lại.

“Ngươi buông ta ra, buông ta ra.” Hàn Thiên Lạc nỗ lực dùng sức, vận công đem nội lực bức lùi đối phương, song cánh tay hắn như gọng kìm chế phục, chỉ có thể nhìn y đem mình trên không hạ xuống quan tài băng.

“ Đừng làm rộn, ta cũng không muốn lạc thủ tồi hoa. Thiên Lạc cô nương” Đế Thiên An nhắc nhở lấy.

Hàn Thiên Lạc cắn môi, bị chế phục đồng thời trong lòng cũng hiếu kỳ khi đối phương làm sao biết được tên của mình. Phải biết nàng ở nơi này 10 năm chưa ra, mà nam nhân này lần đầu gặp gở lại nhận ra tên mình.

Biểu hiện của nàng làm sao qua được mắt của Đế Thiên An, hắn giải thích : “ lúc nãy ta trốn một bên nghe được đối thoại của hai người. Cho nên liền biết được danh tự của nàng, lần đầu gặp gở có chút thất lễ, tại hạ là Đế Thiên An”

Miệng thì nói, nhưng ánh mắt của hắn thì quan sát lấy xung quanh mình. Dưới nhãn đồng của hắn liền phát hiện rõ mồn một mọi thứ.

Đầu tiên tòa quan tài nơi hắnđứng hiện tại. Ngọc quan không lớn, nhưng cũng không nhỏ, một lần đủ để cất chứa mười người đi vào bên trong.

Xem qua nguyên tác Đế Thiên An liền biết, nếu muốn tiến vào Cốc Tử Mộ mộ tầng thứ tư, chính là ở tầng thứ ba đi đến cái quan tài lớn chiếm cứ trung tâm này, tìm trúng được một cái khô lâu cơ quan sắp xếp ở bên.

Chỉ cần điểm trúng cơ quan, liền giống như thang máy giống nhau, từ tầng thứ 3 đi xuống tầng thứ 4.

“ Thấy rồi”Dưới nhãn đồng của hắn, Đế Thiên An liền tìm ra được mấu chốt khô lâu bạch ngọc, trực tiếp dùng Hàn Long Tỏa ấn vào.

“ Tạch! Tạch!! Tạch!!”

Theo cái đầu khô lâu thủy tinh bị ấn xuống, cơ quan lập tức khởi động, một tràng bánh răng cơ quan vận chuyển phát ra thanh âm riêng biệc.

“Hắn làm sao biết nơi này là cơ quan” Hàn Thiên Lạc có chút sững sốt, trong lòng thầm nghi không rõ.

Đế Thiên An người này nàng không nhận biết, tuyệt đối không thể là người trong Cốc Tử mộ được. Cái nàng không thấu, đó là một ngoại nhân như hắn vì cái gì sẽ biết bạch ngọc khô lâu cơ quan mấu chốt chổ khởi động đây.

“ Mau vào quan tài” Lạc Thời Thu chém chết một tên Phát Khâu bang, nghe được tiếng cơ quan thanh âm, lập tức hô lớn một tiếng nhắc nhở Lâu Mãn Phong.

Cả hai không chần chờ, lập tức đề thân nâng lên khinh công phóng đến quan tài bên trong, hai người cũng khá bất ngờ khi Đế Thiên An có thể phát giác ra được cơ quan đi xuống tầng thứ 4.

Bất quá tuy kinh ngạc không rõ, nhưng chuyện này với cả hai mà nói là chuyện tốt. Cả hai tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Ở Lạc Thời Thu và Lâu Mãn Phong nhảy vào bên trong quan tài, theo quan tài như thang máy trượt xuống một đoạn. Nắp quan tài lại tự động được đóng lại và mang theo bốn người hạ xuống tầng thứ 4.

Ngọc quan là lối đi duy nhất thông đến tầng thứ 4, một khi ngọc quan đóng lại đi xuống liền không có con đường khác. Tất nhiên có thể trực tiếp lựa chọn nhảy xuống bên dưới theo ngọc quan.

Nhưng thông đạo tuyệt đối không nông, cự ly đến trăm mét độ sâu. Nhảy xuống bên dưới nếu muốn bình yên, không có cường đại khinh công là không được, chưa kể trong quá trình nhảy xuống có an toàn hay không lại là một chuyện khác.

Bởi khi thiết kế cơ quan trong Cốc Tử mộ, đại sư Mộ phái đã lường đến trường hợp có người sẽ nhảy theo ngọc quan, mà bố trí một ít ám thủ.

Bốn bên thành tường không chỉ gắn ray kim loại làm đường trượt cho ngọc quan lên xuống. Ngoài ra còn bố trí không ít ám tiễn cơ quan trong đó, những cơ quan này sẽ liên kết với ngọc quan.

Một khi ngọc quan chưa đến điểm cuối và cơ quan dừng lại. Chỉ cần có người ở trên nhảy xuống, một khi chạm lên nắp quan tài, cơ quan lại khởi động, từ bốn vách tường lập tức bắn ra ám khí.

“ Phừng!!”

U ám không nhìn rõ được trong ngọc quan, theo Lạc Thời Thu lấy ra Hỏa Nhãn quẹt lên thành ngọc quan, ma sát với thành kim loại sinh ra hỏa diễm, nháy mắt đem u tối không gian thắp sáng.

“ Hả!!” Hàn Thiên Lạc khẽ giật mình, khi theo ánh lửa tỏa ra nàng phát giác ra được mình vậy mà cùng nam nhân chế phục mình gần trong gang tấc, chỉ kém một ít liền có thể thân mật da thịt tiếp xúc.

Hàn Thiên Lạc rất nhanh liền phát hiện mình đã không còn bị kìm giữ như trước, đã khôi phục lại tự do. Ngay lập tức, tâm tư linh hoạt vận chuyển, trong gang tấc duổi tay bắt lấy cổ của Đế Thiên An.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK