Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dù biết y có vũ lực Thần Ma đi nữa cũng không bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này.

Về phần đắc tội hắn không lo, bởi sau khi đẩy lùi được đám võ lâm này y công lực ắt cũng sẽ suy giảm. Mà phía sau còn đại quân ba nước áp cảnh, còn có rất nhiều thế lực chia chén canh lớn kia, mà thế lực của hắn lại ở xa xôi Yên quốc cách Bách Việt quá xa xăm, nên trong các thế lực tranh cướp thì Quyền Lực Bang có lợi thế.

Người chết vì tiền chim chết vì mồi.

Trong đêm này, nhắm đến tài bảo khổng lồ mà Thiên Trạch cướp được trữ trong hoàng cung tuyệt đối không dưới hai bàn tay thế lực.

Độc Cô Thành, Bất Lương Nhân, Thông Văn Quán, Huyễn Âm Phường, Huyền Minh Giáo, Hộ Long Sơn Trang,Vô Song Thành, Dạ Mộ, Hắc Thạch, Ngô Xưởng, Hàn Xưởng, Minh Hà, Thiên Hạ Hội, Quyền Lực Bang, Kim Tiền Bang, Vạn Mã đường, Chí Tôn Minh, Lục Phân Bán Đường, Mộ Vương Thành, Thần Bộ Môn, Ảnh Vệ ....

Các thế lực cử người tham dự phân chia kho báu khổng lồ kia, thẳng tiến vào hoàng cung Bách Việt trong.

“Xoẹt!”

Lúc này, một đường kiếm khí như cầu vồng từ trong hoàng cung một nơi bắn ra, trực tiếp giết chết năm tên đã xông vào hoàng cung cướp tài sản.

“ Kiếm khí này, Kiếm Thánh Diệp Cô Thành” Lý Mật tham dự vào cướp bóc giật cả mình khi thấy được thân ảnh bạch y nam tử trôi nổi bồng bềnh trên không, hắn dù biết trong nơi này tất lưu lại không ít cao thủ tuy nhiên không nghĩ là Diệp Cô Thành.

Tổ Quân Ngạc không rõ nói : “ Diệp Cô Thành làm sao thể hắn không phải bị Đạo Thánh giết rồi”

Từ Thế Tích nói : “ Thiên Ngoại Phi Tiên không sai là Thiên Ngoại Phi Thiên”

Trầm Lạc Nhạn : “ xem ra là một cuộc giao dịch giữa Tín Lăng vương và Thiên Trạch, y giúp y thu hút sự chú ý bằng việc quyết đấu với Diệp Cô Thành, An Ly vương chết trong cung, Tín Lăng Vương thuận lợi ngồi lên vương vị”

“ Chỉ có một mình y chúng ta liên ....” con trai của Thượng Quan Phi Hồng là Thượng Quan Phi còn chưa nói hết câu, hắn vội nhảy lùi về sau khi cảm nhận được một luồng chí mệnh nguy hiểm.

Quả nhiên là chí mệnh nguy hiểm, bởi nếu hắn không nhảy đi hắn đã mất mạng bởi một cái bạch y nam tử khác, trẻ hơn so với Diệp Cô Thành và đặt biệc chỉ có một tay.

“ Ahh!”Thượng Quan Phi hét lên đau đớn, tuy thoát hiểm nhưng hắn cũng đổi lại một cánh tay, máu tuôn ra xối xả để hắn vừa giận lại sợ hãi.

“ Tây Môn Xuy Tuyết” đám người tham dự vào cướp bóc tài phú nhìn ra gã bạch y một tay kia.

“ Các ngươi muốn cướp tiền ư? vậy phải xem các ngươi có mệnh để lấy được hay không?” Hoắc Hưu từ trong một gốc cây nhảy ra một chưởng giết chết một tên thuộc hạ của Thượng Quan Phi, lạnh lùng nói.

“ Muốn lấy tiền của chủ nhân, các ngươi chỉ cần vượt qua chúng ta là được” Bạch Ngọc Kinh đem Trường Sinh Kiếm rút ra khỏi vỏ, lạnh lùng nói.

“ Giết! kẻ nào xâm nhập đêm nay không cho chúng sống” Nộ Giao bang Thượng Quan Phi lớn tiếng.

Lãng Phiên Vân đem Phúc Vũ kiếm rút ra kiếm quang như điện mà hướng chủ nhân của Hồng Tụ đao Kim Phong Tê Vũ Lâu lâu chủ Tô Mộng Chẩm.

Tạ Hiểu Phong xuất hiện chặn đánh một cái, đối thủ y là Nhậm Thiên Hành.

Tiêu Dao tam lão một trong Linh Thứu cung Vu Hành Vân ra tay ác liệt, Thiên Sơn Chiết Mai Thủ Thiên Sơn Lục Dương Chưởng đều xuất ra, ép chặn Lý Trầm Chu.

Kiếm Tham sở xuất Đoạn Mạch kiếm khí chặn đánh Quyền Lực bang Bát Đại Thiên Vương, Kiếm Vương Khuất Hàn Sơn.

Ma Chủ Bạch Tố Trinh sở ra Thần Ma lực lượng ngạnh đánh Hộ Long sơn trang Thiết Đảm Thần Hầu Chu Vô Thị.

Tiếu lão đầu giao phong với Hải Sa Cung cung chủ Hách Liên Bá.

Huyền Võ Đại Đế đè đánh Quyền Lực bang Yến Cuồng Đồ.

Tà Đế Hướng Vũ Điền độc đánh Ma môn Diệt Tình đạo Thiên Quân Tịch Ứng.

“ Hỏa Lân Nhật Thực!” một nơi khác Đoạn Lãng trên tay là Hỏa Lân kiếm sở ra gia truyền Đoạn gia kiếm khí, Hỏa Lân kiếm phối hợp cộng thêm gần tám trăm năm công lực để cho hắn đè đánh một nhóm người.

“Đạp Tuyết Tầm Mai!”

Nhiếp Phong ở cách không xa lấy chân ngự đao sở ra thứ năm quyết của Ngạo Hàn Lục Quyết, đao khí rét buốt đáng sợ đánh ra đem mấy tên xông vào đóng thành băng.

“Lý Dược Long Môn!”

Bộ Kinh Vân cách trăm mét đứng tại một ngọn cây, trên tay hắn chính là Tuyệt Thế Hảo Kiếm cùng Bại Vong Chi Kiếm hợp lại làm một, giờ này hắn sở ra Thiên Mệnh Kiếm Đạo trong thứ hai thức.

Kiếm xuất trường không, kiếm khí tung hoành, kình khí phiên phi, trong chu vi hóa thành tro bụi.

Một kiếm của hắn không chỉ giết chết năm tên xông vào còn hóa đi một mảng cây cối.

Thiên Trạch làm sao không đoán ra được các thế lực muốn bắt tay nhau chia tiền hắn trong lúc náo loạn đây, cho nên hắn đã bài xếp một cục và chờ đợi từng thế lực nhảy vào hố trong.

Mà những kẻ dám đi vào trong hoàng cung lấy tiền, thủ hạ của hắn được lưu lại sẽ chặn đánh và giết ngay.

Rất nhanh hoàng cung Bách Việt trong xảy ra lớn nhỏ các vụ sinh tử chi chiến, tuy lực lượng Thiên Trạch để lại cực kỳ ít nhưng lại áp đảo hoàn toàn, thậm chí là nghiền ép lấy những kẻ xông vào.

Bởi Thiên Trạch để lại trong đó hai cái lợi hại hảo thủ.

“ Graooo!” chỉ một tiếng gầm nhấc lên phong ba, Hắc Long như cơn bảo lướt qua đụng gãy không ít cây cối, tứ chi long trảo đem mấy cái kẻ xông vào bóp chết.

“ Long! là long!”

“ Làm sao có long!”

“ Thiên Trạch không phải ngoài kia ư?”

“Chuyện này....”

“ Hắc long là thật? không phải huyễn cảnh”

Hắc long xuất hiện khiến cho những kẻ tham tiền kinh sợ, hoang mang....

Hắc long không chút để ý bọn vào cung cướp tài bảo kia, nó đã được Thiên Trạch dằn dò từ trước, cho nên đối với thủ hạ của hắn bố trí lại thì lưu tình còn những kẻ khác thì tàn nhẫn giết hoặc ăn tươi nuốt sống ngay.

“ Rống!!”

Hắc long vừa hiện không lâu Hỏa Kỳ Lân được Thiên Trạch bố trí cũng nhanh hiện thân, phi tốc lao vào tản ra hỏa diễm khổng lồ, vồ giết hoặc đốt thành tro những tên dám xâm phạm vào hoàng cung.

“ Hỏa Kỳ Lân!”

“ Trời ơi là nó!”

“ Nó không phải ở Lăng Vân động sao?”

“ Chạy mau! Hỏa Kỳ Lân đến”

Đối mặt với Hỏa Kỳ Lân hung hãn phun giết thiêu cháy hoặc vồ giết, không ít kẻ xâm nhập kinh sợ.

“ Hỏa Kỳ Lân là nó! Làm sao nó lại ở đây” Hùng Bá đạp ngọn cây mà đứng quan sát biến cố trong cung, hắn nhìn thấy được đầu thú bọc trong hỏa diễm kia mà kinh sợ.

Hai năm trước nó cường đại thế nào Hùng Bá là đích thân trải nghiệm, cái hắn quan tâm là nó vốn ở trong động Lăng Vân làm sao lại đến được chổ này mà không gây ra được động tĩnh gì.

“ Hỏa Kỳ Lân! Hắc Long!” Thiên Trì Thập Nhị Sát cũng kinh sợ khi thấy được hai thần thú tham chiến.

“ Lệ!!” tại địa động bên dưới hoàng cung Đại Việt, thông qua trận pháp truyền tống Hỏa Phượng Hoàng trước xông ra, vẻ lên không trung một đường liệt diễm.

“ Hỏa Phượng Hoàng! Đúc Kiếm Thành Kiếm Tôn!” tham dự vào tranh cướp trong, Chí Tôn Minh minh chủ kinh sợ.

Tại lần trước hắn đến Đúc Kiếm Thành chính là muốn lấy việc Đúc Kiếm Thành mất kiếm để cho bọn họ tham dự vào lần tranh đoạt này, chỉ là mục đích không thành, Kiếm Tôn lại mà từ bỏ Lăng Sương kiếm và Tử Kim Thần Vũ. Cho đến hiện giờ Kiếm Tôn xuất hiện mang theo tinh anh và thần thú Hỏa Phượng Hoàng tham chiến, hóa ra từ trước kẻ này đã bị Thiên Trạch thu mua.

Mà không chỉ có bọn họ các lộ cao thủ khác đuổi vào hoàng cung cũng đả phát hiện ra được tam thần thú trong thiên địa, ai nấy nhìn thấy chúng săn giết những kẻ đi vào mà kinh sợ.

“ Giết” Diệp Linh nóng nảyxông ra ngoài tham dự vào chém giết ngoài thành.

Không chỉ có Diệp Linh mà những nữ nhân khác của Thiên Trạch cũng tham dự vào, mỗi người đều có bản lĩnh hơn người, trên tay lại là thần binh bảo khí chém sắt như bùn, cả bọn tham dự vào tàn sát.

Mỗi kẻ trên người đều có buộc một sợi vải trắng để phân biệc địch ta, Thiên Trạch đã bàn tính từ trước cho nên khi thượng chiến trường không sợ giết nhầm phe mình.

Về phần trong thành Thiên Trạch hoàn toàn không để ý, bởi hắn đã cướp về thành, Luyện Khí đã thu hết về lại, cướp đến chổ của Mai Ngâm Tuyết mà ngồi lấy, không chút để ý đến náo động trên các tuyến đường.

“ Trong thành xảy ra nội loạn, không đi giải quyết ư?” Mai Ngâm Tuyết dời mắt hỏi.

Thiên Trạch nói : “ chỉ đám gà đất chó sành thôi, cho dù bọn chúng có lấy được đi nữa cũng không sống ra khỏi thành này. Mà cho dù có sống được Bản Đế chỉ việc đến từng nhà giết lại, Kim Tiền bang, Thần Bộ môn, Mộ Vương thành, Tiêu thị, Hàn thị, Hùng thị, Minh Hà, Ám Hà, La Võng, Dạ Mộ.... chúng chỉ là bọn kiến hôi mà thôi”

Diễm Linh Cơ nói vào : “ giây phút mà chúng muốn nhúng chàm vào, tử vong đã đến với bọn chúng. Bởi lẽ chúng sẽ vĩnh viễn không biết được chúng đối mặt với ai?”

Phó Quân Sước nói vào : “ Buồn cười là chúng cho rằng mình có thể đạt được thứ mình muốn, một lũ vô tri”

Hai nữ không có tham chiến bởi vì thân hoài thai, thời gian cũng sắp sinh sở cho nên không có tham dự vào chiến trường ác liệt phía trước, mà ở nơi này quan chiến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK