Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc Hạch đại sảnh.

“ Những kẻ trốn bên trong Mặc Hạch kia nghe đây. Các ngươi phải mở cửa Mặc Hạch mật thất, nếu không...” Lời còn chưa nói hết Vệ Trang nâng lên Sa Xỉ chém xuống tên đệ tử Mặc Gia gần đó.

Một bên Hồng Liên nở lấy nụ cười nhìn về mấy tên Mặc Gia đệ tử này, chính là cắm bên trong Mặc Gia nội gián, tiếng xấu đều do Vệ Trang gánh hết lại có thể tiêu trừ nội gian.

Nội gián xuất hiện để cho La Võng trà trộn vào một phần là do Đế Thiên An, khi mà đại lượng rút đi đệ tử Mặc Gia chỉ để lại cho Yên Đan là Cơ Quan Thành ít ỏi đệ tử, còn bắt hắn mở rộng thêm đệ tử đây. Mà trong các bộ thì Đại Thiết Chùy tính cách hào sảng đơn thuần là dễ trà trộn vào nhất.

“ Ta liều với chúng” Đại Thiết Chùy tức giận hô lớn, thân ảnh đi nhanh đến cánh cửa mật thất, hắn làm sao chịu được huynh đệ của mình chết trước mặt mình đây chứ.

Có điều hắn vừa bước đi đã bị Cao Tiệm Ly chặn lại: “ Đại Thiết Chùy bình tĩnh đi”

“ Ai dám cản đường ta thì đừng trách ta không khách khí” Đại Thiết Chùy lớn tiếng.

Cao Tiệm Ly đem Thủy Hàn đưa ra, tỏ rõ lập trường : “ Muốn ra khỏi cửa này thì phải hỏi Thủy Hàn kiếm của Cao Tiệm Ly ta trước”

Mà bên ngoài Vệ Trang lập tức cất lời :“ Lòng nhẫn nại của ta không nhiều, bắt đầu từ bây giờ chiếc đầu cát này giảm đi một tầng thì ta sẽ xử tử một người”

“ Mặc Gia có bao giờ để người ta tùng xẻo thế này chưa” Đại Thiết Chùy chất vấn lấy Cao Tiệm Ly.

“ Ta nói rồi, không được bước ra ngoài Mặc Hạch nửa bước” Cao Tiệm Ly không ăn Đại Thiết Chùy một dạng, hắn không đến nổi kích động quăng não như Đại Thiết Chùy, bây giờ mà mò ra chỉ có đem đám người này trực để diệt vong mà thôi.

“ Mỗi huynh đệ ngoài kia đều là một phần tử Mặc Gia, nếu cứ trơ mắt đứng nhìn họ bị giết thì Mặc Gia tồn tại còn ý nghĩa gì nữa?” Đại Thiết Chùy lớn tiếng chất vấn.

Tuyết Nữ ánh mắt nhìn về Ban đại sư liền nhìn thấy hắn vẫn bất động thanh sắc, đây không phải là lẽ thường. Việc này trái với tôn chỉ của Mặc Gia nếu không phải là trên tay hắn có cơ quan gỗ nàng cũng nghi ngờ lão.


Đem ánh mắt nhìn Đại Thiết Chùy phẫn nộ lên tiếng, liền cất lời : “ Đến lúc này Mặc Hạch mật thất chính là hy vọng cuối cùng của Mặc Gia. Bây giờ huynh mà ra đó chính là nộp mạng, chết tuy chẳng đáng sợ nhưng thời khắc này sống sót mới có hy vọng, Mặc Gia mới có hy vọng. Chỉ cần một đệ tử Mặc Gia còn thì Mặc Gia còn”

“ Phanh!”

Đại Chuỳ Sắt hung hăng một quyền nện ở trên vách tường, phát ra âm thanh nặng nề, hắn thở hổn hển, trên mặt mang không cam lòng chi sắc nhưng mà tất nhiên tất cả mọi người nói như vậy, nhất thời nửa khắc cũng không có biện pháp tốt.

“Ẩn Bức quay về rồi .” Mặc Hạch đại sảnh trong, Hồng Liên nhìn Ẩn Bức thân hình xuất hiện trong đại sảnh cất lời.

Vệ Trang trong tay kiếm chảy xuống huyết, trên mặt đất bị huyết dịch nhuộm đỏ, vài tên đệ tử thi thể nằm ở lạnh như băng trên mặt đất, lạnh giọng hỏi : “ làm sao đi không trở về, bốn cái thân ảnh kia đâu”

Ẩn Bức nghe được vội nói : “ bọn hắn đem đã vào Mặc Gia Cấm Địa rồi”

“ Xoẹt!”

Vệ Trang hừ lạnh một tiếng, một đạo kiếm quang thoáng qua, một cái đệ tử một kiếm đánh gãy hầu mà chết.

Ẩn Bức nhất thời có chút sợ, hắn được Vệ Trang phái đuổi theo truy bắt Đoạn Mộc Dung cùng ba cái hài tử. Nhưng khi đuổi đến cấm địa, đang tính phát động công kích thì bị một cái thân ảnh đột ngột hiện ra cản lại.

Sau đó, không có sau đó, hắn chỉ cảm thấy đầu óc mơ hồ rồi tỉnh lại, không hề nhớ giữa mình cùng hắn ta đã xảy ra chuyện gì.

Vệ Trang lạnh giọng nói : “Theo ta được biết, Mặc gia cấm địa cơ quan trùng trùng, lại đem ba đứa bé cùng một nữ nhân đưa vào, là ý gì đây?”

Tại Cơ Quan Thành hiện giờ các thống lĩnh đa phần đã đi vào Mặc Hạch, có người có thể đem Ẩn Bức đánh lui đi. Vệ Trang nghĩ chỉ có hai người, một là Cái Nhiếp nhưng sư ca hắn một khi ra tay thì Ẩn Bức đã chết. Vậy còn lại chính là chủ nhân của Bách Việt, Đế Thiên An.

“ Nghe nói, Mặc gia cấm địa cơ quan trùng trùng, bộ bộ sát cơ. Có điều có tấm bản đồ Cơ Quan thành trong tay, thì chẳng làm khó được lão phu. Vệ Trang đại nhân, chuyện này cứ để lão phu lo liệu được rồi” Công Thâu Cừu chủ động xin đi giết giặc.

Vệ Trang nhẹ nhàng gật đầu.

Hồng Liên đưa mắt nhìn Công Thâu thù rời đi, miệng nhỏ như có như không dẫn ra một tia quỷ dị mỉm cười.

Công Thâu Cừu một đường đi đến Cấm Địa Mặc Gia, nhìn chằm chằm đã bị tuyệt Thiên Tỏa đóng kín cửa chính, tay phải khô héo chạm đến lấy tuyệt Thiên Tỏa đường vân, trong lòng cảm thán tại kiến tạo thứ này người.

Tỉ mỉ quan sát nửa ngày, tự nhủ: “Tuyệt Thiên Tỏa, quả nhiên tinh diệu.”

Nói đến đây Công Thâu Cừu đem cây quạt ống đồng nhẹ nhàng xoắn nhẹ, lập tức cơ quan bên trong phát động, phát ra một tiếng lách cách đinh tai.

“ Tiếc thay, cơ quan của Mặc gia làm sao có thể ngăn được Công Thâu chứ” Công Thâu Cừu nói xong đem một tay đưa về trước ngực
.
Chỉ thấy từ cơ quan quạt bên trong, từ đỉnh đầu của nó đi ra một cái tinh xảo xinh xắn cơ quan thú, không ngừng phun lưỡi, nho nhỏ đầu lúc la lúc lắc, nhìn qua giống như là một cái thằn lằn hoặc như là một cái tê tê

“Phá Thổ Thất Lang, đi đi, cho bọn chúng biết sự lợi hại của Công Thâu gia”Công Thâu thù trong tay nắm lấy nó, nói:

Theo Công Thâu Cừu thân thể khom xuống, đem Phá Thổ Thất Lang đặt ở trên mặt đất, nó đung đưa đầu liền theo tuyệt Thiên Tỏa bên kia đi, linh xảo hướng về tuyệt Thiên Tỏa liền bò lên.

Đầu này cơ quan thú dưới chân giống như có đặc thù cấu tạo, có thể nhường nó leo trèo, cũng sẽ không rớt xuống, chỉ chốc lát chui vào khe hở bên trong biến mất không thấy.

“ Tạch tạch tạch tạch”

Một tràng tiếng cơ quan vang lên, vốn đã đóng chặt Tuyệt Thiên Tỏa đại môn giờ phút này lại phát ra một trận thanh âm sau đó lại dần dần tách làm hai để lộ lối vào.

“ Hê hê!” Đi được một hồi ánh mắt hắn chăm chú nhìn vào vách tường, Công Thâu Cừu đắc ý nói : “ Tuyệt Thiên Tỏa à, đâu làm khó được lão phu”

Công Thâu Cừu hiện giờ tâm trạng rất vui vẻ, một đường thuận lợi vào Cơ Quan Thành để hắn sinh ra một cổ thắng lợi. Lần trước thất bại ở Lâu Lan chính là hắn bị đánh cho không trở tay kịp.

Hơn nữa sở trường của hắn là chế tạo cơ quan đây dùng lấy nó chiến đấu chứ không phải là đánh nhau, cho nên mới ở trong Binh Ma Thần nhanh chóng bị chế phục, lần này chỉ cần phá đi Cơ Quan Thành coi như hắn đã thành công lấy lại danh dự.

“Trước mặt Công Thâu Cừu này, mặc ngươi sắp đặt thế nào, chẳng qua cũng là điêu trùng tiểu kỷ mà thôi” Công Thâu Cừu tự tin nói

Mặc Hạch bên trong, thông qua quan sát cơ quan trong nơi này đám người họ Mặc biết Thiên Minh năm người, đã thuận lợi qua Viên Phi cơ quan thông hướng cơ quan tiếp.

Từ Phu Tử có chút tán thưởng nói: “Ta không nghĩ tới, bọn họ có thể đi đếnLong Hầu!”

“ Tuy Dung tỷ tỷ cùng Mặc gia liên can, nhưng đối với cấm địa không rõ, bây giờ cấm địa bên trong còn có ba cái kia hài tử và Nhất Việt tiên sinh”Tuyết Nữ đưa tay nhẹ vén sợi tóc của mình, lời cuối nói xong đem mắt nhìn Ban đại sư.

“ Nếu là đầu lĩnh Mặc gia biết về cơ quan bên trong cũng không có gì lạ, ta nghĩ hắn ta hắn đến từ Bách Việt. Có điều trong đám thống lĩnh, ta chưa nghe đến à” Đạo Chích sờ cằm rồi nói.

“ Thần thần bí bí, Ban đại sư hay ông nói ra đi?” Đại Thiết Chùy lớn tiếng nói

Ban đại sư nhìn đám người đưa mắt nhìn mình, sầu lo bộ mặt từ tốn nói: “Long Hầu có cất giấu một bí mật to lớn của Mặc gia, nơi đó vô cùng hung hiểm chỉ e mấy người này...”

Né tránh lại né tránh, càng làm cho đám người đối với Nhất Việt hiếu kỳ hơn. Song Ban đại sư không nói, bọn họ chỉ có thể đem tò mò nuốt vào bụng mà thôi.

Cao Tiệm Ly tiếp lời: “Nói vậy là truyền thuyết lưu truyền nhiều năm ở Mặc gia là thật?”

Cùng thời gian, cấm địa Mặc gia bên dưới.

Ánh đuốc ở hai bên tường chiếu sáng, Thiếu Vũ đám người đem mắt quan sát hai bên thông đạo, trong tầm mắt cả ba đã thấy được một cái trống trải đại sảnh ở phía trước.
Nói là trống trải là kỳ thực so với phía ngoài thông đạo mà nói, một cái hình tròn đại sảnh, kết nối tại con đường này, cả ba chậm rãi di chuyển.

Thiếu Vũ ngẩng đầu, đột nhiên phát hiện tại đỉnh đầu cách đó không xa trên vách tường khắc hoạ lấy một đầu màu rồng đỏ, chung quanh rời rạc vây quanh mấy người lính.

“ Graooo!!!”

Đột nhiên một tiếng trầm thấp hống như của hung thú, từ trong thông đạo truyền tới, trong thông đạo tựa hồ thổi lên một trận gió lớn, con đường chung quanh bó đuốc bị âm thanh đảo loạn, giống như tại một giây sau liền bị thổi tắt đồng dạng.

Cả ba bị gió này cùng với tiếng long ngâm, nhất thời có chút trở tay không kịp.

Bị gió thổi lên sợi tóc, lung tung bay múa, có che khuất con mắt, tựa như kim châm đau đớn giống vậy, Thiếu Vũ hô to : “Nhanh ngăn trở ánh mắt của mình!”

Cao Nguyệt nhi cùng Thiên Minh gật đầu, dựa theo hắn lời nói đi làm.

Đang xem xét bản vẻ Cơ Quan Thành, Công Thâu Cừu bị thanh âm kia kinh động, thanh âm qua đi đem ánh mắt chú mục về một nơi, nghiền ngẫm : “ Long Hầu nơi này đã bị cải tạo qua, tựa hồ muốn cất giấu thứ gì đó”

Đem bản đồ thu lại, Công Thâu Cừu đã quan sát kỹ lưỡng đường đi, lập tức thẳng tiến đến Long Hầu cơ quan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK