Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà lúc hai người nói, Đế Thiên An đã ngự xích đi xuống bên dưới, cất lời vọng lên : “ ta đi trước xem thử, còn lại ở trên chờ ta”

“Đế Thiên An, chàng phải cẩn thận.” mặc dù biết Đế Thiên An lợi hại vô cùng nhưng Hàn Thiên Lạc cũng không cầm được lo lắng nhắc nhở một câu

Đế Thiên An cười nói : “ trời đất này còn không có chuyện gì làm khó được Xích Mi Long Xà, chỉ một tòa Thiên Bộc Nhai mà thôi. Nàng an tâm chờ ở trên là được”

Mà theo Đế Thiên An ngự xích xuống, Lâu Mãn Phong lấy ra một cái Hỏa Nhãn quẹt trên nền đá sau đó thả xuống bên dưới, chính là muốn giúp cho Đế Thiên An lấy thêm ánh sáng lẫn giúp cho người bên trên nhìn rõ một chút.

“ Xuy xuy xuy!!”

Theo Hỏa Nhãn rơi xuống va chạm với nền đá bên dưới vang lên một tiếng thanh thúy, lập tức ở bên dưới các mặt nạ Quỷ Chuyên lập tức phóng lên chống kiếm.

“ Phanh!!”

Không nhỏ thanh âm, Hàn Long Tỏa theo Đế Thiên An khống chế, các đốt xích dài ra mạnh mẽ đem một vùng nhỏ chông kiếm nhô lên đánh gãy, làm thành một vùng an toàn không có chông kiếm.

“Tốt, xuống đây đi, ta đi trước một chút.” Đế Thiên An nhìn một cái rồi nói, mà nói xong hắn cũng ngự xích mà lao vút đi trong thông đạo biến mất tăm.

Ba người phía trên nghe được không chậm mà lần lượt nhảy xuống vị trí mà Đế Thiên An đã dọn sạch cho bọn họ.

“ Mãn Phong, Tuyết Phù Dung còn ở trên người không?”vừa đặt chân xuống Lạc Thời Thu đại não nghĩ đến một cái vấn đề, đột ngột hỏi lấy huynh đệ mình.

“ Đã mất đi rồi” Lâu Mãn Phong đáp, vừa hay hắn cũng có một vấn đề cần hỏi : “ Phá Mộ Lệnh của gia tộc Kỳ Lân còn trên người không?”

“ Vẫn còn!” Lạc Thời Thu đáp xong từ trong ngực lấy ra Phá Mộ Lệnh rồi đặt vào tay của người phía trước.

Lâu Mãn Phong xem một cái liền hiểu ra được vấn đề mà hắn nghi hoặc từ khi tỉnh lại, cất lời : “ tấm Phá Mộ Lệnh này là giả, bị Mộc Tuyết Nhu đánh tráo rồi. Cuối cùng thì ta cũng hiểu là chúng ta bị tưới canh Mạnh Bà chứ không phải nước Tà Linh”

Hàn Thiên Lạc nhìn Đế Thiên An không có, nàng biết hắn hẳn có chuyện gì cần làm, có thể là đi lấy đồ trong tòa mộ này cũng nên, cho nên không tiện dẫn theo người khác, bên tai nghe hai người trò chuyện, góp lời : “ ý của Lâu đại ca để chúng ta lầm tưởng Phá Mộ Lệnh vẫn còn, kế hoãn binh”

“ Không sai! Giống như Đế thiếu nói bọn họ muốn giá họa cho chúng ta để bọn họ có đủ thời gian để khai quan cướp lấy sát khí Tà Linh. Ta nghĩ Đế thiếu có lẽ đã phát hiện cho nên đi trước một bước” Lâu Mãn Phong chậm rãi nói.

Lạc Thời Thu gật đầu, đồng ý : “ vậy chúng ta cũng mau đuổi theo tiếp ứng cho huynh ấy, cản lại bọn họ lấy ra sát khí Tà Linh”

Lâu Mãn Phong cầm trên tay Long Trượng Hỏa Nhãn, nhìn về phía trước thông đạo dày đặc Quỷ Chuyên bánh xe, cất lời : “ Thời Thu, Thiên Lạc hai người nhìn những viên gạch quỷ này, tuy không thể xuất đao không ngừng nhưng cả mộ đạo đều có, chỉ chém thôi là chưa đủ”

Nghe xong hai người quan sát cẩn thận một chút, Lạc Thời Thu cất lời : “ ba mặt tường khác bọc lán như gương, căn bản không thể dùng khinh công được”

“ Để ta thử xem” Hàn Thiên Lạc sau khi học xong Chỉ Đao Thái Cổ đao pháp còn chưa có cơ hội thi triển, hiện giờ sẵn có một cơ hội phía trước nàng cũng muốn thử xem.

Lạc Thời Thu vươn vai từ sau rút Hàn Huyết Cổ Kiếm, cười nói : “ Mấy việc nặng nhọc này cứ để ta làm cho... Hả?”

Chỉ thấy lời của Lạc Thời Thu còn chưa hết, Hàn Thiên Lạc đã khinh thân mà đến trước, cả người tại không trung mà đứng, từ người cường đại nội lực tỏa ra quanh người, hình thành một quả cầu khí lớn.

“ Xuy xuy xuy”

Thái Cổ Chỉ Đao theo mười đầu ngón tay nàng vươn ra, lập tức bay quanh lồng cầu khí, tạo thành nhừng đường đao khí màu vàng xé gió.

“ Phanh! Phanh!Phanh!! Phanh!!”

Liên miên không dứt thanh âm vang lên ngay sau đó, theo Hàn Thiên Lạc như tên bắn lao đến phía trước, Thái Cổ Chỉ Đao một đường cắt ngọn đi các chông kiếm từ Quỷ Chuyên bánh xe, thế không thể cản nổi.

Lâu Mãn Phong nhìn Hàn Thiên Lạc mở đường, nhanh chóng dẫm chân tung người mà theo sau.

Còn lại, Lạc Thời Thu chứng kiến Hàn Thiên Lạc đại triển thần uy mà sửng người trong giây lát, đôi mắt mở lớn kinh ngạc, một hồi nói : “ đây lẽ nào đao pháp của Chỉ Đao Thái Cổ trong truyền thuyết, đúng là mở rộng tầm mắt”

Lại nói Đế Thiên An sau khi ngự xích mà đi trước, mặc dù dưới thông đạo có phần u tối rất khó mà phân biệt được phía trước, song có Rintensei trợ giúp nơi này đêm tối đối với hắn tựa như ban ngày một dạng, một đường ngự xích mà đi đến cuối thông đạo thì dừng lại trước một cái ngả ba.

“ Thú vị!” Đế Thiên An thông qua nhãn đồng liền phát hiện ra được một cái thân ảnh to con hơi béo đứng ở bên trái thông đạo, thấy hắn chú ý liền bắt đầu chạy.

“ Đã có công làm mồi ta mà không theo thì thật phí tâm của các ngươi rồi” Đế Thiên An cười cười, sau đó ngự xích mà bám theo sau.

Hắn đương nhiên rõ ràng kẻ này chính là dẫn dụ hắn đến nơi mà bọn họ cần muốn hắn đến, có điều có Rintensei cùng với thực lực của mình để cho Đế Thiên An tự tin có thể toàn thân thoát ra.

Một chạy một đuổi đi qua các thông đạo khác nhau, rốt cuộc Đế Thiên An được dẫn vào một cái gian mật thất khá lớn. Cánh cửa lớn phía sau lập tức hạ xuống đem Đế Thiên An nhốt lại.

Mà khi đi vào nơi này, người dẫn dụ Đế Thiên An đã không còn chỉ có một cái thân ảnh nam tử áo trắng đeo xích hồng mặt nạ đứng chặn ở phía trước gian phòng, tay ôm một thanh kiếm dựa vào một cánh cửa lớn phía sau.

“Ong Ong!!”

Bất ngờ không nói trước, trần nhà phía trên, một cái con mắt to lớn, cơ quan mở ra, vị trí con ngươi là một viên ngọc màu xanh lam to lớn, từ viên ngọc tỏa ra cường quang mạnh mẽ, ánh sáng lam xanh như sóng nước lan tỏa khắp gian phòng.

Cường quang mạnh mẽ khiến người nhìn vào không khỏi phải khép mi mắt lại, cho đến khi cường quang qua đi, con mắt trên trần nhà lại giống như mặt trăng treo cao một dạng, tỏa ra ánh sáng êm dịu soi sáng cả gian phòng.

“Vị này là Hải thúc đi!” Đế Thiên An chậm rãi mà đi đến, vừa đi lại nói : “ ta nghe Tuyết Ly nói gia tộc Vong Xuyên căn bản không có người như ông. Thật là thú vị, một Mộc Tuyết Ly giả một Hải thúc không tồn tại”

Khóe môi nhích lên độ cong, thân hình dừng lại trung tâm mật thất, ánh mắt quan sát một hồi liền phát hiện ra dưới chân hắn quả thật có cơ quan. Là một cái bẫy được tạo thành từ rất nhiều vòng tròn, từng tầng từng tầng, càng về trung tâm độ sâu càng lớn.

Nguyên tác bên trong Lâu Mãn Phong trước khi cơ quan khởi động đằng thân mà lên, nhưng bị Họa Thánh nấp tại trên khối cầu ngọc lớn kia mà đánh lén một kích. Cuối cùng trúng bẫy, sau đó Hàn Thiên Lạc vì an nguy mà chấp nhận uống nước Tà Linh.

“Đế thiếu, dông dài quá rồi. Thần Sai nói không sai ta quả thật không phải người của gia tộc Vong Xuyên, tên của tại hạ không đáng nhắc đến” Phó Hải chậm rãi nói, nhưng ánh mắt trong tràn đầy kiêng kỵ.

“ Đã không phải người Vong Xuyên vậy thì là người Tà Linh giáo, hơn nữa ta đoán ông tại Tà Linh giáo thân phận cũng không nhỏ” Đế Thiên An cười nói : “ ta đã nguyện ý đứng vào bẫy rồi, lẽ nào còn chưa đủ thành ý”

“ Đế thiếu quả là thông minh tuyệt đỉnh” Phó Hải nhìn Đế Thiên An phát giác ra bẫy rập cũng không quá ngạc nhiên, dù sau từ tình báo thu thập về hắn biết đối phương có khả năng thấu thị, đều đều nói : “ nói cho ngươi cũng không ngại, đại trượng phu đi không thay tên ngồi không đổi họ, tại hạ họ Phó tên một chữ Hả, người chôn trong mộchính là xá đệ.”
Đế Thiên An gật đầu, lại nói : “ thì ra là vậy, các hạ là huynh trưởng của giáo chủ Tà Linh giáo, muốn nhen nhóm lại Tà Linh giáo, muốn hiệu lệnh được cần phải lấy ra Tà Linh Ly Hồn Câu. Nhưng kỳ trận Thiên Bộc Nhai rất khó mà đi vào, may thay Cầu Hoàng phu nhân treo thưởng Tuyết Phù Dung mà mưu lợi. Lại lợi dụng Lạc Thời Thu và Lâu Mãn Phong lấy Phá Mộ Lệnh của Kỳ Lân gia tộc”

Phó Hải ánh mắt tràn đầy tán thưởng, thừa nhận : “ nói không sai, Xích Mi Long Xà tài năng hơn người. Nếu không phải là Cầu Hoàng phu nhân gấp rút tìm kiếm Tuyết Phù Dung chúng ta cần đợi thêm thời cơ nữa”

Đế Thiên An tiếp lời : “ muốn lấy ra Tà Linh Ly Hồn Câu cần lên Thiên Bộc Nhai chế phục Thủ Mộ Nhân. Cái thứ hai là có Lệnh Phá Mộ của tứ đại gia tộc, cả hai thứ có lẽ các ngươi đều đã có rồi. Có điều…”

Phó Hải ánh mắt lay động, tiếp lời : “ Đế thiếu là muốn nói chúng ta làm sao lấy ra được Lệnh Phá Mộ của ba đại gia tộc”

“ Không!” Đế Thiên An lắc đầu nói : “ tứ đại gia tộc người chết liền đem vào chôn trong tổ mộ. Các ngươi chỉ cần động tay vào người chết, hoặc là giả chết liền có thể lấy ra được thôi. Ta nói không sai đi?”

“ Không sai” Phó Hải thừa nhận.

Đế Thiên An nói : “ như vậy là Mộc Tuyết Nhu là giả chết, nàng ta là thật”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK