Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai tuần sau, Ngụy quốc- Đại Trạch Sơn dảy núi, sâu trong liên miên quần sơn trùng điệp bóng cây là một tòa sơn cốc xung quanh đều là núi cao vách đứng, hình thành thế bao vây chỉ có một lối ra vào.

Tại cái kia trên sườn núi, một cái cao tới trăm mét to lớn đầu người giống, đây là một cái tóc trắng bồng bềnh lão nhân ảnh chân dung, người này khuôn mặt hòa ái, trong hai mắt tràn ngập cơ trí, thật không biết là người nào, lại có thể tại giữa sườn núi điêu khắc ra một cái như thế sinh động như thật tượng đá.

Lão nhân này khuôn mặt hiền hòa nhưng uy nghiêm to lớn đôi mắt như chứa đựng trí tuệ, trên đầu lại có hai cái sừng dài. Bức tượng đá điêu khắc chạm trổ không biết trôi qua bao nhiêu tuế nguyệt năm tháng này chính là Viêm Đế Thần Nông-Nông Gia người sáng lập.

Còn tòa sơn cốc địa phương này chính là thánh địa của Nông Gia-Viêm Đế Lục Hiền Trủng tề danh với Mặc Gia Cơ Quan Thành, Nho Gia Tiểu Thánh Hiền Trang, Đạo Gia Thái Ất sơn, Âm Dương Gia La Sinh Đường, Tung Hoành Gia Tiềm Long Tại Uyên...trên giang hồ mười phần nổi danh, thế nhưng Viêm Đế Lục Hiền Trủng uy vọng muốn cao quá nhiều.

Mặc Tử, Khổng Tử, Lão Tử, Quỷ Cốc Tử... tuy là uy vọng rất cao, nhưng cùng Thần Nông so sánh còn kém quá xa. Thần Nông niên đại còn vượt xa hơn cả hoàng đế Hiên Viên, trong Bách Gia thì Nông Gia chính là Gia có niên đại lâu dài nhất. Đặc biệc Y Gia cũng là từ Nông Gia tách ra mà thành.

"Địa trạch vạn vật, Thần Nông bất tử. Vương hầu tướng lĩnh, chả lẽ không cùng loại sao"

Tà dương nhuộm đẫm mênh mông núi rừng, vô số nông gia đệ tử, đứng ở vách đá cheo leo Thần Nông bức tượng trước mặt, trong miệng lớn giọng hô lên Nông Gia tổ huấn, âm thanh chấn khắp nơi, to lớn uy nghiêm.

Sáu tên râu bạc mái tóc bạc xóa Nông Gia trưởng lão, đứng ở hơn mấy ngàn đệ tử phía trước, thần sắc nghiêm trọng, nhìn quanh ở đây đám người, cuối cùng ánh mắt rơi xuống phía trước mặt đất, một vị toàn thân gông xiềng hán tử trên thân.

Binh Sát gương mặt có chút không đành lòng, nhắm mắt lại nghe bên tai trưỡng lảo Hình Đường lớn giọng nói : "Khôi Ngỗi Đường đường chủ Trần Thắng, sát hại huynh đệ, khi dễ em dâu, chứng cớ vô cùng xác thực, dựa theo gia quy, trầm đường hình, lập tức hành hình!"

"Ta là oan uổng" Nằm tại trên đất Trần Thắng, trong miệng không nghe gầm nhẹ, trong mắt tràn ngập phẫn uất âm thanh không cam lòng nói ra.

Một nam tử tướng mạo có phần oai hùng, là đường chủ của Liệt Sơn Đường- Điền Mãnh bước ra lớn tiếng mắng: " Trần Thắng, ngươi bây giờ sắp chết đến nơi, lại còn không biết hối cải, đúng là làm bẩn danh dự Nông Gia chúng ta"

Lúc này có bốn tên đệ tử đi lên phía trước, phân biệt giơ lên Trần Thắng hai tay hai tay, nhanh chân hướng bên cạnh hồ nước sâu đi.

Cái gọi là “trầm đường hình” chính là đem người trói chặt cùng với vật nặng đem thả xuống dưới nước dìm chết. Giống như thời xưa Việt Nam ở các làng khi phát hiện nữ nhân chưa chồng mà có chữa lăng loàn bị bỏ vào rọ heo cạo đầu đem quăng xuống sông trong đó chứa đầy đá dìm chết.

“Điền Mật cái tiện nhân ở đâu cùng ta đối chất" Trần Thắng thân hình cao lớn cơ thể cường trán rộng lớn, cả người vận lên chân khí muốn chấn đứt xích xắc nhưng lại vô ích không cách nào thoát khỏi.

"Thời gian đã đến, lập tức hành hình" Một thanh niên nam tử diện mục có mấy phần giống Điền Mãnh lên tiếng.

Nhìn sơ qua lại cho người nhìn vào hắn là một tên nóng nảy, Xi Vưu Đường đường chủ Điền Hổ một thân công lực tuyệt đỉnh nhị trọng so với thân ca mình Điền Mãnh tuyệt đỉnh tứ trọng có phần kém hơn đôi chút.

Bên cạnh hắn là dáng người thấp bé có phần mập mạp trên mặt mang lấy một tấm mặt nạ , vẻ mặt trên đó biểu hiện ra bi ai thần sắc nhìn xem đệ tử giơ lên Trần Thắng chuẩn bị ném xuống hồ, hắn là Thần Nông Đường đường chủ Chu Gia nhỏ giọng :"Trần Thắng lão đệ, ngươi hậu sự, lão ca sớm đã an bài thỏa đáng, ngươi một đường đi tốt."

Có thể là Nông Gia Lục Đường đường chủ đều có một thân bãn lĩnh võ công cao cường, nhìn bề ngoài Chu Gia mập lùn nhỏ bé này không quá lợi hại nhưng lầm to. Một thân tuyệt đỉnh tứ trọng cao thủ.

Mang trên mặt mặt nạ, có thể tùy tâm tình biến đổi ra hỉ nộ ái ố, bốn loại bất đồng vẻ mặt, có được xưng hào Thiên Nhân Thiên Diện, một tay điểm huyệt Chần Chừ Điểm Huyệt Thủ cũng nổi danh khắp Nông Gia trên dưới, là thế lực lớn nhất trong Nông Gia.

“Ta muốn gặp Hiệp Khôi đại nhân, ta là oan uổng” Trần Thắng đứng bên cạnh dòng sông chuẩn bị đẩy xuống, như kiếm được cộng rơm cứu mạng lớn tiếng nói.

Trần Thắng vừa dứt một thanh niên dung mạo bình phàm có phần nho nhã, liền lớn tiếng nói : "Đối ngươi xử quyết,chính là Hiệp Khôi quyết định, ngươi có thể nhắm mắt." .

Hắn chính là đường chủ của Cộng Công Đường Điền Trọng vốn là Chu gia nghĩa tử, tuổi tuy trẻ chỉ mười chín hai mươi mà thôi nhưng tu vị cũng không kém tu vị tuyệt đỉnh sơ giai, hắn có thể ngồi lên một phần là nhờ Chu Gia nâng đở một phần khác lại được Điền Mãnh, Điền Hổ nâng lên.

Đứng bên cạnh hắn không xa chính là Tư Đồ Vạn Lý, vốn nguyên là tổng quản của Tứ Nhạc Đường chấp chưởng Tiềm Long Đường chi nhánh ở Hàn quốc. Nhưng sau khi sáu đại đường chủ từ chức thì hắn cũng kế nhiệm ngồi lên vị trí đường chủ này.

“ Ùm”

Chỉ thấy Trần Thắng bị bốn tên đệ tử nâng lên rồi dùng sức ném vào hồ nước bên dưới, khiến cho bọt nước văng tung tóe lên cao. Mà Trần Thắng đầy người gông xiềng, xích sắt nặng đến ngàn cân nhất thời chìm vào hồnước, lại cũng không có lơ lửng đi lên, chỉ có từng chuỗi bong bóng khí từ dưới mặt nước bốc ra, trở thành đám người chú ý tiêu điểm.

"Tội nhân Trần Thắng đã chết, tất cả mọi người giải tán đi" Một Nông Gia trưởng lão phất tay ra hiệu cho đám đệ tử rời đi, đông như kiến đệ tử cũng nhanh chóng tản dần trở về các đường của mình.

Cách xa nơi này, trên một đỉnh núi Hiệp Khôi Điền Quang đứng ở trong gió, quần áo bay phất phới, mới vừa xử trí Trần Thắng sự tình hắn đều thấy hết trong mắt. Thậm chí còn biết được nguyên nhân trong này, giống như vương triều các nước thì Nông Gia cũng không mấy yên ả bên trong nội bộ cũng lục đục đấu đá với nhau.

Liệt Sơn Đường, Cộng Công Đường, Thần Nông Đường, Xi Vưu Đường, Khôi Ngỗi Đường,Tứ Nhạc Đường chính là sáu đường của Nông Gia. Các vị đường chủ cũng tranh đá lục đục với nhau, Trần Thắng bị xử phạt mất đi vị trí đường chủ như vậy với ai là có lợi nhất.

Khi mà Ngô Khoáng bỏ mình Trần Thắng bị dìm chết xem là phản đồ của Nông Gia ngồi lên ngôi vị đường chủ chính là Điền Mật.Điền Quang có thể ngồi lên Hiệp Khôi vị trí không chỉ có ăn may lẫn võ công mà hắn còn một cái đầu thông minh.

Hắn nhìn thấu nhưng không có vạch trần, hiện tại thế lực Nông Gia một nữađã là họ Điền khi mà Điền Mãnh, Điền Hổ, Điền Trọng là ba đường chủ Nông Gia lại thêm Điền Mật ngồi lên nữa thì đả khống chế lấy Nông Gia rồi, hắn cũng là họ Điền đây.

Nếu không có hắn âm thầm trợ giúp thì Điền Trọng có thể ngồi lên không, chơi quyền lực hắn cũng không kém.

Đêm tối, Đại Trạch Sơn dảy núi, Thần Nông Đường một gian phòng.

"Đường chủ, người đã mang đến" Một tên Nông Gia đệ tử bước vào bên trong gian phòng chắp tay cung kính thi lễ nhìn về Chu Gia nói.

Chu Gia tấm mặt nạ liền biến đổi thành hoan hỉ, rồi nói: "Chuyện này quan hệ trọng đại, tuyệt đối không được để lộ, để tránh dẫn tới họa sát thân."

"Đường chủ yên tâm, tiểu nhân minh bạch" Tên đệ tử lên tiếng, sau đó nhanh chóng cất bước rời khỏi nơi này.

Trong gian phòng ánh nến chập chờn Chu Gia phóng mắt nhìn về phía trước mặt đất, toàn thân xiềng xích người có phần ướt sủng chính chính là bị thả xuống đáy sông chiều nay Trần Thắng.

“ Khục khục... đây là” Trần Thắng ho khan nhìn về lạ lẫm gian phòng, ký ức có phần chưa khôi phục lại.

"Trần Thắng lão đệ, còn nhận đến lão ca sao ?"Chu Gia một mặt hớn hở nói

Trần Thắng ngồi dậy tới, nhìn xem Chu gia, đầy mắt kinh ngạc và cảm kích, nói ra: "Là ngươi cứu ta ?"

“Lão ca cùng ngươi nhiều năm huynh đệ, biết ngươi bị người hãm hại, lão ca có lòng giúp ngươi tẩy thoát tội danh, thế nhưng chứng cớ vô cùng xác thực, không từ cãi lại, Hiệp Khôi cũng đành ra hạ sách này, khiến ngươi giả chết rời khỏi Nông Gia ” Chu Gia đi đến phía trước hai tay nhỏ túm lấy sợi xích.

“ Rắc rắc rắc” Theo nội lực thúc dục rồi hai tay dựt mạnh những sợi xích trên người Trần Thắng hoàn toàn bị vở vụn ra, đem trói buộc hắn giải thoát.

Trần Thắng trầm ngâm một hồi khi nghe được Hiệp Khôi là người bố trí đằng sau, hắn bị người hàm oan, có người thông tri hắn Ngô Khoáng đến tìm hắn, vừa bước vào đả thấy Điền Mật y phục xốc xếch sợ hãi thần sắc, không lâu sau huynh đệ hắn đi vào thấy được tình cảnh đó, nổi điên rút kiếm chém hắn.

Giao chiến một hồi Ngô Khoáng đột nhiên bỏ mình bởi thanh độc châm của Điền Mật bắn đến, hắn còn chưa kịp phản ứng Điền Mãnh, Điền Trọng, Điền Hổ đã phá cửa mà vào cùng các đệ tử Nông Gia khác sau đó không cho hắn giải thích, chụp đầu tội danh truy sát hắn.

Hiện giờ hắn không thể rửa oan, chứng cứ không có tội danh đả thành, Hiệp Khôi cũng không thể chủ trì công đạo, chỉ có thể ve sầu thoát xác cho hắn. Phản đồ tội danh đả lập, Nông Gia hắn không về được, trầm ngâm một hồi hai tay cung kính cúi đầu : “Cứu mạng ân, không thể báo đáp, thỉnh chịu Trần Thắng cúi đầu"

Chu Gia liền tay nâng hắn lên, nhìn y dò hỏi : “ Lão đệ sau này có dự định gì không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK