Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bất cứ cô gái nào đối với dung mạo mình đều chấp nhất, Như Sương cũng không ngoại lệ, nghe cha ruột mình ngâm thơ tán thưởng, mặc dù nàng biết là khoa trương nhưng mà trong lòng ngọt vô cùng, mặt nàng cũng đỏ lên xấu hổ.

“ Tại hạ họ Đế danh Vô Song, tự nhận tài hoa trác tuyệt. Không biết có thể thỉnh giáo mỹ thiếu nữ phương danh?” Thiên Trạch đến ôm quyền thi lễ, đùa giỡn con gái.

Như Sương mặt càng ngày càng đỏ, ngượng mắng : “ bại hoại! ông còn đùa giỡn ta, ta đánh ông giờ đó”

Thiên Trạch cười nói : “ ta biết con gái ta rất xinh đẹp, chỉ là không nghĩ đến mặc lấy y phục lại như tiên nữ giáng trần vậy! Món quà này con yêu thích chứ?’

Như Sương ngạo kiều nói : “ miễn cưỡng tạm được”

“ Ta biết gần đây có một cái hồ nước nhỏ, cảnh quan thanh nhã. Ta đã bày sẵn mỹ thực rượu ngon, tính ở nơi này ngâm thơ đối nguyệt một chút. Nhưng mà lại thiếu mất mỹ nhân, chẳng khác nào gãy cầm không dây thiếu mất thi ý, nghĩ mãi một hồi mới biết ta có quen hai cái mỹ nhân. Nên là mạo muội đến đây mời hai vị mỹ nhân dời gót ngọc đi một chuyến” Thiên Trạch vòng vo một hồi mới nói ra chủ đích.

Như Sương quay mặt đi che miệng lại, nín cười : “ có mỗi chuyện như vậy mà ông cũng vòng vèo thật đấy”

Thiên Trạch nói : “ vậy mỹ nhân thiếu nữ có bằng lòng cho ta mượn chút thi ý không?”

“ Mượn thi ý ư? vậy ông ngăm thử ta xem một bài đi, nếu ta cảm thấy hay ta sẽ suy nghĩ lại có đi hay là không?” Như Sương làm khó dễ.

Thiên Trạch nói : “ly không đối nguyệt phụ lòng mỹ nhân là hai điều ta tiếc nuối, mỹ nhân thiếu nữ đã có lời, vậy ta đành bêu xấu vậy”

Như Sương nhẹ gật đầu, đột nhiên nàng biến sắc, bởi trong người nàng bỗng nhiên xuất hiện dị trạng, một cái gì đó cực kỳ mạnh mẽ trong người nàng trổi dậy.

“ Thức tỉnh rồi!” Nhưng vào lúc này, Thiên Trạch cảm nhận được một cỗ cường đại sức mạnh, nơi phát ra là từ cơ thể con gái hắn, cau mày nói.

Bây giờ, chung quanh năng lượng thiên địa, cấp tốc hướng về cơ thể của Như Sương tràn vào, sau đó, liền bộc phát ra một cỗ cường đại thần lực.

“ Đây là!” nhiều người mẫn càm cảm nhận được một cổ lực lượng khổng lồ kéo lên bất ngờ, ai nấy mở to mắt nhìn về nơi lực lượng kia.

“ Uỳnh!”

Như thông thiên trụ một dạng, một cột màu xanh lam cột khí bắn thẳng lên bầu trời, rất nhanh mây đen không ngừng kéo đến.

“ Chuyện gì thế này”

“ Trời ơi! Phương hướng của Như Sương cô nương”

“ Đó là gì?”

“ Chuyện gì thế”

“ Đây là.....”

Rất nhiều Mặc gia đệ tử ở xa nhìn thấy cột sáng năng lượng bắn lên bầu trời, tại một vị trí phát ra kinh ngạc bàn tán.

Mà ở gần vị trí của Như Sương, xung quanh mười trượng đều bị đạo năng lượng này mạnh mẽ ép ra.

“ Đây..... đây là chuyện gì thế?” Thiên Minh lắp bắp sợ hãi nhìn phía trước.

Hạng Vũ cũng khó tin nhìn một màn trước mắt, thị giác hắn thấy được Như Sương quanh người lại xuất hiện lôi điện, năng lượng khủng khiếp từ cơ thể kéo lên không.

“ Như Sương... tỷ ấy... đang...” Cao Nguyệt cũng lấp lửng, không tài nào rõ ràng được chuyện phía trước.

Tuyết Nữ lúc này trong đầu chỉ nghĩ đến đứa con gái của mình, muốn tiến lại gần.

“ Nàng không giúp được gì đâu? Đừng qua đó “ Thiên Trạch một tay cản lại Tuyết Nữ.

Tuyết Nữ tràn đầy lo lắng : “ Như Sương, nó... nó... đây là chuyện gì”

“A... a... a...” Như Sương giờ phút này đau đớn vô cùng không nhịn được mà hét lên.

Giờ khắc này Như Sương, cảm nhận được trong thân thể lực lượng khổng lồ, cũng bị luồng sức mạnh mạnh mẽ này không ngừng áp bách, cơ thể đã không thể chịu đựng ở đây cỗ trầm trọng sức mạnh.

Cùng với lúc lực lượng trong người Như Sương thức tỉnh, mây đen trên bầu trời vạn dặm kéo đến, tiếng sấm đùng đùng không dứt.

“ Tiết chế! con không được để nó điều khiển, mà dẫn dắt nguồn sức mạnh này” Thiên Trạch đứng bên ngoài nói.

“ Đây là chuyện gì thế?” Đại Thiết Chùy đám người cướp lại gần dò hỏi.

“ Lực lượng này mạnh quá, so với Lôi Thần Chùy của Đại Thiết Chùy còn mạnh hơn” Đạo Chích khiếp sợ nói.

“ Như Sương! Nó rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì?” Tuyết Nữ nhìn con gái mình thống khổ, hướng Thiên Trạch lớn tiếng, nàng lúc này không quản kẻ trước là ai nữa, chỉ quan tâm đến an nguy con gái mình.

“ Nó đang Thiên Khải! nàng an tâm có ta ở nó sẽ không bị gì” Thiên Trạch nói

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK