Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một góc chiến trường khác tiếng sấm liên hồi vang lên không dứt, bầu trời phía trên cũng chuyển dần sang tăm tối, lôi đình ẩn hiện rít gào trong không trung.

Truy Nhật một tay cầm lấy lôi kiếm của mình, lôi điện lập lòe không dứt, thân hình lóe lên không dừng.

“ Bọn các ngươi có thể đở được bao nhiêu!” Truy Nhật nói xong, thân ảnh lại lóe lên biến mất, thân hình nháy mắt rút ngắn khoảng cách hơn hai trăm mét hướng về phía trước mà đi.

“ Phanh!”

Chỉ một cước Vũ Canh bị Truy Nhật tốc độ quá nhanh mà đạp văng đi.

Lần thứ nhất so chiêu lập tức phân cao thấp.

Truy Nhật lấy ưu việt tốc độ đem Vũ Canh đá lùi

Truy Nhật thoắt cái lại hiện nơi khác, trực tiếp đá văng đi những kẻ khác.

“ Tốc độ nhanh quá” Vũ Canh; Lưu Si; Khương Thượng; A Thạch, A Kim thầm than, lập tức thúc dục lực lượng bảo hộ xung quanh mình.

Truy Nhật là trẻ tuổi nhất Thần tộc tiếp nhận Đại Thần Lôi bộ, khi hắn đạt đến chức vị này chỉ mới 16 tuổi. Có thể nói thiên tư kiệt xuất, lại thêm Lôi điện là thứ có tộc độ cùng uy lực mạnh mẽ.

Không như năm năm trước đối thủ là Trụ Vương có Bất Tử Điểu thần lực khắc chế, đám Vũ Canh hoàn toàn không có cho hắn quá lớn uy hiếp.

“ Rì rì rì!!”

Lôi điện bập bùng quanh người, ở một trận lóe sáng ngân quang hạ, Truy Nhật nháy mắt biến mất ở tại chỗ.

Thân hình Truy Nhật như thiểm điện để lại trong không trung từng đường điện quang xanh rờn, di chuyển chớp nhoáng lao đến vị trí của Vũ Canh.

Chính lúc này Vũ Canh khởi động Vô Sắc Giới đem áp chế của Truy Nhật bỏ qua, lồng hộ Vô Sắc Giới hoàn mỹ bảo hộ cho hắn.

Liền sau đó, cảm nhận thần lực Truy Nhật bị áp chế, Vũ Canh thu hồi thần lực tích tụ Luyện Khí trực tiếp đấm một phát đem kẻ kai đánh văng.

Một kích này càng khiến cho Truy Nhật kích thích hơn, thần lực của hắn sở ra càng nhiều cộng hưởng thiên tượng, mây đen cuốn lên bầu trời, lôi điện không ngừng ầm vang trên trời.

“Vạn Vật Giới Thần Lực! Thiên Lôi Chi Tượng!”

Ngay theo Truy Nhật thả ra mạnh nhất Thần Kỹ của mình, quanh người hắn hiện lên một cái pháp trận màu tím, lôi điện rít gào, tại pháp trận bên trong một cái cự đại lôi ảnh hiện ra.

“ OANH!”

So với các lần trước còn vang dội bạo tạc.

Như cuồng phong bảo vũ quét lên, sấm chớp tán loạn khắp một vùng.

Đất đá cày xới, bùi mù kéo lên quấy thành một cái khó mà nhìn được.

Vũ Canh, Khương Thượng, A Thạch, Lưu Si, A Kim như diều đứt dây bị văng mạnh rồi ngã trên mặt đất, bọn họ không kịp đở đòn này của Truy Nhật mà bị đánh cho áp chế văng xa qua một bên, may là cuối cùng Vũ Canh dùng Vô Sắc Giới phòng hộ khiến cả bọn không bị thương nặng.

“Mạnh quá!” Năm người đồng loạt hô lên.

Cách Truy Nhật không xa một cặp đấu khác diễn ra.

“ Vạn Tượng Giới Thần Lực! Chân Viêm”

Thân Cực lúc này cũng sở ra một thần kỹ của mình, cả thân hừng hực hỏa diễm, liền sau đó đầy trời hỏa diễm như sao băng vẫn thạch rơi xuống.

Mưa hỏa cầu lập tức hướng về phía dưới ầm vang phun ra, sóng nhiệt cuồn cuộn, giương nanh múa vuốt, hỏa diễm nóng bỏng, đem chung quanh bầu trời đều nhiễm làm màu đỏ.

“ Liệt Hỏa Chú! Địa Liệt Long Khởi”

Đối chiến với Thân Cực là Phục Hy, hắn thúc dục Chú thuật thi triển một loại hỏa công khác chống lại Thân Cực.

“Phanh! Phanh! Phanh”

Hỏa cầu không ngừng va chạm phát ra kình lực không dứt.

Mặt đất xung quanh lẫn không gian bị hỏa cầu va đập liên tục tạo ra sóng kình.

“Địa Tàng Giới Thần Lực! Lưu Vũ”

Đại Thần Lưu Nguyệt cũng sở ra mạnh mẽ thần kỹ, một cơn mưa băng từ trời trút xuống, muốn nhấn chìm kẻ địch cùng phản thần trong giá lạnh.

“ Thiên Quân Vạn Mã”

Lý Tịnh thực lực không hề thấp hơn các Đại Thần, toàn lực bùng nổ dư sức có thể kìm chân được Lưu Nguyệt.

Quyền ảnh rợp trời phá không mà lên nghênh đấu mưa băng.

Một cặp đấu khác giữa Thần và Nhân Loại chi chiến, Tử Vũ cùng với Võng Mị so đấu.

“ Địa Tàng Giới Thần Lực! Độc Vụ”

Võng Mị tại chiến trường lại chọn một cái cực kỳ khó nhằn đối thủ, Đại Kiếm Sư của Nhân tộc, không biết là y tự tin hay là ngu ngốc?

“ Tru Thiên!”

Tử Vũ cười lạnh, cong ngón tay khẻ búng, lập tức từ trên bầu trời rơi xuống bốn thanh trường kiếm đỏ như hỏa diễm, giam giữ Võng Mị ở bên trong, thân kiếm bốc lên hỏa diễm cùng với thần lực của Võng Mị va chạm cùng nhau.

Tử Vũ đứng nhìn Võng Mị ở bên trong bốn thanh Tru Thiên kiếm, nói : “ thanh kiếm này được ta luyện chung với Luyện Khí Chi Hỏa, nó có thể đốt cháy nguyên thần của ngươi, vốn ta dùng nó để đối phó với thân bất tử của Thập Hình, nay dùng lên ngươi cũng không sao”

Lời dứt cả bốn thanh đồng loạt bạo phát ra hừng hực hỏa diễm.

“ Ahh!!!” Võng Mị thét lên thống khổ, hoàn toàn kinh sợ khi nhìn thần lực của mình lại không làm gì được trước hỏa diễm của nhân loại, bị hỏa diễm kia đốt cháy, hơn nữa nguyên thần của hắn cũng thụ thương trên bờ vực sụp đổ.

Bốn năm trước bại trận trước Thiên, Tử Vũ không có mất mạng mà được Thập Hình mang đi về Quỷ Thành rồi được thuộc hạ của hắn chữa trị cứu sống lại.

Chỉ vì Thập Hình mong muốn đấu với Tử Vũ, một kẻ chỉ biết chiến đấu như Thập Hình thì Tử Vũ, một kẻ có thể đồ Thần và làm cho hắn trọng thương để cho hắn tràn đầy hứng thú, phí công cứu sống Tử Vũ chính là một ngày đợi Tử Vũ khôi phục rồi cùng hắn tái chiến trận đấu giang dỡ.

Tuy mạng được nhặt về nhưng võ công bị phế, nhưng Tử Vũ không đầu hàng vận mệnh, trong ngục tối của Quỷ Thành Tử Vũ lại bắt đầu luyện lại từ đầu. Từ từ khôi phục lại kinh mạch bị sai loạn, đả từng phân toán để luyện khí từng chút từng chút một mà hồi phục trở lại.

Trở lại tất cả với sự khởi đầu, phá rồi lại lập Tử Vũ có sự lĩnh ngộ mới. Kiếm mà Tử Vũ luyện còn mạnh hơn trước kia, càng thêm ngang ngược càng thêm bá đạo, kiếm mà Tử Vũ luyện ra mục đích chính là đồ Thần.

“ Ám Sát Điệp Ba Ngàn Trảm”

Một góc chiến trường A Lam thúc dục Tu La Giới Thần Lực huyễn hóa ra Ám Sát Điệp ám sát một kẻ, một gả từng là Thần Ẩn Bộ thành viên lại để cho nàng cực kỳ thất vọng khi lần này thấy y có mặt tại đây, Tử Điện.

Nguyên tác Vũ Canh Kỷ trong Tử Điện yêu mến A Lam dù sau này có rời đi nhưng sau lại kịp thời đến cứu A Lam khi Thập Hình tập kích. Chỉ là có Thái Cực và Đế Thiên An ảnh hưởng, Tử Điện cũng sinh ngã rẻ.

Hắn đối với A Lam chung tình và luôn kiên nhẫn chờ đợi, tại Thần Ẩn Bộ trong cũng khó ai có thể bằng được hắn. Chỉ là Đế Thiên An đến lại mang cho hắn áp lực cùng ngã rẻ, kẻ kia có thể khinh bạc A Lam và còn đánh bại mình, không còn gì nhục nhã hơn khi đứng trước mặt tình địch lại bị nữ tử mình yêu cầu xin tha mạng và bồi rượu.

Chính điều đó khiến cho Tử Điện hơi vặn vẹo, để rồi hắn rời đi trong cơn đố kỵ lại tìm trở về Thần tộc tìm đến Tâm Nguyệt Quy, để rồi lần này cũng tham dự vào, mục đích chính là giết Đế Thiên An và trong cơn nguy hiểm thì cứu hoặc đoạt A Lam.

Chỉ là thực tế hành động để hắn hối hận, A Lam đối với hắn càng thật vọng hơn, ra tay liền là sát chiêu, hắn nếu không phải có tốc độ hơn người chỉ e đã mất mạng. Giờ phút này hắn cũng đã hối hận, song đã đâm lao lại không thể không phóng.

“Dạ Điệp Chú Trận!”

Nhìn vẫn không làm gì được Tử Điện, A Lam quyết định ra mạnh nhất đòn của mình.

Dạ Điệp Chú Trận do nàng đọc qua rất nhiều Chú thuật mà cho mình một trận chú riêng, trong nháy mắt thần lực đẩy lên cao điểm bùng phát, dưới trận khắc, xung quanh Tử Điện đã bị bao phủ bởi một cái lập phương trận pháp.

Nháy mắt tối đen không gian, từ các trận pháp, Ám Sát Điệp lay bay ra, tạo thành cuồng phong bão vũ công kích.

“Tử Cực Lôi Vũ!”

Tử Điện cảm nhận được nồng đậm nguy cơ, hắn không dám lơ đảng thêm một phút giây nào, Lôi Đao trên tay bộc phát ra ngàn vạn lôi đao, quanh hắn một màu tím biết lôi điện như mưa bão chống đở lấy công kích của A Lam cùng xuyên phá chú trận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK