Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mười ngày lại qua.

Tang Hải thành, Hải Nguyệt Tiểu Trúc nằm sát bờ biển Tang Hải, phong cảnh tú nhã.

Nằm trên một tòa sơn khẩu, từ đây có thể nhìn ra hải dương rộng lớn, lại ở trên núi cao có thể nói là hiếm có cảnh đẹp.

Hải Nguyệt Tiểu Trúc, là một cái mười phần to lớn trang viên, là có rất nhiều tiểu trang viên nối liền cùng một chỗ, mỗi ngày chiêu đãi khách nhân, đều là tính ra hàng trăm, theo Hải Nguyệt Tiểu Trúc thành lập được, thì chưa từng có phong bế qua.

Liền xem như địa vị lại lớn khách nhân, nhiều nhất chỉ bao độc lập một gian trang viên mà thôi, không ảnh hưởng khách nhân lẩn sinh ý, rất khó có người có thể bao xuống Hải Nguyệt Tiểu Trúc toàn bộ.

Nhưng hôm nay thì khác, trên dưới Hải Nguyệt Tiểu Trúc đều có quân binh canh giữ nghiêm ngặt, toàn bộ khách nhân đặt tiệc đều bị lùi đi. Bởi hôm nay có một cái cực kỳ có thân phận người đến đây dùng bữa.

Chính là Phù Tô, lấy hắn địa vị thành ra cả tòa Hải Nguyệt Tiểu Trúc đều bị bao xuống.

Lúc này, ở ngoài Hải Nguyệt Tiểu Trúc dẫn đến một khung xe ngựa có quân lính điều khiển, trước sau đều có kỵ binh hộ tống.

Khung xe dừng lại, từ trong xe Lý Tư đi xuống.

“Đại nhân! chúng thuộc hạ phụng mệnh ở đây chờ đợi đã lâu! Mời đại nhân theo thuộc hạ” Một cái Đại Việt quân binh đi vào Lý Tư bên cạnh, cung kính nói xong dẫn đường

“Ừm.” Lý Tư nhàn nhạt gật đầu, thì hướng về Hải Nguyệt Tiểu Trúc lối vào đi.

Lý Tư hộ vệ bên người quân binh, vừa mới chuẩn bị đi theo, lập tức bị hai tên quân kinh cầm kích gát lại cản.

“Những kẻ còn lại chờ đợi tại đây, kẻ nào vô cớ đặt chân lên cầu! bắt giữ” một trong hai tên chặn giữ cao giọng nói.

Lý Tư một chút nhíu mày ra hiệu cho thân vệ lui đi, sau đó lại đi dọc hành lang dẫn đến một cái đại lâu.

“ Khởi bẩm công tử, viện trưởng Lý Tư đã đến” gả binh lính dẫn đường đi vào đại lâu, đứng trước rèm vải thả che cung kính đưa tay cúi đầu thi lễ nói.

Ở bên trong đang ngắm cảnh biển Phù Tô xoay người.

Hai tên nội thị lập tức vèn rèm vải mở lối cho Lý Tư.

“Lý đại nhân, quả nhiên vẫn luôn đúng giờ” Phù Tô chậm nói

Lý Tư khách khí đáp : “ Lý Tư tham kiến công tử”

“Lý đại nhân, mời.” Phù Tô ra hiệu mời, rồi nhập bàn sập.

Lý Tư theo sau đã tọa chính diện.

“Hải Nguyệt Tiểu Trúc cảnh sắc tuyệt mỹ, Tề Lỗ vang danh. Song điều nổi bậc nhất ở đây không phải là cảnh trời biển một màu, mà là một món mỹ vị chẳng hay Lý đại nhân đã từng nghe qua?” Phù Tô cất lời chậm rãi.

“Sơn hào pha hải vị, vây cá hầm tay gấu” Lý Tư nói ra mình hiểu biết : “Đây là mỹ vị của đất Tề Lỗ, song cách chế biến của Hải Nguyệt Tiểu Trúc lại vô cùng tinh tế. Kẻ thường vẫn ưa chuộng vây cá thông thường, song vi cá của Hải Nguyệt Tiểu Trúc tất phải là loại vi cá mập đả qua tinh chọn. Màu sắc vi cá phải là hoàng kim, loại cực phẩm trong tam sắc hoàng kim, bạch ngân và thiên thanh.Muốn khắp vi không xương với tỉ lệ cao nhất là điều vô cùng khó khăn. Tay gấu chính là trân phẩm đứng đầu ‘ Sơn Dã Bát Trân’, vô cùng bổ dưỡng. Hải Nguyệt Tiểu Trúc đả từ chốn Trường Bạch Tuyết Sơn nơi cực bắc đất Yên Triệu tuyển chọn nên loài Hắc Hùng có văn hình bán nguyệt làm lựa chọn tối ưu. Lại thêm từ Đại Việt chọn lựa tốt nhất hương liệu phối hợp chế biến.”

Nghe xong Phù Tô nói : “ Yên Nhiên Đế Phi thường bảo Lý đại nhân là từ điển sống, quả nhiên chẳng sai. Hôm nay đặc biệc mời đại nhân chính thức loại mỹ vị mỹ phẩm này”

Lời Phù Tô vừa dứt, nội thị gõ lại chung đồng vang một tiếng.

Chuông vang lên không lâu một thị nữ từ phòng bếp chuẩn bị, hai tay bưng khay gỗ, trên đó nồi tròn, khi đi vào cung kính đặt lên, sau đó mở nắp nồi ra, lập tức khói trắng cùng mùi thơm bốc ra ngoài.

Rau xanh tươi đặt dưới một cái tay gấu đã được hầm chín, màu da bóng loáng, trên tay gấu còn rất nhiều sợi mì bó buộc.

“ Lý đại nhân! mời” Phù Tô đợi thị nữ đem hai cái đĩa sứ đặt cho hai người trước, khách sáo với Lý Tư.

“Oanh.”

Ngay lúc này, Hải Nguyệt Tiểu Trúc nơi xa đột nhiên truyền đến một tiếng nổ tung, một đạo hỏa quang, còn có to lớn khói đặc ở phía xa dâng lên, âm thanh vang vọng khắp nơi.

Lập tức đám quân canh giữ liền ứng biến, một số liền cầm binh khí chạy đến nơi phát sinh vụ nổ, một số còn lại thì gia tăng phòng ngự vị trí Phù Tô, một số khác thì giữ nguyên vị trí.

“Công tử cẩn thận” Lý Tư gương mặt hốt hoảng lên tiếng nhìn về phía sau.

Chỉ thấy quân lính trong tòa lâu của Phù Tô dùng bữa, lần lượt bị những tên phục vụ trong nơi này giết chết.

“ Ah” thị nữ bưng dọn thức ăn kinh hoảng thất sắc.

“ Thích khách?” Phù Tô kinh hô lên khi thấy tình cảnh này.

Hắn vừa quay đầu qua thì thấy được một chuyện tiếp theo làm cho hắn sợ hãi, đó là thị nữ kinh hoảng kia đứng lên, mười ngón móng tay, đột nhiên duỗi dài, nhất trảo trảo hướng Phù Tô yết hầu, mười ngón tay trong không khí để lại từng đường hồng quang.

Ra tay với Phù Tô, thị nữ lúc này trên mặt lộ ra đắc ý thần sắc, bởi vì nàng móng vuốt phải bắt phá Phù Tô đầu chỉ còn trong gang tấc mà thôi.

Vì lần này kế hoạch, bọn họ đã ẩn núp thật lâu, mà người nào giết Phù Tô, người đó là hoàn thành kế hoạch người, tại trong tổ chức, sẽ nhận được rất cao khen thưởng.

“ Xoẹt!”

Chỉ trong gang tấc, đôi tay của ả sát thủ lại bị chém đứt lìa, máu tươi tuôn ra xối xả.

Ra tay là một đạo bóng người từ một nơi trong tòa lâu nhảy đến phía sau Phù tô, trên tay đoản đao chém đứt đi tay sát thủ, liền sau đó di hình hoán vị hiện ra phía sau một cước đá lên sống lưng.

“A!” cước kình truyền đến mạnh mẽ chấn gãy xương sống để ả sát thủ kêu lên, sau đó thị giác bắt đầu mơ hồ.

Đôi tay bị chém rơi xuống trước, ả sát thủ lảo đảo rồi ngã xuống sau.

Gả giết đi ả sát thủ đã hiện rõ, là một cái Ảnh Mật Vệ cao thủ.

“ Ảnh Mật Vệ” Lý Tư thốt lên.

Theo cái Ảnh Mật Vệ đầu tiên hiện ra, rất nhanh các Ảnh Mật Vệ khác lại hiện, nhanh chóng đem những tên sát thủ này không giết cũng chế phục.

Phù Tô và Lý Tư bên người liền xuất hiện thêm tám tên Ảnh Mật Vệ che chắn cho hai người bọn họ.

“ Công tử...” Lý Tư lấp lửng nói.

Phù Tô cả kinh : “ ngươi...”

Chỉ thấy Lý Tư từ lúc nào, tại tay áo có thêm một thanh đoản kiếm, khinh thân nhảy lên một kiếm đâm đến, kiếm khí về trước.

Lúc này bên cạnh Ảnh Mật Vệ tám người bên cạnh không lường trước được việc này, bọn họ canh chừng kẻ địch bên ngoài tập kích, thật không ngờ còn một thích khách ở ngay bên cạnh lại gần với Phù Tô như vậy.

“ Xoạt!”

Ngay tại Lý Tư một kiếm giải quyết Phù Tô thời điểm, một thanh kiếm theo Phù Tô sau lưng bay ra ngoài, kiếm khí cực kỳ mạnh mẽ xé rách đi kiếm khí của Lý Tư, đồng thời mạnh mẽ xuyên đâm vào Lý Tư bả vai, đem hắn đóng đinh tại sau lưng trên cây cột.

Một tràng bước chân đi vào, là thống lĩnh của Ảnh Mật Vệ, Chương Hàm nhìn Lý Tư không đúng hơn là gả sát thủ giả mạo Lý Tư, nói : “ chào ngươi, ta là Chương Hàm.”

Giả Lý Tư không nói, biết sự tình không xong lập tức làm ra hành động, đối với sát thủ được đào tạo bài bản như hắn, một khi nhiệm vụ thất bại hắn biết phải làm gì.

Nhưng Chương Hàm đoán ra được, đột nhiên xuất thủ bắt lấy miệng đối phương, đem một chiếc răng lấy ra, nói : « Với loại sát thủ đả trải qua nghiêm cẩn huấn luyện như ngươi, khiến ngươi mở miệng là vô cùng khó khăn. Có điều, khéo thay ta lại là người rất biết nhẫn nại »

Thân ảnh đứng dậy nhìn qua Phù Tô nói : « Công tử »

Phù Tô gật đầu trả lời :« Chương tướng quân »

« Có sát khí » Chương Hàm biến sắc khi cảm nhận được một luồng sát khí hiện ra.

Ngay lúc này giả Lý Tư, tay phải đột nhiên động một cái, trên ngón tay bảo thạch giới chỉ đột nhiên vỡ ra, một cổ xanh biếc khói bụi, tràn ngập cả phòng.

« Ầm » Ngay lúc này, nóc lâu bị đạp thủng, từ bên trên rơi xuống sáu cái thân ảnh.

Khói độc trong phòng quét ra xung quanh nhanh chóng tán đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK