Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Minh cơn giận như thủy triều lui đi, chán nán vô cùng.

“ Đây là quyết định của Cừ Tử, không phải lổi của Thiên Minh” Ban đại sư nói

Đại Thiết Chùy làm sao không rõ, hắn chỉ biết một tay vỗ lên trán, đầu cảm thấy đau với việc nhận Thiên Minh làm Cừ Tử này.

“ Đừng giận nữa Thiên Minh” Tuyết Nữ đi đến an ủi.

Thiên Minh gạt tay Tuyết Nữ ra, ghét bỏ : “ đừng đụng vào ta”.

Tuyết Nữ nhẹ nhàng đem tay chế trụ : “ ta cứ động đấy, thế nào”.

“ Buông ta ra” Thiên Minh như đầu báo con táo bạo, vùng vẩy không ra, tay phải lập tức huy quyền đánh đến.

Tuyết Nữ thấy vậy lập tức ra tay trước, đầu ngón tay điểm huyệt.

Thiên Minh cả người cứng ngắc, vừa giận vừa tức.

“ Thiên Minh” Cao Tiệm Ly đến gần hạ thấp người, nói : “ vừa rồi, các thống lĩnh Mặc gia quyết định một cuộc biểu quyết. Kết quả của cuộc biểu quyết này, quyết định ngươi có thể trực tiếp đảm nhiệm ngôi vị Cừ Tử của Mặc gia chúng ta hay không? Thiên Minh ngươi có hiểu không?”

Thiên Minh không thể trả lời, bởi á huyệt đã bị điểm.

“ Ta biết ngươi hiện giờ ngươi nhất định rất tức giận, nhưng chuyện này liên quan đến sự tồn vong của toàn thể Mặc gia, hy vọng ngươi có thể lượng thứ cho mọi người”nói xong Cao Tiệm Ly đưa mắt nhìn Tuyết Nữ, mở miệng : “ nên giải huyệt cho Thiên Minh thôi”

Tuyết Nữ từ chối, nói : “ ta thấy thế này thì tốt hơn, có phải không? Thiên Minh thật ngoan”

Cao Tiệm Ly ngẫm nghĩ cũng đồng ý, đứng dậy : “ Đại sư, xin mời”

Ban đại sư ậm ừ, sau đó bắt đầu chủ trì Thiên Chí, đầu tiên hắn lấy trong khung xe ngựa gần đó ra một phấn vôi trắng, rải thành một vạch thẳng, đầu cùng đuôi là hai văn tự Yên quốc Thiên- Chí.

Ban đại sư đứng ở chữ Thiên, còn Cao Tiệm Ly, Tuyết Nữ, Đại Thiết Chùy, Đạo Chích, Từ Phu Tử đứng đối diện.

Thiên Minh thì ở một bên, chỉ có tròng mắt lăn lông lốc chuyển động, toàn thân không thể động đậy, cơ thể đả bị phong tỏa huyệt đạo

“ Mệnh chẳng do trời, thuận theo dân ý, Mặc môn Thiên Chí chính thức khởi động” Ban đại sư chậm rãi điều hành Thiên Chí : “ ai đồng ý Cự Tử hiện tại tiếp tục đảm nhiệm, mời đứng ở bên trái biểu thị đồng ý. Còn ai cho rằng hiện tại Cự Tử không thích hợp tiếp tục đảm nhận trọng nhiệm nữa, mời đứng ở bên phải, biểu thị phản đối. Mỗi Mặc gia thống lĩnh đại biểu một phiếu, tất phải tham dự biểu quyết, không thể bỏ quyền... Bắt đầu đi.”

Lời dứt không lâu người bỏ phiếu đầu tiên chính là Đạo Chích.

“ Tiểu Chích! Ngươi...” Đại Thiết Chùy bất ngờ khi Đạo Chích lại bỏ phiếu tán đồng.

Đạo Chích cười nói : “ hè hè, ta cũng chẳng biết vì sao, bàn chân trượt một cái thì chạy qua bên này. Ta vẫn không muốn làm trái di nguyện của Cừ Tử tiền nhiệm”

Ban đại sự nhẹ gật đầu.

“ Hiện giờ là thời khắc nguy nan, sinh tử tồn vong của Mặc gia. Không phải là sự hành động theo cảm tình” Từ Phu Tử đi đến bên trái, dừng ở bên cạnh Ban đại sư xong rồi lại nói : “ di nguyện của Cừ Tử tiền nhiệm và sự tồn vong của Mặc gia, lão phu đương nhiên lấy cái sau làm trọng”

Mặc dù Thiên Minh có ân với Mặc gia còn là Kinh Kha hài tử đi nữa, nhưng với Từ Phu Tử mà nói thì Thiên Minh không thích hợp ngôi vị Cừ Tử này, nếu bảo lão chọn có lẽ liền chọn lấy Cao Nguyệt.

Cao Nguyệt hội Cơ Quan thuật tinh thông giáo lý Mặc gia, lại hành sự ổn trọng thân phận là con gái của Cự Tử được các huynh đệ Mặc Gia tin phục. Về tình về lý đều thích hợp hơn Thiên Minh.

Nếu như Cao Nguyệt không trở về thì thôi, bây giờ trở về, Thiên Minh lại làm ra hành động để các huynh đệ bất mãn, việc này đã thành bảo bọn họ lựa chọn, tất nhiên sẽ chọn một cái Mặc gia đệ tử đáng tin hơn.

Ban đại sư nói : “ hiện tại hai bên là một đối một, Đại Thiết Chùy đến ngươi”

Đại Thiết Chùy liền bước đến bên cạnh Từ Phu Tử, rồi nói : “ mạng của Đại Thiết Chùy là do Cừ Tử cứu, trước kia ông ấy có nói gì thì Đại Thiết Chùy tuyệt chẳng nói nữa chữ không, nhưng ta càng rõ bao nhiêu năm nay ông ấy vẫn luôn đối kháng với tên bạo chúa Thiên Trạch. Nếu Mặc gia muốn chiến thắng trong trận chiến này thì không thể để một thằng nhóc dẫn dắt chúng ta. Ta không thể không làm thế này, Cừ Tử cũng đừng trách ta”

Ban đại sư nói : “ hiện giờ một người tán thành, hai người phản đối. Tuyết Nữ đến phiên cô rồi”

Lời vừa dứt, một đạo thanh âm từ xa vang lên.

“ Mặc Gia chỉ đến thế là cùng”

Theo thanh âm vang lên đám người xoay đầu, mày cau lại khi nghe được thanh âm bên trong nồng đậm khinh thị, sáu người nhìn liền phát hiện đi đến là một cái bình phàm mặc áo vải nam nhân, y mang một cái bầu hồ lô trên tay đang uống rượu, con mắt khép chặt không mở.

Nam tử này chính là người đã đem Nguyệt Nhi cứu về, một thân thực lực mặc dù bọn họ chưa thấy ra tay nhưng thông qua Cao Nguyệt mô tả, sâu không lường được, đáng nói là ở người y có một luồng áp bách vô hình đè nén.

“ Đế tiên sinh”

Mặc Gia sáu đầu lĩnh thấy người xuất hiện, biểu lộ khác nhau, theo lễ phép, nhao nhao ôm quyền chào.

Thiên Trạch đã đem thân phận ngụy trang đi, từ khi đem Cao Nguyệt đem về hắn cũng theo cùng, bình thường cũng chẳng mấy thân thiết nhưng hiện giờ lại chủ động xen vào Mặc gia Thiên Chí.

“ Ực” Thiên Trạch bơ đi đám người trên tay nâng lên hồ lô rượu hớp nhẹ đi đến.

Từ Phu Tử có chút bất mãn cắt đứt: “Chờ một chút, Đế tiên sinh, tuy nhiên tiên sinh là chúng ta Mặc Gia khách quý, nhưng việc này chính là chúng ta Mặc nôn nội bộ sự vụ, còn xin tiên sinh không nên nhúng tay.”

Tuyết Nữ đưa mắt nhìn nam nhân này, từ khi y xuất hiện nàng cảm giác mình tựa như mình đã gặp qua rồi, nhưng lại không nhớ được. Nhất là khi y đến lại tiếp xúc con gái mình, để nàng đối với kẻ này có tâm lý cảnh giác.

Thiên Trạch cười nhạt thân ảnh cất bước đi đến gần Thiên Minh tay vươn ra búng lên trán hắn cười nói : “ Ngươi đó! bị đám người Mặc gia bán còn thay người ta kiếm tiền, nhìn ở cha ngươi thân phận vứt cái Cự Tử có tiếng không có miếng này đi “

Thiên Minh mở lớn con mắt lên khi nghe được đối phương biết cha mình, nhưng á huyệt đả bị điểm không thể nói chuyện. Nhãn châu xoay chuyển không ngừng.

“Họ Đế ngươi nói cái gì?” Đại Thiết Chùy nóng nảy, thanh âm hùng hổ nói.

“ Đế tiên sinh, ngươi đối với Mặc Gia có ân là Mặc Gia khách quý, nhưng mong tiên sinh cẩn trọng ngôn ngữ” Cao Tiệm Ly lạnh nhạt lên tiếng.

“ Xì” Thiên Trạch cười nhẹ một tiếng uống lấy chung rượu của mình, cười nói : “ Yên Đan vì sao không chọn bọn họ mà chọn ngươi làm Cự Tử, chỉ bằng tiểu tử ngươi ân tình sao còn chưa đủ làm Mặc Gia Cự Tử, có muốn biết vì sao hắn đem chức vị này truyền cho ngươi còn đem công lực của hắn cho ngươi không?”

“ Muốn” Thiên Minh á huyệt bị giải khai lập tức liều mạng gật đầu.

Thiên Trạch liền nói : “ là vì hắn nợ cha con ngươi”

Ban đại sư nói : “ Đế tiên sinh, đây là nội bộ của Mặc Gia mong tiên sinh chớ nhúng tay vào”

Đại Thiết Chùy tức giận nói : “ họ Đế, Cự Tử làm sao nợ tên xú tiểu tử này?”

“ Đại Thiết Chùy” Tuyết Nữ lạnh rên trừng hắn một cái, ngữ khí lạnh nhạt : “ Mặc Gia đối với Đế tiên sinh ân tình cảm kích, nhưng mong tiên sinh chớ can xen vào nội bộ của Mặc Gia chúng tôi”

Thiên Trạch cười nhẹ : “ Cha ngươi năm xưa vì hắn mà chết, ngươi bây giờ còn nhỏ lại ngu ngu đần đần, so với tên to xác kia thông minh hơn chút, đợi ba năm nửa ngươi khôn ra một chút cở như tên kia, đó tên trộm vặt đó ta sẽ cho ngươi biết. Năm xưa ta gặp cha ngươi đại chiến một hồi, ha ha ha có điều hắn không bằng ta nên thua cuộc, mấy ngày tới theo ta học lấy cha ngươi kiếm pháp Kinh Thiên Mười Tám Kiếm đưa cho ngươi, cũng như của ngoại công ngươi để lại Long Đằng Bát Kiếm”

“Kinh Thiên Mười Tám Kiếm tên thật khí phách, là của cha ta sao? còn nữa Long Đằng Bát Kiếm nghe cũng uy phong lắm” Thiên Minh ánh mắt tiếc nuối khi biết được tin tức cha mình từ người trước.

Ánh mắt xoay tròn nhìn Đại Thiết Chùy Đạo Chích rồi gật đầu, khi hắn biết mình đầu óc cũng không được thông minh cho lắm, trong lòng có một chút hưng phấn chờ mong khi nghe được bộ kiếm pháp của cha mình để lại, còn cả ngoại công.

“ Ngươi, biết đại ca?” Cao Tiệm Ly bất ngờ thốt lên, Kinh Thiên Thập Bát Kiếm là kiếm pháp nổi danh của Kinh Kha, trong lòng đối với đối phương có thể đem kiếm pháp của Kinh Kha truyền lại cho Thiên Minh trở nên cảm kích không thôi.

Những người khác cũng giật mình khi nghe được.

Đế Vô Song dung mạo bình phường nhưng khí chất cùng áp lực lại không một chút bình thường, càng bất thường là y lại quen biết với Kinh Kha.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK