Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộ Vương thành, Cung Tử Võ đại điện.

Từ khi thất bại trong việc lấy ra Phá Mộ Lệnh, lại thêm một thân thương tích trên người thụ phải, Mộ Dung Diệp được Mộc Tuyết Ly hộ tống về Mộ Vương thành. Đến nay đã qua bảy ngày thương tích trên người cũng đã khỏi, lập tức được phụ vương mình triệu kiến đến đại điện.

Mộ Dung Hiển tuổi tầm ngũ tuần, một thân tóc mai đã nhiễm không ít sợi bạc trên đó, khoác lấy long bào vàng đen phối sức, hắn chính là hôm nay đương nhiệm đời thứ hai mươi ba Mộ Vương.

Từ khi biết được Cốc Tử Mộ sự tình thất bại về sau, tuy hắn tức giận vô cùng khi biết bố cục 10 bị hủy. Nhưng tức giận thì tức giận, song hành với đó hắn nhận được tin con trai mình bị thương hắn lại càng quan tâm lo lắng hơn.

Mặc dù hắn nhiều lần lấy mộ táng giúp đỡ quốc khố, để đương kim thiên tử tín nhiệm, để cho Mộ Vương Thành tại triều chính lẫn giang hồ thế lực lớn tăng, thế nhưng là cho đến bây giờ hắn chỉ còn lại Mộ Dung Diệp một đứa con trai.

Nếu như Mộ Dung Diệp có bề gì, từ nay về sau Mộ Dung thị liền hết có đường lui. Khi đó một khi hắn chết đi, vị trí Mộ Vương này cũng nhường cho kẻ khác. Lệnh Phá Mộ tuy quan trọng, nhưng tính mạng con trai mình còn quan trọng hơn.

“ Đạp đạp đạp!!”

Mộ Dung Diệp bước vào đại điện bên trong, sau đó quỳ trước người của phụ vương mình hai tay dâng Thôi Hỏa kiếm, trầm mặc không nói một lời.

“ Ba!!”

Mộ Dung Hiển nhìn thấy biểu hiện của đứa con mình, càng nhìn càng khí, nhịn không được một tay vỗ lên cái bàn sập nhỏ, đứng dậy đi đến phía trước nhìn Mộ Dung Diệp quỳ trên mặt đất, đem tay thu lấy.

“ Leng keng!”

Mộ Dung Hiển rút ra Thối Hỏa kiếm vỏ rồi vứt một bên, vừa ngắm Thôi Hỏa kiếm lại vừa nói : “Tứ đại gia tộc muốn phụ vương thu hồi ngươi Thối Hỏa thánh kiếm, con có biết tại sao không?”

Thôi Hỏa kiếm là thánh khí của Thủ Mộ phái, hơn nữa nó còn là một cái tượng trưng thân phận.

Giống như Hàn Huyết Cổ Kiếm trên tay Lạc Thời Thu vậy, địa vị người giữ nó không phải là bình thường trong Mộ phái. Một khi thu hồi lấy Thôi Hỏa kiếm cũng gián tiếp nói cho mọi người biết, địa vị Thiếu thành chủ cũng được thu hồi.

Mộ Dung Diệp hai tay đặt sát đất, đầu cúi xuống nhận mệnh : “Nhi thần cô phụ kỳ vọng của phụvương, cam nguyện chịu phạt.”

Nhìn thấy nhi tử như thếMộ Dung Hiển cũng giận lên, đem Thôi Hỏa kiếm một kích cắm trước mặt con trai mình, quát lớn : “ Phụ vương là hỏi con, thu hồi Thôi Hỏa thánh kiếm, là có ý nghĩa gì?”

Mộ Dung Diệp làm sao có thể không biết được cơ chứ, cúi đầu nói: “ Hình phạt nhẹ nhất là Quỷ Tiên Thứ Nhục, nặng thì cả đời nhốt trong tháp Thông Linh”

Từ một khắc để cho Phá Mộ Lệnh bị lấy ra khỏi Kỳ Lân điện, Mộ Dung Diệp biết điều gì sẽ chờ đợi với mình phía trước. Nhưng Mộ Dung Diệp là người thông minh, hắn cũng đã sớm tính tìm phương án cho mình.

Trăm ngàn năm này Quỷ Tiên Thứ Nhục khó người toàn mạng, nếu hắn thụ hình chính là chỉ có chết mà thôi. Hắn chết Mộ Dung thị liền đứt mạch, còn cả đời nhốt trong tháp Thông Linh tuy giữ được mạng bảo lưu huyết mạch nhưng so với chết càng thống khổ với hắn hơn.

“ Diệp nhi, con đứng lên” Mộ Dung Hiển nghe xong hỏa khí cũng tiêu đi một nửa, lại cất lời nói : “ con cháu nhà Mộ Dung ta thà chết chứ không quỳ, không bao giờ quỳ để xin được sống”

Mộ Dung Diệp là đứa con trai duy nhất còn lại của hắn, tính cách của nó như thế nào Mộ Dung Hiển rõ ràng. Hơn nữa hắn có thể leo lên địa vị hiện giờ kinh lịch qua không ít chuyện, không có thủ đoạn là không thể. Hắn tất nhiên nhìn ra được chút thủ đoạn nhỏ của con trai mình bày ra.

Mộ Dung Hiển cũng không có xé rách con trai mình thủ đoạn nhỏ, nhìn đứa con đã đứng dậy thở dài nói : “Trước đây bởi vì thiên hạ của Mộ phái, phụ vương đã giết rất nhiều người. Thế gia quyền quý, gian thần nghịch đảng, thậm chí liền huynh đệ tỷ muội, cũng khiến bọn hắn phải tuẫn táng theo tổ phụ của con.”

“Cuối cùng, phụ vương cũng chính thức trở thành đế vương. Phụ vương chỉ có duy nhất một đứa con trai là con, phụ vương không hi vọng con giống như phụ vương, tội lỗi của phụ vương, con có hiểu hay không?”

Với địa vị của Mộ Dung Hiển chỉ có một đứa con trai là chuyện không hợp lý. Phải biết hắn chính là Mộ Vương của Mộ Vương Thành, vua cai quản dưới lòng đất, dù ngôi vương này không thể bằng được thiên tử chính thống kia, nhưng hậu cung mấy ngàn người thì vẫn dư sức.

Nhưng đến nay hậu cung của Mộ Vương cũng chỉ có chính thê và dưới gối hiện giờ cũng chỉ có mỗi Mộ Dung Diệp. Đây không phải Mộ Dung Hiển bản thân không có vấn đề năng lực.

Mà là Mộ Dung Hiển bản thân trải nghiệm liền không muốn để cho con cái lập lại vết xe đổ của hắn.

Năm xưa vì tranh Mộ Vương hắn giết phụ vương đoạt quyền, còn ép các huynh đệ tuẫn táng theo cùng. Cho nên sinh nhiều nhi tử mà nói, khó tránh thoát khỏi việc tranh giành thế lực, lập lại như hắn kết cục. Vì Mộ Vương chi vị mà đấu đá chém giết như hắn trước.

Nhất là sau khi hai đứa con trai khác của hắn bị huynh đệ hắn giết chết, chỉ còn lại một đứa Mộ Dung Diệp hắn cũng không nạp thêm phi tần sinh thêm nhi tử. Đây mới chính là nguyên do thật sự.

Nghe được cái này, Mộ Dung Diệp trong lòng cảm động, cũng hiểu được lời của phụ vương ẩn ý nhắc cho mình, hổ thẹn nói : “Nhi thần, thẹn với phụ vương kỳ vọng, cam nguyện chịu phạt.”

Mộ Dung Hiển gật đầu xoay người bước đi, rồi nói : “Hiện tại, Công Mộ phái chỉ cầm tới Lệnh Phá Mộ, chỉ cần Lệnh Phá Mộ vẫn còn chưa có công bố thiên hạ, thắng bại liền còn chưa định.”

Đúng là Lệnh Phá Mộ được lấy ra ngoài, nhưng thiên hạ còn chưa rõ ràng chuyện này, Mộ Vương Thành cũng có thể lật cơ hội một lần nữa. Chỉ cần đạt được Lệnh Phá Mộ, có thể giờ trò cũ, chết không thừa nhận việc Cốc Tử mộ thất thủ, thiên hạ người sẽ tin việc Công Mộ có thể đại phá được ngàn năm kiêng cố thành trì ư?

Lúc này, Mộ Dung Hiển đem Thôi Hỏa trường kiếm rút lên đến đưa đến trước người Mộ Dung Diệp, vấn đề của con trai mình hắn đã có đối ứng chi sách, nói: “Hiện tại, phụ vương cho ngươi một cái cơ hội lập công chuộc tội, đem Lệnh Phá Mộ đem về đây.”

Mộ Dung Diệp nghe xong lần nữa quỳ xuống, hai tay tiếp nhận Thôi Hỏa kiếm.

Mộ Dung Diệp nhìn con trai mình, nói : “ Có thời gian thì đến thăm mẫu hậu con thay ta”

“ Vâng” Mộ Dung Diệp đáp lời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK