Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đế Thiên An không chỉ biết năng lực của Kim Tàm mà còn biết đến không chỉ một con, cả thảy đến hai con như thế. Một cái đặt ở Long Tuyền bảo hạp bên trong, một cái đặt ở Thánh Đồng trẻ nít Miêu Cương trên thân.

Năm xưa Viên Thiên Cương cho Thánh Đồng của Thập Nhị Động tìm đến, Lý Tinh Vân để lại manh mối bảo tàng Long Tuyền cho Thánh Đồng. Sau đó hắn được đem về đất Thục, được Thập Nhị Động dùng bí pháp cho say ngủ.

Mười mấy năm qua, hai cái cổ trùng cách xa nhau vạn dặm, vẫn luôn đang ngủ say, một khi trong đó một cái tỉnh lại, một cái khác cũng sẽ lập tức tỉnh lại.

Đất Thục, vô danh hang động, tại động trong một cái bức tượng bằng đá chạm trổ một cái nữ tử đang giang tay đưa ra, dưới chân thạch tượng là cây hoa Mạn Đà La bu bám,tại lòng bàn tay trên có một cái đứa trẻ mặc lấy Miêu Cương y phục say ngủ.

Lúc này đứa bé đang say ngủ đột ngột mở mắt ra.

Đứa bé tầm mười một mười hai tuổi, men theo dây theo mọc trên tượng đá mà xuống bên dưới đất, điều đầu tiên nó làm chính là hướng dòng suối nước bên dưới uống lấy.

Đứa trẻ này chính là người mà phân thân Đế Thiên An muốn tìm, Thánh Đồng.

Giải xong cơn khát, Thánh Đồng di chuyển trên lối đi nhỏ hẹp, đi qua các vách đá ánh mắt bị thu hút bởi các hình vẻ khắc lại trên vách đá.

“ Ah!” Thánh Đồng hai tay ôm đầu, nhìn từng cái hình ảnh trên tường đá để cho hắn ký ức đã lâu hiện về, hắn nhớ lại Tiêu Lan Điện nơi nhớ lại Lý Diệp dặn dò, nhớ lại Lý Tinh Vân khi còn nhỏ, nhớ lại hắn trở về nơi này chịu Thập Nhị Động thi triên vu cổ.

Thập Nhị Động có một loại cổ pháp gọi là Hồi Hồn Dẫn, dùng để bảo vệ một vài bí mật thông thường. Thuật này có thể đồng thời thi triển lên người và vật, khiến người lâm vào ngủ say, mà vật sẽ đánh thức người đó.

Hoa Mạn Đà La mọc trên đất Thục có thể cung cấp chất dinh dưỡng cho Thánh Cổ trong bảo hạp, mà mùi hương của đóa hoa tương tác cùng Thánh Cổ sẽ khiến người trúng phải, sinh ra ảo giác, khiến họ lập tức tìm đến cái chết.

“Tìm được hắn! Tìm được hắn” Thánh Đồng nhớ lại lời dặn dò sau cùng trước khi say ngủ, chính là tìm được Lý Tinh Vân.

Thánh Đồng chờ cơn đau đầu qua đi, hồi phục lại được thần trí lập tức lên đường rời khỏi hang động, hắn bây giờ chỉ có một mục tiêu đó là đi tìm Lý Tinh Vân.

Long Tuyền bảo hạp tồn tại giá trị, chính là thông qua tỉnh lại cổ trùng, từ đó tỉnh lại ngủ say Thánh Đồng. Từ Thánh Đồng thức tỉnh sẽ biết được chính xác được nơi cất dấu Long Tuyền bảo tàng.

Đế Thiên An nhờ có ký ức Viên Thiên Cương mà biết được Thánh Đồng nắm giữ bí mật về Long Tuyền, hắn phân ra phân thân chính là đến đất Thục tìm đến Thánh Đồng.

Lại nói Thánh Đồng rời khỏi hang động, một đường muốn tìm kiếm Lý Tinh Vân, bất quá hắn võ công không cao lại thêm vừa tỉnh lại ký ức vẫn không có khôi phục hết, lại thêm nhục thể phàm thai ảnh hưởng no đói quấn thân vẫn còn chưa đi ra được đất Thục.

Một ngày này Thánh Đồng đã đi vào một cái thị trấn, vì quá đói hắn phải đánh trộm lấy thức ăn bày bán ven đường.

“ Đứng lại! Đứng lại” chủ sạp hàng làm sao tha được tên trộm đồ ăn, tức giận đuổi theo quát mắng.

Ông chủ sạp bày bán nhân duyên rất tốt, theo hắn hô hoán mấy cái thanh niên ở gần nổi lòng nghĩa hẹp truy đuổi theo.

Thánh Đồng vừa ăn vừa chạy, hắn võ công cũng tính ra là Đại Tinh Vị cho nên dễ dàng vượt qua đám người thường này. Bất quá vừa chạy quẹo qua con đường, liền bị hai tên thanh niên cầm khúc củi chặn lại.

“ He he! Lần này để xem ngươi chạy đi đâu” chủ sạp từ sau đi đến giận mắng.

Chính lúc này, một cái nam tử cướp đến trước đám người, từ tay quăng ra một cái thỏi bạc : “ tiền của hắn tính cho ta”

Chủ sạp hàng cầm trong tay thỏi bạc, vui mừng, số tiền này đã dư sức trả cho đồ ăn bị trộm, không chút do dự xoay đầu rời đi.

“ Hả?” Thánh Đồng thở phào một hơi nhẹ nhõm, quay đầu nhìn lại liền giật mình cả kinh, đồng tử mở lớn khi thấy được thân ảnh nam tử trợ giúp mình.

Sát na trong, đại não hiện lại các ký ức, từng bước đi đến : “ là....là ngươi.... là ngươi”

Thánh Đồng đại não trong hư ảnh nam tử phía trước trùng lặp vào một cái hình ảnh đứa trẻ cầm chong chóng quạt, đem tay ôm đầu lại nhớ lại Tiêu Lan Điện năm xưa Lý Diệp cho hắn dặn dò.

“Ah!” ký ức như dòng lũ lại đổ về đài não để cho Thánh Đồng không nhịn được phải quỳ gối kêu lên đau đớn, thở dốc một hồi hồi phục dần dần.

“ Ta nhớ ra rồi” Thánh Đồng từ dưới đất đứng dậy, giờ phút này toàn bộ ký ức của hắn đã trở lại, hắn đã nhớ lại sứ mệnh của mình, ngẩng đầu nhìn nam tử phía trước : “ Ta nhớ tất cả rồi, Lý Tinh Vân”

Người đứng phía trước Thánh Đồng, không sai chính là Lý Tinh Vân.

“ Điện hạ!” Thánh Đồng quỳ gối hai tay đặt trước dập đầu thi lễ : “ hôm nay là giây phút tộc ta thực hiện lời hứa, bí mật Long Tuyền”

Lý Tinh Vân khóe môi nhích lên độ cong : “ nói đi”

Thánh Đồng đứng dậy đứng dậy, từ tốn nói : “ năm đó hoàng đế Chiêu Tông có được long tử thứ 10, cả nước chúc mừng. Nghịch thần Chu Ôn thừa cơ mưu phản, nội thị bị Chu Ôn giết hết, đổi thành Lương Nhân. Lý thị dần dần lụn bại, Chiêu Tông biết phản tâm của Chu Ôn cũng chỉ có thể nhịn mà không nói”

“ Khi khí số Đại Đường đã tận, để bảo tồn kho báu Long Tuyền mà Hi Tông chôn dấu, Chiêu Tông nghĩ ra kế ứng phó. Gặp riêng quốc sư Viên Thiên Cương, sau đó một vị Đường sứ đội nón lá và đeo mặt nạ đến Thập Nhị động, đạt thành hiệp nghị với chúng ta”

“ Còn ta là Thánh Đồng được chọn. Cùng bọn họ đến Trung Nguyên. Thập Nhị Động dùng Hồi Hỗn Dẫn để bảo vệ bí mật, ta được Chiêu Tông cho xem nơi cất giấu Long Tuyền bảo tàng, cũng là người duy nhất biết về nơi đó.”

“ Sau khi trở về ta rơi vào ngủ say, chờ ngày thức tỉnh. Mà cho dù ai đánh thức ta, ta cũng chỉ sẽ đi tìm người kia. Người tên Lý Tinh Vân, bởi vì chỉ khi nhìn thấy hắn ta mới khôi phục ký ức. Và cũng chỉ có hắn mới có thể mở được cánh cửa giữ kho báu Long Tuyền”

Nghe xong Lý Tinh Vân lên tiếng : “ Long Tuyền ở nơi nào?”

Thánh Đồng cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng không đúng chổ nào hắn không tài nào đoán ra được, nghĩ ngợi giây lất rồi nói : “ Long Tuyền thiên biên, Trung mục khả biện. Cổ độ trung nam ngạn, Nhược giá nhược phố viên, Nhân gian vô thường sự, Duy kính chính y quan”

“Thiên biên là chỉ nơi cao nhất, Trung mục khả biện chỉ nơi nào?” Lý Tinh Vân lẩm bẩm, nhất thời không tìm ra được Long Tuyền địa điểm, nhẹ lắc đầu : “ thôi quên đi truyền tin cho bản thể là được rồi”

“ Ngươi....ngươi.... ngươi” Thánh Đồng cả kinh lên khi thấy người phía trước lại như khói sương tan biến, để lộ ra một cái dung mạo khác, nhìn thấy hắn liền biết mình bị lừa rồi.

Viên Thiên Cương không biết rõ Long Tuyền nơi nào, nhưng Đế Thiên An biết Thánh Đồng cần phải gặp Lý Tinh Vân nhìn thấy hắn dung mạo mới nhớ ra. Mà phân thân của Đế Thiên An lại có thể biến thân giả dạng.

Thánh Đồng chỉ có mấy tuổi đứa trẻ, lại ngủ say nhiều năm làm sao mà phát hiện ra được mánh khóe của Đế Thiên An chứ. Chờ hắn phát hiện ra được thì đã muộn, bí mật chôn dấu Long Tuyền bảo tàng đã bị lộ mất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK