Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vệ Trang nhìn hắn không nói, vì lợi ích mà hắn cùng Hàn Phi thành lập Lưu Sa, bây giờ Hàn Phi cởi hổ khó xuống hắn cũng không thể để Hàn Phi gặp nguy hiểm được.

“ Gian ngục không tồn tại đó đả phát sinh một vụ vượt ngục, là khởi đầu cho sự kiện tối qua” từ bên ngoài Trương Lương ôm không ít cuộn da đi vào rồi thả xuống chổ bàn sập đám người.

“Tử Phòng chuẩn bị quả là đầy đủ” Hàn Phi cười nói

Trương Lương đi đến rồi quỳ ngồi cùng đám người, cất lời : “ Thông qua cái chết Lưu Ý, vụ việc Bách Việt năm xưa nổi lên mặt nước. Đệ đã tra một lượt hết sổ sách củ rồi, đối chiếu với kỷ yếu niên biểu phát hiện ra một đặc điểm chung trong đó, chính là có một đoạn bỏ trống”

Hàn Phi tiếp lời : “Khoảng trống thời gian luôn dùng để che đậy chân tướng không nở nhìn vào”

Trương Lương tiếp tục lên tiếng : “ Thái tử Bách Việt tên là Thiên Trạch, tuy là dòng dõi đế vương nhưng thiên phú dị bẩm tinh thông vu thuật Bách Việt, thích chiêu mộ kỳ nhân dị sĩ khắp nơi về triều đình. Do sinh ra có hình hài kỳ lạ, được gọi là Xích Mi Long Xà còn được xưng là Xích Mi Quân”

“ Xích Mi Quân” Hàn Phi niệm lại.

Trương Lương nói tiếp : “ vương tộc Bách Việt trong quá trình được quân đội Sở, Hàn và Bắc Ly trợ giúp dẹp loạn cũng đã bị vạ lây, trong đó vị thái tử vốn phải chú ý nhiều nhất thì bị lướt qua, kết luận là mất tích bí ẩn. Mất tích thần bí và vượt ngục thần bí, rõ ràng đã điền vào khoảng trống này”

Trương Lương vừa nói xong Tử Nữ tiếp lời: “ Xem ra Xích Mi Quân vẫn luôn bị giam giữ ở trong nhà ngục của đô thành”

Vệ Trang thâm ý nói : “ Một phế thái tử của Bách Việt bắt cóc hiện tại thái tử của Hàn quốc, cũng lý thú đây”

“Chuyện mà Vệ Trang huynh hứng thú ta phải uống thêm vài chung cho đở sợ đây.” Hàn Phi bày ra một bộ sợ hãi

Tử Nữ nói : “Có thể đem hắn nhốt tại Tân Trịnh, lại lúc này thả hắn ra hẳn là kẻ năm xưa đã giam giữ hắn. Mà tại Tân Trịnh này ta cũng chỉ nghĩ đến được một cái tên”

Trương Lương tiếp vào : “ Dạ Mộ”

Trương Lương nghi hoặc nói : “ Chỉ có một điều rất lạ, phủ tướng quân và thái tử vốn cùng một phe, Cơ Vô Dạ ủng hộ thái tử lại sao lựa chọn đầu tiên trả thù lại chọn phủ thái tử, cho dù là vây bắt Đạo Thánh đi nữa cũng không làm ra hành động tổn hại này”

Tử Nữ nói : “Quả thực, như vậy được lợi chỉ có tứ công tử và cửu công tử đây”

Vệ Trang nói : “ Hắn chính là đôi tay phải thò vào lửa lấy hạt dẻ”

Hàn Phi có chút sợ sệt nói : “ Lời của huynh lần nào cũng có lý vậy, nhưng nghe sao cứ cay nghiệt thế nào?”

Vệ Trang nói : “ Bởi vì đó là sự thật”

Hàn Phi đứng lên nói: “ Một sự thật khác đó là dùng thái tử làm con tin, vốn liếng lớn như vậy. Lời chào giá của đối phương quả nhiên không tầm thường”

“ Chào giá” đám người nghi hoặc niệm lại, nếu là chào giá vậy Thiên Trạch muốn hướng đến ai đây?

“ Dạ Mộ muốn mượn Thiên Trạch gánh tội thay cùng dụ ra Đạo Thánh, hoặc là muốn y đem cọc phiền nhiễu này quấn lấy. Mà Thiên Trạch muốn chào giá với ai? phải đến hỏi hắn một chút thôi” Hàn Phi lại đem chung rượu uống, đặt chung rượu lại bàn từ tốn nói.

Ba người đều là kẻ thông minh cho nên rõ ràng lời Hàn Phi nói.

Đạo Thánh động chạm đến Cơ Vô Dạ lợi ích, một mực không truy bắt được Cơ Vô Dạ thoát khỏi tội thất trách ư?

Đẩy Thiên Trạch ra có thể giảm bớt áp lực cho hắn, thậm chí còn lấy công chuộc tội, có điều Thiên Trạch vốn không phải là an lặng quân cờ, hắn lại nhảy ra khỏi bàn cờ.

“ Vệ Trang huynh, ta muốn mời huynh đi xem màn kịch đặc sắc này” Hàn Phi nhìn người kia cười nói.

Vệ Trang không nói, đứng dậy đem bội kiếm mình lấy đi.

Không lâu sau Hàn Phi cùng Vệ Trang và Trương Lương rời khỏi Tử Lan Hiên, thẳng một đường đến phủ thái tử.

“Xem ra Cơ tướng quân cùng Hầu gia rất để tâm” Hàn Phi đi đến trước thấy được quân lính bao vây, trừ trọng binh trong thành ra còn có một chi bạch giáp quân hoa văn trên giáp để hắn biết là tinh binh của Huyết Y Hầu.

“ Cửu công tử, các con đường xung quanh phủ thái tử đã bị phong tỏa. Bao vây ba tầng, rơi vào trạng thái giới nghiêm” Hàn Thiên Thừa hai tay hành lễ chào Hàn Phi, nhìn hai cái thân ảnh theo sau, mở miệng nói ra thông tin mình biết.

“Ngoài ra, phủ Tướng quân cùng Hầu phủ cũng phái tới người giúp đỡ.” Hàn Thiên Thừa cất lời nói.

“Trợ thủ?” Hàn Phi khẽ giật mình.

Tuấn lãng nam tử dưới mi mắt vẻ lấy hoa văn yêu dị, một thân màu đen bó sát, vai phải còn khảm trên không ít lông quạ vào y phục, Mặc Nha thủ lĩnh của thanh hung khí của Cơ Vô Dạ.

Song hành cùng Mặc Nha là một cái bạch giáp quân sĩ, Thiên Phu Trưởng của Bạch Giáp Vệ, thân tín của Bạch Diệc Phi, Bạch Hân.

Lần này cứu viện Thái tử chịu trách nhiệm chính là Hàn Phi, mặc kệ thành công hay là thất bại, Thái tử là sinh vẫn là tử, đều là Hàn Phi gánh. Những kẻ khác không ngu gì dương đầu, chờ phía sau nhìn cục.

“ Mặc Nha tham kiến công tử, tướng quân căn dặn thuộc hạ phải nghe theo sự điều động của cửu công tử”

“ Bạch Hân tham kiến công tử, Hầu gia tham dự cùng Tướng quân vây bắt Đạo Thánh căn dặn thuộc hạ nghe lệnh cửu công tử”

Hàn Phi nói : “ Mặc Nha! Bạch Hân nghe nói hai vị đều là nhân vật đắc lực được phủ tướng quân cùng hầu phủ tin cậy nhất”

“ Đa tạ cửu công tử khen ngợi, ty chức không dám” Mặc Nha cùng Bạch Hân lần nữa thi lễ nói, khiêm tốn hữu lễ.

“ Lần trước tại phủ tướng quân nói chuyện, hai vị cũng đã từng gặp qua” Hàn Phi đi đến gần Mặc Nha cười nói.

Vệ Trang cất bước đi qua Mặc Nha nói : “ đêm trước đô thành phát sinh một vụ vượt ngục, hình như hiện trường có bóng dáng của ngươi”

“ Thất Tuyệt Đường là nơi lắm thầy nhiều ma, nghe nhầm đồn bậy cũng không biết chừng” Mặc Nha đáp lại, việc Vệ Trang tìm đến Thất Tuyệt Đường thăm dò hắn từ Soa Y Khách thông tin gởi qua cũng rõ ràng.

“Nghe nhầm đồn bậy hay là ăn cướp la làng” Vệ Trang châm chọc nói

Mặc Nha không tiếp tục dây dưa : “ tướng quân căn dặn nhất định phải tề tâm hiệp lực, cùng giải nguy cơ. Phải đảm bảo an nguy cho thái tử điện hạ, san sẻ gánh lo cho cửu công tử chủ sự”

Hàn Phi cười ha hả rồi đáp : “ vẫn là tướng quân suy nghĩ thấu đáo, thế thì làm phiền huynh rồi”

Mặc Nha nói : “ Ty chức từ chỗ cao quan sát cả phủ thái tử. Các thị vệ trong phủ đều đã bị giặc khống chế hết thảy. Ba tên thuộc hạ của Xích Mi Long Xà khống chế ba lối vào ở hướng đông, tây, nam.”

Hàn Phi hỏi : “Ba tên thủ hạ?”

Mặc Nha nói : “ Bách Độc Vương, Khu Thi Ma, Diễm Linh Cơ, bản thân Thiên Trạch và Diễm Linh Cơ không thấy tăm hơi”

Hàn Phi nghe xong thở dài rồi nói : “ Bốn cánh cửa lớn, lại chỉ phòng thủ ba lối vào, đó là một lời mời sao?”

Hàn Thiên Thừa góp lời : “ Xem ra Xích Mi Quân Thiên Trạch này, không chỉ biết vu thuật, còn rất rành binh pháp”

“Thủ chính xuất kỳ, thị nhược ẩn hư” Vệ Trang đối với Binh pháp cũng thông thuộc, rõ ràng Thiên Trạch cố tình bày ra bố cục, bốn cánh của chỉ thủ ba mở một nhìn bề ngoài thì cánh cửa mở kia nên vào nhưng thực chất đó là tử cục.

Mà nhìn phòng bị chặt chẽ lại phân tán đi lực lượng, giữa thực và hư hoán đổi đánh lừa người khác.

Vệ Trang nhắc nhở Hàn Phi rõ ràng, hắn nhìn về phía vách tường của phủ thái tử : “ vậy tường vây thì sao?”

“Đối phương đã bố trí canh phòng, không thể vượt qua. Cửu công tử hãy nhìn theo phía đó” Hàn Thiên Thừa trả lời đồng thời còn cho thuộc hạ thả một chim bay theo phương hướng hắn chỉ.

Hàn Phi nhìn theo liền thấy đầu chim kia vừa đến bức tường, một luồng khói xanh phủ lên liền trực tiếp giết chết, lập tức bày ra một bộ kinh sợ

Trương Lương nói : “ Thủ đoạn của Bách Độc Vương”

“Dặn các binh sĩ làm tốt phòng hộ!” Hàn Phi nói.

Hàn Thiên Thừa nhận lệnh, lập tức xoay người đi phân phó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK