Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Theo Hồng Húc chết trận thì những kẻ sát thủ khác cũng không thoát khỏi tử vong kết cục, có bị binh sĩ đuổi đến giết, có tự vẫn mà chết.

“ Đến giới hạn rồi” Đế Thiên An lẩm bẩm, đại não truyền về cơn đau nhói không ngừng truyền từ các thớ cơ để hắn muốn ngủ một giấc.

Đây là tác dụng phụ không thể loại bỏ khi sử dụng Lôi thuộc tính Chakra lên cơ thể, một khi giải trừ trạng thái tăng phúc, khi đó cơ thể đối mặt là các thớ cơ tế bào chịu Lôi điện kích thích vượt quá trạng thái bình thường.

Bất quá Hồ An có rất nhiều cách để đối phó, chẳng hạn như bây giờ phục dụng lấy tiên đậu liền đem tất cả triệu chứng trên cơ thể ném về phía sau.

“Một lượng lớn sát thủ trà trộn vào trong thành, chúng làm bằng cách nào?” Diễm Linh Cơ đi đến gần nam nhân mình, nhìn trên người hắn y phục rách rưới một vài nơi trên da thịt còn để lại vết thương.

“ Bịch!” Vô Song Quỷ chậm rãi đi đến gần Đế Thiên An và Diễm Linh Cơ, một chân quỳ xuống một tay cuộn lại thành nắm đấm đặt dưới mặt đất.

“ Vô Song Quỷ, ngươi làm sao lại để cho công tử gặp phải nguy hiểm?” Diễm Linh Cơ nhịn không được cao giọng chất vấn, sát khí sát ý cũng hiện ra.

“ Được rồi! được rồi” Đế Thiên An đem tay luồn qua eo của Diễm Linh Cơ, nói : “ lần này là ta sơ sót, trúng phải mai phục của đám sát thủ, Vô Song Quỷ cho người ghi lại danh sách những binh sĩ tử trận, bù đắp cho gia đình bọn họ, đồng thời giới nghiêm toàn thành, thông tri dân chúng rà soát xem thử trong thành còn có sát thủ nào ẩn nấp không?”

“ Vâng!” Vô Song Quỷ thốt lên một tiếng lớn, trong lòng cảm kích và tự trách.

Diễm Linh Cơ mày nhíu lại, lại nói : “ đám sát thủ này nhìn qua được huấn luyện bài bản, lại chọn đúng thời cơ chàng đi thị sát. Chỉ e đã trù mưu từ trước rồi, có khi trong thành còn có người của chúng tiếp ứng.”

Đế Thiên An ngẩm nghĩ rồi gật đầu, chậm rãi bước đi, nói : “ Vô Song Quỷ, chỉ cần có liên quan đến sát thủ, bắt giam, kẻ nào chống cự, giết”

“ Vâng!” Vô Song Quỷ lại thốt lên, thân ảnh cũng đứng dậy như cây cột nhà cường tráng đi theo sau Đế Thiên An.

“ Chàng có phát hiện chúng là ai không?” Diễm Linh Cơ lại hỏi.

Đế Thiên An đáp : “ là người của Minh Hà”

“ Minh Hà nước Sở” Diễm Linh Cơ cau mày, nói : “ lại là trò của quân Sở”

Đế Thiên An gật đầu, nói : “ Minh Hà giống như La Võng của Tần quốc, là Hoàng Yết lập nên là thanh hung khí nước Sở”

“ Xuân Thân quân Hoàng Yết!” đối với người này Diễm Linh Cơ có biết một hai, hiện giờ chính là quyền khuynh Sở quốc, địa vị chỉ dưới Sở vương mà thôi, nói : “ xem ra y đối với Thiên Hạ Vô Song thành rất nóng lòng.”

Đế Thiên An đáp : “ Bí phương, công nghệ của chúng ta một khi lấy được, Sở quốc sẽ chuyển mình, hắn làm sao mà không động tâm được, khi đó địa vị của hắn càng thêm vững chắc.”

Hai người vừa đi vừa trò chuyện, cũng nhanh rời khỏi chốn máu tanh này, đám quân sĩ lẫn sát thủ đều được cẩn thận chất lên xe kéo về hai nơi khác biệc.

Quân sĩ trong thành sẽ được chôn cất tử tế, và được khắc tên trong thành, chỉ cần là gia đình của binh sĩ tử trận sẽ được chu cấp đầy đủ, hưởng đãi ngộ mà Đế Thiên An đề ra.

Còn những tên sát thủ số phận chính là bị cướp đoạt tinh hoa sinh mệnh, linh hồn bị chấn vở ra rút lấy hồn lực tẩm bổ cho Đế Thiên An. Sau cùng chính là bị hỏa thiêu đốt cháy sạch sẽ không còn lại chút gì.

Một tiếng sau, phủ thành chủ bên trong.

“ Không phải chàng luôn bảo cẩn thận, không được chủ quan ư?” Hồ Mỹ Nhân quở trách, bàn tay cầm lọ sứ nhỏ rắc lên từng vết thương trên cơ thể nam nhân mình, ánh mắt cũng phiếm hồng lấy.

Hồ Minh Châu ở bên không nói lời nào, cùng với muội muội một người lau đi vết thương trên cơ thể, một người thì rắc thuốc băng bó.

“ Chỉ là vết thương ngoài da thôi mà, bọn nhãi nhép đó thì làm gì được ta chứ, các nàng quên ta có Nội Thiên Địa ư” Đế Thiên An cười nói.

“ Chính sự chủ quan của chàng mới dẫn đến Hạng Yến có thể dìm thành gây thiệt hại cho Thiên Hạ Vô Song thành, tự mãn sinh kiêu, thiếp biết chàng lợi hại nhưng mà” Hồ Minh Châu buông tấm vải ấm xuống, rồi nói.

“ Minh Châu tỷ nói không sai, chàng một khi có bề gì bọn thiếp làm thế nào?” Diễm Linh Cơ bồi tiếp.

Thích sát đối với nàng mà nói cực kỳ ảnh hưởng, bởi mấy năm trước cũng do nàng mà ra xém chút nữa đẩy bản thân cùng Đế Thiên An và hai tỷ muội khác của mình vào chổ nguy hiểm.

Lần này kịch bản lại tái hiện, để cho nàng nhấc lên sóng gió, bóng ma nhiều năm trước lại nổi dậy. Nàng không dám tưởng tượng một ngày Đế Thiên An nếu ngã xuống, bản thân nàng sẽ như thế nào.

“Đúng là chuyện bé xé ra to mà” Đế Thiên An thầm nói, hắn có Nội Thiên Địa trong người cơ hồ đã là bất bại, thiên hạ này ai còn có thể giết được hắn chứ.

Đánh nhau với đám sát thủ là hắn muốn ma luyện mình thêm, bằng không hắn thông qua Nội Thiên Địa trực tiếp đem đám sát thủ giải quyết nhanh gọn, thì làm gì có chuyện đám thuộc hạ đi theo phát ra tín hiệu báo nguy dẫn động đến Diễm Linh Cơ cùng đám nữ.

Một tràng bước chân dồn dập vang lên.

“ Thập ca” Mộng Dao từ cánh cửa chạy nhanh vào, cả người nhảy vọt lên cái thân ảnh nam tử đang để thân trần phía trên kia, nước mắt có phần ngắn ra.

“ Hức hức…thập ca... hức hức” Mộng Dao nức nở khóc lên, như con gấu túi ôm lấy không chịu nhả ra.

“ Sao lại khóc rồi, ai ăn hiếp Mộng Dao sao?” Đế Thiên An một tay vuốt lấy đầu tóc nhỏ của chỉ loli nói.

“ Không có” Mộng Dao lắc đầu, gương mặt mếu máo nhìn ca ca mình trên thân vài vết rách, ở bên là các tỷ tỷ đang băng bó.

“ Ha ha” Đế Thiên An cười lên, nói : “ chỉ là một đám bại hoại mà thôi, ca ca đem đám bại hoại đó trừng trị rồi, yên tâm ca ca muội là thiên hạ vô song, không ai giết được”

“ Ân!” Mộng Dao đầu nhỏ gật đầu, trong suy nghĩ của nàng Đế Thiên An chính là lợi hại nhất người, không có gì là không làm được cả.

“ Cái đám bại hoại đó thật đáng ghét, ca ca ngươi phải đem đám bọn họ đuổi ra khỏi thành” Mộng Dao tay lau đi nước mắt, căm ghét nói.

“ Thế nào? Bây giờ đã biết sợ chưa, muội còn không nghe lời chạy đến khu trò chơi vui chơi, khi đó bại hoại đem muội bắt đi, ca ca muội cũng không cứu được” Hồ Mỹ Nhân lên tiếng.

“ Muội rất là nghe lời mà, thập ca Mộng Dao nghe lời thập ca nhất” Mộng Dao đem tay quàng lấy cổ hắn làm nũng.

“ Ha ha” Đế Thiên An vui thích cúi đầu hôn lên má loli.

“ Nghe lời” Diễm Linh Cơ nhìn chăm chú bé gái trong lòng nam nhân mình, tiếp xúc đoạn thời gian này nàng biết cái chỉ nha đầu này tinh linh cổ quái, lại được Đế Thiên An chìu chuộng cơ hồ là cái tiểu phá phách, nói : “ nghe lời ca ca nhất, chẳng trách lời của chúng ta đều không nghe”

Mộng Dao lập tức nói :“ Nào có, Mộng Dao cũng nghe lời Linh Cơ tỷ tỷ, Minh Châu tỷ tỷ, Mỹ Nhân tỷ tỷ”

“ Thật ư?” Hồ Mỹ Nhân nghi ngờ nói.

Mộng Dao nhìn vị tỷ tỷ kia không hảo ý nhìn mình, chột dạ quay sang nhìn ca ca mình, làm nũng nói : “ thập ca, Mộng Dao muốn ăn cơm chiên trứng”

“ Được” Đế Thiên An gật đầu, ôm lấy chỉ loli mà rời đi.

“Thập ca tốt nhất” Mộng Dao vui mừng thốt lên, chủ động hôn lên má thập ca mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK