Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Tinh Vân lúc này chen vào : “ ta trước đó đã xem qua một cuốn sách y, có một trang nhắc đến tuyệt mạch thiên sinh. Hình như là phải thông qua một loại phương pháp gì đó, tái toại lại toàn thân kinh mạch bệnh nhân. Rồi sau đó bổ sung thêm một loại thuốc gì nữa ấy, là chữa khỏi ngay”

“ Phương pháp gì vậy?” Huyền Tịnh Thiên gấp hỏi.

Lý Tinh Vân thở dài nói : “ cuốn sách y của ta đang ở Kiếm Lư”

“ Vậy là tiêu rồi, Kiếm Lư à! Ngôi nhà tranh đó đã bị thiêu rồi” Thượng Quan Vân Khuyết lên tiếng

Cơ Như Tuyết đưa mắt sang nhìn Đế Thiên An hỏi lấy : “ huynh biết cách chữa trị?”

Diệu Thành Thiên đôi mi run một cái, sắc mặt nhất thời cũng biến thành khẩn trương, bị bệnh nhiều năm nàng đã gần như buông tha. Nhưng đột nhiên nghe được người liếc mắt liền nhìn ra được bệnh trạng của mình, lại biết có phương pháp chữa trị khiến nàng mất đi hy vọng lại nảy sinh trong lòng.

“ Có thể!” Đế Thiên An cười nói

Lời vừa nói ra, Diệu Thành Thiên cùng Huyền Tịnh Thiên con ngươi đồng thời sáng lên, tim đập nhanh hơn bao giờ hết.

Huyền Tịnh Thiên lập lực nhích người dùng đầu gối đi qua, cúi đầu quỳ xuống đầu sát lấy sàn nhà, khẩn cầu lên tiếng : " nô tỳ khẩn cầu công tử cứu tỷ tỷ một mạng! Chỉ cần công tử nguyện ý xuất thủ, Huyền Tịnh Thiên nguyện ý làm trâu ngựa cả đời, quyết không nuốt lời!"

Hai tỷ muội từ chiến loạn lớn lên, hai người thật vất vả chống đỡ tới hôm nay, thành Huyễn Âm phường Cửu Thiên Thánh Cơ, một trong những nguyên do thúc đẩy chính là tìm cách chữa trị bệnh cho Diệu Thành Thiên.

Làm thuộc hạ đắc lực của Nữ Đế cả hai cũng đã đi qua các đại phu chuẩn đoán cùng tìm cách chữa trị. Bất quá đều không có hy vọng, cho đến hôm nay vì nhiệm vụ của Nữ Đế mà xảo hợp đụng phải Thánh Vương.

Qua cầu này không có thôn này, Thánh Vương biết cách chữa trị thiên sinh tuyệt mạch, bọn họ có thể bỏ qua được ư?

“Tại sao lại phái cứu mạng ả hồ tinh kia chứ! Thánh Vương đại nhân! Ngài cũng đừng bị cái ả hồ ly lẳng lơ này mê hoặc” Thượng Quan Vân Khuyết một bên gấp nói.

Cơ Như Tuyết một bên mày nhíu, cái gã hợm hĩnh này luôn miệng nói Huyễn Âm phường là hồ ly tinh lẳng lơ, tuy nàng không thích hai cái nữ nhân này nhưng dù gì cũng từ một tổ chức mà ra à, lớn tiếng : “ câm miệng, không nói không ai bảo ngươi câm”

“ Muội muội!” Huyền Tịnh Thiên thấy muội muội mình làm ra hành động, trong lòng cảm động, cất lời :"Muội muội, ngươi mau dậy đi, đừng cho công tử thêm khó xử!"

Đế Thiên An không chút để ý, tiếp tục hưởng thụ bửa ăn trên bàn, nói : “ ta trời sinh thương hoa tiếc ngọc, nếu đã có duyên gặp gỡ thôi thì giúp các ngươi một tay”

“ Cảm tạ công tử” Diệu Thành Thiên, Huyền Tịnh Thiên nghe được y đáp ứng chữa trị mà vui mừng.

“ Đáng ghét! Thánh Vương, ngài làm sao lại để hồ ly tinh này mê hoặc chứ” Thượng Quan Vân Khuyết ghét bỏ nói.

“Ngươi đúng là vừa xuẩn lại vừa ngu, ta giúp nàng ta không phải là để cho ngươi có cơ hội tiếp cận với Tinh Vân hiền đệ à!” Đế Thiên An cười nói.

Thượng Quan Vân Khuyết con mắt sáng lên, liền nói : “ là Vân Khuyết cô phụ tâm ý của Thánh Vương!”

“ Đế Thiên An… huynh, là tên khốn!” Lý Tinh Vân nghe được mà giận quát, trực tiếp đem tay chỉ về hắn : “ ta đắc tội gì ở huynh chứ!”

“ Ha ha ha!” Đế Thiên An cười lên, lưu manh nói : “ không có, chỉ là ta đối với Lâm Hiên có ý đồ xấu, muốn đào góc tường của cậu. Trước để cho Vân Khuyết quấy rối, sau đó nhân cơ hội đem Lâm Hiên gạo nấu thành cơm, ”

Lục Lâm Hiên mặt nhanh chóng hồng thấu, vừa thẹn vừa giận : “ Đế đại ca, huynh đừng đùa giỡn nữa, người ta… người ta…”

“ Hừ!” Cơ Như Tuyết khó chịu nói : “ ta còn tưởng ngươi so với bọn nam nhân kia khác biệc, thì ra cũng là tên háo sắc trăng hoa”

Đế Thiên An cười nói : “ nàng ghen đấy à”

“ Ai mà thèm ghen!” Cơ Như Tuyết nghe được xấu hổ phản bác

Tỷ tỷ có thể thoát khỏi thống khổ chính là ở nam nhân này trên, Diệu Thành Thiên lấy lòng nói : “ Mèo nào mà không trộm đồ tanh, nam nhân nào mà không đa tình. Đế công tử dáng vẻ ngọc thụ lâm phong, bản lĩnh cao cường phong lưu phóng khoáng. Chính là vạn người có một, nữ nhân muốn ở cạnh công tử ấy nhiều không hết. Đế công tử nữ nhân kia ghen ghét là không được đâu. ”

“ Các ngươi đừng có bàn lộng thị phi trước mặt Thiên An đi, lo mà lấy lòng Tinh Vân theo lệnh Nữ Đế đi” Cơ Như Tuyết nghe được có chút giận, nói xong quay nhìn Đế Thiên An tiếu ý một bên : “ xem bộ dạng của ngươi kìa, ngươi làm như ta đây có sức hấp dẫn lắm đó.”

Đế Thiên An nghe xong đem đũa dừng lại, nói : “ luận dung mạo ta so với nam nhân nào kém, luận thực lực thế gian này ai có thể giết được ta. Luận tài hoa ta ngoài trừ tinh thông cầm kỳ thi họa, còn hội rèn đúc biết y thuật nhưỡng rượu chế cơ quan.”

Nói đến đây hắn đem đũa buông xuống kéo lấy Cơ Như Tuyết vào lòng, lại nói : “Ta nếu không hấp dẫn, như vậy thiên hạ này nam nhân hấp dẫn à”

“Buông ta ra!” Cơ Như Tuyết thẹn thùng mặt phiếm hồng vội đem tay đẩy hắn ra.

Đế Thiên An khóe môi nhích lên độ cong trực tiếp đem tay kia luồn vào eo Lục Lâm Hiên, sau đó nhắc lên để nàng lên đùi, cười nói : “ Như Tuyết nói ta không hấp dẫn, vậy còn nàng thì sao? Hiên nhi?”

Lục Lâm Hiên mặt đỏ như máu, cúi đầu không dám ngẩng lên, vừa thẹn vừa xấu hổ lại có vui mừng, thiếu nữ phương tâm đập thình thịch.

“ Đế đại ca! buông sư muội ta ra! Huynh khi dễ muội ấy có gì là hảo hán” Lý Tinh Vân tâm lý chua nói.

“ Vô liêm sỉ” Cơ Như Tuyết thấy nữ tử kia trong lòng nam nhân, cơn ghen lại nổi lên

Lục Lâm Hiên cũng là một cái thiếu nữ ghen tuông làm sao chịu thua kém tình địch của mình, nâng lên dũng khí : “ Ta so với người nào đó ánh mắt tốt hơn, Đế đại ca tất nhiên hấp dẫn”

“ Ngươi!!” Cơ Như Tuyết bị khí, đứng dậy hai tay khoanh ngực : “ Đế Thiên An ta cho ngươi hay. Giữa ta và cô ấy ngươi chọn một đi, có ta thì không có cô ta, có cô ta thì không có ta. Ngươi quyết định đi”

Lục Lâm Hiên ghét bỏ nói : “ Có ai nói không để hồ ly tinh ngươi đi đâu chứ! Đi vui vẻ”

“ Đàn ông mà, tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường” Huyền Tịnh Thiên mở miệng nói.

Một người vừa có võ lực tài hoa cùng dung mạo như Đế Thiên An, nhiều nữ nhân cũng là chuyện bình thường thôi. Nếu không phải Nữ Đế mệnh lệnh và có thể, nàng đối với nam nhân kia cũng nguyện ý hầu hạ à, cho dù làm thiếp đi nữa cũng bằng lòng.

“ Phải đó! Quyền lực càng lớn thì trách nhiệm càng cao thôi” Diệu Thành Thiên tiếp lời

“ Đồ nịnh bợ!” Cơ Như Tuyết ghét bỏ nhìn qua đôi tỷ muội này, bất quá nàng cũng rõ ràng chuyện Đế Thiên An chỉ một nữ nhân là chuyện không thể, nói : “ nhưng mà ta có một vấn đề, hiện tại bọn ta có hai người. Đại tiểu thân phận kia ngươi định như thế nào?”

“ Tất nhiên ta phải làm đại” Lục Lâm Hiên nghe xong ngượng ngùng nói.

Cơ Như Tuyết hừ một tiếng không nói, chờ đợi người nam nhân kia trả lời.

“ Hai nàng dường như hiểu lầm một chuyện rất nghiêm trọng” Đế Thiên An từ tốn lên tiếng : “ bản Thánh Vương vốn là Bách Việt quân chủ, Đế Hậu đã định nhiều năm, hai nàng chỉ có thể làm Đế phi, trong đám nữ nhân của ta hai nàng nhập môn sau à!”

“ Hả?” Huyền Tịnh Thiên, Diệu Thành Thiên bất ngờ khi nghe được, cả hai không ngờ rằng Thánh Vương lại là quân chủ một nước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK