Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đế Thiên An ở một bên quan sát rõ rệt, nhìn thấy Hàn Phi Quang tung người nhảy lên thi triển tuyệt diệu khinh công, cả người chùng xuống sau đó như mủi tên rời cung phóng lên phía Đàm Hoa Liên.

Hàn Phi Quang khinh công độc bộ thiên hạ, có điều luận tốc độ mà nói hắn không có cửa để so với Đế Thiên An, tuy sau mà đến trước, Đế Thiên An đã đuổi đến Đàm Hoa Liên vị trí, một tay luồn vào eo mang theo nàng lên trên đỉnh.

Hàn Phi Quang ở dưới nhìn thấy đối phương thể hiện ra khinh công cũng giật mình, hắn từ trước đến nay tự tin nhất chính là khinh công phương diện này. Cùng lứa trong chưa từng gặp đối thủ, thậm chí là giang hồ tiền bối cũng bị cho hắn hít khỏi.

Song hôm nay mới biết được so với kẻ kia mình còn không bì được. Có điều thần kinh thô hắn cũng không quá nhiều để ý, nâng lấy khinh công không ngừng đạp không mà lên, theo sau mà lên đỉnh núi.

“ Khinh công giỏi quá, cao thế mà” Đàm Hoa Liên nhìn xuống bên dưới thấy Hàn Phi Quang đạp không mà lên, lại thấy bên dưới khoảng cách nhịn không được trong lòng đối với hai cái nam nhân bên cạnh mình bội phục.

“ Ê trả tôi cái hòm chứ? Định cỗm luôn à!” Hàn Phi Quang vừa đặt chân lên đỉnh, nhìn thấy hạp gỗ được Đế Thiên An một tay chặn lại, tươi cười mà nói.

“ Này, đừng có nghĩ xấu về người khác thế nhá” Đàm Hoa Liên tâm tình lại bị Hàn Phi Quang làm cho phá hư.

“ Thôi nào, mau rời khỏi đây trước khi bọn chúng kéo đến” Hàn Phi Quang không chút nào để ý, đem tay đỡ lấy hạp gỗ được người kia ném qua, đeo vào sau lưng xoay người mà đi lấy : “ đi theo tôi nào”

“ Thanh kiếm này sử dụng cần cẩn thận. Tâm trí không kiên định người dể dàng bị lực lượng ảnh hưởng mà lạc lối.” Đế Thiên An đem trường kiếm trả lại cho Đàm Hoa Liên, cười nói.

Đàm Hoa Liên đem kiếm thu về trả vào vỏ, có chút nghi hoặc không rõ, hỏi : “ huynh có ý gì?”

“ Về sau sẽ biết” Đế Thiên An tỏ ra cao thâm mạt trắc nói, sau đó đi theo Hàn Phi Quang rồi cười nói.

“ Hóa ra tên ngốc ấy cũng biết võ công” ở bên dưới Kim Sơn Độc Nhãn có phần bất ngờ khi thấy Hàn Phi Quang thi triển ra võ công, hắn cùng Hàn Phi Quang đã gặp gỡ tại đêm trước, nhưng Hàn Phi Quang cho hắn ấn tượng là một tên ngốc không có võ công.

Nhưng hiện giờ Kim Sơn Độc Nhãn cũng đã rõ rang mình bị chính cái tên ngốc kia lừa rồi, khinh công cao tuyệt thế kia làm sao không hội võ công chứ. Cho dù là hắn cũng không làm được như hai kẻ kia có thể đi lên trên kia một cách dể dàng bằng khinh công.

“ Thuật khinh công của hai tên đó thật đáng nể” Quỷ Khuyển cất lời tán thưởng, hai huynh đệ phía sau cũng ậm ừ đồng ý.

“ Câm ngay!” Kim Sơn Độc Nhãn nạt một tiếng, lớn giọng : “ chỉ tại chúng ta xem thường bọn hắn. Nếu gặp lại ta sẽ cho bọn chúng biết Kim Sơn này lợi hại thế nào”

Chấn Kinh nhìn thấy đại ca mình so với thường ngày khác biệc, tính tình hỏa bạo hơn, đi theo 10 năm huynh đệ hắn rõ ràng vì sao, hỏi : “ đại ca chưa bỏ ý định tìm Phục Hoa Ma Linh Kiếm sao? Đã hơn 10 năm trôi qua rồi. Đại ca vẫn nghĩ nếu tìm được Phục Hoa Ma Linh Kiếm thì Tướng Quân sẽ chấp nhận đại ca sao?”

Là huynh đệ nhiều năm cho nên hắn hiết đại ca mình chấp nhất, suốt 10 năm qua vẫn ngóng trông tìm được thanh Phục Hoa Ma Linh Kiếm. Nay thanh kiếm báu ấy ở ngay trước mắt, làm sao mà không kích động được chứ.

Đồng Vũ tiếp lời huynh đệ mình : “ đúng đấy à, có lẽ ngay cả tên đại ca Tướng Quân cũng không còn nhớ”

Kim Sơn nghe được lại nổi giận, lớn tiếng : “ các ngươi có im ngay đi không? Sao các ngươi dám phạm húy chủ nhân đáng kính của ta? Dù có chuyện gì xảy ra, Tướng Quân cũng là chủ nhân của Kim Sơn Độc Nhãn này. Ta không bao giờ quên được, đối với ta người là tất cả”

Tam huynh đệ nghe được trong lòng thở dài một hơi, ăn ý không nói gì nữa, bọn họ biết tính của đại ca mình, càng rõ đại ca trong lòng người kia trọng lượng, mười năm nay đại ca trong lòng ngóng trông sở mong chính là có thể được quay về Hắc Phong Hội.

Đúng vậy là Hắc Phong Hội. Tà phái đệ nhất bang hội, là bang phái do Thiên Mã Tướng Quân gầy dựng mà lên, bất kể tà đạo lẫn chính đạo nghe tên bang hội này ai cũng kính sợ.

Mà đại ca bọn hắn Kim Sơn Độc Nhãn Thường Chấn Bắc trên giang hồ nổi danh sát thủ, đã từng là một thành viên của Hắc Phong Hội.

Thường Chấn Bắc không phải là danh tính thật sự của hắn, tại 10 năm về trước hắn còn một cái tên, đó mới là danh tính thật của hắn, Hắc Ưu.

Hắc Ưu đã từng là một trong các thuộc hạ đắc lực dưới trướng Thiên Mã Tướng Quân,
có điều Hắc Ưu rút khỏi Hắc Phong Hội vì đã đem lòng yêu con gái của chủ nhân Liêu Sơn Phủ, hắn nguyện từ bỏ hoài bão cùng lý tưởng của mình cùng các huynh đệ.

Hắc Ưu tự móc một con mắt để lại cho huynh đệ của mình Nam Trung Bảo, từ bỏ mái nhà Hắc Phong Hội đi theo tiếng gọi tình yêu. Từ đó cái tên Hắc Ưu cũng được thay bằng Thường Chấn Bắc.

Sau khi gia nhập Liêu Sơn Phủ, nhờ Hắc Ưu võ công thân thủ mạnh mẽ mà tiểu bang phái này ngày một phát triển. Có điều sau này Hắc Ưu bị vu oan cấu kết với phản loạn nên bị bắt giữ.

Lúc này ba trong sốTứThiên Vương của Liêu Sơn Phủ cũng chính là ba kẻ đang đi phía sau, đối với vị Hắc Ưu này kính nể cảm kích, cả ba người ra tay giải thoát. Sau đó Hắc Ưu giết chết chủ nhân Liêu Sơn Phủ và hạ thủ với chính nữ nhân của mình rồi bỏ trốn.

Mười năm nay Hắc Ưu đắm chìm trong tửu sắc, trở thành một tên sát thủ trên giang hồ chuyên đâm thuê chém mướn, cái tên Kim Sơn Độc Nhãn cũng vang danh từ đó.

Có điều tại ba ngày trước, khi Hắc Ưu được Tống Võ Môn người tìm đến ủy thác nhận nhiệm vụ để hắn thay đổi chủ ý, Bởi nhiệm vụ này hắn nhận, khéo thay cũng là mười năm trước nhiệm vụ cuối cùng, khi hắn còn tại Hắc Phong Hội nhận qua.

Chính là đoạt lấy một trong võ lâm bát đại kỳ bảo, chính là thanh trường kiếm trên tay Đàm Hoa Liên, Phục Ma Hoa Linh Kiếm.

Hắc Ưu nghĩ rằng, chỉ cần lấy được Phục Ma Hoa Linh Kiếm hắn có thể lấy công chuộc tội, một lần nữa quay về mái nhà xưa mà hắn đã vứt bỏ.

“ Truy theo, không được để cho bọn nhóc kia chạy” Kim Sơn Độc Nhãn nhanh hồi phục tâm tình của mình lại, sau đó hạ lệnh.

“ Vâng đại ca” Chấn Kinh, Đồng Vũ, Quỷ Khuyển nhận mệnh, cung kính đáp một câu.

Mà theo tam đại thuộc hạ của Kim Sơn Độc Nhãn rời đi, phía Tống Võ Môn cũng nhận lệnh tìm đường truy đuổi theo ba người kia. Quyết không để cho ba người kia mang theo Phục Hoa Ma Linh Kiếm thoát thân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK