Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bộ Bạch Tố Trinh là con gái độc nhất của Trường Sinh Bất Tử Thần cùng Ma Chủ, nàng thiên tư không thua kém hai người lại tu lấy hai loại võ công bất đồng của cả hai, từ nhỏ đã có địa vị lớn trong Sưu Thần Cung lòng kiêu ngạo hiển nhiên rất lớn, trước nay còn chưa có kẻ nào dám đứng trước nàng khinh bạc.

Thiên Trạch trêu ghẹo nàng nhiều lần, một là nàng đối với y nắm giữ Thần Thạch và vũ lực kiêng kỵ. Hai là đối với y lại có hảo cảm, những thứ nàng tiếp xúc nơi này khiến nàng yêu thích, lại có cảm tình khác lạ với y.

Nhưng hiện giờ khi cơn thẹn cơn giận bị đẩy lên, nàng liền muốn ra tay đánh tên kia một trận cho bỏ ghét.

Chỉ là Bộ Bạch Tố Trinh rất nhanh ôm lấy trái đắng, bởi vì lực lượng của nàng sở ra hoàn toàn bị nghiền ép. Trong sát na bị một cổ lực lượng cường đại hơn áp chế, mà nàng dù tự tin vào lực lượng của mình, ấy vậy mà lại như sâu kiến chỉ có thể thụ lấy.

“ Đây là…Thiên Địa Thất Sắc!” trong ngắn ngủi Bộ Bạch Tố Trinh liền nghĩ ngay đến bốn chữ này.

Thiên Địa Thất Sắc là một tuyệt kỹ của Đạo gia mạch Lão Tử chính tông, đây là tuyệt học của Thiên tông, một khi sở ra cả một vùng thiên địa sẽ thất sắc. Tùy theo công lực mạnh yếu mà phạm vi lớn nhỏ, và người bị lọt vào sẽ bị người thi trển hạn chế.

Hiện giờ tình huống của nàng chẳng khác biệc gì, nàng bị một vùng u ám không gian bao phủ. Hành động bị hạn chế, cho nên nghĩ đến tuyệt kỹ của Thiên Tông.

Nhưng cẩn thận nghĩ lại thì không giống, bởi dù là Thiên Địa Thất Sắc đi nữa nàng cũng có thể làm ra chống cự, chứ không thể bóp chết hết thảy lực lượng cùng uy hiếp mạnh mẽ sinh mạng của nàng như hiện giờ.

“ Ta rất không thích người khác uy hiếp mình, Tố Trinh nàng hôm nay chọc giận ta, ta phải cho nàng một cái giáo huấn” Thiên Trạch cướp đến chổ Bộ Bạch Tố Trinh, đem nữ tử thân hình ôm lấy.

“ Ngươi… hổn đản… ngươi muốn làm gì?” lực lượng bị áp chế lại bị nam tử kia ôm lấy, Bộ Bạch Tố Trinh luống cuống cả lên.

“ Cho nàng một cái khó quên” Thiên Trạch nói xong trực tiếp hôn xuống.

Tê dại xúc cảm truyền đến đại não làm cho Bộ Bạch Tố Trinh trong ngắn ngủi xao động, cùng lúc nàng lý trí cũng chống đối với việc y làm, cơn thẹn cơn giận cùng khác lạ tình cảm không ngừng dấy lên.

Bộ Bạch Tố Trinh muốn làm ra chống đối, chỉ là nàng năng lực mất đi chỉ có thể dùng sức lực của bản thân vùng vẫy. Chỉ là nàng không cách nào thoát ra được, càng vùng vẩy lại thêm bị tên kia chiếm tiện nghi.

“ Phanh!”

Cuối cùng sau một hồi đỏ mặt xấu hổ, Bộ Bạch Tố Trinh từ trong nụ hôn kéo dài thoát ra được, mặt đầy đỏ ứng khiến nàng thêm xinh đẹp kiều diễm, chỉ thấy một tay trực tiếp đánh vào ngực của gả nam nhân kia.

Sau đó lại như nai nhỏ kinh hoảng một dạng bỏ chạy, quá mắc cở cùng xấu hổ xâm chiếm lòng nàng. Dù là trước kia đem lòng yêu thích Hứa Tiên nhưng nàng và y vẫn chưa có tiếp xúc thân mật như thế, bây giờ lại bị tên kia cho thân mật tiếp xúc.

Chưa từng có khác lạ tình cảm dâng lên, không có cái gì là Thần Nữ của Sưu Thần Cung, không có cái gì là Thiên Nhân cường giả sống hơn trăm năm. Mà chỉ có một cái thiếu nữ kinh hoảng lấy, làm sao nàng có thể bình tĩnh mà ở lại nơi này được chứ?

“ Xem ra ngày Bộ tỷ tỷ trở thành tỷ muội của Linh Cơ cũng không xa rồi” Diễm Linh Cơ nhìn thấy Thiên Trạch về lại vị trí cũ, ẩn ý mà nói.

Đối với việc phát sinh phía trước nàng cũng không để ý đến, dù sao nàng cùng mấy nữ nơi này cùng y trải qua hoang đường không ít. Về phần Bộ Bạch Tố Trinh cùng hai nữ đến, nàng đã rõ Thiên Trạch sẽ không bỏ qua được.

“ Hao tâm tốn sức bố trí, cũng không xa nữa đâu.” Phó Quân Sước tiếp lời vào.

Thiên Trạch cười nói : “ sắc trời cũng sắp tối rồi, các nàng nói có đúng không?”

Lời này ra mấy cái nữ nhân ở gần mặt hơi đỏ lên, bọn họ hiểu lời hắn ám chỉ, dù bọn họ trải qua không ít lần nhưng nhắc đến chuyện kia cũng còn thẹn thùng.

Đặc biệc nhất trong đó một cái nữ tử, nàng cũng chỉ mới lên thuyền tặc không lâu, cùng mấy cái nữ nhân khác cùng nam nhân một chổ, trước đây nàng chưa từng nghĩ đến chuyện này.

“Vũ nhi mặt lại đỏ lên rồi, sốt à?” Thiên Trạch đem tay kéo lấy nữ tử ở gần Diễm Linh Cơ lại, cười hỏi.

Phượng Vũ mặt đỏ hơn, ngượng nói : “ chàng, chàng khi dễ ta”

Nàng vốn tưởng mình đã bỏ mạng, nhưng sau khi tỉnh lại thì mới hay biết mình được người cứu. Sau khi hồi phục và dò la thì mới hay ai đã cứu mình, đồng thời thông qua dò xét thì nàng biết kẻ kia có vũ lực cường đại thế nào.

Ân nhân cứu mạng lại thêm mong muốn báo thù, cho nên khi Thiên Trạch trở về tìm đến Phượng Vũ, nàng lại chủ động tiếp cận y. Muốn dùng thân thể báo ân lẫn đạt được sự trợ giúp của y, nàng chỉ có thể dùng cách đó mới có thể trả được mối huyết hãi thâm thù của nhà mình.

Bởi Phượng Vũ rõ ràng một điều, lấy nàng cá nhân lực lượng không thể trừ diệt được Tôn Tín môn của Xích Tôn Tín được. Nhưng người nam nhân mình chọn lại có thể, y chấp chưởng Gia Lãm và có thủ hạ mạnh mẽ phò tá, chỉ là y tuy cứu mệnh nhưng muốn thay bản thân trả thù thì chưa chắc.

Cho nên Phượng Vũ sau khi suy nghĩ thì mới dùng thân thể mình, khi trở thành nữ nhân của y có thể để ý thay mình trả thù.

Mở dâng miệng mèo, Thiên Trạch không phải liệt dương cho nên không từ chối, Phượng Vũ bị hắn ăn xuống và trở thành một trong những nữ nhân của hắn. Còn đối với việc trả thù Tôn Tín môn hắn không có đồng ý ngay, mà nói cho Phượng Vũ có biện pháp để chính tay nàng báo thù.

“ Ta khi dễ nàng ư? Mỗi lần ta đều thương yêu nàng mà, gần đây công lực nàng tiên tiển lớn không phải do ta ra sức à”Thiên Trạch đùa giỡn.

Phượng Vũ mặt càng đỏ hơn bao giờ hết, ngượng cúi đầu : “ bại hoại”

“ Hiện giờ nàng đã tin không cần ta trợ giúp, nàng cũng có thể tự tay báo thù rồi chứ?” Thiên Trạch dời đi chú ý hỏi lấy Phượng Vũ.

“ Ân” Phượng Vũ nhẹ gật đầu, nếu là trước kia nàng hy vọng mượn sức lực cùng thế lực của Thiên Trạch mà báo thù phục hận, song hiện giờ nàng thấy được mình có thể đạt đến lực lượng đủ sức phục thù, tuy Thiên Trạch không trực tiếp ra tay nhưng nàng lại ưa thích bản thân mình trả thù hơn.

Phó Quân Sước nói vào : “ chỉ là quá nhanh đột phá có ảnh hưởng hay không?”

Thiên Trạch nói : “ Long Sàng các nàng hay ngủ có thể đề thăng tu vị và loại bỏ tâm ma, hơn nữa các nàng không phát hiện nhục thể của mình so với trước mạnh mẽ hơn. Thời gian dài còn có thể bảo trụ thanh xuân”

Giường ngọc mà Thiên Trạch đem ra là thứ hắn dùng để nghỉ ngơi, vật dụng tạo nên không phải phàm nhân có thể có được. Nhiễm lấy khí tức cùng hắn thủ đoạn, có thể ở trên đó ngủ lại đối với đám nữ chính là nằm chơi ăn thật, tu vị không ngừng được thúc đẩy đề thăng.

“ Long Sàng! Nó lại có dịu dụng như vậy à” Hồ Oánh cũng bất ngờ, nàng không tu võ công cho nên không để ý nhiều, gần đây thân thể khỏe mạnh hơn là nàng tưởng do ở cùng Thiên Trạch, hưởng thụ lấy những thứ rượu ngon bổ dưỡng thân thể.

“ Có thể loại bỏ tâm ma cùng thúc đẩy tu vị, chả trách mỗi lần song tu cùng chàng xong công lực lại đề thăng như vậy. Hóa ra lại thứ tốt” Phó Quân Sước tiếp lời, nàng cũng không nghĩ chiếc giường minh hay ngủ lai còn có huyền cơ như vậy.

“ Chả trách thiếp gần đây thân thể mỗi ngày mỗi tốt hơn, hóa ra là nhờ nó.” Nhan Doanh nói vào, nàng cũng không tu tập võ công càng không có hứng thú đến chuyện luyện võ, nhưng có thể bảo trì dung mạo thanh xuân lại chính là chí mạng hấp dẫn.

“Được rồi! chổ ảo diệu của Long Sàng còn rất nhiều thứ. Hôm nay ta sẽ cho các nàng biết thêm một ít.” Thiên Trạch nói xong ôm lấy Phượng Vũ mà đi vào trong.

Mấy nữ còn lại đưa mắt nhìn nhau một lát rồi mang theo đỏ hồng gương mặt vào sau.

“ Chàng! Bây giờ còn sớm! đợi… đợi một lát nữa… để tỷ tỷ khác… chàng… chàng …được không?” Phượng Vũ thẹn thùng khi được nam nhân kia thả xuống giường, tinh thần cùng thân thể thư sướng khi ở trên giường ngọc, chỉ là nàng lại bị chuyện sắp đến cho xấu hổ e thẹn.

“ Nàng đã là nữ nhân của ta, mấy đêm trước đã cùng đám tỷ muội một chổ hầu hạ, bọn họ có cười nàng đâu chứ” Thiên Trạch cất lời.

“ Phu quân…” Phượng Vũ xấu hổ hơn, ngượng ngùng kêu lên.

Diễm Linh Cơ xuân tâm bắt đầu hiện lên đến bên cạnh, nàng giúp hắn đem y phục thoát đi, u oán nói : “ chủ nhân, tuy Long Sàng đem lại diệu dụng bất ngờ. Nhưng mà mỗi lần chủ nhân thương yêu, Linh Cơ vừa yêu lại vừa hận à”

Rất nhanh sau đó thanh âm xấu hổ đỏ mặt tía tai lại vang lên, hoan ái lại bắt đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK